Trình Tử Tỉnh tỉnh lại thì thấy mình đang nằm trong vòng tay của Băng Thần, nhưng thứ làm nàng bất ngờ là liên kết giữa Băng Thần và Tô Anh. Cả hai người như sáng lên ánh hào quang, khí chất của cả hai đều có biến đổi đến mức khó có thể tin.
Chính nàng không biết tại sao cũng cảm thấy có một cảm giác mình hình như đang gián tiếp hưởng lợi từ cái trạng thái không rõ tên này. Nó giống như ngộ đạo nhưng dường như chỉ cung cấp sự tiến bộ trong tâm cảnh chứ không liên quan gì đến thực lực thì phải.
Cảm nhận sâu hơn thì nàng cảm thấy không chỉ nàng mà có thể những tỷ muội khác có chung song tu công pháp chắc cũng nhận được chỗ tốt. Nàng đấy một đường dây hư ảo như những sợi hoàng kim phóng ra bên ngoài.
Tuy nhiên so với nàng thì chỗ tốt nhận được nhỏ bé hơn rất nhiều, nhưng lại quan sát thêm một chút thì có thêm mấy sợi cực to phóng ra. Ngoài xa Băng Thiên Hậu đang trò chuyện cùng Băng Mai giật mình nhìn về một hướng vô định vẻ mặt hoài nghi.
Hương Thiên Ánh, Hương Thiên Y và Mộng Phỉ cũng nhíu mày nhìn về một phía, hơi cảm nhận các nàng biết được cái gì đó liền mỉm cười. Bạch Mẫu Đơn mặc đầy đủ quần áo tiến lên đài cao liền khiến tất cả mọi người đều phải ngước nhìn vì khí chất đặc biệt.
Không hiểu sao các thành viên trong công hội lại cảm thấy giống như mình là cái thường dân nhìn thấy hoàng hậu vậy. Cao quý, tự tin, thần bí, sắc bén đến từng cử chỉ, mấy người nữ nhân của Băng Thần cũng dần cảm nhận được thay đổi của mình.
Nhưng rõ ràng có những người vượt trội hơn hẳn những người khác, hơn trăm người nhưng khí chất biến đổi mạnh mẽ nhất lại chưa đến mười người. Sáng hôm sau tiễn biệt Băng Thần ngoài trừ Tiếu Hoan Hỷ vẫn đang ngủ say thì ai cũng có mặt.
Đứng trên truyền tống trận Băng Thần chỉ đơn giản dặn dò:
“Những gì lên nói ta đã nói, cái gì cần xử lý ta cũng đã làm xong cả rồi nên bây giờ các nàng chỉ có thể dựa vào chính mình thôi. Ta mong dù đi tới Siêu cấp vi diện vẫn nghe thấy một Thiên Long Bang uy chấn thiên hạ.”
Bạch Mẫu Đơn mỉm cười:
“Cái này ta đảm bảo.”
Truyền tống trận sáng lên, thời gian vừa tới lập tức truyền tống hai người đi mất, tất cả thành viên bang hội đều không khỏi có chút buồn rầu. Một lúc sau thì Tiếu Hoan Hỷ mới tới, ngay lúc này thì Bạch Mẫu Đơn đang thông báo một số thay đổi trong công hội.
Nàng giống như thần nữ đứng ở trên cao nhìn xuống phía dưới nghiêm túc:
“Từ nay ta sẽ thay thế chồng ta giữ chức hội trưởng cho tới ngày Thiên Long Bang chuyển tới Siêu cấp vi diện. Hôm nay sẽ bãi bỏ chức vụ phó hội trưởng của Tô Anh, Trình Tử Tinh và Băng Thiên Hậu, tái phong chức vụ Chấp Pháp Sứ Giả.
Chức vụ mới cho bọn họ toàn quyền xử lý những thành viên có sai phạm ngoài thực tại, ví dụ như phản bội công hội tương đương với diệt tộc. Tất cả các tội danh liên quan đến thực tại đều được bọn họ xử lý hết, đương nhiên lý do bởi họ có thực lực như thế.”
Tiếu Hoan Hỷ nhìn vào mấy người bọn họ liền nhận ra từ xa thì khí chất của họ đã không đúng rồi, đáng nhẽ cái này nàng phải là số một. Nghĩ tới quyền lợi của mình bị đe dọa nàng cảm thấy không thể ngồi yên được nữa.
Nàng phóng tới gần mấy người bọn họ rồi hỏi:
“Thế chức vị của ta thì sao?”
Bạch Mẫu Đơn mỉm cười nói:
“Đương nhiên tỷ vẫn sẽ là một trong những hội phó của công hội.”
Tiếu Hoan Hỷ ra vẻ vui mừng:
“Thế thì tốt, khoan đã, có cái gì đó không đúng ở đây.”
Nàng nhìn lên trán của Trình Tử Tinh thì nhìn thấy cái dấu ấn đầy chướng mắt rất quen thuộc báo hiệu cho hai cái nữ nhân chính thức của Băng Thần. Gương mặt tỏ ra sửng sốt giống như làm thế nào cũng không thể nghĩ tới chuyện này sẽ xảy ra.
Nhìn thẳng vào Trình Tử Tinh như biến thành con người khác nàng nhỏ giọng hỏi:
“Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, hắn ta ép ngươi có phải không?”
Trình Tử Tinh quỳ một chân xuống đất nghiêm túc:
“Thưa sư phụ, Băng Thần đã hoàn thành hai thức sau của Tử Tinh Vô Ảnh Cuốc là Hắc Động Cước và Bạch Động Cước.”
Tiếu Hoan Hỷ không tin vào lỗ tai của mình:
“Tối hôm qua ngươi còn nói với ta…….”
Trình Tử Tinh xấu hổ nói:
"Sư phụ nói xem, làm điện chủ của Vô Ảnh Điện thì sao ta có thể nuốt lời được cơ chứ, yêu cầu xấu hổ hơn Tô Anh tiền bối cũng đồng ý huống gì ta. Chút chuyện nhỏ này ta nếu không làm được thì mặt mũi của Vô Ảnh Điện mất hết. "
Nàng sau đó lại gần Tiếu Hoan Hỷ nhỏ giọng nói:
" Vũ kỹ đã tới tay không còn nhiều lo lắng thì ta muốn hưởng thụ cuộc sống có gì là sai, nữ nhân có nam nhân chăm sóc không tệ như ngài nghĩ đâu. Huống gì chính ngài cũng đang hưởng thụ phúc lợi chỉ là chưa nhận ra bởi ngài đã quen được người hầu hạ rồi.”
Tiếu Hoán Hỷ nhìn thẳng vào mấy người này liền cảm giác bọn họ nói chuyện giống như một chỉnh thể thống nhất vậy. Nàng ta hoàn toàn lạc lõng trước bọn họ, theo nàng ta đoán thì chút nữa Bạch Mẫu Đơn sẽ lên tiếng để làm dịu bầu không khí.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của nàng, Bạch Mẫu Đơn tiếp lời thật:
“Các tỷ không cần phải tỏ ra căng thẳng như thế, Băng Thần đã rời đi rồi thì chúng ta chỉ chuyên tâm điều hành môn phái là được. Những thứ khác thì chờ hắn ta trở về rồi tính tiếp cũng không muộn, ta nói thế không biết các tỷ có đồng ý hay không?”
Nhìn Bạch Mẫu Đơn khí chất bức người Tiếu Hoan Hỷ trong lòng thầm nghĩ:
“Không thể như thế này được, tại sao tiểu tử kia tìm tới Tử Tinh mà không tìm tới mình trước nhỉ.”
Có điều trước mặt nhiều người như thế này việc nàng thắc mắc chắc chắn không có lời giải đáp. Thế nên nàng bèn qua loa:
“Không có ảnh hưởng gì cả, nếu không có chuyện gì thì ta về nghỉ ngơi trước.”
Đợi nàng thông qua truyền tống trận đi về Hắc Bạch Tinh thì Bạch Mẫu Đơn khẽ liếc qua Trình Tử Tinh rồi ra hiểu. Trình Tử Tinh đơn giản là gật đầu một cái rồi đi về phía truyền tống trận đuổi theo sư phụ của mình.
