Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị

Sau bức tường bên trong cơ sở huấn luyện.

Trên quảng trường rộng được bao kín bởi bốn bức tường hiện ra cảnh bốn trăm đại hán nằm ngổn ngang, miệng rên hừ hừ. Đứng giữa bốn trăm đại hán là hai mươi mốt đỉnh cấp quyền thủ tựa như ma thần không một chút tổn thương.

Gần một phút, bốn trăm đại hán giống như người rơm bị bọn La Đức Thành đánh ngã. Bọn La Đức Thành hai mươi mốt quyền thủ thậm chí không một chút tổn thương.

- Con mẹ nó! Meese Hove cái tên hỗn đản ngươi, ở đây có nhiều người như vậy mà một mình ngươi đánh ngã hơn trăm đứa! Thật là quá thể!

Bork Russ tức giận chạy đến bên cạnh Meese Hove thụi cho hắn một phát, miệng hung hăng lớn tiếng mắng. Đúng là vừa rồi Meese Hove phảng phất như phát cuồng mà lao thẳng vào đánh đấm, số đại hán bị đánh ngã quả thật không ít.

Đám quyền thủ khác cũng đều lao vào "anh một quyền tôi một quyền" mà thụi Meese Hove.

Hiếm hoi lắm mới có một cơ hội giáo huấn kẻ khác, đám quyền thủ này muốn luyện tập cho dãn gân dãn cốt một chút, ai ngờ Meese Hove một người mà đánh gục cả một phần tư chỗ đó.

Meese Hove "đáng yêu" nhanh chóng chạy ra xa và gãi gãi đầu cười nói:

- Hắc hắc, chỉ là đã lâu ta không đánh người, trong lòng ngứa ngáy, vừa rồi mới phát tiết được một chút.

Lập tức các quyền thủ không còn gì để nói.

Lý Dương nhìn về phía bốn trăm đại hán đang nằm ngổn ngang trên mặt đất.

- Tất cả đứng lên cho ta!

Âm thanh băng lãnh của Lý Dương vang lên không có một chút tình cảm nào. Hai mươi mốt quyền thủ kia cũng đều tĩnh lặng lại, không dám tiếp tục ồn ào nữa.

Mà trên mặt đất, bốn trăm đại hán vừa nghe xong thì lập tức lục tục đứng dậy. Vừa rồi đám La Đức Thành cũng biết nặng nhẹ, không nặng tay, cho nên thoạt nhìn bọn đại hán trông rất thảm nhưng trên thực tế không có vấn đề gì, chỉ là bị thương ngoài da mà thôi.

Lý Dương nhìn đám đại hán này, trong lòng thầm gật đầu nói:

- Tố chất thân thể không tệ lắm, mặc dù bọ La Đức Thành không nặng tay nhưng nếu là tố chất thân thể không tốt một chút thì đã không thể dậy nổi. Đám người mà Thiên Lũy sư huynh mang tới cho ta cũng không tồi a!

Lý Dương đối với đám đại hán này hết sức hài lòng.

- Vị này là Điền Cương, sau này là tổng giáo quan của các ngươi, sau này mệnh lệnh của y cũng chính là mệnh lệnh của ta, mà mệnh lệnh của ta đại biểu cho mệnh lệnh của Thanh bang!

Sau khi Lý Dương nói xong bèn trực tiếp đi tới một bên rồi ngồi xuống.

Còn Điền Cương đi tới trước chúng nhân rồi ngạo nghễ liếc nhìn bốn trăm đại hán nói:

- Từ hôm nay trở đi cùng với các ngươi "chơi đùa" chính là hai mươi mốt người này. Đúng, chính là bọn họ đó, ta tin rằng các ngươi cũng đã nhận thức được một chút về họ rồi. Bọn họ sau này chính là giáo quan của các ngươi trong nửa năm.

La Đức Thành, Meese Hove hai mươi mốt người lập tức cao ngạo ngửng đầu cười nhìn bốn trăm đại hán sắp được bọn họ chăm sóc. Còn bốn trăm đại hán sắc mặt đều rất khó coi nhìn hai mươi mốt vị đỉnh cấp quyền thủ đang cười.

- Chúa ơi ! Đám ma quỷ vô địch này là giáo quan của chúng ta, thôi xong rồi!

Đám đại hán này đều nhớ kĩ sự lợi hại của hai mươi mốt quyền thủ kia. Trong lòng bọn họ, bọn La Đức Thành chính là ma quỷ, họ quá mạnh mẽ, căn bản không cùng cấp bậc với con người, bốn trăm người bọn họ đều không thể đả thương được đến một người.

Những đại hán này đều cảm thấy lo lắng và sợ hãi về tương lai của mình.

Mà Điền Cương mặt không chút thay đổi tiếp tục nói:

- Còn ta từ hôm nay trở đi chính là tổng giáo quan của các ngươi trong nửa năm, trong vòng nửa năm ta sẽ cải biến vận mệnh của các ngươi. Trong nửa năm này, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ các ngươi sẽ có một tương lai tốt, còn kẻ nào không hoàn thành nhiệm vụ, hừ hừ , mặc dù sẽ không giết các ngươi, nhưng hai mươi mốt vị giáo quan này thích luyện quyền với bao cát, có lẽ nếu tặng cho bọn họ những bao cát sống thì bọn họ sẽ rất cao hứng, đương nhiên các ngươi có thể lựa chọn cách chạy trốn, chỉ là kết cục của kẻ chạy trốn là…

Thanh âm Điền Cương lộ ra vẻ băng lãnh, một cỗ sát khí tự nhiên tràn ra.

Tất cả các đại hán trong lòng lập tức run lên, ai cũng lộ ra vẻ hết sức lo sợ. Bọn họ đương nhiên biết đằng sau cái trung tâm huấn luyện này là cái gì? Đó chính là Thanh bang, môt trong tứ đại siêu cấp bang phái của thế giới, bọn họ làm sao có thể chạy thoát khỏi sự đuổi giết của Thanh bang, làm sao còn dám có chút ý niệm chạy trốn trong đầu chứ? Dù sao họ cũng sợ chết. Ở nơi này bất quá chỉ là huấn luyện, chạy trốn là tử vong! Sao không huấn luyện chứ? Đám đại hán này đối với tố chất thân thể của mình đều rất tự tin.

- Điền Cương, nơi này giao cho ngươi, ta trở về đây!

Lý Dương sau khi chứng kiến màn này thì rất yên tâm về Điền Cương, vì vậy hắn liền nhắc nhở Điền Cương một chút rồi dẫn Jerry trở về.

Trong xe, Lý Dương mỉm cười cầm điện thoại gọi cho Lily:

- A lô, là ta, Mộc Dịch sư huynh đây! Ta có một việc trọng yếu giao cho muội, bây giờ muội hãy nhanh chóng từ tổng bộ của Tập đoàn Tuyết Lan trở về, đừng hỏi là chuyện gì, trở về ta sẽ từ từ nói sau!

Lily bây giờ là tổng giám đốc của tập đoàn Tuyết Lan, hoàn toàn phụ trách các hạng mục đầu tư của cùng công việc nội bộ.

Căn cứ một tháng quan sát, Lý Dương phát hiện Lily tuyệt đối là một kì tài trong kinh doanh. Một tập đoàn có tài sản tới hai trăm tỷ đô la mà một tiểu cô nương như Lily lại dễ dàng nắm trong tay, các kế hoạch của tập đoàn đều được hoạt động một cách cẩn thận.

Tập đoàn Tuyết Lan bây giờ đang trong xu thế đi lên, còn chín đại tập đoàn bị thu mua kia, vì nguyên nhân thượng tầng có sự thay đổi nên đang trong xu thế đi xuống. Mười đại tập đoàn đều biến động, duy chỉ có tập đoàn Tuyết Lan có chiều hướng tốt đẹp.

"Lily thực sự là một thiên tài, thiên tài trong giới kinh doanh, Jake cũng là thiên tài, hai tỷ đệ nhà này thật lợi hại. Chỉ là Jake luôn luôn nghiên cứu luyện chế đan dược gì đó, cái thứ này không bỏ ra vài năm thì không thể có thành quả! Hơn nữa cái "luyện đan bí quyển" thật là khô khốc, thật không thể hiểu tại sao tên tiểu tử đó lại có thể chịu được."

Lý Dương đối với việc thằng nhóc Jake đi thích cái công việc luyện chế đan dược khô khốc có chút khó hiểu.

Lý Dương còn đang trên xe thì Lily đã về đến nhà. Tổng bộ của tập đoàn Tuyết Lan đặt tại đường Wall, rất gần biệt thự của Lý Dương.

Xe vừa về đến cửa cửa biệt thự là cổng liền mở ra, hai hắc y đại hán cung kính hành lễ, hai hắc y đại hán này là do Thanh bang phái đến canh cửa.

Xe trực tiếp đi vào gara, Lý Dương xuống xe đi vào phòng khách. Cởi áo ngoài đưa cho người giúp việc để một bên, Lý Dương liền ngồi xuống ghế sofa, còn Lily đang ngồi đối diện.

- Lily, trông coi Tập đoàn Tuyết Lan một tháng vừa qua cảm giác thế nào? Nắm một cái siêu cấp đại tập đoàn trong tay có phải là áp lực rất lớn không?

Lý Dương cầm lấy bình rượu trắng uống một hơi, nhìn Lily hỏi.

Lily cầm tách cà phê và cười tươi nói:

- Không, sao lại có áp lực mạnh chứ? Quản lý một đại tập đoàn rất là vui, mỗi kế hoạch đều trên trăm triệu đô. Oa! Cho dù là trên sách giáo khoa của bọn muội cũng không có khoa trương như vậy!

Lily vừa nhắc tới tập đoàn Tuyết Lan liền lập tức trở lên hưng phấn.

- Không có áp lực là tốt, ta cũng hy vọng muội giúp ta quản lý tập đoàn thứ hai!

Lý Dương nói ra mục đích của mình.

Lily nghe xong nhất thời sửng sốt:

- Sư huynh, huynh... huynh còn có tập đoàn khác?

Lily không biết nên nói cái gì cho tốt, lần trước một cái tập đoàn Tuyết Lan đã làm cho nàng chấn kinh, bây giờ Lý Dương lại định để cho nàng quản lý một cái tập đoàn khác.

- Không, không, bây giờ chưa có, bất quá rất nhanh sẽ có!

Lý Dương vội vàng nói.

Lily hít một hơi nói:

- Sư huynh, ý của huynh là…

- Muội có biết Taekwondo không?

Lý Dương hỏi lại, Lily lập tức gật đầu.

Lý Dương tiếp tục nói:

- Loại Thể thuật như Taekwondo mà còn có thể lưu truyền toàn thế giới, cho nên ta quyết định, sáng tạo ra một loại Thể thuật khác cũng sẽ lưu truyền trên toàn thế giới. Tên của môn Thể thuật này là Cực Thối đạo!

Lily vừa nghe xong, khuôn mặt liền lập tức kích động mà đổ bừng lên.

Một nhà kinh doanh thiên tài như nàng rất mẫn cảm với các thời cơ, đương nhiên chỉ một lát là có thể nhìn ra cái lợi nhuận bên trong của nó.

- Sư huynh, ý tứ của huynh là để cho muội kiến tạo Cực Thối đạo quán, sau đó bắt đầu chiêu thu đệ tử đúng không?

Lily vô cùng thông minh, sau một lát đã hiểu ra vấn đề.

Lý Dương gật đầu nói:

- Đúng vậy, đây là danh sách các thành phố, hơn ba trăm thành phố này, ta hy vọng mỗi một thành phố đều có một cái Cực Thối đạo quán.

Lily tiếp nhận danh sách do Lý Dương cung cấp, xem một lần rồi ngẩng đầu lên nói:

- Sư huynh, hơn ba trăm thành phố này đều là của nước Mỹ, ý của sư huynh là trước tiên phát triển ở nước Mỹ, về phần các quốc gia khác thì chờ sau này một thời gian. Nhưng mà cho dù là tại nước Mỹ, hơn ba trăm Cực Thối đạo quán, số tiền cũng không lớn, chỉ vài triệu USD mà thôi, nhưng mà Cực thối đạo quán cần một lượng lớn huấn luyện viên, những huấn luyện viên này lấy ở đâu ra chứ?

Lý Dương ngẩng đầu uống cạn rượu trong bình, sau đó thở một hơi nói:

- Điểm ấy muội không cần phải lo lắng, huấn luyện viên ta đã chuẩn bị đủ rồi, nửa năm sau Cực Thối đạo quán có thể bắt đầu thu nhận đệ tử, muội thấy cần làm gì thì làm nhanh lên để kiến tạo Cực Thối đạo quán!

Lily nghe xong gật đầu nói:

- Huynh yên tâm, nửa năm là hoàn toàn đủ, nửa năm sau muội nhất định để cho huynh thấy hơn ba trăm đạo quán!"

- Muội làm việc ta rất yên tâm!

Lý Dương vừa cười vừa nói.

Có Lily là thiên tài kinh doanh ở đây, Lý Dương làm việc cũng thuận tiện hơn rất nhiều, tuy hắn có thể tìm người khác giúp mình quản lý các tập đoàn, nhưng mà không thể tin tưởng như người của mình được.

- Được rồi, nếu phát hiện có vấn đề gì khó giải quyết thì hãy trực tiếp nói với Thiên Lũy, đây là số điện thoại của hắn, nói rằng là ta đưa cho muội số này!

Lý Dương lấy ra một tờ giấy có số điện thoại của Thiên Lũy đưa cho Lily.

Lily hưng phấn tiếp nhận, làm một nhà kinh doanh thiên tài, nàng đương nhiên biết thế lực Thanh bang sẽ có hỗ trợ lớn như thế nào.

Trong phòng ngủ.

