Editor: Waveliterature Vietnam

Bất kể Dạ Diễm đúng hay sai, nhưng tại thời điểm này, Thiên Vũ không thể phủ nhận rằng cô thực sự bị cám dỗ bởi những lời nói chân thành này của anh. Cô nhìn vào đôi mắt trìu mến của anh, lắng nghe những lời kiên quyết của anh tự nhiên cô thấy tim mình đập nhanh hơn. Những cảm xúc khó tả lan tỏa trong lòng, dày đặc và vương vấn..

Dạ Diễm gối mặt của Thiên lên ngực anh và thì thầm vào tai cô: "Có lẽ đây là ý trời, định mệnh đã để chúng ta ở bên nhau, cô đã chọn tôi, vì vậy đừng từ bỏ! Sau này, tôi chắc chắn sẽ yêu cô."

Thiên Vũ không đẩy anh ra nữa, cô ngoan ngoãn chấp nhận, một loại tâm trạng rất phức tạp và khó nói.

Ngay cả khi sự dịu dàng của anh trong khoảnh khắc này chỉ là ảo ảnh, cô vẫn muốn có nó. Cuối cùng cô cũng hiểu tại sao lúc trước mẹ cô lại nói rằng cô đã yêu Dạ Diễm. Hóa ra anh đã ở trong trái tim cô từ lâu lắm rồi. Dù anh chỉ là một phần nhỏ nhưng đủ để làm cô đau rồi..

Đột nhiên, âm thanh của nhà hàng đi kèm với những bài hát quen thuộc -

"Tôi muốn suy nghĩ như một con diều đứt dây. Tôi không thể bước vào thế giới của cô, cũng không thể sưởi ấm đôi mắt của cô.

Tôi đã thấy một thảm kịch xảy ra.

Kết thúc vẫn không có gì thay đổi. Tôi vẫn ẩn trong giấc mơ của cô mà thôi.

Tôi và cô hôn tạm biệt nhau trên con phố không người, tôi ngẩn ngơ cười, tôi không thể từ chối... "

  ...

Lam Thiên Vũ lập tức tỉnh táo lại, cô cố dùng hết sức mình đẩy anh ra.

Dạ Diễm mất cảnh giác, trở tay không kịp, anh lui về phía sau hai bước, kinh ngạc nhìn cô.

"Anh không cần phải nói điều này để làm tôi bối rối. Tôi sẽ không quên những gì anh nói tối qua, và anh đừng cũng quên rằng người anh yêu thực sự chính là Cung Vũ Dao!"

Nhắc đến tên của Vũ Dao, Thiên Vũ nhấn mạnh từng chữ một. Giọng điệu rất nặng nề. Cô luôn tự nhắc nhở rằng Dạ Diễm đã cố tình tạo ra một người bạn vô tình làm tổn thương cô, hoặc ép buộc cô. Nếu như anh nói dối, anh chỉ thể tìm kiếm một người phụ nữ để kết hôn như một lá chắn mà thôi. Trong tương lai, anh ta có thể làm nhiều điều khủng khiếp hơn đối với cô....

Cô không được quên điều đó!!! Đôi mắt của Dạ Diễm có chút hào nhoáng. Khi nghe tên của Cung Vũ Dao, anh cảm thấy lương tâm có chút cắn rứt. Thực ra thì, chính bản thân anh cũng không hiểu tại sao anh lại như thế này.? Anh thậm chí còn không thể tìm thấy câu trả lời nào.

Vì vậy anh cũng không thể giải thích với Thiên Vũ.

Tuy nhiên, chính lương tâm tội lỗi của anh đã cho phép Thiên Vũ nhận ra sự giả dối của anh. Cô cười lạnh lùng và chế giễu: "Để đám cưới này diễn ra suôn sẻ, anh thực sự có một trái tim nhân hậu đấy!

Anh vẫn luôn hành động như vậy, anh thực sự có thể trở thành ông hoàng điện ảnh đấy! "

Dạ Diễm cau mày, không có gì là hờn giận, anh nói khẽ: "Những lời tôi vừa nói với cô đều là thật lòng..."

"Anh nói sao cũng được." Cô ngắt lời anh, lạnh lùng nói, "Dù sao nó cũng không liên quan gì đến tôi."

Rồi cô xoa tay anh và đi thẳng ra khỏi phòng tắm.

Nghe âm thanh kết thúc phát ra từ phía sau, Dạ Diễm căng trán thở dài. Thật kinh khủng! Lần đầu tiên trong cuộc đời, anh đã dám tỏ tình với một người phụ nữ, và có một kết thúc như vậy.!!

Ngay cả với Cung Vũ Dao, Dạ Diễm cũng chưa bao giờ nói những lời này.

Khi Dạ Diễm còn nhỏ anh đã mồ côi cha mẹ. Và mẹ của Vũ Dao, một người dì của anh, người có công nuôi nấng anh trong suốt những năm tháng khó khăn đó. Vì vậy anh đã đem lòng yêu Vũ Dao như yêu một người em.

Năm Dạ Diễm mới mười lăm tuổi thì Dạ Vũ Phi và Cung Thành Chí không may gặp một tai nạn thảm khốc, họ qua đời để lại Cung Vũ Dao cho anh chăm sóc. Từ nhỏ Vũ Dao đã rất phụ thuộc vào anh, vậy mà lớn lên cả hai đều đã phải lòng nhau, đây là một thứ tình cảm được xem loạn luân nhưng vì Dạ Diễm đã luôn nuông chiều cô từ nhỏ nên anh đã không từ chối được cô. Cả hai đều mê muội trong tình yêu, anh luôn yêu cô rất nhiều nhưng anh không bao giờ có những ham muốn giữa đàn ông và phụ nữ... 

Nhưng đối với Lam Thiên Vũ lại hoàn toàn khác!!!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện