Thời Dao mừng vì không bị mọi người để ý nữa, ông nội Lâm nói đúng, Lương Cửu Tư đã dọn một bàn toàn thức ăn ngon, cho nên cô không để ý những người khác nói gì nữa, chỉ chuyên tâm ăn mỹ thực trên bàn.

Bất quá, lại có người làm phiền cô...

Người đó chính là Lương Cửu Tư:

- Thời Dao, cả phòng mọi người ai cũng phải hát một bài a.

- Đúng vậy, em cũng mau đến hát một bài đi!

- Đúng vậy, nhanh lên.

Rất nhiều người nghe Lương Cửu Tư nói xong, liền bắt đầu nhao nhao lên.

Thời Dao không ngừng động tác ăn, nhưng cũng quay đầu lại nhìn Lâm Gia Ca theo bản năng.

Cô nhìn anh làm gì? Vì không muốn hát nên cầu cứu sao? Lâm Gia Ca vừa định mở miệng nói gì đó, kết quả đã bị mấy người "em gái" của Lương Cửu Tư đến kéo Thời Dao đi về phía trước màn hình KTV.

Lâm Gia Ca muốn đứng dậy ngăn cản, nhưng anh chưa kịp làm gì, đã thấy Thời Dao bấm chọn bài hát.

Lúc Thời Dao bị mấy cô gái kia dụ chọn ba bài hát xong, mới chịu buông tha cho cô.

Âm nhạc vang lên, Thời Dao cầm micro.

Bài hát thứ nhất: Sữa đậu nành và bánh quẩy.

Phản ứng của mọi người đều rất bình thường.

Bài hát thứ hai: Tôi muốn ăn cật nướng.

Bắt đầu từ lúc này, có mấy người đang ăn hoặc đang chơi gì đó đã không nhịn được ngước lên nhìn cô.

Bài hát thứ ba: Tôi muốn ăn thịt.

Lúc Thời Dao hát: "Người ta nói ăn thịt nhiều sẽ rất mập, nhưng tôi mỗi ngày ăn đều cảm thấy không đủ. Mặc kệ, tôi muốn ăn thịt, chỉ muốn ăn thịt, liền ăn thịt!"

Lúc đó, toàn bộ mọi người trong phòng lúc này... đều nhìn cô.

Lúc Thời Dao hát xong, dừng lại, cô mới phát hiện tất cả mọi người trong phòng đều đang trợn mắt há mồm nhìn cô.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện