Tôi nguôi cơn giận và tiếp tục thử thách bản thân với việc cường hóa Dao Găm Lí Tưởng lần nữa cùng 4 viên đá còn lại. Lần này, dù tôi đạt +5 lần nữa mà không thất bại…..
“ Chó má!@&!^@*(&!@#@!$(!@!”
Rõ ràng Dao Găm Lí Tưởng là một con dao găm hạng Cực Phẩm, tôi biết rõ rằng hạng vật phẩm càng cao thì tỉ lệ cường hóa càng thấp. Nhưng tôi là Hậu Duệ Pagma đấy, là một thợ rèn Huyền Thoại mà cường hóa +6 thất bại liên tục thì chẳng khác nào làm trò đùa cho thiên hạ!
“Chết tiệt… chết tiệt!”
Tôi đã dành tận 1,000 vàng để mua 10 viên đá cường hóa, nhưng số vàng kể trên chỉ dùng để nâng tới +3… Tôi không thể để mọi chuyện dừng ở đây được. Tôi tràn ngập trong tuyệt vọng, cay đắng, thứ chất độc này đang bao trùm lấy tôi thế nên chân tôi lại bước tới nhà đấu giá để mua thêm 10 viên đá cường hóa nữa.
“Nếu lần nâng +6 này thất bại, mình sẽ dùng đá may mắn…”
Cái giá mua quá đắt đỏ khiến tôi muốn bán những viên đá cường hóa may mắn đi thay vì sử dụng chúng. Hoàn toàn bực tức, tôi đã sẵn sàng để sử dụng những viên đá may mắn khi tiến hành nâng cấp Dao Găm Lí Tưởng lần nữa. Và rồi!
“Ohhhhh…..! Ohhhhhhhhhh!”
Tôi khá đỗi kinh ngạc khi được tận mắt chứng kiến cái khoảnh khắc mà Dao Găm Lí Tưởng đạt +6, một luồng hào quang xanh da trời bắt đầu bao phủ khắp con dao.
“Tuyệt đẹp….”
Cường hóa +5 cũng không có gì khác với mắt thường nên từ +0 tới +5 không khác biệt là bao. Không có tính năng nào đặc biệt. Nhưng sau khi đạt mức +6, vẻ ngoài của Dao Găm Lí Tưởng đã thay đổi, thứ màu sắc đang bao phủ khắp trang bị chính là thuộc tính của chính vật phẩm ấy,
“Nếu người ngoài thấy được thì sao nhỉ…?”
Tôi ngay lập tức chạy tới quảng trường thành phố, cầm Dao Găm Lí Tưởng trên tay và tạo dáng thật ngầu, như diễn viên phim hành động ấy! Thế rồi những người xung quanh đột nhiên đổ dồn vào nhìn tôi,
“Wow, nhìn món vũ khí đó kìa! Ít nhất cũng phải +6 đấy!”
“Luồng sáng xanh kia thật là đẹp đẽ…”
Ai ai cũng ngắm nhìn Dao Găm Lí Tưởng trong tay tôi đầy ngưỡng mộ.
“Anh ý hẳn là giàu lắm nên mới cường hóa lên +6 được nhỉ…. Mị có nên quyến rũ ảnh hông ta?”
“Này này, biết đâu hắn ăn may thì sao. Đừng có hành động bất cẩn thế chứ.”
“Quào… đây là lần đầu tiên tui được chứng kiến hàng +6. Của tui +3 à… Ghen tị quá đi mất.”
Tôi ngây ngất trước những ánh nhìn đầy ghen tị của người dân, người chơi xung quanh.
‘Hợ hợ hợ…. Vũ khí +6 quả là đặc biệt. Mình đã sử dụng kha khá vàng để cường hóa tới mức này mà.’
Cái nhìn ngưỡng mộ của những người xung quanh bỗng thay đổi, như thể giờ đây họ nhìn tôi như một thằng điên vậy.
“Bah, làm màu như thế khi mà ngươi có mỗi con dao +6 yếu kém đó vậy.”
Vào lúc đó, một giọng nói quen thuộc vang lên từ sau lưng tôi. Ngoảnh mặt nhìn lại, tôi xác nhận danh tính của giọng nói kia. Hắn chính là….
“Katz!”
“Huyết Chiến Binh Katz! “
Là một trong 40 người chơi xếp hạng hàng đầu và sở hữu Nghề Sử Thi thứ ba, mọi người ré lên khi chứng kiến bóng hình của Katz ở nơi quảng trường trung tâm này.
‘Tại sao tên khốn đấy lại ở đây?’
Tôi biết Katz, không phải là quen biết gì, nhưng hắn là tên gây rối nổi tiếng thường xuất hiện trên truyền hình. Hay nói cách khác, Katz không hề biết đến tôi. Tên đó nhìn thẳng vào mắt tôi, nhìn lên nhìn xuống đánh giá với cái nét mặt đầy chế giễu và nói,
“Hể … Ngươi thô tục quá đấy.”
“Tự dưng nói cái gì thế hả?”
Katz nhún vai trước những lời tôi nói và lôi ra một thanh kiếm từ bên hông. Thanh kiếm ấy sáng chói một màu cam như ánh nắng mặt trời, chói tới đau mắt. Những người chơi có mặt tại quảng trường đều trầm trồ ngưỡng mộ khi được chiêm ngưỡng, còn Katz thì cười to ngạo nghễ,
“Puhahahaha! Thế nào hả? Hoàn toàn khác biệt phải không? Đây là một vũ khí siêu mạnh mẽ +8 lận đấy! Món vật phẩm cao sang mà cái loại thấp bé như ngươi chẳng thể chạm tay tới dù có dùng cả đời để cường hóa! Puhahahahah!”
Hắn cười trong khi rời khỏi quảng trường đầy kiêu hãnh. Đám đông cũng bớt nhiệt đi khi nhìn bóng lưng Katz dần rời đi.
“Gì thế này? Anh ta tới để khoe mẽ thôi à?”
“Hắn giống hệt với lời đồn….”
“Mơ ước của tôi!”
Mọi người tặc lưỡi khi nghĩ về Katz, họ bỡn cợt Katz trước khi quay trở lại cuộc sống hằng ngày. Nhưng tôi lại không thể nhúc nhích, tôi sốc vì không thể cam chịu cái cảm giác bị đánh bại ngay lúc này.
“Tên khốn đó dám sỉ nhục mình sao? Hắn chỉ có Nghề Sử Thi mà bày đặt lắm điều với một người sở hữu Nghề Huyền Thoại như mình sao?”
Sau việc này, tôi không thể cam chịu việc vũ khí của mình chỉ +6, tôi trở về lò rèn và lấy ra hai viên đá cường hóa may mắn ở đáy kho trang bị.
“Mình là Hậu duệ Pagma đấy. Huyết Chiến binh gì gì đó? Biến đi là vừa!”
“… Ể?”
Tôi đột nhiên liên tục thành công khi sử dụng đá may mắn. Luồng sáng màu lam của Dao Găm Lí Tưởng tỏa ra ngày càng mạnh mẽ hơn. Nếu thanh kiếm của tên khốn kia chói sáng như mặt trời, thì vẻ đẹp của Dao Găm Lí Tưởng giờ đây tựa như biển sâu xanh thẳm.
“Hah…! Hahahahahahah! Puhahahahahaha!”
<figcaption>[Ideal Dagger] </figcaption>
Sức tấn công của một con dao găm, không phải trường kiếm hay đại kiếm hơn 400 điểm! Nhờ cuộc gặp gỡ không ngờ đến với Katz, tôi đã cường hóa thành công và có được thứ vũ khí thượng hạng,
Khi tôi đang tưng bừng trong nắng hạ, lâng lâng với niềm vui, Huroi bước vào lò rèn, “Chúa Công! Cuộc săn boss của chúng ta đã ra sao?”
Tôi nhìn Huroi đầy thận trọng và chém gió,
“Ừm thì… không may thay, kết quả của cuộc tấn công đó là một thảm bại, nên không thu được món vật phẩm nào cả. Tôi xin lỗi vì kết quả tồi tệ đó, dù cho anh đã dũng cảm hi sinh thân mình đến thế.”
Thật ra thì cuộc săn boss đã thành công, mấy bạn cũng biết rồi mà. Kết quả là tôi có thêm nhiều vật phẩm hiếm đầy giá trị. Nhưng tôi lại nói dối về kết quả. Tại sao à? Tôi bận tâm việc Huroi sẽ hỏi chia chiến lợi phẩm nếu anh ta biết tôi đã thành công!
Huroi run mình khi nghe thấy kết quả, “Là do tôi bất tài…. Hix… Tôi sẽ rời đi để luyện tập! Để lần tới, tôi sẽ có đủ sức mạnh giúp Chúa Công đạt được chiến thắng hoàn mỹ!”
“Ờ- ờ….”
Sau khi lập lời thề, Huroi rời đi, còn tôi thì chuẩn bị lên đường tới hẻm Kesan.
“Mình đã có Dao Găm Lí Tưởng làm vũ khí và Khan đang làm áo giáp cho mình…”
Tôi còn có [ Mũ của Tù Trưởng Orc Sương giá ], chỉ còn thiếu găng tay và giày. Tôi lấy búa ra và bắt đầu làm hai món trang bị còn thiếu. Hai ngày sau…
<figcaption>[Khan’s Masterpiece]</figcaption>
<figcaption>[The Best Gauntlets]</figcaption>
<figcaption>[Adventurer’s Boots]</figcaption>
“Okay, thế này là hoàn hảo rồi! Mình đã làm thêm một trang bị Sử thi và một Hiếm, chỉ số cũng đã đủ mức cần thiết, mình có nên khởi hành vào lúc này?”
Nói rồi tôi hướng đến hẻm Kesan mà không chần chừ thêm phút giây nào nữa. Tôi đã tới nơi, kí ức về những ngày tháng đau đớn trong quá khứ chợt ùa về khi tôi nhìn vào hẻm núi.
“Mình tới đây chỉ để chết, chết, bị giết, chết….”
Nó tồi tệ đến cái mức mà dù nằm mơ tôi cũng thấy hẻm Kesan. Tôi đã phải trải nghiệm quá nhiều thứ đáng sợ ở đó. Tôi chỉ có thể ngủ ngon sau khi đánh bại cái nơi quái quỷ này.
“Bọn quái vật ở đây hết sức kì dị…”
Những chủng loài sống ở hẻm Kesan này khổng lồ tới phát sợ, về ngoại hình lẫn cách thức hành động của chúng. Trong số đó, có ‘Nhện Hẻm núi’ là loài duy nhất mà tôi nhớ rõ ràng.
‘Cái con nhện khổng lồ chuyên ăn thịt người… urghhh…’
Cơn sốc và nỗi sợ khi lọt vào tơ nhện cũng như cái cảm giác bất lực vẫy vùng mà không thể thoát khỏi đó khi cái mồm thối tha của con nhện đó áp sát tôi….
‘Mình mừng là không phải trải qua cái cảm giác bị nhai ngấu nghiến vì đã chết ngay từ lúc đầu rơi vào miệng nó….’
Tôi rùng mình trước những ký ức đau khổ đó và cố rũ sạch tâm trí.
“Ngừng phí thời gian cho mấy cái suy nghĩ vô bổ và tìm Kiếm Pháp của Pagma thôi nào.”
Trong quá khứ, tôi liên tục phải chết tại nơi này.
“Nhưng giờ mình đã khác biệt! Ta sẽ cho các ngươi thấy sức mạnh của trang bị, bọn quái kia! Trả thù! Trả thù!”
Tôi hét lên đầy phấn khích khi bước vào hẻm núi. Không như những ngôn từ mạnh mẽ vừa thốt ra, cơ thể tôi lại run bần bật, những trải nghiệm từ quá khứ, thứ đã thấm sâu vào xương tủy, khiến tôi càng sợ hãi hơn.
Dịch: Shinigami light novel team. Edit: Sen
[ Đã sử dụng Đá cường hóa vũ khí (1).] [ Cường hóa Dao Găm Lí Tưởng +5 thất bại ] [ Dao Găm Lí Tưởng +5 đã bị giảm 3 cấp.] |
“ Chó má!@&!^@*(&!@#@!$(!@!”
Rõ ràng Dao Găm Lí Tưởng là một con dao găm hạng Cực Phẩm, tôi biết rõ rằng hạng vật phẩm càng cao thì tỉ lệ cường hóa càng thấp. Nhưng tôi là Hậu Duệ Pagma đấy, là một thợ rèn Huyền Thoại mà cường hóa +6 thất bại liên tục thì chẳng khác nào làm trò đùa cho thiên hạ!
“Chết tiệt… chết tiệt!”
Tôi đã dành tận 1,000 vàng để mua 10 viên đá cường hóa, nhưng số vàng kể trên chỉ dùng để nâng tới +3… Tôi không thể để mọi chuyện dừng ở đây được. Tôi tràn ngập trong tuyệt vọng, cay đắng, thứ chất độc này đang bao trùm lấy tôi thế nên chân tôi lại bước tới nhà đấu giá để mua thêm 10 viên đá cường hóa nữa.
“Nếu lần nâng +6 này thất bại, mình sẽ dùng đá may mắn…”
Cái giá mua quá đắt đỏ khiến tôi muốn bán những viên đá cường hóa may mắn đi thay vì sử dụng chúng. Hoàn toàn bực tức, tôi đã sẵn sàng để sử dụng những viên đá may mắn khi tiến hành nâng cấp Dao Găm Lí Tưởng lần nữa. Và rồi!
[ Đã sử dụng Đá cường hóa vũ khí (1).] [ Dao Găm Lí Tưởng +5 đã được cường hóa ] |
“Ohhhhh…..! Ohhhhhhhhhh!”
Tôi khá đỗi kinh ngạc khi được tận mắt chứng kiến cái khoảnh khắc mà Dao Găm Lí Tưởng đạt +6, một luồng hào quang xanh da trời bắt đầu bao phủ khắp con dao.
“Tuyệt đẹp….”
Cường hóa +5 cũng không có gì khác với mắt thường nên từ +0 tới +5 không khác biệt là bao. Không có tính năng nào đặc biệt. Nhưng sau khi đạt mức +6, vẻ ngoài của Dao Găm Lí Tưởng đã thay đổi, thứ màu sắc đang bao phủ khắp trang bị chính là thuộc tính của chính vật phẩm ấy,
“Nếu người ngoài thấy được thì sao nhỉ…?”
Tôi ngay lập tức chạy tới quảng trường thành phố, cầm Dao Găm Lí Tưởng trên tay và tạo dáng thật ngầu, như diễn viên phim hành động ấy! Thế rồi những người xung quanh đột nhiên đổ dồn vào nhìn tôi,
“Wow, nhìn món vũ khí đó kìa! Ít nhất cũng phải +6 đấy!”
“Luồng sáng xanh kia thật là đẹp đẽ…”
Ai ai cũng ngắm nhìn Dao Găm Lí Tưởng trong tay tôi đầy ngưỡng mộ.
“Anh ý hẳn là giàu lắm nên mới cường hóa lên +6 được nhỉ…. Mị có nên quyến rũ ảnh hông ta?”
“Này này, biết đâu hắn ăn may thì sao. Đừng có hành động bất cẩn thế chứ.”
“Quào… đây là lần đầu tiên tui được chứng kiến hàng +6. Của tui +3 à… Ghen tị quá đi mất.”
Tôi ngây ngất trước những ánh nhìn đầy ghen tị của người dân, người chơi xung quanh.
‘Hợ hợ hợ…. Vũ khí +6 quả là đặc biệt. Mình đã sử dụng kha khá vàng để cường hóa tới mức này mà.’
Cái nhìn ngưỡng mộ của những người xung quanh bỗng thay đổi, như thể giờ đây họ nhìn tôi như một thằng điên vậy.
“Bah, làm màu như thế khi mà ngươi có mỗi con dao +6 yếu kém đó vậy.”
Vào lúc đó, một giọng nói quen thuộc vang lên từ sau lưng tôi. Ngoảnh mặt nhìn lại, tôi xác nhận danh tính của giọng nói kia. Hắn chính là….
“Katz!”
“Huyết Chiến Binh Katz! “
Là một trong 40 người chơi xếp hạng hàng đầu và sở hữu Nghề Sử Thi thứ ba, mọi người ré lên khi chứng kiến bóng hình của Katz ở nơi quảng trường trung tâm này.
‘Tại sao tên khốn đấy lại ở đây?’
Tôi biết Katz, không phải là quen biết gì, nhưng hắn là tên gây rối nổi tiếng thường xuất hiện trên truyền hình. Hay nói cách khác, Katz không hề biết đến tôi. Tên đó nhìn thẳng vào mắt tôi, nhìn lên nhìn xuống đánh giá với cái nét mặt đầy chế giễu và nói,
“Hể … Ngươi thô tục quá đấy.”
“Tự dưng nói cái gì thế hả?”
Katz nhún vai trước những lời tôi nói và lôi ra một thanh kiếm từ bên hông. Thanh kiếm ấy sáng chói một màu cam như ánh nắng mặt trời, chói tới đau mắt. Những người chơi có mặt tại quảng trường đều trầm trồ ngưỡng mộ khi được chiêm ngưỡng, còn Katz thì cười to ngạo nghễ,
“Puhahahaha! Thế nào hả? Hoàn toàn khác biệt phải không? Đây là một vũ khí siêu mạnh mẽ +8 lận đấy! Món vật phẩm cao sang mà cái loại thấp bé như ngươi chẳng thể chạm tay tới dù có dùng cả đời để cường hóa! Puhahahahah!”
Hắn cười trong khi rời khỏi quảng trường đầy kiêu hãnh. Đám đông cũng bớt nhiệt đi khi nhìn bóng lưng Katz dần rời đi.
“Gì thế này? Anh ta tới để khoe mẽ thôi à?”
“Hắn giống hệt với lời đồn….”
“Mơ ước của tôi!”
Mọi người tặc lưỡi khi nghĩ về Katz, họ bỡn cợt Katz trước khi quay trở lại cuộc sống hằng ngày. Nhưng tôi lại không thể nhúc nhích, tôi sốc vì không thể cam chịu cái cảm giác bị đánh bại ngay lúc này.
“Tên khốn đó dám sỉ nhục mình sao? Hắn chỉ có Nghề Sử Thi mà bày đặt lắm điều với một người sở hữu Nghề Huyền Thoại như mình sao?”
Sau việc này, tôi không thể cam chịu việc vũ khí của mình chỉ +6, tôi trở về lò rèn và lấy ra hai viên đá cường hóa may mắn ở đáy kho trang bị.
“Mình là Hậu duệ Pagma đấy. Huyết Chiến binh gì gì đó? Biến đi là vừa!”
[ Đã sử dụng Đá cường hóa vũ khí may mắn (1).] [ Dao Găm Lí Tưởng +6 đã được cường hóa ] [ Đã sử dụng Đá cường hóa vũ khí may mắn(1).] [ Dao Găm Lí Tưởng +7 đã được cường hóa ] [ Vật phẩm đã được cường hóa tới +8, hiệu năng sẽ tăng nhẹ.] |
“… Ể?”
Tôi đột nhiên liên tục thành công khi sử dụng đá may mắn. Luồng sáng màu lam của Dao Găm Lí Tưởng tỏa ra ngày càng mạnh mẽ hơn. Nếu thanh kiếm của tên khốn kia chói sáng như mặt trời, thì vẻ đẹp của Dao Găm Lí Tưởng giờ đây tựa như biển sâu xanh thẳm.
“Hah…! Hahahahahahah! Puhahahahahaha!”
[ Dao Găm Lí Tưởng +8] Hạng: Cực Phẩm Độ bền: 168/168 | Tấn Công: 378~413 | Tốc độ tấn công: +13% |
* Có tỉ lệ hiếm tiêu diệt kẻ thù ngay lập tức. * Nhanh nhẹn +30 * Kỹ năng 『Gió Quạt 』được tạo ra. * Kỹ năng 『 Tăng Tốc 』 được tạo ra. Một con dao găm được chế tác bởi một thợ chế tạo có kỹ năng và tiềm năng tuyệt vời, nhưng thiếu kinh nghiệm và danh tiếng. Nó được chế tạo với sự giúp đỡ của thợ rèn nổi tiếng Khan. Không có gì đặc biệt về chất liệu hay cách thức chế tạo, nhưng kĩ thuật của thợ chế tạo kết hợp với sự giúp đỡ của Khan đã tạo nên con dao găm lý tưởng. |
Điều kiện sử dụng: Cấp 180. Nhanh nhẹn 450. Thông thạo Dao găm Cao cấp. |
<figcaption>[Ideal Dagger] </figcaption>
Sức tấn công của một con dao găm, không phải trường kiếm hay đại kiếm hơn 400 điểm! Nhờ cuộc gặp gỡ không ngờ đến với Katz, tôi đã cường hóa thành công và có được thứ vũ khí thượng hạng,
Khi tôi đang tưng bừng trong nắng hạ, lâng lâng với niềm vui, Huroi bước vào lò rèn, “Chúa Công! Cuộc săn boss của chúng ta đã ra sao?”
Tôi nhìn Huroi đầy thận trọng và chém gió,
“Ừm thì… không may thay, kết quả của cuộc tấn công đó là một thảm bại, nên không thu được món vật phẩm nào cả. Tôi xin lỗi vì kết quả tồi tệ đó, dù cho anh đã dũng cảm hi sinh thân mình đến thế.”
Thật ra thì cuộc săn boss đã thành công, mấy bạn cũng biết rồi mà. Kết quả là tôi có thêm nhiều vật phẩm hiếm đầy giá trị. Nhưng tôi lại nói dối về kết quả. Tại sao à? Tôi bận tâm việc Huroi sẽ hỏi chia chiến lợi phẩm nếu anh ta biết tôi đã thành công!
Huroi run mình khi nghe thấy kết quả, “Là do tôi bất tài…. Hix… Tôi sẽ rời đi để luyện tập! Để lần tới, tôi sẽ có đủ sức mạnh giúp Chúa Công đạt được chiến thắng hoàn mỹ!”
“Ờ- ờ….”
Sau khi lập lời thề, Huroi rời đi, còn tôi thì chuẩn bị lên đường tới hẻm Kesan.
“Mình đã có Dao Găm Lí Tưởng làm vũ khí và Khan đang làm áo giáp cho mình…”
Tôi còn có [ Mũ của Tù Trưởng Orc Sương giá ], chỉ còn thiếu găng tay và giày. Tôi lấy búa ra và bắt đầu làm hai món trang bị còn thiếu. Hai ngày sau…
[ Tuyệt tác của Khan ] Hạng: Sử Thi Độ bền: 300/300 | Phòng thủ: 359 | Tốc độ di chuyển -7% |
* Giảm 20% sát thương vật lí nhận phải. Bộ giáp được chế tạo bằng cách tận dụng dụng vốn hiểu biết chuyên sâu của người thợ rèn giỏi nhất vùng đất Bắc của Vương quốc Vĩnh Hằng, Khan, thứ ông đã tích lũy cả đời. Phần giáp trong được làm từ da của Orc Sương giá hấp thụ chấn động từ bên ngoài cực kì tốt. Khan tự hào gọi bộ giáp này là tuyệt phẩm để đời của ông. |
Điều kiện sử dụng: Cấp 160. Sức Mạnh 550 điểm. Thể Lực 480 điểm. Thông thạo Giáp Nặng Trung cấp. Trọng lượng: 1.900 |
<figcaption>[Khan’s Masterpiece]</figcaption>
[ Găng tay Tốt nhất] Hạng: Sử Thi Độ bền: 150/150 | Phòng thủ: 47 | Tốc độ tấn công+4% Chính xác +8% |
* Có tỉ lệ nhỏ kích hoạt 『 Song Kích 』 Một vật phẩm được chế tácbởi một thợ chế tạo có kỹ năng và tiềm năng tuyệt vời, nhưng kinh nghiệm và danh tiếng của anh ta vẫn còn thiếu một chút. Giúp bạn tấn công nhanh và chính xác hơn |
Điều kiện sử dụng: Cấp 160. Nhanh Nhẹn 150 điểm. Trọng lượng: 220 |
<figcaption>[The Best Gauntlets]</figcaption>
[ Giày Lữ Khách ] Hạng: Hiếm Độ bền: 120/120 | Phòng thủ: 60 | Tốc độ di chuyển +6% |
Một vật phẩm được chế tácbởi một thợ chế tạo có kỹ năng và tiềm năng tuyệt vời, nhưng kinh nghiệm và danh tiếng của anh ta vẫn còn thiếu một chút. Cực kì dễ chịu khi mang, lí tưởng cho những cuộc du hành đường đài. |
Điều kiện sử dụng: Cấp 160. Trọng lượng: 220 |
<figcaption>[Adventurer’s Boots]</figcaption>
“Okay, thế này là hoàn hảo rồi! Mình đã làm thêm một trang bị Sử thi và một Hiếm, chỉ số cũng đã đủ mức cần thiết, mình có nên khởi hành vào lúc này?”
Nói rồi tôi hướng đến hẻm Kesan mà không chần chừ thêm phút giây nào nữa. Tôi đã tới nơi, kí ức về những ngày tháng đau đớn trong quá khứ chợt ùa về khi tôi nhìn vào hẻm núi.
“Mình tới đây chỉ để chết, chết, bị giết, chết….”
Nó tồi tệ đến cái mức mà dù nằm mơ tôi cũng thấy hẻm Kesan. Tôi đã phải trải nghiệm quá nhiều thứ đáng sợ ở đó. Tôi chỉ có thể ngủ ngon sau khi đánh bại cái nơi quái quỷ này.
“Bọn quái vật ở đây hết sức kì dị…”
Những chủng loài sống ở hẻm Kesan này khổng lồ tới phát sợ, về ngoại hình lẫn cách thức hành động của chúng. Trong số đó, có ‘Nhện Hẻm núi’ là loài duy nhất mà tôi nhớ rõ ràng.
‘Cái con nhện khổng lồ chuyên ăn thịt người… urghhh…’
Cơn sốc và nỗi sợ khi lọt vào tơ nhện cũng như cái cảm giác bất lực vẫy vùng mà không thể thoát khỏi đó khi cái mồm thối tha của con nhện đó áp sát tôi….
‘Mình mừng là không phải trải qua cái cảm giác bị nhai ngấu nghiến vì đã chết ngay từ lúc đầu rơi vào miệng nó….’
Tôi rùng mình trước những ký ức đau khổ đó và cố rũ sạch tâm trí.
“Ngừng phí thời gian cho mấy cái suy nghĩ vô bổ và tìm Kiếm Pháp của Pagma thôi nào.”
Trong quá khứ, tôi liên tục phải chết tại nơi này.
“Nhưng giờ mình đã khác biệt! Ta sẽ cho các ngươi thấy sức mạnh của trang bị, bọn quái kia! Trả thù! Trả thù!”
Tôi hét lên đầy phấn khích khi bước vào hẻm núi. Không như những ngôn từ mạnh mẽ vừa thốt ra, cơ thể tôi lại run bần bật, những trải nghiệm từ quá khứ, thứ đã thấm sâu vào xương tủy, khiến tôi càng sợ hãi hơn.
Dịch: Shinigami light novel team. Edit: Sen
Danh sách chương