Yến Kinh tháng tư, ngày ấm gió nhẹ. Thỉnh thoảng còn có mưa, nhưng không giống Dư Hàng, rơi tí tách không ngừng, trong không khí chứa đầy hơi nước. Một khi mưa qua đi, trời lập tức liền quang đãng, bầu trời xanh lam, bầu không khí bay bổng, cỏ cây tỏa hương, cực kỳ tươi mới.

Thập Nhất Nương hít một hơi thật sâu, cảm giác con người cũng giống như không khí ở nơi này giãn nở ra.

Từ lúc Nguyên Nương tạ thế đã hơn một năm, hôn sự Ngũ Nương một lần nữa được nhắc tới. Đại thái thái còn thận trọng muốn kéo dài thêm mấy ngày nữa, kết quả Đại lão gia thật sự không vui:” Ngũ Nương năm nay đã lớn tuổi, ngươi chẳng lẽ còn chuẩn bị cho nàng ở nhà làm gái lỡ thì a!”

Hoàng phu nhân nghe xong thì đuôi mày vui vẻ, liên tục ba ngày đến La gia năn nỉ.

Đại thái thái cảm thấy có mặt mũi, đáp ứng, hôn kì Ngũ Nương liền định ở ngày hai mươi tám tháng tư.

Hôm nay là là ngày hai mươi bảy tháng tư năm vĩnh hòa thứ tư, ngày vì Ngũ Nương trải đồ cưới.

” Tiểu thư, tiểu thư, Tam thái thái đến đây. Hỏi ngài, Đại phu nhân, cho ngài đến hỏi an.” Thu Cúc chạy vào,” Ngũ gia cùng Lục gia cũng đến đây!”

” Biết!” Thập Nhất Nương cười theo Thu Cúc đi chính viện.

Tam thái thái đang cùng Đại phu nhân, đứng ở trước thùy hoa môn nói chuyện, đến gần, mới phát hiện bên ngoài thùy hoa môn đồ cưới của Ngũ Nương chất đống có hai cái tiểu hài tử, một cái ngồi ở trên bồn cầu, một cái gắt gao ôm một cái màn, miệng la hét:”…… Đây là của ta, Ngũ tỷ phu không trả tiền, sẽ không cho kéo đi.”

Hai người chọc mọi người cười to.

Nghịch ngợm như vậy, trừ bỏ La Chấn Khai cùng La Chấn Dự còn có ai? Tháng năm năm trước, tam lão gia nhận chức Tứ Xuyên học chính, Tam thái thái mới vừa vì La Chấn Khai cùng La Chấn Dự mời một vị Triệu tiên sinh làm gia sư, sợ trì hoãn việc học của hai người, liền ở lại Yến Kinh.

Thập Nhất Nương tiến lên hành lễ cho Tam thái thái:” Tam thẩm, ngài đã tới.”

Tam thái thái liền đánh giá nàng:” Lại cao hơn một chút. Người cũng hấp dẫn!”

Thập Nhất Nương tự nhiên hào phóng cười nói:” Đa tạ Tam thẩm khích lệ.”

Tam thái thái liền cười cười, sau đó hỏi Đại phu nhân,:” Ngũ cô gia khi nào thì phái người tới đón đồ cưới.”

Đại phu nhân, cười nói:” Nói giờ chính tị đúng là giờ lành.”

Tam thái thái nhìn trời, nói:” Như vậy xem ra là nhanh đến…… May là ta chưa có tới trễ.”

Nàng lời còn chưa dứt, lễ tân đã hò hét dẹp đường:” Tam gia, Tứ cô gia, Tam phu nhân, Tứ tiểu thư, đến rồi!”

Tam thái thái nghe xong, mày liền cau một chút:” Nhị thẩm ngươi còn chưa có trở lại?”

Tháng sáu năm trước, nhị lão gia bổ nhiệm Sơn Đông tham chính, Nhị thái thái mang theo Thất Nương đi nhận chức, đem Tam gia cùng Tam phu nhân, để ở lại Yến Kinh. Đại thái thái biết không khỏi cười lạnh:” Chẳng lẽ còn sợ ta dọn dẹp đến ở tại ngõ Quân Đường sao? Nàng có năng lực này, vẫn là nên ngẫm lại như thế nào cho con tập trung vào học đi!”

Năm trước La Chấn Đạt tham gia thi đồng tử bị rớt.

Đại lão gia nghe xong có chút không kiên nhẫn:” Ngươi quản tốt việc trong nhà là được? Tốn nhiều tâm như vậy làm gì?

Từ lúc xảy ra chuyện Đích Cẩm xong, Đại lão gia đem La Chấn Thanh hung hăng đánh một chút, làm gảy nhánh cây trúc cứng rắn to bằng hai đốt ngón tay, nếu không phải Ngũ Nương dập đầu cầu xin tha thứ, chỉ sợ La Chấn Thanh ngay cả mệnh đều không còn. Ở trên giường mê man hơn nửa tháng. Như thế, Đại lão gia nhìn thấy phiền lòng, qua mùa hè khiến cho Ngô Hiếu Toàn đem hắn đuổi về Dư Hàng.

Cả nửa năm Ngũ Nương lo lắng cho thương thế của La Chấn Thanh, mười ngày gửi một phong thư hỏi thăm thương thế hắn. Cũng không biết là do bị đánh cho nên trở nên rất ngoan, hay là do bị ép buộc trên đường về Dư Hàng, La Chấn Thanh đến trung tuần tháng ba năm nay mới có thể đi xuống giường. Cũng bởi vì chuyện này, chuyện Ngũ Nương gả cưới, Tam di nương không thể tới.

” Nói hai ngày này sẽ đến.” Sơn Đông cách Yến Kinh cũng không xa lắm, đại thái thái viết thư cho Nhị thái thái nói thời điểm hôn kỳ của Ngũ Nương, Nhị thái thái từng nói sẽ phải về đến, không biết vì cái gì, bây giờ còn không có thấy bóng người, Đại phu nhân, cười đáp.

Tam thái thái còn muốn nói cái gì, thì thấy Tam phu nhân, cùng Tứ Nương hai chị em chồng đi đến, liền cười đem điều muốn nói nuốt xuống cổ họng.

Mọi người hành lễ, nói mấy câu khách khí, Đại phu nhân, liền đem ba người thỉnh đến sương phòng bên cạnh uống trà.

Bên ngoài liền nổi lên tiếng gõ chiêng trống.

Có người hô:” Cô gia đến dọn màn!”

Có nữ quyến lớn tuổi đứng ở bậc thang trước thùy hoa môn xem náo nhiệt.

La Chấn Hưng, La Chấn Đạt, Dư Di Thanh liền ngăn chận môn:” Hồng bao lấy ra, hồng bao lấy ra.”

La Chấn Hưng thi thứ cổ sĩ, phải ở hàn lâm viện học tập ba năm, Đại lão gia tuy còn ở tại hậu khuyết, theo thầy đã không còn vội vàng như lúc trước, ngược lại có vẻ giống nhàn nhã lưu lại Yến Kinh. Hôm nay đi xem thi hội, ngày mai đi xem sơn cảnh, thật sự thoải mái.

Bên ngoài thực sự có người gõ cửa:” Mở cửa liền đưa hồng bao!”

La Chấn Dự cùng La Chấn Thiên đi người không ra, nghe thấy vội vàng, lại cau có, đồng loạt cất giọng kêu:” Còn của ta, còn của ta.”

Mọi người trong viện cười to, thập phần náo nhiệt.

Thật vất vả mở được cửa ra, bà mối tiến vào nói cát tường, cho hồng bao, trong tiếng cười, phu khuân vác do Tiễn gia chọn liền nối đuôi nhau đem đồ cưới đi.

Đại phu nhân, làm phù dâu đi theo đến chỗ Tiễn Minh nơi đó trải giường cho Ngũ Nương.

Nhìn sân thông thoáng, Thập Nhất Nương không khỏi cảm thấy có chút quạnh quẽ.

Vương gia đã vài lần tới cửa nghị hôn, nghe khẩu khí đại thái thái, gả Ngũ Nương xong sẽ cùng Vương gia định ngày mang sính lễ.

Thực ứng với câu “Ngọc lưu li dễ vỡ, đám mây dễ tan”.

Tam tỷ muội các nàng, chỉ sợ phải chạy đông chạy tây như vậy.

Bất quá, nghe nói tháng chín năm trước Vương lang ở Ngự lâm quân kiếm đươc một cái chức quan nhỏ, tuy có đánh mồm mép vài lần cùng người ta, nhưng còn có thể mỗi ngày đội mũ…… Có lẽ tuổi càng lớn, tính tình càng tốt một chút.

Thập Nhất Nương không khỏi có chút giống như con đà điểu. Nhóm tỉ muội có thể tốt một chút, luôn là chuyện tốt.

Giống Tứ Nương, Tứ tỷ phu Dư Di Thanh ở hàn lâm viện nhận chức tu toản, mới có mấy ngày khiến Hoàng Thượng thưởng thức, nghe nói thường kêu hắn đi giảng (Dịch kinh).

Có tiểu nha hoàn đến bẩm nàng:” Thập nhất tiểu thư, khai tiệc!”

Thập Nhất Nương liền trở về phòng mình.

Đâm đầu đụng tới Tử Vi, thấy nàng giống thấy cứu mạng đạo giống như :” Thập nhất tiểu thư, tiểu thư nhà chúng ta vẫn hỏi ngài như thế nào còn không có trở về?”

Thập Nhất Nương giật mình:” Ngũ tỷ tìm ta sao?”

“Vâng a!” Tử Vi gật đầu.

Thập Nhất Nương đi chỗ Ngũ Nương.

Đồ dùng hằng ngày nàng dùng đại thái thái đều cho theo đồ cưới đưa đến chỗ Tiễn Minh, trong phòng có chút trống rỗng, cây giá áo sơn đen lộ ra áo cưới màu đỏ thẩm thêu chim phượng màu vàng lấp lánh rực rỡ, thập phần chói mắt.

Ngũ Nương vốn đang ngồi ngay ngắn ở trên kháng, thấy Thập Nhất Nương, liền xuống kháng.

Nàng bắt lấy tay Thập Nhất Nương một phen:” Ngươi đi đâu thế? Như thế nào không có vào nhà ăn cơm trưa?”

” Ta đang chuẩn bị trở về ăn cơm trưa đó!” Thập Nhất Nương mới vừa đáp một câu, Ngũ Nương đã thao thao bất tuyệt:”…… Giữa trưa ta chờ ngươi nửa ngày cũng không thấy bóng dáng của ngươi. Ngươi giữa trưa ăn chút gì chưa? Phòng bếp tặng cho ta một đĩa cá hoa vàng nấu với nấm tuyết, một đĩa tôm bóc vỏ với trà long tĩnh, một đĩa gà ngủ đông, một đĩa cải trắng xào nước gừng…… Cũng không biết là tìm nhà bếp nào làm, mà cá hoa vàng không mới mẻ, tôm thì bủn, gà ngủ đông thì giống như sáp đèn, cải trắng không non……”

Tóm lại, rất nhiều oán giận!

Thập Nhất Nương đột nhiên hiểu được.

Ngũ Nương, đang sợ hãi!

Gả cho một người xa lạ, gả đến một chỗ xa lạ, một thân phận mới bắt đầu một cuộc sống mới…… Ai có năng lực thản nhiên hoàn toàn.

Nàng không khỏi gắt gao cầm tay Ngũ Nương, muốn thông quá loại phương thức này an ủi nàng.

“…… Không biết Yến Kinh tòa nhà quý không quý, thuê phòng cũng không phải chuyện này. Ai giống ta như vậy. Một khi đi qua đó liền phải lo ăn lo mặc. Cũng không biết đạo Tứ đệ hiện tại ra sao? Hắn như thế nào trở nên hồ đồ thế! Lại bị Đích cẩm mê đảo tâm hồn. Bằng không, hắn cũng không cần quay về Dư Hàng. Ta xuất giá, còn có thể tiễn ta một đoạn!”

Ngũ Nương nói xong, khóc hu hu lên.

Thập Nhất Nương biết nàng muốn phát tiết một chút lo lắng trong lòng thôi, thấy nàng khóc ra, ngược lại cho đó là chuyện tốt. Kêu nha hoàn mang nước đến cho nàng rửa mặt.

Rửa qua mặt, cảm xúc Ngũ Nương tốt hơn nhiều.

” Thập Nương mỗi ngày đem mình nhốt tại trong nhà, cũng không biết nàng ở trong đó làm gì?” Nàng nói,” Ta sắp gả đi, nàng cũng không đến liếc mắt xem ta một cái. Chúng ta tốt xấu gì cũng là tỉ muội, cho dù có thâm cừu đại hận gì, coi như vì có duyên tỷ muội, nàng không thể bình thường một chút……” Chuyện này đã hơn một năm, Thập Nương cho tới bây giờ cũng không để ý tới cái gì, có vẻ ta hành động theo sở thích. Không biết có phải bởi vì thủ đoạn của Đại thái thái đối đãi tốt với Thập Nương hay không, khiến người ta có cảm giác càng bao dung dễ dãi đối với Thập Nương. Mượn dẫn chứng chuyện Cam gia thất tiểu thư thỉnh các nàng đi thưởng tuyết mà nói, đại thái thái đem nàng lưu lại, lại cho Thập Nương đi. Thế cho nên Cam gia thất tiểu thư viết thư tới hỏi nàng, có phải bởi vì gả đến Từ gia, cho nên đại thái thái không cho nàng xuất đầu lộ diện hay không.

Nhờ thế Thập Nhất Nương mới biết lời nói của Nguyên Nương trước lúc lâm chung.

Nghe khẩu khí Cam gia thất tiểu thư, không chỉ có nàng biết ước định của hai nhà Từ, La, mà Yến Kinh công huân thế gia, cũng đều biết đến mọi người đang chờ xem Từ gia đến La gia đưa sính lễ.

Tháng năm năm trước Hoàng Thượng động binh với tây bắc, lúc đầu dùng Đại đô đốc Tương Phi Vân là ngũ quân đô đốc phủ. Kết quả tháng bảy chiến sự bất lợi, Hoàng Thượng không để ý đến sự phản đối của đại thần, phong Từ Lệnh Nghi làm chinh tây Đại tướng quân, chủ trì chiến sự tây bắc. Phải đến tháng mười mới có tin tức tốt truyền về.

Chiến trường vẫn còn đánh đến tháng ba năm nay, tuy nói là tin chiến thắng liên tiếp báo về, nhưng dường như thương vong cũng không phải nhỏ, có Ngự Sử buộc tội Từ Lệnh Nghi đốc quân bất lực. Tuy Hoàng Thượng đều lưu lại không phát ra, nhưng Thập Nhất Nương vẫn có chút lo lắng.

Nàng hy vọng Từ Lệnh Nghi có thể bình an trở về.

Dù sao lời nói mình phải gả Từ gia đã nói ra, nếu đến lúc này có biến cố gì, nàng không biết cái gì chờ đợi mình ở phía trước?

Nghĩ đến đây, Thập Nhất Nương không khỏi thở dài.

Đại thái thái cái gì cũng không có nói cùng nàng.

Bất quá, lại sai nàng làm rất nhiều thêu thùa may vá. Lúc trước nói là làm đồ cưới cho Ngũ Nương, toàn bộ đều thu vào rương của nàng. Chỉ nói nàng làm chậm, đồ cưới của Ngũ Nương đã giao toàn bộ nhóm bà tử chuyên làm thêu thùa may vá làm.

Xem dáng điệu, giống như là sớm có chuẩn bị ……

Bên kia Hổ Phách nhìn thấy Ngũ Nương lôi kéo Thập Nhất Nương không dứt, chỉ phải xông tới cười nói:” Thập nhất tiểu thư, ngài xem, có nên mang đồ ăn sang bên này hay không?”

Ngũ Nương lúc này mới phát giác Thập Nhất Nương còn chưa có ăn cơm. Vội hỏi:” Vậy ngươi nhanh đi ăn cơm đi!”

Thập Nhất Nương lúc này mới thoát lấy thân.

Trở lại phòng, mới vừa ăn được hai miếng cơm, có tiểu nha hoàn nói:” Thập nhất tiểu thư, Từ phủ Tam phu nhân đã tới. Đại thái thái cho ngài đi xem!”

Thập Nhất Nương không khỏi nhíu mày.

Mấy ngày trước là thái phu nhân sinh nhật, đại thái thái muốn nàng cùng đi, nàng giả vờ không thoải mái, mà thoát được. Không nghĩ tới hôn sự Ngũ Nương, Tam phu nhân lại tới, đại thái thái lại an bài nàng đi gặp khách.

Cư xử như vậy có phải có vẻ quá thân thiết hay không!

Mặc dù có chút không muốn, nhưng tiểu nha hoàn liên tiếp thúc giục nàng, nàng suy nghĩ lại vẫn nên đi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện