Đỗ quản sự nói xong, Vân Thiên Vũ cũng không có gì, Tiểu Linh Đang hai mắt đầy sao, trước mắt xuất hiện thật là nhiều ăn ngon đồ, cá nướng, chân gà, điểm tâm, ha ha, còn có rất nhiều rất nhiều món khác...

Sắc mặt Vân Thiên Vũ lạnh nhạt nhiều lắm, nàng biết chưởng quỹ không có lừa gạt nàng nàng, thật lòng đưa ra giá tiền, người ta chân thành đối với nàng, nàng cũng không bạc đãi người ta.

“Bảy mươi vạn lượng ngân phiếu đi.”

“Không, không, tám mươi vạn lượng, đại sư sau này nếu như có đan dược hãy nhớ đến nơi này là được.”

Khoản đan dược này bọn họ đã kiếm được không ít lợi nhuận rồi, hắn không thể để cho đại sư cảm thấy bị thua thiệt, về sau không đem đan dược đến đấy nữa.

Đỗ quản sự dứt lời, sau lưng có người tiếp lời nói: “Vị này là luyện đan sư sao?”

Đỗ quản sự quay đầu, thấy người hỏi là thái tử điện hạ, ngẩn ra, hắn bởi vì quá nóng lòng, cũng không nghĩ tới thái tử điện hạ vẫn chưa có rời đi.

Đỗ quản sự vội vàng cung kính nói: “Hồi thái tử điện hạ, đúng vậy.”

Hai mắt Tiêu Thiên Ngự thoáng qua mấy phần nóng bỏng, nhìn chằm chằm Vân Thiên Vũ trước mặt, luyện đan sư, chính là luyện đan sư.

Nếu như hắn có thể lôi kéo người này vào phủ thái tử, sau này có đại sự gì mà hắn phải lo, vị trí thái tử này hắn sợ gì không gánh nổi.

Hơn nữa lúc trước hắn có nghe được, đan dược hắn ta luyện chế ra tất cả đều là thượng phẩm đan dược, hơn nữa còn là đan dược vô cùng hiếm thấy, trong đó có cả Phản Lão Hoàn Đồng Đan.

Nếu như hắn đem viên đan dược này đưa vào trong cung, phụ hoàng nhất định mừng rỡ như điên.

Thái tử Tiêu Thiên Ngự càng nghĩ càng cao hứng, hôm nay hắn sở dĩ tới phòng đấu giá Huyền Thiên, chính là nói cho Đỗ quản sự, nếu như có đan dược thượng phẩm điều dưỡng thân thể, nhất định phải thông báo cho hắn, như vậy hắn có thể đưa vào cung cho phụ hoàng điều bổ thân thể.

Mặc dù trong tay phụ hoàng rất có thể có luyện đan sư, nhưng đây chính là tấm lòng hiếu thảo của hắn.

Không nghĩ tới để cho hắn gặp phải người tới bán đan dược, còn là Phản Lão Hoàn Đồng Đan.

Tiêu Thiên Ngự có thể khẳng định, đan phương Phản Lão Hoàn Đồng Đan, luyện đan sư bình thường căn bản không có, coi như trong tay phụ hoàng có luyện đan sư nhưng nếu không có đan phương cũng không luyện chế được, nếu như hắn tặng viên thuốc này vào cung, phụ hoàng nhất định mừng rỡ, hơn nữa nếu phụ hoàng biết trong tay hắn có luyện đan sư lợi hại như vậy.

Phụ hoàng tuyệt đối sẽ không động đến vị trí thái tử của hắn.

Thái tử càng nghĩ càng cao hứng, ánh mắt nhìn Vân Thiên Vũ không nói ra được nóng bỏng, đáng tiếc Vân Thiên Vũ hết sức ghét thái tử.

Bởi vì nàng từ trên người thái tử thấy được bóng dáng Vĩnh Ninh hậu Vân Lôi, bọn họ cực kỳ giống nhau, là cùng một loại người, bề ngoài thanh cao dịu dàng, thật ra thì nội tâm dối trá, còn lòng dạ độc ác.

Vân Thiên Vũ vừa nghĩ vừa đúng mực hướng Tiêu Thiên Ngự thi lễ.

“Thảo dân ra mắt thái tử điện hạ.”

Thái tử đưa tay muốn đở Vân Thiên Vũ dậy, đáng tiếc Vân Thiên Vũ lại tránh được, dưới khăn che mặt, đều là chán ghét.

Thái tử Tiêu Thiên Ngự tự nhiên thấy được nàng né tránh, ánh mắt tối sầm lại, không biến sắc nói: “Các hạ xưng hô như thế nào?”

Vân Thiên Vũ không muốn cùng hắn ta nói nhiều, chỉ thuận miệng nói: “Tại hạ họ Lâm.”

“Nguyên lai là Lâm công tử.” Vân Thiên Vũ cố ý đè thấp thanh âm để cho thái tử Tiêu Thiên Ngự nghĩ nàng là nam tử, nhìn lại bên người nàng Tiểu Linh Đang đi theo cũng là bộ dáng người thiếu niên, liền suy đoán nàng là nam tử.

Vân Thiên Vũ chỉ gật đầu một cái, không để ý tới nữa thái tử Tiêu Thiên Ngự, mà là nhìn về Đỗ quản sự phòng đấu giá Huyền Thiên: “Đỗ quản sự, đan dược này ngươi rốt cuộc có muốn hay không? Nếu muốn, xin đem ngân phiếu cho ta, ta cần dùng gấp.”

Đỗ quản sự tỉnh thần, vội vàng gật đầu: “Muốn, muốn, “

Hắn nói xong lập tức nhìn Hỏa Kế nói: “Nhanh lên chuẩn bị tám mươi vạn lượng ngân phiếu đưa tới đây.”
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện