Mang Đạm Đài Thiên Hà đi ra ngoài sau đó Tiếu Hoan Hỷ khẽ cười hỏi:

“Ngươi sợ Băng Thần từ chối như thế hay sao?”

Đạm Đài Thiên Hà chỉ thở dài chứ không đáp, Tiếu Hoan Hỷ nhẹ giọng:

“Thực ra ta nói thế này cho ngươi hiểu, muốn Băng Thần cứu rỗi số phận của ngươi không chỉ nhờ thế lực của mẹ ngươi là được. Còn có một con đường mà rất nhiều người ta sử dụng và thành công, bọn họ cũng ở ngay trong công hội tại sao ngươi không nhìn thấy.”

Nghe Tiếu Hoan Hỷ nói như thế nàng ngẩng đầu lên:

“Con đường gì xin Tiếu tỷ tỷ chỉ giáo.”

Tay khẽ nắm lấy chiếc cằm xinh xắn của Đạm Đài Thiên Hà nàng nhẹ giọng:

“Đừng nói với ta ngươi thua kém tỷ tỷ của mình mãi nên quên mất bản thân có gương mặt xinh đẹp và dáng người đủ khiến bất cứ nam nhân nào thèm muốn. Chỉ cần nhờ chúng ngươi cũng có thể khiến Băng Thần giúp ngươi vô điều kiện.”

Đạm Đài Thiên Hà lùi lại với vẻ lo lắng, nàng thừa biết đó là một cách nhưng ám ảnh của nàng về cha thật sự khó phai. Bảo nàng dâng bản thân mình cho một nam nhân bây giờ nàng khó có thể chấp nhận được, nếu không nàng đã không che giấu khuôn mặt của mình.

Tiếu Hoan Hỷ cười gian manh hỏi:

“Ngươi sợ? Cha ngươi phải không cô bé? Ta thừa biết ngươi còn không nói rõ cho Băng Thần biết hắn phải đối mặt với cái gì.”

Đạm Đài Thiên Hà đồng tử phóng to nhưng Tiếu Hoan Hỷ đã ở đằng sau nàng tay khẽ quàng qua vai nhẹ nhàng nói:

“Quan hệ của tam đại thế lực chắc không tốt, Thanh Lâm Thánh Sơn là thế lực yếu nhất trong ba cái thế lực. Đã thế còn không được cái nào trong Thập Môn của Thường Thần Chi Giới lựa chọn, mẹ người dù có đăng lâm Thánh Chủ tác dụng cũng không bù được nguy cơ.”

Nghe Tiếu Hoan Hỷ nói toạc ra thì nàng sợ đến mức mồ hôi tuôn rơi, nàng muốn Băng Thần leo thuyền khi chưa biết rõ. Nào ngờ tới bên cạnh hắn có người hiểu rõ thế cục của Siêu cấp vi diện như Tiếu Hoan Hỷ, bảo nàng làm sao lại không sợ hãi.

Nếu Băng Thần biết được nàng lừa hắn thì Thanh Lâm Thánh Sơn không chừng lại có thêm một kẻ thù siêu mạnh mẽ là Thiên Long Bang. Tiếu Hoan Hỷ cánh tay mềm mại như hai ngọn núi đè lên vai khiến nàng không thể nào thở nổi.

Đạm Đài Thiên Hà cắn chặt môi không nói lên lời, Tiếu Hoan Hỷ nhẹ giọng:

“Cô bé không cần phải sợ, ngươi đối với ta còn tác dụng thế nên ta sẽ chỉ cho ngươi một con đường nhưng khi bước lên thì mệnh ngươi do ta giữ. Bất cứ cái gì ta phân phó ngươi đều phải làm không chút do dự, hiểu chưa cô bé.”

Dùng chút tự tin cuối cùng Đạm Đài Thiên Hà lý nhí hỏi:

“Xin nghe.”

Tiếu Hoan Hỷ thì thầm bên tai nàng:

“Ta có thể khiến cho Vô Ảnh Điện nhận Thanh Lâm Thánh Sơn làm phụ thuộc, đổi lại cuộc sống của ngươi thuộc về ta. Địa vị của Thanh Lâm Thánh Sơn thay đổi thì những gì ngươi nói khi nãy đương nhiên hợp lý, thế nào ngươi sẵn sàng để làm quân cờ dưới tay ta chưa.”

Đây mới là chân chính Tiếu Hoan Hỷ, giống như rắn độc từ từ siết chết con mồi của mình bằng mọi phương pháp. Chỉ lời nói thôi có thể khiến người trải qua muôn lần sinh tử sụp đổ, sự thông thái của nàng biến kế hoạch của Đạm Đài Thiên Hà thành trò hề.

Trước đó ở Thiên Long Bang trí tuệ của nàng muốn dùng cũng khó, không nói tới Tô Anh và Băng Thiên Hậu quá hiểu nàng. Bạch Mẫu Đơn thông minh, gian xảo đến mức không thể tưởng tượng được, so với khi ở cạnh Băng Thần thì giống như hai người khác nhau vậy.

Những người khác ánh mắt cũng độc không kém, nàng hơi có cử động gì khác thường liền sẽ bị người ta cảnh cáo ngay lập tức. Với sự hiện diện sau cùng là Băng Thần càng khiến nàng khó làm, hắn ta giống như nắm chặt nàng trong tay vậy.

Ngay cả bây giờ khi chưa biết phải làm gì thì nàng cũng cần có thêm thật nhiều lợi thế để có thể phần nào nắm chắc Băng Thần trong tay. Tuy biết ước vọng đó quá xa xôi nhưng ít nhất nàng muốn địa vị của nàng trong lòng hắn phải cao hơn hai thầy trò Tô Anh.

Nàng không quen làm kẻ thua cuộc, bàn cờ này Băng Thần đi bước nào cũng sẽ chỉ thấy nàng ở trong mắt. Mười lần đấu với Tô Anh nàng chỉ thua một lần, nhưng đó không phải lý do để nàng có thể thua trong lần này.

Đạm Đài Thiên Hà chính là con cờ đầu tiên nàng muốn đặt bên cạnh Băng Thần, rồi cả Thanh Lâm Thánh Sơn cũng vậy. Tuy cả bàn cờ này nàng không thể can thiệp quá sâu, càng không thể quyết định thắng thua nhưng bàn cờ này thắng thua với nàng không quan trọng.

Kể cả lần này Băng Thần có thực sự thất bại, thậm chí Thiên Long Bang có diệt vong thì chỉ cần Băng Thần còn sống tất cả đều không quan trọng. Quan trọng là khi bàn cờ này kết thúc địa vị của nàng trong hắn cao bao nhiêu thôi.

Nắm Đạm Đài Thiên Hà thì khả năng cao chủ của Thanh Lâm Thánh Sơn sớm muộn gì cũng nằm gọn trong bàn tay của nàng. Đám người Tô Anh dù muốn chơi trò này hay không thì cũng phải nhảy vào, khi đó mọi chuyện sẽ vô cùng thú vị.

Thấy cô nàng này sắp buông xuôi nàng liền rèn sắt ngay khi còn nóng:

“Chỉ cần ta nói ra thì sẽ làm được, chưa kể khi ta khiến Vô Ảnh Điện chọn lấy Thanh Lâm Thánh Sơn thì ít nhất Thần Nữ Đảo cũng sẽ đi theo. Lý do thì ngươi có thể tưởng tượng ra được, chuyện này rất đơn giản nhưng cần có người khởi đầu.

Tỷ tỷ ngươi không phải lúc nào cũng hơn ngươi sao, chỉ cần ngươi đồng ý thì khả năng đi lên Thượng Thần Chi Giới của ngươi sẽ được đảm bảo từ bây giờ. Vị tỷ tỷ kia của ngươi dù có phấn đấu như thế nào thì cũng chỉ có thể chạm đích sau ngươi.

Tương lai của ngươi lẫn mẹ ngươi có thể được chính bản thân ngươi dùng nỗ lực của mình đảm bảo. Nếu không đồng ý với đề nghị của ta thì vực thẳm trước mặt chỉ cần một bước chân sẽ đưa cả ngươi, mẹ ngươi và nơi ngươi coi là mái nhà bị chôn vùi vĩnh viễn.”

Một tiếng sau

Tiếu Hoan Hỷ và Đạm Đài Thiên Thanh quay lại căn phòng nơi Băng Thần vẫn đang trầm tư suy nghĩ nãy giờ. Ở bên ngoài xảy ra chuyện gì hắn ta hoàn toàn không biết cũng chẳng quan tâm, có quá nhiều thứ cần hắn phải động não.

Đến bây giờ hắn đã gần như đưa ra quyết định nhưng vẫn cần tham khảo thêm, hắn khẽ giọng hỏi Tiếu Hoan Hỷ:

“Tình hình của Thanh Lâm Thánh Sơn ngươi có biết hay không?”

Đạm Đài Thiên Hà lo lắng nhìn qua Tiếu Hoan Hỷ.

Tiếu Hoan Hỷ thản nhiên nói:

“Tốt nhất là lên đồng ý hợp tác với họ, dù sao Vô Ảnh Điện và Thần Nữ Đảo cũng ủng hộ bọn họ rồi. Thiên Long Bang đã ở dưới trướng của Thần Nữ Đảo thì việc ngươi hợp tác với Thanh Lâm Thánh Sơn cũng hợp lý thôi.”

Băng Thần hơi gật gù rồi nói với Đạm Đài Thiên Hà:

“Chúng ta có lẽ sẽ hợp tác nhưng ta cần nghe ngóng thêm để có thể chắc chắn về quyết định của mình. Chuyện hợp tác dính tới an nguy của toàn thể Thiên Long Bang người thế nên ta không thể nào quyết định một cách dễ dàng được, cái này mong ngươi thông cảm.”

Đạm Đài Thiên Hà nở nụ cười:

“Chỉ cần Băng Thần công tử chịu suy xét đã là may mắn cho Thanh Lâm Thánh Sơn rồi, dù sao nếu tỷ ta lên nắm quyền thì Đạm Đài Gia và Ma Điện sẽ hợp tác với nhau. Lúc đó nếu còn không có Thiên Long Bang yểm trợ thì chúng ta cũng sẽ tương đổi thảm hại.”

Băng Thần thẳng thắn:

“Thực ra cái làm ta lo lắng là những mối quan hệ xung quanh, nếu phía Thượng Thần Chi Giới không đến mức thiên vị trắng trợn liền ổn. Những thứ khác thì chúng ta có thể từ từ xử lý, ta chưa từng nghĩ sẽ ở đây chỉ vì kế hoạch với tỷ tỷ của ngươi.

Con người ta cũng thích hành động hơn thế nên chuyện ta giải quyết sẽ khiến ngươi phải bất ngờ rất nhiều. Chỉ là còn có một số vấn đề ta không rõ cần ngươi giải đáp, có điều hiện tại bỏ qua mấy chuyện kia thì coi như chúng ta đã hợp tác.”

Hắn dơ tay của mình ra, Đạm Đài Thiên Hà vội vã đưa tay ra bắt lấy xác nhận hợp tác tạm thời.

(Chương tăng thêm cám ơn bạn [email protected] đã tặng đậu cho tác. Chúc bạn đọc truyện vui vẻ.)
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện