Chương 116 CỰU PHU NHÂN THỦ TƯỚNG (2)
Trong sự trông mong chờ đón của người dân Goran, chuyến bay của Nữ hoàng hạ cánh an toàn tại sân bay thành phố Goose vào đêm Giáng sinh.
Không có nghi thức đón máy bay long trọng; không có người ủng hộ Nữ hoàng xếp thành hàng; cũng không có vòng vây của phóng viên mang đủ trang thiết bị hạng nặng, thậm chí cô còn xuống máy bay bằng lối ra bình thường.
Nếu không nhờ một hành khách lên cùng chuyến bay chia sẻ chữ ký mới tinh của Nữ hoàng trên trang cá nhân, người dân Goran còn tưởng truyền thông đưa tin sai về chuyến bay. Không lâu sau, một tiếp viên hàng không cũng đăng ảnh chung của mình với Nữ hoàng.
Chuyến bay đường dài khiến gương mặt Nữ hoàng nhuốm vẻ mỏi mệt, nhưng tinh thần thì không đến nỗi nào.
Sáng sớm lễ Giáng sinh.
Diễn dàn dành riêng cho Nữ hoàng thuộc trang web chính thức của Hoàng gia yên ắng tám tháng nay đã cập nhật nội dung mới. Nữ hoàng gửi lời chúc Giáng sinh đến toàn thể người dân Goran bằng thiệp viết tay.
Chỉ một câu "Giáng sinh vui vẻ" đã ẩn chứa ngàn lời muốn nói.
Gần đến đêm giao thừa, người dân Goran lại một lần nữa nhìn thấy xe riêng của Nữ hoàng chậm rãi lăn bánh trên đường Jose, hướng về Quảng trường Trung tâm.
Tại Quảng trường Trung tâm, trong tiếng hò reo của hàng chục vạn người dân, cánh cửa ban công Nữ hoàng chầm chậm mở ra.
Nữ hoàng Thâm Tuyết mặc váy trắng, đầu đội Vương miện Hoa hồng vẫn trong sáng và thanh nhã như xưa.
Cô hướng mặt về phía Quảng trường Trung tâm, nở nụ cười mỉm rồi cúi người chuẩn bốn mươi lăm độ.
Trong tiếng vỗ tay reo hò...
"Tôi đã trở về." Giọng nói chất chứa tình cảm nồng nàn của Nữ hoàng vang vọng đến toàn bộ dân chúng.
Nữ hoàng tuyên bố sự trở về của cô bằng câu nói "Tôi đã trở về" ấy.
Năm 2017 ghé đến trong bầu trời rực rỡ pháo hoa.
Nói về biểu hiện của Nữ hoàng vào đêm trở về...
"Cô ấy đã tự tin hơn rồi."
"Tôi cứ thấy cô ấy giống mà lại không giống Nữ hoàng của chúng ta." Đây là hai luồng quan điểm mà những người ủng hộ trung thành của Nữ hoàng bí mật thảo luận.
Nữ hoàng đã trở nên tự tin hơn, điều này được kiểm chứng vào một tuần sau.
Sau khi trở về, đơn vị truyền thông đầu tiên Nữ hoàng nhận lời phỏng vấn là Tuần san Thành phố Goose.
Mọi người đều biết, Tuần san Thành phố Goose là là phe phái "Chống đối Hoàng gia" nổi tiếng.
Thế giới này chính là như vậy, có người ủng hộ cũng sẽ có kẻ chống đối.
Phe phái mang tư tưởng bài trừ Hoàng gia chẳng hề nề hà phiền phức. Hằng năm, Hoàng gia chi tiêu một khoản chi phí lớn. Phải biết rằng đó là tiền của người đóng thuế. Cầm tiền của người đóng thuế, hưởng thụ sự tôn thờ của người đóng thuế thì còn ra thể thống gì. Sử dụng số tiền đó cho cơ sở hạ tầng, cho ngành y tế và giáo dục mới mang tính thực tế.
Thuận theo làn sóng này, một số báo đài truyền thông chống đối Hoàng gia bắt đầu nổi lên. Trong những đơn vị báo đài chống đối Hoàng gia này, Tuần san Thành phố Goose hoạt động năng nổ nhất.
Từ khi thành lập đến nay, Tuần san Thành phố Goose đã viết bài về Nữ hoàng hai lần, về thành viên Hoàng gia mười một lần. Trong tổng cộng mười ba cuộc phỏng vấn này, Tuần san Thành phố Goose đều có vẻ chiếm được lợi thế hơn một chút.
Nói "chiếm được lợi thế hơn một chút" là đã xem như nể mặt Hoàng gia lắm rồi.
Thật ra, trong mười ba cuộc phỏng vấn, Hoàng gia nằm ở thế yếu toàn diện, nói thất bại thảm hại cũng không quá đáng. Từ Tổng biên tập đến phóng viên của Tuần san Thành phố Goose đều cứng rắn như sắt thép. Kiến thức uyên bác và ngôn từ sắc bén, cộng thêm phong cách phỏng vấn không nể nang bất cứ ai luôn khiến thành viên Hoàng gia không phản bác nổi một lời.
Nữ hoàng tiền nhiệm đã kết thúc nhiệm kì trong ê chề vì bị Tuần san Thành phố Goose phanh phui ra nhiều tài khoản ngân hàng ở nước ngoài.
Vì đủ mọi nguyên cớ thâm sâu, bốn năm qua, số lần hợp tác giữa Tuần san Thành phố Goose và Hoàng gia là con số 0 tròn trĩnh.
Từ khi Thâm Tuyết kế nhiệm ngôi vị Nữ hoàng đến giờ, người sáng lập Tuần san Thành phố Goose đã đến tận nơi chào hỏi không dưới mười lần, gọi đến gần trăm cuộc điện thoại, vậy mà chưa từng được Hoàng gia chào đón.
Không cần nói cũng biết tầm quan trọng của cuộc phỏng vấn đầu tiên sau khi Nữ hoàng trở về là gì.
Điều khiến người dân Goran ngỡ ngàng là Nữ hoàng nhận lời phỏng vấn của Tuần san Thành phố Goose.
Sau khi rộ tin Tuần san Thành phố Goose sẽ phỏng vấn Nữ hoàng vào thứ Hai, càng có nhiều thông tin bị rò rỉ. Điều làm người ta bất ngờ hơn nữa là chính Hoàng gia chủ động liên lạc với Tuần san Thành phố Goose. Nghe nói, đó là yêu cầu từ phía Nữ hoàng.
Dù tin này có chính xác hay không, thì chuyện Nữ hoàng sẽ tham gia cuộc phỏng vấn của Tuần san Thành phố Goose vào thứ Hai đã chắc như đinh đóng cột.
Nhất thời, những người ủng hộ Nữ hoàng thầm toát mồ hôi thay. Đối lập rõ ràng với những người ủng hộ Nữ hoàng chính là bè cánh chống đối Hoàng gia. Họ tuyên bố sẽ tổ chức một bữa tiệc chấm điểm Nữ hoàng. Nếu hôm đó Nữ hoàng ăn bận xinh đẹp một chút, họ sẽ cố gắng cộng thêm điểm.
Mà đa số người dân Goran coi lần phỏng vấn này là bài sát hạch chuyến du học châu Âu của Nữ hoàng. Họ mong rằng Nữ hoàng có thể nộp một bài thi xuất sắc.
"Nữ hoàng chủ động liên lạc với Tuần san Thành phố Goose là hành động của người dũng cảm. Mong rằng sau bài phỏng vấn này, Nữ hoàng có thể khiến tôi lấy lại lòng tin đối với cô ấy. Cách xử lý sự kiện trưng cầu dân ý của cô ấy đã làm tổn thương trái tim tôi. Tuy rằng những người bạn nước ngoài quen trên mạng của tôi nói cô ấy rất ngầu. Nhưng như tôi đã nói, đó là những cư dân mạng nước ngoài. Nếu là một người dân Goran thì chắc hẳn sẽ cảm thấy khó nghĩ với cách dùng từ ‘Kỳ lân’ ấy." Đây là bình luận nhận được tỷ lệ tán thành lên đến tám mươi phần trăm trên mạng xã hội.
Nữ hoàng thực hiện phỏng vấn vào hai giờ rưỡi chiều thứ Hai. Phải đợi đến tám giờ tối, bài phỏng vấn mới được phát sóng.
Trước khi phát sóng, mọi người chỉ được biết người chịu trách nhiệm phỏng vấn Nữ hoàng chính là Tổng biên tập của Tuần san Thành phố Goose.
Đó là một trong những người sáng lập Tuần san, các vấn đề phỏng vấn hóc búa, xảo quyệt khiến rất nhiều khách mời ướt đẫm mồ hôi tay. Ngài Tổng biên tập còn gấp đôi số tuổi Nữ hoàng, gừng càng già càng cay.
Mười phút trước khi phát sóng buổi phóng vấn, Tổng biên tập đã công bố một dòng trạng thái trên trang cá nhân của mình.
Ngài Tổng biên tập nói: Nữ hoàng bệ hạ khiến cho tài liệu mà tôi chuẩn bị kỹ lưỡng không có cơ hội phát huy công dụng.
Ông ta có ý gì đây?
Sau khi phát sóng bài phỏng vấn dài bốn mươi phút, xem chừng mọi người đã biết vì sao Tổng biên tập lại phàn nàn như vậy rồi.
Khá lắm, Nữ hoàng gần như không cho ngài Tổng biên tập chút không gian nào để diễu võ dương oai.
Cuộc phỏng vấn xoay quanh bốn chủ đề, bao gồm bảo vệ môi trường, đói nghèo, xu hướng phát triển trong tương lai và đô thị hóa.
Vừa bắt đầu, ngài Tổng biên tập đã nhắc đến hoạt động bảo vệ môi trường mà Nữ hoàng dốc sức khởi xướng. Người tinh ý chỉ nghe qua đã biết ông ta đang đặt bẫy.
Phóng tầm mắt nhìn khắp thế giới, phần lớn những người hô hào bảo vệ mội trường không giàu sang thì cũng có quyền lực. Dần dần, hoạt động bảo vệ môi trường trở thành tấm danh thiếp để tạo dựng hình ảnh của người nổi tiếng.
Một ngôi sao Hollywood trồng cây để điều hòa lượng khí Carbonic thải ra qua các hoạt động thường ngày như sử dụng máy bay, xe ô tô. Song, trước đó không lâu, có phóng viên từng chế nhạo ngôi sao ấy ngay trước mặt anh ta: "Thưa anh, anh không biết bây giờ một cái cây có giá bao nhiêu à?"
Ngân hàng Carbonic mà Nữ hoàng khởi xướng có hiệu quả tương đương với ý tưởng bảo vệ môi trường của ngôi sao Hollywood này.
Không để cho Tổng biên tập có cơ hội gây khó dễ, Nữ hoàng chủ động thừa nhận hoạt động "Bảo vệ môi trường" do mình đề xướng quá lý tưởng hóa.
Nói xong, Nữ hoàng lấy đôi giày đá bóng ra khỏi túi.
Giày đá bóng là quà Nữ hoàng tặng ngài Tổng biên tập. Nhìn thế nào cũng không thấy có gì khác đôi giày bình thường trên thị trường.
Nữ hoàng nói với Tổng biên tập, giày thi đấu này được làm từ sợi lá chuối, một khi máy móc được hoàn thiện, giá thành của nó chỉ mất ba đô la Mỹ. Điểm khác biệt giữa đôi giày này và giày đá bóng bình thường trên thị trường là: Khi giày hỏng hoặc chủ nhân không dùng đến nữa, chỉ cần chôn nó xuống đất và để tự phân hủy sau một thời gian, cuối cùng trở thành phân bón bổ sung chất dinh dưỡng cho thực vật.
Giống như giày đá bóng được làm từ sợi lá chuối, các hoạt động bảo vệ môi trường đang thay đổi, từ lý tưởng hóa dần trở nên thiết thực hóa. Nữ hoàng chậm rãi nói trước ống kính máy quay.
Cái gọi là thiết thực hóa tồn tại ở từng thói quen trong cuộc sống thường nhật, từ việc mang theo túi bảo vệ môi trường khi đi siêu thị mua đồ, đến việc nhân viên văn phòng để sẵn hộp dụng cụ ăn uống trong túi. Nữ hoàng nhấn mạnh, sẽ có một ngày, những thói quen sinh hoạt đó sẽ trở nên tự nhiên như việc mọi người chào hỏi khi gặp nhau trên đường phố. Đến khi ấy, bảo vệ môi trường không còn là tấm danh thiếp tạo dựng hình ảnh của người giàu nữa.
Ống kính bắt được cái nhún vai kín đáo của Tổng biên tập Tuần san Thành phố Goose.
Chủ đề phỏng vấn này hình như đã mang lại danh tiếng cho Nữ hoàng bệ hạ rồi.
Ngài Tổng biên tập nhanh chóng chuyển đề tài sang châu Phi.
Tổng biên tập nói phần đông các anh chị em ở châu Phi không có thời gian rảnh mang túi bảo vệ môi trường đi siêu thị. Trong túi không có tiền mà vác mặt đến siêu thị để bị nhân viên siêu thị coi thường sao? Hơn nữa, từ trước đến nay, hộp dụng cụ ăn uống chỉ thịnh hành ở Nhật Bản. Nhật Bản là quốc gia phát triển, các anh chị em ở châu Phi...
"Thật vui vì ngài Tổng biên tập cũng chú ý đến vấn đề thiếu lương thực ở châu Phi." Nữ hoàng dịu dàng tiếp lời Tổng biên tập.
Đói nghèo là vấn đề nan giải ở châu Phi, Nữ hoàng nắm chắc vấn đề này, từ số quốc gia đang phải đối mặt với khủng hoảng an ninh lương thực cùng với tỉ lệ người đang phải sống trong đói nghèo, cho đến các biện pháp hữu hiệu mà các cơ quan công quyền có liên quan đang từng bước áp dụng.
Cứ nói tiếp thế này thì hết thời gian phỏng vấn mất.
Tiếp đi, Nữ hoàng bệ hạ, nói đến tương lai phát triển của thế giới đi. Chẳng phải cô là người theo chủ nghĩa bảo vệ môi trường sao? Một khi giày đá bóng sợi chuối được ứng dụng rộng rãi, sẽ khiến rất nhiều nhà máy cung cấp nguyên vật liệu và sản xuất giày đá bóng phải đóng cửa. Và tình trạng đóng cửa nhà máy liên quan mật thiết đến công ăn việc làm.
Trước vấn đề này, Nữ hoàng bình thản nói, vấn đề này chỉ có thể trông chờ vào chuyên gia chuyên về lĩnh vực đó mà thôi.
"Nữ hoàng bệ hạ, phát ngôn hoa mỹ và giải quyết vấn đề là hai chuyện hoàn toàn khác nhau." Ngài Tổng biên tập tự tin rằng mình đã phần nào xoay chuyển được tình thế.
Nữ hoàng không hề hoang mang, ra vẻ học sinh ngoan ngoãn khiêm tốn nghe lời dạy bảo: "Vậy phải chăng ngài Tổng biên tập cũng có quan điểm cá nhân về vấn đề này?"
Ngài Tổng biên tập uyên bác trên thông thiên văn dưới tường địa lý lập tức á khẩu.
Vẫn phải nhờ Nữ hoàng giải vây.
"Sự tiến bộ và phát triển của thời đại không thể thiếu sự cống hiến của từng người. Ví dụ như ngài Tổng biên tập góp phần phát triển chuyên ngành của mình bằng năng lực bản thân, đây chính là tương lai phát triển của thế giới."
Trước mệnh đề mang tính tổng quát này, Nữ hoàng chỉ cần đôi câu đã thể hiện được tinh hoa trong đó.
Về sự phát triển của thế giới trong tương lai, Nữ hoàng không quên khẳng định rằng, nếu cần thiết, cô sẽ dốc hết sức trong khả năng của mình.
Khi cuộc phỏng vấn chiếu đến đây, những người ủng hộ trung thành của Nữ hoàng rưng rưng nước mắt, reo hò thỏa thích.
Đến cuối cuộc phỏng vấn, có vẻ như ngài Tổng biên tập đã từ bỏ việc tạo chướng ngại vật cho Nữ hoàng. Hai người trò chuyện về sự phát triển của đô thị hóa.
Nói đến sự phát triển của thành thị, đôi mắt của Nữ hoàng sáng lấp lánh. Cô nhắc đến dải thực vật và những khu rừng giữa lòng thành phố Paris. Cô hy vọng khu vực nội thành thành phố Goose có thể dành ra một khoảng không gian rừng xanh để con người và động vật có thể được chung sống trong hòa bình.
Trước ống kính, Nữ hoàng ngỏ ý trong lúc cô còn tại chức, cô sẽ nỗ lực vì ước mơ của mình.
Tạo ra khu rừng giữa thành phố vì người dân Goran, để đường ra tàu điện sơn màu rực rỡ chạy xuyên qua cánh rừng già, làm bạn với thiên nga, say giấc với trăng sao.
Qua ống kính, Tổng biên tập lẳng lặng nhìn chăm chú vào Nữ hoàng trẻ tuổi.
Vào phút cuối cùng của buổi phỏng vấn, ngài Tổng biên tập muốn xin chữ ký của Nữ hoàng. Có thể nói đây là ý định mà trước kia ông ta không hề nghĩ đến.
"Lúc đứa con đầu tiên của tôi cắp sách đi học, oắt con ấy mới tròn năm tuổi. Bảo tôi phải xin chữ ký một đứa oắt con sao?" Tổng biên tập từng nghiêm nghị nói.
Cuộc phỏng vấn kết thúc, người dân Goran rối rít lên trang web chính thức của Nữ hoàng để lại lời nhắn, bày tỏ tâm trạng hứng khởi sau khi xem xong cuộc phỏng vấn.
Tuần san Thành phố Goose cũng điểm tin ngắn gọn về cuộc phỏng vấn trên trang đầu của tuần san số mới nhất. Tin điểm đề cập rằng biểu hiện của Nữ hoàng trong buổi phỏng vấn không thể nói là xuất sắc, nhưng quý ở thái độ ham học hỏi. Họ thấy được sự chân thành và nỗ lực từ Nữ hoàng đương nhiệm.
Đến đây, đội ngũ Hoàng gia và những người ủng hộ Nữ hoàng đều thở phào nhẹ nhõm.
Biểu hiện của Nữ hoàng trong bốn mươi phút ấy đã xóa nhòa ảnh hưởng tiêu cực trong cuộc bỏ phiếu ly hôn công khai của mình.
Sự trở lại của Nữ hoàng khiến người dân thành phố Goose khôi phục lại trạng thái sinh hoạt trước kia. Ngoài công việc và học hành, họ còn chú ý đến từng đường đi nước bước của Hoàng gia. Đương nhiên, tương tác giữa Nữ hoàng và ngài Thủ tướng được xếp hàng đầu.