Lý Dương vuốt ve mộc điêu, mỗi một cái mộc điêu đều là những vẻ mặt khác nhau của Khương Tuyết, mỗi một lần trở về phòng ngủ, nội tâm cô độc của Lý Dương mới có thể bình tĩnh lại. Lý Dương tựa như một chiếc thuyền nhỏ cô độc phiêu bạc, còn gian phòng ngủ này chính là bến đậu an toàn cho y.

- Tuyết, nàng ở bên đó có được khỏe không?

Lý Dương trong lòng thầm nói.

Bỗng dưng hắn thở dài một hơi rồi đi ra ban công, bắt đầu ngắm bầu trời đêm u ám.

Ban công cùng với sông Harder là nơi Lý Dương lãng phí nhiều thời gian nhất.

Đêm khuya, Lý Dương bình thường là ở dưới đáy sông Harder để tu luyện, đối với Lý Dương mà nói tu luyện mới là trọng yếu nhất, trừ khi có chuyện trọng đại nếu không sẽ không gián đoạn.

Mà ban ngày Lý Dương dành một nửa thời gian ở ban công, một nửa thời gian là tại phòng ngủ.

Lý Dương ngồi ở trên ghế ngoài ban công, ngửa đầu uống một bình rượu, cảm thụ một cỗ nhiệt khí nóng bỏng, một cỗ tư niệm trào lên như sóng biển vỗ vào khoảng không vô tận, cuối cùng chậm rãi lặng yên trở lại.

Cuộc sống cứ như vậy từng ngày qua đi, chớp mắt đã bốn tháng qua đi. Buổi sáng, ánh mặt trời tương đối nhu hòa ấm áp, không khí còn lưu lại nhè nhẹ hơi nước. Gió nhẹ thổi lướt qua mặt, làm cho con người cảm thấy thoải mái. Lý Dương ngồi trên ban công chậm rãi khắc gỗ.

- Reng…

Tiếng chuông điện thoại của Lý Dương rung lên.

- A lô, ta là Mộc Dịch!

Lý Dương tiếp điện thoại.

Trong điện thoại truyền đến thanh âm của Điền Cương:

- Sư huynh, đệ là Điền Cương, nói cho huynh một việc vui!

- Có việc gì vui?

Miệng Lý Dương tùy tiện hỏi.

- Bốn trăm đại hán toàn bộ đã vượt qua kiểm tra, thân thể năng lượng đều đã vượt qua một tinh!

Điền Cương tự hào nói.

Lý Dương sửng sốt nói:

- Cái gì, toàn bộ đã vượt qua nhất tinh cấp?

Lý Dương vừa kinh ngạc vừa vui mừng nói tiếp:

- Vậy thực sự là tốt quá, lúc đầu còn cho rằng có lẽ cần tới nửa năm, không ngờ mới bốn tháng đã được, công lao của đệ không nhỏ đâu.

Điền Cương lập tức cười ha hả nói:

- Sư huynh, vậy không thể tính là cái gì công lao của ta, nên xem đó là công lao của hai mươi mốt người bọn La Đức Thành. Kế hoạch cho bọn chúng huấn luyện của đệ lúc đầu cũng không tính là cao, nhưng mà những tên này tự gia tăng huấn luyện.

Lý Dương vừa nghe xong liền cười nói:

- Hả, tự gia tăng lượng huấn luyện?

Điền Cương lập tức nói ngay:

- Sư huynh, ngươi không biết đâu a, khi ta hỏi bọn hắn, thì ngươi có biết bọn hắn nói cái gì không? Cái tên Bork Russ nói "
chúng ta lúc đầu tại Siberi huấn luyện doanh huấn luyện gấp ba lần như thế này, điều kiện so với nơi này ác liệt hơn không biết bao nhiêu lần, về phần ăn uống, chúng ta đều phải ăn những thứ thực phẩm rác rưởi. Những đại hán này thân thể tố chất rất tốt, gia tăng huấn luyện tuyệt đối không thể chết được!"

Kỳ thật là bởi vì đám Bork Russ trong lòng cảm thấy không công bằng, năm xưa khi bọn họ huấn luyện có lúc ngay cả ăn cơm cũng không được ăn no, rất nhiều người thậm chí đã bỏ mạng tại Siberi. Nếu so sánh với bọn họ, sự huấn luyện ở đây thật sự là quá thư thái, Bork Russ biết giới hạn của bọn đại hán, chỉ là đề cao huấn luyện của bọn chúng lên hai phần ba.

Mặc dù bọn họ tự đề cao huấn luyện, Lý Dương một điểm cũng không tức giận. Dù sao bốn trăm đại hán huấn luyện viên nhất tinh cấp đã huấn luyện xong.

Tập 4: Cực thối Đạo quán

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện