Sau tầm một nén nhang thời gian, rốt cuộc Lưu Chính Minh cũng tỉnh lại. Chỉ thấy hắn thều thào mấp máy môi hỏi ra:
“Thế thì có chỗ tốt gì không? Ta không tin là Hỗn Chân Công chỉ có hố người như thế?”
“Chỗ tốt, đương nhiên là có chứ ký chủ. Ký chủ kim đam càng to, càng chứng minh năng lượng tích luỹ càng cường đại, thể nội không gian cũng cũng sẽ càng lớn. Dựa theo mức tính toán của ta, ký chủ thể nội năng lượng sẽ đạt đến gấp 225 một Kim Đan sơ kỳ bình thường.”
“Tốt tốt, cứ như vậy là được. Dù sao căn cơ vững chắc mới là cơ sở.”
Lưu Chính Minh tuỳ ý nói ra.
“Ký chủ nói rất đúng. Ta đã từng thấy vô số gia tộc chỉ vì để cho con cháu tăng cường tu vi nhanh chóng mà lại khiến cho căn cơ yếu đuối, cuối cùng là được không bằng mất, rất khó đột phá cảnh giới tiếp theo. Ký chủ có thể hiểu là tu đạo giống như một con đường, càng tiến về phía trước thì đường sẽ ngày càng nhỏ dần, mà căn cơ càng vững chắc càng đảm bảo được là hai bên đường của mình sẽ to hơn so với người khác, từ đó đảm bảo đi được xa hơn. Đây vốn chính là đạo lý rồi. Bất quá cũng ngoại trừ một số trường hợp thiên tư quá yếu thì có thể loại trừ, dù sao cũng có Tư Chất cải tạo dịch kia rồi.”
Nghe đến đây, Lưu Chính Minh hơi nhíu mày lại:
“Ngươi có biết không, ta đã từng đọc rất nhiều tiểu thuyết có cái viên gọi là Tẩy Tủy Đan hay Tẩy Cốt Đan dùng để thanh lọc các chất cặn bã ra khỏi cơ thể, khiến cho kinh mạch lưu thông tốt hơn, vận chuyển hay tu luyện tốt hơn, tại sao ta chưa bao giờ thấy ngươi đề cử vậy?”
Hệ thống thấy vậy lộ ra một biểu lộ hơi ngoài ý muốn:
“Kì thực không phải ta không muốn ký chủ dùng, mà là ngươi không cần dùng a.”
“Hửm? Tại sao?”
“Vẫn như ta đã từng nói, Hỗn Chân Công là một loại công pháp rất kỳ diệu. Việc thoát thai hoàn cốt đối với nó gần như là múc nước từ biển, không đáng kể. Bất quá chính vì cấp bậc của nó quá cao, thế nên là nó chỉ không chế sao cho thân thể của ngươi tương đương với cấp bậc của nó. Hiện tại nó đang là Hoàng Cấp, giá trị nó cung cấp cho ngươi chỉ dừng lại ở Tẩy Tuỷ hay là Tẩy Cốt mà thôi, yêu cầu cơ bản nhất chính là ngươi cần phải tăng cấp cho Hỗn Chân Công, rồi từ đó nó sẽ giúp ngươi xử lý hết mấy vấn đề này. Chứ nếu không ngươi nghĩ nó làm cách nào để tăng tốc độ tu luyện của ngươi? Chủ yếu chỉ là do nếu ngươi chuyển hoá quá nhanh thì sẽ có khả năng dẫn đến bạo thể, đây cũng chính là lý do mà tình trạng căn cốt của ngươi phụ thuộc rất nhiều vào Hỗn Chân Công. Đến khi đạt đến tình trạng nhất định rồi, đừng nói thanh lọc cơ thể, trực tiếp thanh lọc Đại Đạo hay quy tắc đa nguyên cấp đều được.”
“Nghe cũng có lý.” Lưu Chính Minh gật gật đầu. Sau đó hắn quay về phía Hệ Thống Luân Bàn rút thưởng:
“Hệ thống, cho ta rút thưởng 20 lần cấp Đồng!”