Một lúc nào đó, ngài Thủ tướng và Cựu Phu nhân Thủ tướng sẽ cùng xuất hiện. Sau sự kiện bỏ phiếu ly hôn công khai, liệu hai người có trở thành oan gia vui vẻ hay không?
Oan gia vui vẻ, lời này nghe thật thú vị, không phải sao?
Vốn dĩ, bốn ngày sau Tết Dương lịch là khoảng thời gian Nữ hoàng và Thủ tướng vun đắp tình cảm.
Nhưng năm nay... Haiz...
Trong kỳ nghỉ bốn ngày, Thủ tướng đi Alaska câu cá trên băng cùng bạn, Nữ hoàng cùng con mèo tên Kahn cô mang từ châu Âu về đến nghỉ ở nông trường hữu cơ.
Tháng Một, Goran không có lễ mừng, khỏi phải nghĩ đến việc mong chờ Thủ tướng và Nữ hoàng cùng xuất hiện công khai. Trái lại vào giữa tháng Một sẽ có một buổi đấu giá từ thiện do Nữ hoàng khởi xướng. Buổi đấu giá từ thiện này có sự tham dự của một nửa giới máu mặt trong thành phố. Đến lúc đó, không biết ngài Thủ tướng có xuất hiện hay không?
Mở lịch trình của ngài Thủ tướng ra xem, thật không may, buổi đấu giá từ thiện của Nữ hoàng trùng với thời gian ngài Thủ tướng có chuyến công du nước ngoài. Nhưng nhiều người dân vẫn mang tâm lý cầu may. Họ hy vọng ngài Thủ tướng và Nữ hoàng có thể cùng chung khung hình vào giữa tháng.
Ngày tổ chức buổi đấu giá từ thiện của Nữ hoàng, Thủ tướng đang ở Indonesia.
Ngài Thủ tướng không thể xuất hiện, nhưng Thư ký giải quyết các sự vụ khẩn cấp của anh lại xuất hiện. Anh ta lấy danh nghĩa Thủ tướng mua huy chương Tình nguyện vì thành phố mà Nữ hoàng được chính quyền thành phố Vienna trao tặng trong thời gian du học ở châu Âu với giá ba triệu đô la.
Dù ngài Thủ tướng và Nữ hoàng đã ly hôn, nhưng họ vẫn là bạn bè. Đây là điều mà đa số người dân Goran lý giải được từ cách ứng xử của Thủ tướng đối với buổi đấu giá từ thiện.
Kết thúc chuyến viếng thăm Nam Á, Thủ tướng trở lại số Một đường Jose làm việc.
Ngày đầu tiên của tuần cuối tháng Một, Nữ hoàng bắt đầu công việc đầu tiên sau khi phục chức.
Mọi chuyện quay trở về với quỹ đạo của nó. Ngày cuối cùng của tháng Một, mọi người bắt gặp xe riêng của Nữ hoàng và Thủ tướng đi lướt qua nhau trên đường Jose. Nữ hoàng trở về Cung điện Jose, Thủ tướng trở về số Một đường Jose.
Nghe nói, khoảng khắc hai chiếc xe chạy lướt qua nhau, một cô gái ở bến xe buýt đã bật khóc.
Hỏi tại sao cô gái ấy khóc? Cô gái ấy nói, đến giờ trong phòng của cô vẫn đặt ảnh chụp chung của ngài Thủ tướng và Nữ hoàng. Đến giờ cô ấy vẫn không thể chấp nhận chuyện Thủ tướng và Nữ hoàng đã chia tay. Rõ ràng hai người đẹp đôi đến thế!
Tháng Hai, Goran có nhiều lễ mừng và ngày hội hơn.
Lễ hội cây xanh, ngày hội đua ngựa là những sự kiện chắc chắn Nữ hoàng sẽ có mặt. Còn ngài Thủ tướng có xuất hiện hay không thì trong buổi họp báo thường kỳ của Văn phòng Thủ tướng, người phát ngôn đã đưa ra câu trả lời: Nếu không có lịch trình nào khác, ngài Thủ tướng rất vui khi được tham gia.
Ngày khai mạc lễ hội cây xanh, Nữ hoàng đến đúng giờ, nhưng không thấy bóng dáng Thủ tướng đâu.
Ba ngày sau, Hoàng gia đã cập nhật một đoạn clip hậu trường của ngày hội đua ngựa. Người dân Goran mở thật to đôi mắt, nhưng không thể tìm thấy bóng dáng của Thủ tướng, còn bên cạnh Nữ hoàng là em gái của cô.
Thủ tướng không xuất hiện ở lễ hội cây xanh thì có thể hiểu được, vì hôm ấy là ngày làm việc. Nhưng ngày hội đua ngựa diễn ra vào cuối tuần. Trước đây, nếu ngài Thủ tướng không bận thì đều xuất hiện. Gia tộc Utah nộp hội phí cho câu lạc bộ đua ngựa hằng năm. Ban tổ chức ngày hội cũng xếp gia tộc Utah vào chỗ ngồi của khách quý. Cựu Thủ tướng dẫn người tình mới xuất hiện, nhưng chỗ ngồi của ngài Thủ tướng vẫn trống không.
Đến cuối ngày hội, người dân Goran thấy người ngồi ở vị trí cạnh Nữ hoàng đã thay đổi, từ em gái Nữ hoàng chuyển thành một người đàn ông ngoại quốc mặc vest Tuxedo.
Có thể được nhận được vé tham gia ngày hội đua ngựa của Hoàng gia chứng tỏ anh ta không giàu cũng sang. Mặc dù người đàn ông ngoại quốc ngồi cạnh Nữ hoàng không thể sánh với Thủ tướng, nhưng phong thái vẫn hơn người.
Người đàn ông mặc Tuxedo liên tục lấy lòng Nữ hoàng. Có vẻ như Nữ hoàng cũng không hề thấy phản cảm, thậm chí còn mỉm cười với người đàn ông nọ. Điều này làm rất nhiều người dân Goran thầm lo lắng.
"Mau từ chối ông kia đi, bảo ông kia cách xa Nữ hoàng một chút." Trong cửa hàng bánh, một cô bé chừng bảy, tám tuổi không ngừng khoa tay múa chân trước ống kính.
Giọng của cô bé không hề nhỏ, làm mẹ của cô bé phải ép buộc kéo tay cô bé xuống, bực bội hỏi: "Sao phải từ chối?"
Đúng vậy, tại sao phải từ chối? Lý Khánh Châu đang ở quầy tính tiền nhún vai.
"Nữ hoàng là của ngài Thủ tướng." Cô bé phản bác lại mẹ mình.
"Không, con sai rồi." Mẹ cô bé gõ lên trán con, "Bây giờ Nữ hoàng cũng như mẹ con, đã trở lại là một người phụ nữ độc thân rồi. Bây giờ Nữ hoàng không còn liên quan gì đến ngài Thủ tướng, cũng như mẹ và ba con không ở chung một nhà nữa."
"Nhưng hôm qua mẹ còn gọi điện nhờ ba đến sửa đèn chùm đấy thôi."
"Đó là bởi vì mẹ vẫn chưa tìm được người đàn ông nào khác có thể giúp mẹ sửa đèn."
"Nếu mẹ tìm được người đàn ông sửa đèn chùm thì sao?"
"Vậy thì con sẽ có ba mới."
Cô bé khóc òa lên.
Đoạn đối thoại của hai mẹ con trong tiệm bánh làm Lý Khánh Châu phải mỉm cười ra về. Nếu cấp trên của anh ta nghe được câu chuyện này thì lại càng hay.
Hôm nay là Chủ nhật. Chủ nhật tuần này Thủ tướng không có lịch làm việc.
Người phụ trách phòng Thư ký Thủ tướng đã đề nghị ngài Thủ tướng không sắp xếp bất cứ lịch trình nào để tham dự ngày hội đua ngựa Hoàng gia, chứng minh cho người dân Goran thấy mối quan hệ khăng khít giữa Cung điện Jose và số Một đường Jose.
Vietwriter.vn
"Tôi có việc cá nhân." Ngài Thủ tướng trả lời.
Quả thật, hôm nay có phóng viên gọi điện đến phủ Thủ tướng ở số Một đường Jose.
"Ngài Thủ tướng đã ra ngoài từ sáng." Người quản lý sinh hoạt của Thủ tướng trả lời.
Ồ, mới sáng sớm mà ngài Thủ tướng đã ra ngoài để đi đâu đây?
Lý Khánh Châu mở cửa nhà, nhìn Utah Tụng Hương đang chơi game quân sự. Cấp trên của anh ta đã đến gõ cửa nhà anh ta từ sáng sớm. Anh ta phải đi xa như vậy mua một chiếc bánh kem chính là để đáp ứng yêu cầu của vị cấp trên này.
Đi một chuyến từ căn hộ của Lý Khánh Châu đến cửa hàng bánh Utah Tụng Hương chỉ định mất một trăm ba mươi phút lái xe. Chỉ có chân giò hun khói Tây Ban Nha ở cửa hàng đó mới đúng vị nhất, ngài Thủ tướng nói vậy.
Đến thời gian ăn trưa, Utah Tụng Hương mới nhìn thấy clip hậu trường quay lại hình ảnh vợ cũ và người đàn ông mặc vest Tuxedo.
"Chính là để khỏi phải nhìn thấy khuôn mặt tẻ nhạt của Tô Thâm Tuyết, tôi đã ở nơi bí bách này suốt một buổi sáng đấy." Utah Tụng Hương chỉ vào Nữ hoàng mặc váy vàng nhạt trong clip.
Về phần tương tác giữa Tô Thâm Tuyết và người đàn ông mặc Tuxedo,
"Mắt nhìn của Nữ hoàng bệ hạ khiến người ta không thể khen được." Giọng điệu của Utah Tụng Hương vẫn như thường.
Nói đến đây, ngài Thủ tướng cầm nhầm lọ gia vị, nhầm mù tạt với mứt việt quất, còn dốc hết gia vị lên bánh mì nướng.
Lý Khánh Châu định tử tế nhắc nhở, nhưng còn chưa lên tiếng đã bị Utah Tụng Hương giơ tay ngăn cản.
"Chắc chắn đây không phải tâm trạng ghen tuông của chồng cũ khi nhìn vợ mình đang cố gắng tìm mùa xuân thứ hai. Đây chỉ sự lo lắng xuất phát từ một người dân bình thường đối với mắt nhìn của Nữ hoàng bệ hạ mà thôi. Cô ấy không nhận ra người đàn ông kia mặc Tuxedo trông không khác gì con chim cánh cụt sao? Có lẽ anh ta mặc đồ khác trông sẽ khá hơn... Chết tiệt..."
Bánh mì nướng phết đầy mù tạt làm Utah Tụng Hương ho sặc sụa không ngừng.
Mứt việt quất khác hẳn mù tạt, sao ngài Thủ tướng lại nhầm lẫn cơ bản như thế được?
Mù tạt dính đầy miệng. Sau cánh cửa phòng vệ sinh, Utah Tụng Hương lại chửi rủa "Chết tiệt" liên tiếp.
Lý Khánh Châu đem một cốc nước đến, giơ tay định gõ cửa.
Một tiếng nói khe khẽ vang lên từ bên kia cánh cửa:
"Chết tiệt, Tô Thâm Tuyết, em không thể sống yên lành được sao?"