Tô Anh khẽ giọng hỏi Bạch Mẫu Đơn:
“Băng Thần mới đi mà muội đã làm trái ý nguyện của hắn rồi, không sợ sau này hắn sẽ giận hay sao?”
Bạch Mẫu Đơn thản nhiên:
“Tỷ cũng biết Băng Thần không công bằng với Tiếu tỷ nên ta sắp xếp như thế cũng vì yên bình trong nhà mai sau thôi. Huống chi nếu có làm gì thì cũng tự do tỷ ấy muốn làm như thế, chúng ta muốn cản cũng không thể nào cản lại được.
Quan trọng nhất là chuyến này lão công rời đi quá nguy hiểm, ta lại không hoàn toàn tin tưởng Đạm Đài Thiên Hà. Tiếu tỷ lại khôn ngoan, bản lĩnh cũng cực mạnh có thể trợ giúp lão công rất nhiều, ta chỉ là mở ra một con đường cho người mù đường thôi.”
Tô Anh không khỏi suýt xoa:
“Ngươi suy nghĩ cũng thật chu đáo, sau này nhất định phải tới Thần Nữ Đảo giúp tỷ.”
Bạch Mẫu Đơn nhàn nhạt:
“Ta đã hứa với tỷ thì sẽ làm cho bằng được.”
Nhìn xuống cái bụng nhỏ của Bạch Mẫu Đơn nàng khẽ giọng hỏi:
“Thuốc ngươi dùng khi nào, sao chưa thấy động tĩnh gì thế, ta nhớ hắn ta cũng phải dùng thuốc từ rất lâu rồi mới phải. Theo lý thuyết thì ngươi phải có thai mấy tháng rồi, chẳng lẽ thuốc ta đưa cho ngươi không có tác dụng.”
Để đối lại sự phục vụ của Bạch Mẫu Đơn sau này thì Tô Anh đã bỏ ra cái giá lớn tìm tới một liều thuốc đặc chế của Thần Nữ Đảo. Nguyên liệu chế thuốc toàn những loại thần dược tỷ năm mới thành thục, chế tác cũng mất cả vạn năm dài đằng đẵng.
Hiệu quả chính là giúp nam nhân uống vào thì trong vòng một tháng đụng tới nữ nhân nào thì người đó có thai. Thượng Nhân tu vi quá khủng bố lên khả năng có thai cực kỳ khó khăn thế nên phương thuốc này mới ra đời, tác dụng đã được chứng thực rất nhiều lần.
Tuy rằng thời gian một tháng thì chỉ ngày đầu tiên mới có thể chắc được, càng về sau hiệu quả thuốc càng giảm thiểu. Nhưng phương thuốc này cũng có thể coi như một trấn phái chi bảo của Thần Nữ Đảo rồi, đổi lấy trí tuệ của Bạch Mẫu Đơn coi như tạm được.
Bạch Mẫu Đơn ghé tai Tô Anh khẽ giọng:
“Hôm qua ta mới cho hắn uống, xin lỗi nhé Tô Anh tỷ tỷ.”
Tô Anh trợn mắt đuổi theo trách móc:
“Ngươi hại chết tỷ rồi, đồ trời đánh.”
Thực ra Tô Anh không nghĩ tới người thảm hơn là Trình Tử Tinh mới đúng bởi nàng ta đến giờ vẫn còn chẳng biết gì cả. Mai sau tự nhiên vác bụng bầu cũng chỉ có thể hỏi ông trời chứ chẳng biết trách ai được.
Băng Thiên Hậu nghe được cũng đứng hình, hôm qua sau khi ân ái với hai người Tô Anh và Trình Tử Tinh xong thì Băng Thần có đến thăm Băng Mai. Sau đó đương nhiên vợ chồng lâu ngày gặp lại thì cái gì nên làm cũng phải làm thôi.
Tính ra tối qua Băng Thần gần gũi tới bốn cái nữ nhân và hoàn toàn ngoài tính toán của Bạch Mẫu Đơn, nàng chỉ nghĩ hắn ngủ với mình một tối rồi tới Siêu Cấp vi diện. Thời gian một tháng trôi qua liền không có vấn đề gì cả.
Chính nàng không biết tại sao cũng cảm thấy có một cảm giác mình hình như đang gián tiếp hưởng lợi từ cái trạng thái không rõ tên này. Nó giống như ngộ đạo nhưng dường như chỉ cung cấp sự tiến bộ trong tâm cảnh chứ không liên quan gì đến thực lực thì phải.
Cảm nhận sâu hơn thì nàng cảm thấy không chỉ nàng mà có thể những tỷ muội khác có chung song tu công pháp chắc cũng nhận được chỗ tốt. Nàng đấy một đường dây hư ảo như những sợi hoàng kim phóng ra bên ngoài.
Tuy nhiên so với nàng thì chỗ tốt nhận được nhỏ bé hơn rất nhiều, nhưng lại quan sát thêm một chút thì có thêm mấy sợi cực to phóng ra. Ngoài xa Băng Thiên Hậu đang trò chuyện cùng Băng Mai giật mình nhìn về một hướng vô định vẻ mặt hoài nghi.
Hương Thiên Ánh, Hương Thiên Y và Mộng Phỉ cũng nhíu mày nhìn về một phía, hơi cảm nhận các nàng biết được cái gì đó liền mỉm cười. Bạch Mẫu Đơn mặc đầy đủ quần áo tiến lên đài cao liền khiến tất cả mọi người đều phải ngước nhìn vì khí chất đặc biệt.
Không hiểu sao các thành viên trong công hội lại cảm thấy giống như mình là cái thường dân nhìn thấy hoàng hậu vậy. Cao quý, tự tin, thần bí, sắc bén đến từng cử chỉ, mấy người nữ nhân của Băng Thần cũng dần cảm nhận được thay đổi của mình.
Nhưng rõ ràng có những người vượt trội hơn hẳn những người khác, hơn trăm người nhưng khí chất biến đổi mạnh mẽ nhất lại chưa đến mười người. Sáng hôm sau tiễn biệt Băng Thần ngoài trừ Tiếu Hoan Hỷ vẫn đang ngủ say thì ai cũng có mặt.
Đứng trên truyền tống trận Băng Thần chỉ đơn giản dặn dò:
“Những gì lên nói ta đã nói, cái gì cần xử lý ta cũng đã làm xong cả rồi nên bây giờ các nàng chỉ có thể dựa vào chính mình thôi. Ta mong dù đi tới Siêu cấp vi diện vẫn nghe thấy một Thiên Long Bang uy chấn thiên hạ.”
Bạch Mẫu Đơn mỉm cười:
“Cái này ta đảm bảo.”
Truyền tống trận sáng lên, thời gian vừa tới lập tức truyền tống hai người đi mất, tất cả thành viên bang hội đều không khỏi có chút buồn rầu. Một lúc sau thì Tiếu Hoan Hỷ mới tới, ngay lúc này thì Bạch Mẫu Đơn đang thông báo một số thay đổi trong công hội.
Nàng giống như thần nữ đứng ở trên cao nhìn xuống phía dưới nghiêm túc:
“Từ nay ta sẽ thay thế chồng ta giữ chức hội trưởng cho tới ngày Thiên Long Bang chuyển tới Siêu cấp vi diện. Hôm nay sẽ bãi bỏ chức vụ phó hội trưởng của Tô Anh, Trình Tử Tinh và Băng Thiên Hậu, tái phong chức vụ Chấp Pháp Sứ Giả.
Chức vụ mới cho bọn họ toàn quyền xử lý những thành viên có sai phạm ngoài thực tại, ví dụ như phản bội công hội tương đương với diệt tộc. Tất cả các tội danh liên quan đến thực tại đều được bọn họ xử lý hết, đương nhiên lý do bởi họ có thực lực như thế.”
Tiếu Hoan Hỷ nhìn vào mấy người bọn họ liền nhận ra từ xa thì khí chất của họ đã không đúng rồi, đáng nhẽ cái này nàng phải là số một. Nghĩ tới quyền lợi của mình bị đe dọa nàng cảm thấy không thể ngồi yên được nữa.