“Tích tích. Ký chủ rút thưởng 20 lần cấp Đồng, bắt đầu kết toán:
+ Đạo phục: 5 bộ, tự chọn màu
+ Skill [Hắc Hổ Đào Tâm]
+ Skill [Hầu Tử Thâu Đào]
+ Skill [Tam Thiên Niên Thống Khổ]
+ Đĩa nhạc: “ Kiều Phong đại chiến Tụ Hiền Trang.”
+ Bồi Nguyên Đan: 5 viên
+ Liệu Thương Đan: 4 viên
+ Thẻ chuyển đổi trạng thái vũ khí: 1
+ Súng máy M1918 Bar ( Đấu Khí Hoá) ( Vũ Phẩm Hạ Cấp): 1”
Nhìn lấy mấy món đồ mà từ trên hệ thống xoát được, Lưu Chính Minh cũng nở một nụ cười mỉm.
“Không tệ, thế mà được một món vũ khí mới, 5 viên bồi nguyên đan, 4 viên liệu thương đan cùng với tận 3 skill mới kèm với một thẻ tăng cấp.”
Bất quá đến khi hắn vừa mới đọc đến tên của 3 ký năng mới kia thì trên trán lại nổi lên mấy đầu hắc tuyến. Hắn mới khó nhọc quay sang hệ thống:
“Tiện Tiện! Tại sao hiếm có lắm rồi mới quay được ra kỹ năng mà lại 3 kỹ năng gì đây? [ Hầu Tử Thâu Đào] thôi còn chưa nói chứ [ Hắc Hổ Đào Tâm ] là lại thế nào? Ta cũng không phải dâm tặc!”
Hệ thống một vẻ oan uổng nhìn hắn:
“Ngươi oan uổng ta. Quay cái này tất cả đều dựa trên vận may của ngươi chớ gì tính lên được đầu ta. Mà ta nói cho ngươi biết, tuy hai môn kỹ năng này trông thì rất gân gà nhưng vào nhiều lúc nó còn là các kỹ năng bảo mệnh, chỉ là tuỳ cách ngươi sử dụng mà thôi, hơn thế nó còn có thể có một số hiệu quả đặc biệt ngoài ý muốn.”
Lưu Chính Minh nghe xong cũng chưa hết nguôi giận, hắn vẫn gắt:
“Thế thì ngươi nhường ta tu luyện kiểu gì? Ta cũng không thể xử xuất [ Hầu Tử Thâu Đào] đối với mỗi nam tính mà ta gặp phải, chẳng lẽ ta phải tự xử?”
Hệ thống nghe thế một mặt chính nghĩa vô từ nói ra:
“Một chiến binh thực thủ là tâm trí phải kiểm soát được bản thân. Chút nỗ đau đấy có là gì so với đạt được một kỹ năng khiến bao nam tính khiếp sợ?”
“Coi như ngươi nói đúng, thế [ Hắc Hổ Đào Tâm] cùng [ Tam Thiên Niên Sát] thì phải xử lý thế nào? Chẳng lẽ ta lại lôi Càn Minh Nguyệt ra?”
“E hèm, sao có thể được? Cái này thì... đó dù sao vẫn là việc của ký chủ, không phải việc của ta. Bye!” Nói xong thân ảnh hệ thống nhanh chóng biến mất, chỉ để lại một mình Lưu Chính Minh bơ vơ giữa căn phòng.
“Khốn thật! Chưa nói hết đã chạy rồi, chưa thảo luận gì về hai vật phẩm mới cả.”
Lưu Chính Minh vừa lẩm bẩm vừa lật thông tin:
“M1918 BAR ( Đấu khí hoá) ( Vũ Phẩm sơ cấp)
Thông tin: Vũ khí vốn được phỏng theo chế tạo từ vô linh vị diện, kết hợp với quy tắc của trung giai vị diện, trở thành một món vũ khí mang đặc tính đa vị diện.
Sử dụng: dùng chính đấu khí của mình
Lưu ý: chỉ sử dụng được bởi đấu khí.”
“Thẻ chuyển đối trạng thái vũ khí
Thông tin: có thể kết hợp cùng thẻ dung hợp vũ khí khiến cho vũ khí không có trạng thái cố định, có thể chuyển đổi giữa trạng thái dung hợp và từng trạng thái một trong.
