Translator: Nguyễn Mạnh Vũ
***
Sau ngày đi với Aphrodite, đã đến lúc tiếp tục hành trình rồi.
Đi miệt mài không ngừng nghỉ, tôi thẳng tiến đến mỏ Ares.
“Muahaha.. Đợi ta với những quặng mỏ thân yêu ! Các người là của ta… tiền của ta. Múa ha ha há hà ha”…
Chắc chắn hôm nay chúng tôi sẽ kiếm được cả bộn tiền. Tâm trạng tôi bấy giờ, không thể nào tốt hơn được.
Nhưng có lẽ tôi đã nói hơi quá sớm rồi…
“La là lá la là. La là lá la là. Ta tên là Aphrodite…. A phô và chữ đít. Ta xinh, ta đẹp.. không ai sánh bằng ta… la là lá la”.
Cái thể loại bài hát gì đây ?. Đúng như mong đợi, người làm cho tôi cụt hết hứng là bánh bèo – sama vô dụng.
Tại sao nó.. cái thể loại bài hát vô vọng này.. cái con người này… lại có thể tồn tại trên đời nhỉ ? Hơn nữa, khi vào hang động xuất hiện tiếng vang… Hát đã dở rồi mà còn có tiếng vang nữa.. tôi thật sự….thôi bỏ đi.
“Aphrodite à. Đó là gì thế ? Bài hát lạ lùng đó ?”.
Caroline bị ngạc nhiên cũng là chuyện thường hiểu. Bởi Aphrodite chẳng bao giờ có những hành động thế này cả.
“Có thể cô ta bị ấm đầu chăng ?. Đập đầu vô tường đâu đó rồi bị thế này” – Tôi thầm nghĩ.
‘Nee. Caro. Cô có bao giờ từng.. cảm nhận được tình yêu thương bởi một người đàn ông nào chưa ?”.
Aphrodite trong cơn quá khích của mình và hỏi Caroline với một vẻ mặt đầy tự mãn trong khi thoáng nhìn qua tôi và dĩ nhiên, rất nhanh, Caroline đã nhận ra được điều đó.
Vào lúc đó, thế giới xung quanh dường như chết lặng.
Có thể là tôi tự tưởng tượng nhưng chỉ trong một giây phút rất nhỏ, tôi cảm thấy sát ý từ Caroline đang phát ra một cách ghê ghớm. Nhưng rồi rất nhanh, tôi không cảm thấy gì nữa cả. Có lẽ.. tôi đang bị ám ảnh bởi hình ảnh ma cà rồng thường thấy mà gán ý nghĩ đó cho cô. Tôi tự trách bản thân mình vì đã nghi nghờ Carolina.
‘Cô.. cô..’ – Carolina ấp úng.
Arphodite chết tiệt, tại sao lại đem chuyện này ra nói kia chứ ?.
Thực tế, tôi có một cảm giác mạnh mẽ rằng Carolina đã có người yêu trước đây, đã được chăm sóc và yêu thương dù chỉ là chút ít..
Có thể không phải bây giờ, nhưng tôi dám chắc rằng cô đã có rất nhiều người yêu trong quá khứ. Tuy nhiên, tôi không hiểu tại sao cô lại không tiếp tục mở lòng mình ra để đón nhận tình cảm của người khác.
Có lẽ, bởi vì tình yêu với người đó quá sâu đậm hoặc anh ta đã gây ra một vết thương lòng quá lớn để Carolina có thể quên đi. Miên man trong dòng nghĩ suy, tôi thầm cầu mong cho người đàn ông đó sẽ sớm quay trở về bên cô ấy.
‘Tôi không biết. Với tôi, người đó là Maou-sa… không…người đó là Gohon. Đó là người mà tôi đã luôn yêu thương dù biết mình sẽ chẳng bao giờ nhận lại được. Carolina cười. Nhưng sao nó thật là buồn và đôi mắt dường như muốn khóc.
(Note: Maou nghĩa là Ma Vương).
Ossh…Không thể nào. Một người như Carolina lại yêu đơn phương sao ?. Tôi thật sự thấy ghen tị. Một người như Carolina, uyên bác có, tài năng có, sắc đẹp có, biết chu toàn và đảm đang như thế lại yêu đơn phương. Người đàn ông đó là ai mà có thể khiến cô đắm say đến mức ấy ?. Một người mà cô không thể từ bỏ dù thấm thoát 300 năm đã trôi qua ?.
Qúa ghen tị. Thật sự tôi thấy rất gato và ghen tị.
“Hahaha. Ta không biết đấy. Nhìn cái mặt của cô kìa. Cô đang làm cái vẻ mặt của một người phụ nữ không hề gặp may với đàn ông”.
“…..” – Carolina lại tiếp tục im lặng. Cô hướng ánh nhìn của mình vào một nơi xa xăm, chốc chốc lại thoảng nhìn tôi.
Nhưng nếu như, mọi thứ dừng tại đó đã tốt rồi. Aphrodite vẫn tiếp tục công kích cô, có lẽ nàng vẫn cay cú vì chuyện “Bào tử Nấm”.
Sắc mặt Carolina ngày càng tệ. Cô ấy đang đau buồn và tức giận.
Không.. không.. chuyện này không thể xảy ra được.
Một cách vội vã, tôi đổi chủ đề ngay tức khắc.
‘Này Sheryl, tôi có thắc mắc về…”.
‘Vâng… nó là gì ?’.
‘Hôm nay tôi đang nghĩ về những khoáng quặng quý hơn sắt và đồng. Có cách nào để phát hiện và khai thác chúng không’.
‘Hmm..Với những khoáng chất lượng càng cao, càng khó thể thu thập và tìm được. Thậm chí là đối với cả Gnome chúng tôi. Tuy nhiên, không có gì là không thể nếu chúng ta cố gắng, mặc dù nó sẽ rất khó đấy’.
‘Có chuyện gì sao ?’.
‘Đa phần nguyên nhân là do đã có rất nhiều phiêu lưu giả đến đây để khai thác. Số lượng dù có nhiều đến đâu cũng không phải là vô hạn. Đặc biệt với những khoáng quặng quý hiếm, chúng ta không nên kì vọng quá nhiều.”
‘Tôi hiểu rồi’.
Với nhưng mạo hiểm giả thông thường khác, số lượng quặng họ có thể mang về nhà rất hạn chế bởi sức mang của bản thân và các chính sách khai thác, chế độ thuế vụ. Nhưng với tôi, chả ai biết rằng tôi có thể chứa vô hạn mọi thứ vào bên trong quả cầu của mình.
Bởi vì không thể mang nhiều, các mạo hiểm giả muốn trở nên giàu có hay lên thứ hạng nhanh đều cố gắng săn tìm những khoáng quặng quý hiếm. Nhìn từ quan điểm đó, chắc chắn Sheryl đã nói chính xác.
‘Tuy nhiên, nếu chúng ta đi đến các vùng khác trong khu mỏ và nếu thậm chí đến được vùng trung tâm, chúng ta vẫn sẽ có cơ hội để tìm được những quặng quý hiếm. Khu vực trung tâm của mỏ luôn xuất hiện như quái thú cao cấp mà ít có những mạo hiểm giả nào dám liều lĩnh xông vào’.
‘Tôi hiểu rồi, tin này đúng là vừa tốt, vừa xấu’.
‘Tôi không lo lắng về điều đó đâu Sheryl’.
Người đột nhiên gián đoạn đối thoại của chúng tôi là Carolina.
‘Địa hình của khu mỏ này đã được trinh sát bởi thuộc hạ của em. Sóng âm từ chúng cung cấp cho em toàn bộ địa hình của khu mỏ này cũng như khái quát sơ lược về hình dáng quái vật sẵn có ở đó. Chủ nhân, nếu ngài muốn, em sẵn lòng dẫn đường ho ngài’.
Một con dơi đậu trên vai của Carolina trong khi cô đang thông báo với chúng tôi.
‘Lẽ nào, Caro, cô có thể hiểu được tiếng loài dơi ?’.
‘Vâng. Ngày hôm qua em nghĩ điều này sẽ xảy ra nên đã sai lũ dơi do thám hàng động này để báo về cho ngài’.
Thật không hổ danh là ngôi sao của nhóm.. cô ấy thật sự có năng lực.
Và trong khi đó, trái lại… con bánh bèo Aphrodite.
‘Ugyaaaa. Cái gì thế này, con dơi này là gì thế ? Cút đi cho ta’.
Cô nàng đang hoảng loạn bởi lũ dơi bay xung quanh và đậu vào người cô.
‘Này Caro, cô không điều khiển lũ dơi đúng không ?’.
‘Chính xác thưa chủ nhân. Lũ dơi tấn công Aphrodite là hoàn toàn do ngẫu nhiên thôi ạ’.
‘……’.
Tôi cảm thấy sự đúng lúc của cái gọi là “trùng hợp” thật sự rất đáng ngờ…thế nhưng…
Tôi cảm giác nó sẽ mang lại cho tôi những rắc rối khó lường nếu tôi cả gan đào sâu hơn… Thế nên.. cách tốt nhất là im lặng vậy.
Thôi thì…..
Ráng chịu đựng chút đi ha… Aphrodite.
***
Sau ngày đi với Aphrodite, đã đến lúc tiếp tục hành trình rồi.
Đi miệt mài không ngừng nghỉ, tôi thẳng tiến đến mỏ Ares.
“Muahaha.. Đợi ta với những quặng mỏ thân yêu ! Các người là của ta… tiền của ta. Múa ha ha há hà ha”…
Chắc chắn hôm nay chúng tôi sẽ kiếm được cả bộn tiền. Tâm trạng tôi bấy giờ, không thể nào tốt hơn được.
Nhưng có lẽ tôi đã nói hơi quá sớm rồi…
“La là lá la là. La là lá la là. Ta tên là Aphrodite…. A phô và chữ đít. Ta xinh, ta đẹp.. không ai sánh bằng ta… la là lá la”.
Cái thể loại bài hát gì đây ?. Đúng như mong đợi, người làm cho tôi cụt hết hứng là bánh bèo – sama vô dụng.
Tại sao nó.. cái thể loại bài hát vô vọng này.. cái con người này… lại có thể tồn tại trên đời nhỉ ? Hơn nữa, khi vào hang động xuất hiện tiếng vang… Hát đã dở rồi mà còn có tiếng vang nữa.. tôi thật sự….thôi bỏ đi.
“Aphrodite à. Đó là gì thế ? Bài hát lạ lùng đó ?”.
Caroline bị ngạc nhiên cũng là chuyện thường hiểu. Bởi Aphrodite chẳng bao giờ có những hành động thế này cả.
“Có thể cô ta bị ấm đầu chăng ?. Đập đầu vô tường đâu đó rồi bị thế này” – Tôi thầm nghĩ.
‘Nee. Caro. Cô có bao giờ từng.. cảm nhận được tình yêu thương bởi một người đàn ông nào chưa ?”.
Aphrodite trong cơn quá khích của mình và hỏi Caroline với một vẻ mặt đầy tự mãn trong khi thoáng nhìn qua tôi và dĩ nhiên, rất nhanh, Caroline đã nhận ra được điều đó.
Vào lúc đó, thế giới xung quanh dường như chết lặng.
Có thể là tôi tự tưởng tượng nhưng chỉ trong một giây phút rất nhỏ, tôi cảm thấy sát ý từ Caroline đang phát ra một cách ghê ghớm. Nhưng rồi rất nhanh, tôi không cảm thấy gì nữa cả. Có lẽ.. tôi đang bị ám ảnh bởi hình ảnh ma cà rồng thường thấy mà gán ý nghĩ đó cho cô. Tôi tự trách bản thân mình vì đã nghi nghờ Carolina.
‘Cô.. cô..’ – Carolina ấp úng.
Arphodite chết tiệt, tại sao lại đem chuyện này ra nói kia chứ ?.
Thực tế, tôi có một cảm giác mạnh mẽ rằng Carolina đã có người yêu trước đây, đã được chăm sóc và yêu thương dù chỉ là chút ít..
Có thể không phải bây giờ, nhưng tôi dám chắc rằng cô đã có rất nhiều người yêu trong quá khứ. Tuy nhiên, tôi không hiểu tại sao cô lại không tiếp tục mở lòng mình ra để đón nhận tình cảm của người khác.
Có lẽ, bởi vì tình yêu với người đó quá sâu đậm hoặc anh ta đã gây ra một vết thương lòng quá lớn để Carolina có thể quên đi. Miên man trong dòng nghĩ suy, tôi thầm cầu mong cho người đàn ông đó sẽ sớm quay trở về bên cô ấy.
‘Tôi không biết. Với tôi, người đó là Maou-sa… không…người đó là Gohon. Đó là người mà tôi đã luôn yêu thương dù biết mình sẽ chẳng bao giờ nhận lại được. Carolina cười. Nhưng sao nó thật là buồn và đôi mắt dường như muốn khóc.
(Note: Maou nghĩa là Ma Vương).
Ossh…Không thể nào. Một người như Carolina lại yêu đơn phương sao ?. Tôi thật sự thấy ghen tị. Một người như Carolina, uyên bác có, tài năng có, sắc đẹp có, biết chu toàn và đảm đang như thế lại yêu đơn phương. Người đàn ông đó là ai mà có thể khiến cô đắm say đến mức ấy ?. Một người mà cô không thể từ bỏ dù thấm thoát 300 năm đã trôi qua ?.
Qúa ghen tị. Thật sự tôi thấy rất gato và ghen tị.
“Hahaha. Ta không biết đấy. Nhìn cái mặt của cô kìa. Cô đang làm cái vẻ mặt của một người phụ nữ không hề gặp may với đàn ông”.
“…..” – Carolina lại tiếp tục im lặng. Cô hướng ánh nhìn của mình vào một nơi xa xăm, chốc chốc lại thoảng nhìn tôi.
Nhưng nếu như, mọi thứ dừng tại đó đã tốt rồi. Aphrodite vẫn tiếp tục công kích cô, có lẽ nàng vẫn cay cú vì chuyện “Bào tử Nấm”.
Sắc mặt Carolina ngày càng tệ. Cô ấy đang đau buồn và tức giận.
Không.. không.. chuyện này không thể xảy ra được.
Một cách vội vã, tôi đổi chủ đề ngay tức khắc.
‘Này Sheryl, tôi có thắc mắc về…”.
‘Vâng… nó là gì ?’.
‘Hôm nay tôi đang nghĩ về những khoáng quặng quý hơn sắt và đồng. Có cách nào để phát hiện và khai thác chúng không’.
‘Hmm..Với những khoáng chất lượng càng cao, càng khó thể thu thập và tìm được. Thậm chí là đối với cả Gnome chúng tôi. Tuy nhiên, không có gì là không thể nếu chúng ta cố gắng, mặc dù nó sẽ rất khó đấy’.
‘Có chuyện gì sao ?’.
‘Đa phần nguyên nhân là do đã có rất nhiều phiêu lưu giả đến đây để khai thác. Số lượng dù có nhiều đến đâu cũng không phải là vô hạn. Đặc biệt với những khoáng quặng quý hiếm, chúng ta không nên kì vọng quá nhiều.”
‘Tôi hiểu rồi’.
Với nhưng mạo hiểm giả thông thường khác, số lượng quặng họ có thể mang về nhà rất hạn chế bởi sức mang của bản thân và các chính sách khai thác, chế độ thuế vụ. Nhưng với tôi, chả ai biết rằng tôi có thể chứa vô hạn mọi thứ vào bên trong quả cầu của mình.
Bởi vì không thể mang nhiều, các mạo hiểm giả muốn trở nên giàu có hay lên thứ hạng nhanh đều cố gắng săn tìm những khoáng quặng quý hiếm. Nhìn từ quan điểm đó, chắc chắn Sheryl đã nói chính xác.
‘Tuy nhiên, nếu chúng ta đi đến các vùng khác trong khu mỏ và nếu thậm chí đến được vùng trung tâm, chúng ta vẫn sẽ có cơ hội để tìm được những quặng quý hiếm. Khu vực trung tâm của mỏ luôn xuất hiện như quái thú cao cấp mà ít có những mạo hiểm giả nào dám liều lĩnh xông vào’.
‘Tôi hiểu rồi, tin này đúng là vừa tốt, vừa xấu’.
‘Tôi không lo lắng về điều đó đâu Sheryl’.
Người đột nhiên gián đoạn đối thoại của chúng tôi là Carolina.
‘Địa hình của khu mỏ này đã được trinh sát bởi thuộc hạ của em. Sóng âm từ chúng cung cấp cho em toàn bộ địa hình của khu mỏ này cũng như khái quát sơ lược về hình dáng quái vật sẵn có ở đó. Chủ nhân, nếu ngài muốn, em sẵn lòng dẫn đường ho ngài’.
Một con dơi đậu trên vai của Carolina trong khi cô đang thông báo với chúng tôi.
‘Lẽ nào, Caro, cô có thể hiểu được tiếng loài dơi ?’.
‘Vâng. Ngày hôm qua em nghĩ điều này sẽ xảy ra nên đã sai lũ dơi do thám hàng động này để báo về cho ngài’.
Thật không hổ danh là ngôi sao của nhóm.. cô ấy thật sự có năng lực.
Và trong khi đó, trái lại… con bánh bèo Aphrodite.
‘Ugyaaaa. Cái gì thế này, con dơi này là gì thế ? Cút đi cho ta’.
Cô nàng đang hoảng loạn bởi lũ dơi bay xung quanh và đậu vào người cô.
‘Này Caro, cô không điều khiển lũ dơi đúng không ?’.
‘Chính xác thưa chủ nhân. Lũ dơi tấn công Aphrodite là hoàn toàn do ngẫu nhiên thôi ạ’.
‘……’.
Tôi cảm thấy sự đúng lúc của cái gọi là “trùng hợp” thật sự rất đáng ngờ…thế nhưng…
Tôi cảm giác nó sẽ mang lại cho tôi những rắc rối khó lường nếu tôi cả gan đào sâu hơn… Thế nên.. cách tốt nhất là im lặng vậy.
Thôi thì…..
Ráng chịu đựng chút đi ha… Aphrodite.
Danh sách chương