Nàng phóng tới gần mấy người bọn họ rồi hỏi:
“Thế chức vị của ta thì sao?”
Bạch Mẫu Đơn mỉm cười nói:
“Đương nhiên tỷ vẫn sẽ là một trong những hội phó của công hội.”
Tiếu Hoan Hỷ ra vẻ vui mừng:
“Thế thì tốt, khoan đã, có cái gì đó không đúng ở đây.”
Nàng nhìn lên trán của Trình Tử Tinh thì nhìn thấy cái dấu ấn đầy chướng mắt rất quen thuộc báo hiệu cho hai cái nữ nhân chính thức của Băng Thần. Gương mặt tỏ ra sửng sốt giống như làm thế nào cũng không thể nghĩ tới chuyện này sẽ xảy ra.
Nhìn thẳng vào Trình Tử Tinh như biến thành con người khác nàng nhỏ giọng hỏi:
“Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, hắn ta ép ngươi có phải không?”
Trình Tử Tinh quỳ một chân xuống đất nghiêm túc:
“Thưa sư phụ, Băng Thần đã hoàn thành hai thức sau của Tử Tinh Vô Ảnh Cuốc là Hắc Động Cước và Bạch Động Cước.”
Tiếu Hoan Hỷ không tin vào lỗ tai của mình:
“Tối hôm qua ngươi còn nói với ta…….”
Trình Tử Tinh xấu hổ nói:
"Sư phụ nói xem, làm điện chủ của Vô Ảnh Điện thì sao ta có thể nuốt lời được cơ chứ, yêu cầu xấu hổ hơn Tô Anh tiền bối cũng đồng ý huống gì ta. Chút chuyện nhỏ này ta nếu không làm được thì mặt mũi của Vô Ảnh Điện mất hết. "
Nàng sau đó lại gần Tiếu Hoan Hỷ nhỏ giọng nói:
" Vũ kỹ đã tới tay không còn nhiều lo lắng thì ta muốn hưởng thụ cuộc sống có gì là sai, nữ nhân có nam nhân chăm sóc không tệ như ngài nghĩ đâu. Huống gì chính ngài cũng đang hưởng thụ phúc lợi chỉ là chưa nhận ra bởi ngài đã quen được người hầu hạ rồi.”
Tiếu Hoán Hỷ nhìn thẳng vào mấy người này liền cảm giác bọn họ nói chuyện giống như một chỉnh thể thống nhất vậy. Nàng ta hoàn toàn lạc lõng trước bọn họ, theo nàng ta đoán thì chút nữa Bạch Mẫu Đơn sẽ lên tiếng để làm dịu bầu không khí.
Quả nhiên không ngoài dự đoán của nàng, Bạch Mẫu Đơn tiếp lời thật:
“Các tỷ không cần phải tỏ ra căng thẳng như thế, Băng Thần đã rời đi rồi thì chúng ta chỉ chuyên tâm điều hành môn phái là được. Những thứ khác thì chờ hắn ta trở về rồi tính tiếp cũng không muộn, ta nói thế không biết các tỷ có đồng ý hay không?”
Nhìn Bạch Mẫu Đơn khí chất bức người Tiếu Hoan Hỷ trong lòng thầm nghĩ:
“Không thể như thế này được, tại sao tiểu tử kia tìm tới Tử Tinh mà không tìm tới mình trước nhỉ.”
Có điều trước mặt nhiều người như thế này việc nàng thắc mắc chắc chắn không có lời giải đáp. Thế nên nàng bèn qua loa:
“Không có ảnh hưởng gì cả, nếu không có chuyện gì thì ta về nghỉ ngơi trước.”
Đợi nàng thông qua truyền tống trận đi về Hắc Bạch Tinh thì Bạch Mẫu Đơn khẽ liếc qua Trình Tử Tinh rồi ra hiểu. Trình Tử Tinh đơn giản là gật đầu một cái rồi đi về phía truyền tống trận đuổi theo sư phụ của mình.
Tô Anh khẽ giọng hỏi Bạch Mẫu Đơn:
“Băng Thần mới đi mà muội đã làm trái ý nguyện của hắn rồi, không sợ sau này hắn sẽ giận hay sao?”
Bạch Mẫu Đơn thản nhiên:
“Tỷ cũng biết Băng Thần không công bằng với Tiếu tỷ nên ta sắp xếp như thế cũng vì yên bình trong nhà mai sau thôi. Huống chi nếu có làm gì thì cũng tự do tỷ ấy muốn làm như thế, chúng ta muốn cản cũng không thể nào cản lại được.
Quan trọng nhất là chuyến này lão công rời đi quá nguy hiểm, ta lại không hoàn toàn tin tưởng Đạm Đài Thiên Hà. Tiếu tỷ lại khôn ngoan, bản lĩnh cũng cực mạnh có thể trợ giúp lão công rất nhiều, ta chỉ là mở ra một con đường cho người mù đường thôi.”
Tô Anh không khỏi suýt xoa:
“Ngươi suy nghĩ cũng thật chu đáo, sau này nhất định phải tới Thần Nữ Đảo giúp tỷ.”
Bạch Mẫu Đơn nhàn nhạt:
“Ta đã hứa với tỷ thì sẽ làm cho bằng được.”
Nhìn xuống cái bụng nhỏ của Bạch Mẫu Đơn nàng khẽ giọng hỏi:
“Thuốc ngươi dùng khi nào, sao chưa thấy động tĩnh gì thế, ta nhớ hắn ta cũng phải dùng thuốc từ rất lâu rồi mới phải. Theo lý thuyết thì ngươi phải có thai mấy tháng rồi, chẳng lẽ thuốc ta đưa cho ngươi không có tác dụng.”
Để đối lại sự phục vụ của Bạch Mẫu Đơn sau này thì Tô Anh đã bỏ ra cái giá lớn tìm tới một liều thuốc đặc chế của Thần Nữ Đảo. Nguyên liệu chế thuốc toàn những loại thần dược tỷ năm mới thành thục, chế tác cũng mất cả vạn năm dài đằng đẵng.
Hiệu quả chính là giúp nam nhân uống vào thì trong vòng một tháng đụng tới nữ nhân nào thì người đó có thai. Thượng Nhân tu vi quá khủng bố lên khả năng có thai cực kỳ khó khăn thế nên phương thuốc này mới ra đời, tác dụng đã được chứng thực rất nhiều lần.
Tuy rằng thời gian một tháng thì chỉ ngày đầu tiên mới có thể chắc được, càng về sau hiệu quả thuốc càng giảm thiểu. Nhưng phương thuốc này cũng có thể coi như một trấn phái chi bảo của Thần Nữ Đảo rồi, đổi lấy trí tuệ của Bạch Mẫu Đơn coi như tạm được.
Bạch Mẫu Đơn ghé tai Tô Anh khẽ giọng:
“Hôm qua ta mới cho hắn uống, xin lỗi nhé Tô Anh tỷ tỷ.”
Tô Anh trợn mắt đuổi theo trách móc:
“Ngươi hại chết tỷ rồi, đồ trời đánh.”
Thực ra Tô Anh không nghĩ tới người thảm hơn là Trình Tử Tinh mới đúng bởi nàng ta đến giờ vẫn còn chẳng biết gì cả. Mai sau tự nhiên vác bụng bầu cũng chỉ có thể hỏi ông trời chứ chẳng biết trách ai được.
Băng Thiên Hậu nghe được cũng đứng hình, hôm qua sau khi ân ái với hai người Tô Anh và Trình Tử Tinh xong thì Băng Thần có đến thăm Băng Mai. Sau đó đương nhiên vợ chồng lâu ngày gặp lại thì cái gì nên làm cũng phải làm thôi.
Tính ra tối qua Băng Thần gần gũi tới bốn cái nữ nhân và hoàn toàn ngoài tính toán của Bạch Mẫu Đơn, nàng chỉ nghĩ hắn ngủ với mình một tối rồi tới Siêu Cấp vi diện. Thời gian một tháng trôi qua liền không có vấn đề gì cả.
Danh sách chương