Vân Thiên Vũ nhìn về phía hai người Triệu Tranh và Hạ Vanh nói: "Các ngươi theo ta đi tới Thiên Nhận Phong, ta muốn mau chóng nắm lấy Thiên Nhận Phong, nếu không có chỗ như Thiên Nhận Phong, cho dù ta muốn xây dựng thế lực cũng làm không được."
Triệu Tranh và Hạ Vanh không có phản đối.
"Được."
Vân Thiên Vũ đứng dậy đi ra ngoài, vừa đi nàng vừa nói: "Chúng ta phân công nhau hành động, Hạ lão và Đỗ Long đại sư đi cùng nhau, người khác đi theo ta."
Hai nhóm người nhanh chóng đi ra ngoài, Đỗ Long đại sư dẫn theo Hạ lão một đường rời khỏi Độc Long Phong, đi tìm người truyền ra tin tức.
Mà hai người Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên lại dẫn theo hai người Triệu Tranh và Hạ Vanh đi tới Thiên Nhận Phong.
Thiên Nhận Phong cách Độc Long Phong tương đối xa, một chỗ ở phía ông của Tiểu Thần Giới, một chỗ ở phía tây của Tiểu Thần Giới.
Đám người Vân Thiên Vũ sử dụng Chuyển Tống Trận, đi lòng vòng vài lần, sau hai ngày mới chạy tới Thiên Nhận Phong.
Đợi đến khi chạy tới nơi, trời đã tối rồi.
Mọi người cũng không có vội vàng lập tức công kích lên Thiên Nhận Phong, nghe nói Thiên Nhận Phong dễ thủ khó công, tuy rằng bọn họ có năng lực, nhưng liều lĩnh tấn công lên núi như vậy cũng không phải là hành động sáng suốt, cho nên bọn họ nghỉ ngơi trước một đêm, đến ngày mai lại nói sau.
Đoàn người lại tìm một chỗ nghỉ ngơi.
Nửa đêm, mọi người bị ánh lửa dưới đêm tối đánh thức.
Đồng thời bọn họ còn nghe được dưới màn đêm vang lên từng tiếng kêu sợ hãi, tiếng cầu xin.
Đám người Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ có tu vi linh lực cực cao, cho nên cho dù ánh lửa ử cách xa, bọn họ vẫn có thể nghe được rõ ràng tiếng kêu thê thảm và tiếng cầu xin của những người kia.
Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ vẫn không hề có động tác gì. Nhưng hai người Triệu Tranh và Hạ Vanh đã hành động. Thoáng cái thân hình của bọn họ đã lao ra ngoài.
Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ vội vàng đuổi theo.
Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia có tu vi linh lực thấp, cho nên chỉ có thể theo từ phía xa.
Trước mặt, Vân Thiên Vũ đã nhanh chóng ra lệnh cho linh thú của mình.
"Ngạo Minh, Điêu Gia, đi, xem thử nơi có ánh lửa phía trước phát sinh chuyện gì?"
Hai bóng người lắc mình bắn nhanh ra ngoài, chớp mắt lại biến mất không thấy bóng dang.
Từ sau khi hai linh thú tu luyện linh lực, tốc độ lại nhanh hơn, so với tốc độ cấp bậc Linh Hoàng của Vân Thiên Vũ, sợ còn nhanh hơn.
Vì tốc độ của hai linh thú nhanh, cho nên rất nhanh bọn họ đã chạy về.
Ngạo Minh nhanh chóng bẩm báo: "Chủ tử, phía trước có người xấu đang giết người."
"Đi, lập tức đi chặn đường bọn họ."
Đám người Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên lao nhanh, đợi đến khi bọn họ chạy tới, phát hiện nơi bị cháy là mấy thôn, trong thôn có rất nhiều người bị đánh, bị tổn thương.
Nhưng cho dù là như vậy, còn có người đang đốt giết cướp bắt.
Vân Thiên Vũ vừa nhìn thấy vậy, nàng lập tức nói với Tiêu Cửu Uyên: "Cửu Uyên, chàng dẫn linh thú và Triệu Tranh, Hạ Vanh đi giết chặn đường những người này, ta dẫn Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia cứu chữa người bị thương."
"Được." Thân hình Tiêu Cửu Uyên thoáng động, dẫn theo Triệu Tranh và Hạ Vanh nhanh chóng lao về phía đám người vừa giết người.
Ở đây, Vân Thiên Vũ lại dẫn theo hai người Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia bắt đầu cứu chữa cho những người bị thương.
Có vài người đã chết, còn có một nhóm người bị thương, người bị thương lại chia ra có người bị thương nặng, có người bị thương nhẹ.
Vân Thiên Vũ phân phó Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia lập tức đi lựa ra người bị thương nặng, vết thương nhẹ tạm thời đưa sang một bên.
Người bị thương nặng thì cứu chữa trước, nếu không cứu chữa, những người này lại phải chết.
Hai người Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia lập tức lên tiếng trả lời, sau đó đi làm việc.
Ở đây, Vân Thiên Vũ bắt đầu cứu chữa cho người bị thương nặng, bởi vì một người không làm xuể, cho nên nàng gọi Tiểu Tiên trong Phượng Linh Giới ra hỗ trợ.
Tất cả mọi người bắt đầu bận rộn.
Triệu Tranh và Hạ Vanh không có phản đối.
"Được."
Vân Thiên Vũ đứng dậy đi ra ngoài, vừa đi nàng vừa nói: "Chúng ta phân công nhau hành động, Hạ lão và Đỗ Long đại sư đi cùng nhau, người khác đi theo ta."
Hai nhóm người nhanh chóng đi ra ngoài, Đỗ Long đại sư dẫn theo Hạ lão một đường rời khỏi Độc Long Phong, đi tìm người truyền ra tin tức.
Mà hai người Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên lại dẫn theo hai người Triệu Tranh và Hạ Vanh đi tới Thiên Nhận Phong.
Thiên Nhận Phong cách Độc Long Phong tương đối xa, một chỗ ở phía ông của Tiểu Thần Giới, một chỗ ở phía tây của Tiểu Thần Giới.
Đám người Vân Thiên Vũ sử dụng Chuyển Tống Trận, đi lòng vòng vài lần, sau hai ngày mới chạy tới Thiên Nhận Phong.
Đợi đến khi chạy tới nơi, trời đã tối rồi.
Mọi người cũng không có vội vàng lập tức công kích lên Thiên Nhận Phong, nghe nói Thiên Nhận Phong dễ thủ khó công, tuy rằng bọn họ có năng lực, nhưng liều lĩnh tấn công lên núi như vậy cũng không phải là hành động sáng suốt, cho nên bọn họ nghỉ ngơi trước một đêm, đến ngày mai lại nói sau.
Đoàn người lại tìm một chỗ nghỉ ngơi.
Nửa đêm, mọi người bị ánh lửa dưới đêm tối đánh thức.
Đồng thời bọn họ còn nghe được dưới màn đêm vang lên từng tiếng kêu sợ hãi, tiếng cầu xin.
Đám người Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ có tu vi linh lực cực cao, cho nên cho dù ánh lửa ử cách xa, bọn họ vẫn có thể nghe được rõ ràng tiếng kêu thê thảm và tiếng cầu xin của những người kia.
Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ vẫn không hề có động tác gì. Nhưng hai người Triệu Tranh và Hạ Vanh đã hành động. Thoáng cái thân hình của bọn họ đã lao ra ngoài.
Tiêu Cửu Uyên và Vân Thiên Vũ vội vàng đuổi theo.
Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia có tu vi linh lực thấp, cho nên chỉ có thể theo từ phía xa.
Trước mặt, Vân Thiên Vũ đã nhanh chóng ra lệnh cho linh thú của mình.
"Ngạo Minh, Điêu Gia, đi, xem thử nơi có ánh lửa phía trước phát sinh chuyện gì?"
Hai bóng người lắc mình bắn nhanh ra ngoài, chớp mắt lại biến mất không thấy bóng dang.
Từ sau khi hai linh thú tu luyện linh lực, tốc độ lại nhanh hơn, so với tốc độ cấp bậc Linh Hoàng của Vân Thiên Vũ, sợ còn nhanh hơn.
Vì tốc độ của hai linh thú nhanh, cho nên rất nhanh bọn họ đã chạy về.
Ngạo Minh nhanh chóng bẩm báo: "Chủ tử, phía trước có người xấu đang giết người."
"Đi, lập tức đi chặn đường bọn họ."
Đám người Vân Thiên Vũ và Tiêu Cửu Uyên lao nhanh, đợi đến khi bọn họ chạy tới, phát hiện nơi bị cháy là mấy thôn, trong thôn có rất nhiều người bị đánh, bị tổn thương.
Nhưng cho dù là như vậy, còn có người đang đốt giết cướp bắt.
Vân Thiên Vũ vừa nhìn thấy vậy, nàng lập tức nói với Tiêu Cửu Uyên: "Cửu Uyên, chàng dẫn linh thú và Triệu Tranh, Hạ Vanh đi giết chặn đường những người này, ta dẫn Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia cứu chữa người bị thương."
"Được." Thân hình Tiêu Cửu Uyên thoáng động, dẫn theo Triệu Tranh và Hạ Vanh nhanh chóng lao về phía đám người vừa giết người.
Ở đây, Vân Thiên Vũ lại dẫn theo hai người Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia bắt đầu cứu chữa cho những người bị thương.
Có vài người đã chết, còn có một nhóm người bị thương, người bị thương lại chia ra có người bị thương nặng, có người bị thương nhẹ.
Vân Thiên Vũ phân phó Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia lập tức đi lựa ra người bị thương nặng, vết thương nhẹ tạm thời đưa sang một bên.
Người bị thương nặng thì cứu chữa trước, nếu không cứu chữa, những người này lại phải chết.
Hai người Hoa Khấp Tuyết và Diệp Gia lập tức lên tiếng trả lời, sau đó đi làm việc.
Ở đây, Vân Thiên Vũ bắt đầu cứu chữa cho người bị thương nặng, bởi vì một người không làm xuể, cho nên nàng gọi Tiểu Tiên trong Phượng Linh Giới ra hỗ trợ.
Tất cả mọi người bắt đầu bận rộn.
Danh sách chương