Lưu ý: không có.”
“Cái này quả thực vì chính M1918 Bar đo thân mà làm, dù sao đây cũng là súng máy, khi dung hợp vào cũng không tránh khỏi nhiều bất tiện. Được rồi, dùng thì dùng luôn!”
Thế rồi Lưu Chính Minh ngay lập tức dung hợp thẻ cùng với cả Viễn Xạ Kiếm và M1918 BAR.
“Tích tích, đang trong quá trình dung hợp. Keng! Dung hợp thành công. Đinh, ký chủ đem tất cả sở hữu vũ khí mới: Viễn Xạ Cầu.”
Một quả cầu nho nhỏ có bán kính khoảng hơn 10 cm lơ lửng ngay trước mặt Lưu Chính Minh, toàn thân phát ra từng đợt ánh kim, tựa như thuỷ ngân đồng dạng. Lưu Chính Minh nhanh chóng kiểm tra thông tin:
“Viễn xạ cầu ( Vũ Phẩm Trung Cấp)
Thông tin: Được kết hợp từ nhiều loại vũ khí, có khả năng sử dụng đặc tính của tất cả các loại dưới dạng dung hợp ( dạng cầu).
Trạng thái: Cầu, Kiếm Thẳng, Thương Thẳng, Đại Đao, Desert Eagle, Kar 98, M1918 BAR.
Sử dụng: Nhất niệm chuyển dạng.
Độ bền: 100%.
Đặc hiệu: Hấp thu nguyên tố, cân bằng nguyên tố, sở hữu khả năng thăng cấp của từng loại.
Thuộc tính: Mộc thuộc tính
Hiệu quả: Rối loạn sinh cơ, tăng 50% sát thương với đối tượng là dạng linh hồn thể.”
Lưu Chính Minh nhất niệm vừa động, quả cầu lấp lánh ánh bạc nhỏ nhanh chóng biến thanh một thanh kiếm thẳng, ngay sau đó là một thanh đao, cuối cùng hoá thành một khẩu súng máy nằm trên mặt sàn. Bất quá dù có ở dạng nào thì trên thân món vũ khí này vẫn luôn khắc hoạ hình ảnh một con bạch xà, chắc là thụ ảnh hưởng của viên Xà Châu kia.
Lưu Chính Minh thấy vậy thì tỏ ra vô cùng hài lòng với món vũ khí mới này. Nhanh chóng thoát ly khỏi hệ thống không gian, hắn ngay lập tức biến đổi Viễn Xạ Cầu thành dạng M1918 BAR.
Cầm lấy khẩu súng trên tay, Lưu Chính Minh không ngừng hướng rừng cây xung quanh nã đạn. Bất quá hắn cũng chỉ nã được 10 viên rồi dừng, cũng bắt đầu đo lường tính toán.
“Xem nào, một viên đạn tốn lấy khoảng 100 năng lượng của ta. Với tốc độ bắn thế này cho dù là Đấu Vương nếu không sở hữu một môn thân pháp có lẽ cũng không né được, còn Đấu Hoàng thì cũng không chắc chắn lắm. Một viên đạn dưới gia trì của kiếm ý cùng với cả Mộc thuộc tính hiệu quả thì hoàn toàn có thể miểu sát từ Đấu Linh trở xuống, thậm chí phá nát Đấu khí hộ thể của Đấu Vương cũng không phải không thể, tất nhiên là phải bắn gần hết năng lượng mới được. Tóm lại là với cái này, nếu như ta đủ cẩn thận, thì solo một mình với Đấu Vương cũng có khả năng. Quả không hổ là đồ khoa học kỹ thuật! Bất quá vẫn cần phải cẩn thận linh hồn công kích, dù sao Đấu Vương có linh hồn cường hãn hơn ta bây giờ nhiều. Còn Đấu Hoàng? Nghĩ cũng đừng nghĩ, bây giờ tới mười ta cũng không đủ cho một Đấu Hoàng giết. Dù sao Đấu Hoàng cảnh là thuế biến cấp bậc cao hơn hẳn rồi. Khác trọng sinh mệnh là cấp bậc biến đổ nhiều rồi. Coi như gặp phải Đấu Vương cửu tinh làm không khéo ta vẫn phải chạy.”
Lưu Chính Minh tự lẩm bẩm một mình, Viến Xạ Cầu lại một nữa chuyển đổi làm Kar 98. Lần này Lưu Chính Minh không nhắm vào một sinh vật nào, chỉ hướng một ngọn núi nhỏ bắn 1 phát.
Bùm! Cả ngọn núi nhanh chính bị phá huỷ, đất đá văng khắp nơi. Thấy hình ảnh này, Lưu Chính Minh cũng phải há hốc miệng:
“Uy lực thật lớn a. Bằng cái này, nếu như mà bắn trúng lúc đối phương lơ là, Hoàng Cảnh phía dưới, hoàn toàn có thể nhất kích tất sát. Tuy năng lượng ngược lại tốn gấp 10 lần so với khẩu súng máy, bất quá khi ta vào Kim Đan cảnh thì năng lượng ngược lại là không phải lo. Thật là quá tuyệt rồi! Bây giờ với Viễn Xạ Cầu cùng với phân thân thì Đấu Vương Cảnh phía dưới là không có gì phải sợ rồi.”
Lưu Chính Minh vừa nghĩ đến đấy, đột nhiên trên mặt lộ ra một nét kích động như gặp thiên nhân.
“Đúng rồi! Phân thân! Sao ta không nghĩ ra nhỉ?”
Thế là Lưu Chính Minh nhanh chóng triệu hồi một phân thân ra. Tên kia chưa kịp chào hỏi gì đã bị Lưu Chính Minh đánh ngất đồng thời bỏ đi kết nối các giác quan.
Phân thân ngã vật lên mặt đất, hiện tại đã bất tỉnh nhân sự. Lưu Chính Minh nhìn về phía mắn lộ vẻ thương cảm, tràn ngập thật sâu áy này:
“Huynh đệ! Ta cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi. Mong ngươi hi sinh cho tập thể a.”
Nói xong, tay của Lưu Chính Minh xử xuất tư thế [ Hầu Tử Thâu Đào] hướng về phía một bộ phận nào đấy không thể miêu tả của phân thân ngày càng tiến lại gần.
“Thế thì có chỗ tốt gì không? Ta không tin là Hỗn Chân Công chỉ có hố người như thế?”
“Chỗ tốt, đương nhiên là có chứ ký chủ. Ký chủ kim đam càng to, càng chứng minh năng lượng tích luỹ càng cường đại, thể nội không gian cũng cũng sẽ càng lớn. Dựa theo mức tính toán của ta, ký chủ thể nội năng lượng sẽ đạt đến gấp 225 một Kim Đan sơ kỳ bình thường.”
“Tốt tốt, cứ như vậy là được. Dù sao căn cơ vững chắc mới là cơ sở.”
Lưu Chính Minh tuỳ ý nói ra.
“Ký chủ nói rất đúng. Ta đã từng thấy vô số gia tộc chỉ vì để cho con cháu tăng cường tu vi nhanh chóng mà lại khiến cho căn cơ yếu đuối, cuối cùng là được không bằng mất, rất khó đột phá cảnh giới tiếp theo. Ký chủ có thể hiểu là tu đạo giống như một con đường, càng tiến về phía trước thì đường sẽ ngày càng nhỏ dần, mà căn cơ càng vững chắc càng đảm bảo được là hai bên đường của mình sẽ to hơn so với người khác, từ đó đảm bảo đi được xa hơn. Đây vốn chính là đạo lý rồi. Bất quá cũng ngoại trừ một số trường hợp thiên tư quá yếu thì có thể loại trừ, dù sao cũng có Tư Chất cải tạo dịch kia rồi.”
Nghe đến đây, Lưu Chính Minh hơi nhíu mày lại:
“Ngươi có biết không, ta đã từng đọc rất nhiều tiểu thuyết có cái viên gọi là Tẩy Tủy Đan hay Tẩy Cốt Đan dùng để thanh lọc các chất cặn bã ra khỏi cơ thể, khiến cho kinh mạch lưu thông tốt hơn, vận chuyển hay tu luyện tốt hơn, tại sao ta chưa bao giờ thấy ngươi đề cử vậy?”
Hệ thống thấy vậy lộ ra một biểu lộ hơi ngoài ý muốn:
“Kì thực không phải ta không muốn ký chủ dùng, mà là ngươi không cần dùng a.”
“Hửm? Tại sao?”
“Vẫn như ta đã từng nói, Hỗn Chân Công là một loại công pháp rất kỳ diệu. Việc thoát thai hoàn cốt đối với nó gần như là múc nước từ biển, không đáng kể. Bất quá chính vì cấp bậc của nó quá cao, thế nên là nó chỉ không chế sao cho thân thể của ngươi tương đương với cấp bậc của nó. Hiện tại nó đang là Hoàng Cấp, giá trị nó cung cấp cho ngươi chỉ dừng lại ở Tẩy Tuỷ hay là Tẩy Cốt mà thôi, yêu cầu cơ bản nhất chính là ngươi cần phải tăng cấp cho Hỗn Chân Công, rồi từ đó nó sẽ giúp ngươi xử lý hết mấy vấn đề này. Chứ nếu không ngươi nghĩ nó làm cách nào để tăng tốc độ tu luyện của ngươi? Chủ yếu chỉ là do nếu ngươi chuyển hoá quá nhanh thì sẽ có khả năng dẫn đến bạo thể, đây cũng chính là lý do mà tình trạng căn cốt của ngươi phụ thuộc rất nhiều vào Hỗn Chân Công. Đến khi đạt đến tình trạng nhất định rồi, đừng nói thanh lọc cơ thể, trực tiếp thanh lọc Đại Đạo hay quy tắc đa nguyên cấp đều được.”
“Nghe cũng có lý.” Lưu Chính Minh gật gật đầu. Sau đó hắn quay về phía Hệ Thống Luân Bàn rút thưởng:
“Hệ thống, cho ta rút thưởng 20 lần cấp Đồng!”
“Tích tích. Ký chủ rút thưởng 20 lần cấp Đồng, bắt đầu kết toán:
+ Đạo phục: 5 bộ, tự chọn màu
+ Skill [Hắc Hổ Đào Tâm]
+ Skill [Hầu Tử Thâu Đào]
+ Skill [Tam Thiên Niên Thống Khổ]
+ Đĩa nhạc: “ Kiều Phong đại chiến Tụ Hiền Trang.”
+ Bồi Nguyên Đan: 5 viên
+ Liệu Thương Đan: 4 viên
+ Thẻ chuyển đổi trạng thái vũ khí: 1
+ Súng máy M1918 Bar ( Đấu Khí Hoá) ( Vũ Phẩm Hạ Cấp): 1”
Nhìn lấy mấy món đồ mà từ trên hệ thống xoát được, Lưu Chính Minh cũng nở một nụ cười mỉm.
“Không tệ, thế mà được một món vũ khí mới, 5 viên bồi nguyên đan, 4 viên liệu thương đan cùng với tận 3 skill mới kèm với một thẻ tăng cấp.”
Bất quá đến khi hắn vừa mới đọc đến tên của 3 ký năng mới kia thì trên trán lại nổi lên mấy đầu hắc tuyến. Hắn mới khó nhọc quay sang hệ thống:
“Tiện Tiện! Tại sao hiếm có lắm rồi mới quay được ra kỹ năng mà lại 3 kỹ năng gì đây? [ Hầu Tử Thâu Đào] thôi còn chưa nói chứ [ Hắc Hổ Đào Tâm ] là lại thế nào? Ta cũng không phải dâm tặc!”
Hệ thống một vẻ oan uổng nhìn hắn:
“Ngươi oan uổng ta. Quay cái này tất cả đều dựa trên vận may của ngươi chớ gì tính lên được đầu ta. Mà ta nói cho ngươi biết, tuy hai môn kỹ năng này trông thì rất gân gà nhưng vào nhiều lúc nó còn là các kỹ năng bảo mệnh, chỉ là tuỳ cách ngươi sử dụng mà thôi, hơn thế nó còn có thể có một số hiệu quả đặc biệt ngoài ý muốn.”
Lưu Chính Minh nghe xong cũng chưa hết nguôi giận, hắn vẫn gắt:
“Thế thì ngươi nhường ta tu luyện kiểu gì? Ta cũng không thể xử xuất [ Hầu Tử Thâu Đào] đối với mỗi nam tính mà ta gặp phải, chẳng lẽ ta phải tự xử?”
Hệ thống nghe thế một mặt chính nghĩa vô từ nói ra:
“Một chiến binh thực thủ là tâm trí phải kiểm soát được bản thân. Chút nỗ đau đấy có là gì so với đạt được một kỹ năng khiến bao nam tính khiếp sợ?”
“Coi như ngươi nói đúng, thế [ Hắc Hổ Đào Tâm] cùng [ Tam Thiên Niên Sát] thì phải xử lý thế nào? Chẳng lẽ ta lại lôi Càn Minh Nguyệt ra?”
“E hèm, sao có thể được? Cái này thì... đó dù sao vẫn là việc của ký chủ, không phải việc của ta. Bye!” Nói xong thân ảnh hệ thống nhanh chóng biến mất, chỉ để lại một mình Lưu Chính Minh bơ vơ giữa căn phòng.
“Khốn thật! Chưa nói hết đã chạy rồi, chưa thảo luận gì về hai vật phẩm mới cả.”
Lưu Chính Minh vừa lẩm bẩm vừa lật thông tin:
“M1918 BAR ( Đấu khí hoá) ( Vũ Phẩm sơ cấp)
Thông tin: Vũ khí vốn được phỏng theo chế tạo từ vô linh vị diện, kết hợp với quy tắc của trung giai vị diện, trở thành một món vũ khí mang đặc tính đa vị diện.
Sử dụng: dùng chính đấu khí của mình
Lưu ý: chỉ sử dụng được bởi đấu khí.”
“Thẻ chuyển đối trạng thái vũ khí
Thông tin: có thể kết hợp cùng thẻ dung hợp vũ khí khiến cho vũ khí không có trạng thái cố định, có thể chuyển đổi giữa trạng thái dung hợp và từng trạng thái một trong.
Lưu ý: không có.”
“Cái này quả thực vì chính M1918 Bar đo thân mà làm, dù sao đây cũng là súng máy, khi dung hợp vào cũng không tránh khỏi nhiều bất tiện. Được rồi, dùng thì dùng luôn!”
Thế rồi Lưu Chính Minh ngay lập tức dung hợp thẻ cùng với cả Viễn Xạ Kiếm và M1918 BAR.
“Tích tích, đang trong quá trình dung hợp. Keng! Dung hợp thành công. Đinh, ký chủ đem tất cả sở hữu vũ khí mới: Viễn Xạ Cầu.”
Một quả cầu nho nhỏ có bán kính khoảng hơn 10 cm lơ lửng ngay trước mặt Lưu Chính Minh, toàn thân phát ra từng đợt ánh kim, tựa như thuỷ ngân đồng dạng. Lưu Chính Minh nhanh chóng kiểm tra thông tin:
“Viễn xạ cầu ( Vũ Phẩm Trung Cấp)
Thông tin: Được kết hợp từ nhiều loại vũ khí, có khả năng sử dụng đặc tính của tất cả các loại dưới dạng dung hợp ( dạng cầu).
Trạng thái: Cầu, Kiếm Thẳng, Thương Thẳng, Đại Đao, Desert Eagle, Kar 98, M1918 BAR.
Sử dụng: Nhất niệm chuyển dạng.
Độ bền: 100%.
Đặc hiệu: Hấp thu nguyên tố, cân bằng nguyên tố, sở hữu khả năng thăng cấp của từng loại.
Thuộc tính: Mộc thuộc tính
Hiệu quả: Rối loạn sinh cơ, tăng 50% sát thương với đối tượng là dạng linh hồn thể.”
Lưu Chính Minh nhất niệm vừa động, quả cầu lấp lánh ánh bạc nhỏ nhanh chóng biến thanh một thanh kiếm thẳng, ngay sau đó là một thanh đao, cuối cùng hoá thành một khẩu súng máy nằm trên mặt sàn. Bất quá dù có ở dạng nào thì trên thân món vũ khí này vẫn luôn khắc hoạ hình ảnh một con bạch xà, chắc là thụ ảnh hưởng của viên Xà Châu kia.
Lưu Chính Minh thấy vậy thì tỏ ra vô cùng hài lòng với món vũ khí mới này. Nhanh chóng thoát ly khỏi hệ thống không gian, hắn ngay lập tức biến đổi Viễn Xạ Cầu thành dạng M1918 BAR.
Cầm lấy khẩu súng trên tay, Lưu Chính Minh không ngừng hướng rừng cây xung quanh nã đạn. Bất quá hắn cũng chỉ nã được 10 viên rồi dừng, cũng bắt đầu đo lường tính toán.
“Xem nào, một viên đạn tốn lấy khoảng 100 năng lượng của ta. Với tốc độ bắn thế này cho dù là Đấu Vương nếu không sở hữu một môn thân pháp có lẽ cũng không né được, còn Đấu Hoàng thì cũng không chắc chắn lắm. Một viên đạn dưới gia trì của kiếm ý cùng với cả Mộc thuộc tính hiệu quả thì hoàn toàn có thể miểu sát từ Đấu Linh trở xuống, thậm chí phá nát Đấu khí hộ thể của Đấu Vương cũng không phải không thể, tất nhiên là phải bắn gần hết năng lượng mới được. Tóm lại là với cái này, nếu như ta đủ cẩn thận, thì solo một mình với Đấu Vương cũng có khả năng. Quả không hổ là đồ khoa học kỹ thuật! Bất quá vẫn cần phải cẩn thận linh hồn công kích, dù sao Đấu Vương có linh hồn cường hãn hơn ta bây giờ nhiều. Còn Đấu Hoàng? Nghĩ cũng đừng nghĩ, bây giờ tới mười ta cũng không đủ cho một Đấu Hoàng giết. Dù sao Đấu Hoàng cảnh là thuế biến cấp bậc cao hơn hẳn rồi. Khác trọng sinh mệnh là cấp bậc biến đổ nhiều rồi. Coi như gặp phải Đấu Vương cửu tinh làm không khéo ta vẫn phải chạy.”
Lưu Chính Minh tự lẩm bẩm một mình, Viến Xạ Cầu lại một nữa chuyển đổi làm Kar 98. Lần này Lưu Chính Minh không nhắm vào một sinh vật nào, chỉ hướng một ngọn núi nhỏ bắn 1 phát.
Bùm! Cả ngọn núi nhanh chính bị phá huỷ, đất đá văng khắp nơi. Thấy hình ảnh này, Lưu Chính Minh cũng phải há hốc miệng:
“Uy lực thật lớn a. Bằng cái này, nếu như mà bắn trúng lúc đối phương lơ là, Hoàng Cảnh phía dưới, hoàn toàn có thể nhất kích tất sát. Tuy năng lượng ngược lại tốn gấp 10 lần so với khẩu súng máy, bất quá khi ta vào Kim Đan cảnh thì năng lượng ngược lại là không phải lo. Thật là quá tuyệt rồi! Bây giờ với Viễn Xạ Cầu cùng với phân thân thì Đấu Vương Cảnh phía dưới là không có gì phải sợ rồi.”
Lưu Chính Minh vừa nghĩ đến đấy, đột nhiên trên mặt lộ ra một nét kích động như gặp thiên nhân.
“Đúng rồi! Phân thân! Sao ta không nghĩ ra nhỉ?”
Thế là Lưu Chính Minh nhanh chóng triệu hồi một phân thân ra. Tên kia chưa kịp chào hỏi gì đã bị Lưu Chính Minh đánh ngất đồng thời bỏ đi kết nối các giác quan.
Phân thân ngã vật lên mặt đất, hiện tại đã bất tỉnh nhân sự. Lưu Chính Minh nhìn về phía mắn lộ vẻ thương cảm, tràn ngập thật sâu áy này:
“Huynh đệ! Ta cũng chỉ là bất đắc dĩ thôi. Mong ngươi hi sinh cho tập thể a.”
Nói xong, tay của Lưu Chính Minh xử xuất tư thế [ Hầu Tử Thâu Đào] hướng về phía một bộ phận nào đấy không thể miêu tả của phân thân ngày càng tiến lại gần.
Danh sách chương