Diệt Quốc Chiến còn chưa chính thức bắt đầu nhưng giữa hai môn phái là Thánh Nhân Môn và Hoán Ảnh Môn đã bắt đầu ra tay với nhau. Vô số gia tộc bắt đầu đấu đá với nhau tranh giành để mở đường cho hai cái thế lực người chơi tiến đánh ngay khi bắt đầu.

Băng Thần liên tục quét biên giới nhằm hủy diệt lực lượng phòng ngự của Thiên Dương đế quốc, số người chơi bị hắn giết cũng không ít. Một số nhiệm vụ có vẻ tàn ác như tàn sát nơi biên giới cũng được hắn ta nhận hết.

Nửa ngày thôi đã có tới tám cái thành trì không còn một ai sống sót, ngay lúc này mọi người mới nhìn thấy bộ mặt lãnh khốc của Băng Thần.Nhưng đây là cuộc chiến sống còn nên không ai trách được ai cả, với lại sự tích về Băng Thần không ít người trong công hội biết.

Sở Liễu cùng những người khác thì đã có quyền cao chức trọng nên càng ác độc hơn chứ không kém chút nào. Ngay trong hôm đó có hơn một vạn người của Thiên Dương đế quốc sống tại kinh đô của Hạ Âm không rõ lý do tại sao lại bị chém đầu.

Đây rõ ràng là phong cách thà giết lầm còn hơn bỏ sót, chỉ trong gần một ngày đã có vô số người phải bỏ mạng. Bất kể là vô tội hay có tội đều bị diệt sát không thương tiếc, cả hai cái hoàng đế đều bặt vô âm tín chẳng biết đã trốn đi đâu mất rồi.

Thực ra Sở Liễu vẫn luôn ở tổng bộ của Thiên Long Bang, với sự bảo vệ mấy cái Tái Tạo Cảnh thì Băng Thần vẫn coi như yên tâm. Theo thông tin hắn ta nhận được thì hoàng đế của Thiên Dương đế quốc cũng được mấy cái Tái Tạo Cảnh bảo vệ.

Thuận Vũ Môn người không biết nổi cơn điên gì lại phái nội môn trưởng lão tới bảo vệ Thiên Dương hoàng đế. Với tu vi của Băng Thần thì nếu để hắn tìm được vị trí thì bọn họ bảo vệ có tác dụng gì, có lẽ họ thực sự nghĩ Băng Thần sẽ không tìm thấy người hay sao.

Diệt Quốc Chiến diễn ra thì Hoàng đế sẽ không được phép rời khỏi phạm vi tinh cầu của mình. Chạy đến chân trời góc bể thì vẫn không thể nào có thể thoát khỏi tay của Băng Thần được, bị giết chết thì cũng chỉ là việc sớm muộn thôi.

Dừng ở một cánh đồng vắng Băng Thần im lặng chờ đợi, trong một lát sau có một nam nhân tìm tới. Người này có mặt cũng cẩn thận quan sát khắp nơi, chắc chắn không có ai theo sau thì mới tìm tới Băng Thần.

Băng Thần lắc đầu khẽ giọng:

“Ngươi cần gì phải cẩn thận như thế?”

Người lắc đầu chép miệng:

“Làm gián điệp công nhận cũng vui phết, sau này còn lên Thượng cấp vi diện và Siêu cấp vi diện. Ám bộ của Thiên Long Bang ta nhất định không giao vào tay người khác đâu, hội trưởng đừng có qua cầu rút ván.”

Người kia vuốt khăn trùm đầu của mình xuống, gương mặt đẹp trai lộ ra, rất ít ai ngờ tới người đó lại là Yến Thì Không.

Hắn khẽ lắc đầu của mình một cái rồi nói:

“ Sáng nay ta phải uống rượu với Lâm Thiên đến say mềm cả người thì mới moi ra vị trí của gã hoàng đế kia. Mới nãy xác nhận xong thì ta liền qua truyền tống trận tới thẳng đây, ngài cho ta nghỉ một lát.”

Băng Thần hừ một tiếng rồi nói:

“Ta thấy ngươi nói nhiều như thế thì không có vẻ gì giống mệt mỏi cả, công vụ gấp gáp mau báo cho ta vị trí của gã hoàng đế kia.”

Yến Thì Không chỉ về một phương hướng rồi nói:

“Một thí trấn tên Hướng Nam Trấn, nằm gần Thánh Nhân Thành cách khoảng ngàn dặm về hướng Bắc.”

Băng Thần mỉm cười khẽ giọng:

“Ta đi trước, ngươi nếu cần thì có thể thay đổi quốc gia trước khi Diệt Quốc Chiến diễn ra thì tổn thất sẽ nhẹ nhàng hơn một chút.”

Yến Thì Không lắc nhẹ ngón tay nghiêm túc:

“Có một bộ hồ sơ tốt cũng là yêu cầu tất yêu với chức vụ của ta, bây giờ bỗng nhiên chuyển phe sau này sẽ là một vết nhơ đối với ta. Đồng thời cũng sẽ tạo ra rất nhiều nguy hiểm không đáng có về sau, thôi tạm biệt hội trưởng ta đi trước.”

Băng Thần ném một cái giới chỉ cho hắn rồi nói:

“Đừng để chậm quá trình tu luyện, ta đây không lâu nữa sẽ phi thăng nên ngươi là người của ám bộ phải nhanh chân theo ta sớm nhất có thể. Bây giờ cấp độ của ngươi vẫn nằm trong top 50 nhưng nếu không cẩn thận sẽ bị đẩy đi rất xa đấy.”

Yến Thì Không mỉm cười nói:

“Sau khi hội trưởng thức tỉnh ký ức cho ta thì lũ nhãi nhép vẫn vượt được ta thì quá mức buồn cười.”

Băng Thần hừ một tiếng rồi nói:

“Ba tháng nữa thôi thì người có Sáng thế tu vi giống như ngươi đều sẽ thức tỉnh, cẩn thận một chút nếu không sẽ lật thuyền trong mương đấy. Làm bất cứ cái gì thì tu vi ngoài thực tại vẫn không được lơ là, an toàn vẫn là trên hết ngươi hiểu không.”

Yến Thì Không dừng bước:

“Thế thì thú vị quá, dù sao vũ trụ của ta cũng không bị uy hiếp, chẳng may có nằm xuống thì hậu quả cũng không đến nỗi nào. Lần này ta vốn tham gia vào trò chơi của Thượng Nhân để đối đầu với những đối thủ đủ mạnh mẽ.”

Băng Thần cười khinh bỉ:

“Mạnh mẽ? Có cần để ta gọi Nam Cung Cảnh tới để hắn đấm cho ngươi mấy phát không?”

Yến Thì Không thở dài nói:

“Ngài gọi lão đại của ta tới làm gì, không bằng ngài trực tiếp đấm luôn đi cho rồi, bị lão đại của lão đại đánh không mất mặt.”

Nam Cung Cảnh và Yến Thì Không đến từ cùng một cái vũ trụ, đứng như Yến Thì Không nói hắn ta là tiểu đệ của Nam Cung Cảnh. Bây giờ lão đại trở thành tiểu đệ của người ta thế nên Yến Thì Không ban đầu không phục chút nào.

Dù trước đó cũng nhân Băng Thần làm lão đại rồi, thế nhưng sau khi thức tỉnh ký ức thì một cái Sáng Thế sao nể một cái Thần Đế được. Hai người sau đó đánh nhau thì kết quả rất dễ đoán, hắn ta bị Băng Thần đánh đến mức mấy ngày không đứng lên được.

Yến Thì Không bỏ đi thì Băng Thần mở liên lạc với Bạch Mẫu Đơn:

“Ta biết được vị trí của Thiên Dương hoàng đế rồi, sau một ngày ta sẽ tới nơi và giết chết hắn. Hơi mất thời gian bởi địa điểm cụ thể thế nào ta còn chưa biết rõ, thế nhưng cũng biết sơ sơ phương hướng.”

Bạch Mẫu Đơn ngắn gọn đáp:

“Thế thì tốt, người bảo vệ Sở muội muội sẽ do ta sắp xếp, đừng nói một ngày mà mười ngày cũng chắc chắn không để xảy ra vấn đề. Tất nhiên nếu đối phương mời được người có tu vi Tái Tạo Ngũ Trọng thì ta không thể nào đảm bảo được.”

Băng Thần đáp lại:

“Ta cũng nghi ngờ có thể xảy ra biến cố gì đó, bọn họ biết ta có tu vi như thế này lại không có động thái gì quá mức cả. Tốt nhất là bọn họ vẫn đơn giản một chút, nếu có vấn đề thì lập tức liên lạc cho ta ngay lập tức.”

Bạch Mẫu Đơn cũng vẫn thái độ làm việc chuyên nghiệp như mọi khi:

“Ta biết rồi.”

Kết thúc nói chuyện thì Bạch Mẫu Đơn nhanh chóng phân công người tiếp tục bảo vệ Sở Liễu chặt chẽ hơn. Nàng cảm thấy cần thêm nhiều chốt báo hiệu hơn thì nếu Tái Tạo Ngũ Trọng trở nên có tới cũng có thể kịp thời đối phó.

Trong lúc nàng đang phân công thì Tiếu Hoan Hỷ tới:

“Tiểu Bạch có cần ta nhờ thêm cao thủ tới bảo vệ hay không, tùy tiện phân phó ta cũng có thể ra một cái nhiệm vụ hấp dẫn ít cao thủ tới. Chỉ cần là có thờ phụng Thần Nữ Đảo, Thanh Thủy Phái, Vô Ảnh Điện thì muội có thể tùy chọn.”

Bạch Mẫu Đơn chắp tay sau lưng:

“Không thể để các tỷ có nguy cơ bị người ta bắt thóp, huống chi lần này còn chưa đáng để chúng ta phải mạo hiểm như thế. Dù cho Tái Tạo Cửu Trọng có tới đi chăng nữa thì ta nghĩ Băng Thần cũng có thể truyền tống về kịp.”

Tiếu Hoan Hỷ nhíu mày:

“Như thế có ảnh hưởng tới tiến độ làm nhiệm vụ của công hội hay không?”

Bạch Mẫu Đơn quan sát địa điểm phòng thủ một chút rồi nói:

“Tỷ muội trong nhà an toàn phải đặt lên trên hết, cái nào nặng ưu tiên trước, Sở Liễu hôm nay bỏ mạng thì cũng chỉ là chết một mạng trong trò chơi. Vì chuyện cỏn con để cho bất cứ ai trong mọi người phải về Thượng Thần Chi Giới thì không được.”

Tuy chỉ có tu vi rất kém, lịch luyện cũng không nhiều nhưng ai cũng phải công nhận Bạch Mẫu Đơn rất có phong thái của chị cả. Kể cả mấy người từng chịu quản lý của Đế Thiên Lan cũng phải công nhận Bạch Mẫu Đơn rất có tiếng nói.

Nguyệt Nga và Elise từ đằng xa đi tới báo cáo:

“Chúng ta đã bố trí xong.”

Bạch Mẫu Đơn gật đầu nhìn về phương xa giống như chờ đợi cái gì đó.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện