Editor: Waveliterature Vietnam
Cháo Thất Bảo là một món cháo bổ dưỡng được làm từ gạo ngọc trai với bảy loại nguyên liệu. Loại cháo này được mẹ của Dạ Diễm sáng tạo ra. Khi còn là một đứa trẻ, anh rất kén ăn. Người giúp việc đã cố gắng nấu mọi thứ nhưng anh vẫn không ăn. Rốt cục, mẹ anh đã sử dụng bảy nguyên liệu đơn giản nhất để tạo ra món cháo Thất Bảo này, và Dạ Diễm cực kì thích món cháo này.
Nhưng sau đó, mẹ của Dạ Diễm bị ốm nặng. Nằm trên giường bệnh viện, bà không quên dạy Donna cách nấu món cháo này. Bà thiết nghĩ, lỡ sau này mình không có thì vẫn có người nấu món cháo này cho Dạ Diễm ăn.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa thì Donna vẫn không thể nấu được đúng hương vị của mẹ anh, cho nên Dạ Diễm đã học cách làm thử món cháo này, anh làm đi làm lại, cuối cùng anh đã tìm thấy hương vị quen thuộc sau tám mươi bảy lần làm thử.
Vậy nên, cháo Thất Bảo có ý nghĩa vô cùng sâu sắc đối với anh. Bây giờ đã lớn như vậy nhưng anh mới chỉ một lần duy nhất nấu món này cho Vũ Dao khi bố mẹ cô ấy gặp tai nạn, từ đó anh không vào bếp nữa.
Hôm nay, anh đã đích thân bước vào bếp tự tay nấu cho Thiên Vũ món cháo này, khiến Donna vô cùng ngạc nhiên. Chứng tỏ trong trái tim anh, Thiên Vũ chiếm một vị trí đặc biệt quan trọng...
**
"Thiếu gia các nguyên liệu đã sẵn sàng." Donna chỉ vào thức ăn trên kệ bếp, nói một cách lịch sự,
"Gạo được vận chuyển từ San Francisco vào chiều hôm qua. Những loại rau này là rau hữu cơ tươi được hái từ trang trại của chúng tôi. Và những loại thịt này... "
Donna chưa nói xong câu, bà trông thấy lông mày của Dạ Diễm hơi nhăn lại. Bà biết rằng anh không muốn nghe thêm nữa. Dạ Diễm là người thẳng thắn và không thích nói chuyện vớ vẩn.
"Bà phải thành thạo các kỹ năng này. Lỡ khi tôi bận rộn, bà có thể nấu cho cô ấy ăn." Dạ Diễm xắn tay áo, rửa gạo và rửa rau, sau đó nấu loại cháo bổ dưỡng này. "Bà để ý rõ nhé, tôi chỉ làm một lần thôi." ""
"Vâng, cậu chủ." Donna gật đầu kính cẩn, cẩn thận quan sát Dạ Diễm.
Trông thấy Dạ Diễm nghiêm túc như vậy, Triệu Quân không thể không thở dài: "Tôi theo cậu chủ tám năm nay rồi nhưng chưa từng thấy cảnh cậu chủ xuống bếp bao giờ, cậu chủ thật sự rất tâm lý, biết được Lam tiểu thư mang thai không ăn uống được gì, nên đã tự mình xuống bếp......"
"Cậu nhiều lời quá rồi đấy!"
Dạ Diễm lạnh lùng cắt ngang lời của Triệu Quân.
Triệu Quân lập tức cúi đầu xuống và ngừng nói.
"Đừng đứng ở đây nữa, cậu hãy để mắt đến Tiêu Hàn ấy, anh ta bắt đầu hành động rồi đấy." Dạ Diễm ra lệnh.
"Vâng!"
**
Nửa tiếng sau, cháo dinh dưỡng được nấu chín, cũng là lúc bầu trời vừa sáng.
Dạ Diễm lau khô tay, anh đưa mắt nhìn chằm chằm vào rổ dưa leo để trên bếp. Lạnh lùng nói với Donna: "Lần sau bà cứ nấu như thế này cho cô ấy ăn. Tôi không muốn cô ấy giảm cân lần nữa đâu. "
"Tôi nhớ rồi, cậu chủ!" Donna gật đầu lần nữa.
"Hãy nói với cô ấy là bà tự nấu nó."
"Vâng thưa cậu chủ!"
**
Thiên Vũ đang ngủ bỗng bị đánh thức bởi một mùi thơm quen thuộc. Cô đứng dậy mở cửa và thấy Donna đang đeo một chiếc găng tay cotton dày và cầm một nồi hầm đứng ngoài cửa.
"Donna! Vào đi." Thiên Vũ mở cửa để Donna vào.
"Lam tiểu thư, cô hãy đi tắm đi rồi ra ăn cho nóng, tôi vừa nấu món cháo dinh dưỡng kiểu Trung Quốc, chắc chắn cô sẽ thích nó." Donna đặt món cháo hầm lên bàn tròn và xoay người để lấy bộ đồ ăn.
"Đây là món cháo hầm bà đã nấu cho tôi ư?" Lam Thiên Vũ mở nồi đất ra, mùi hương phong phú trong ký ức của cô ùa về, cô tận hưởng mùi hương và hưng phấn nói, "Chính mùi này đã dụ dỗ vị giác của tôi, tôi không thể chờ đợi thêm được nữa, tôi đi rửa mặt ngay đây."
"Được rồi, cô đi đi." Donna nhìn theo bóng dáng của cô và phì cười.
Cháo Thất Bảo là một món cháo bổ dưỡng được làm từ gạo ngọc trai với bảy loại nguyên liệu. Loại cháo này được mẹ của Dạ Diễm sáng tạo ra. Khi còn là một đứa trẻ, anh rất kén ăn. Người giúp việc đã cố gắng nấu mọi thứ nhưng anh vẫn không ăn. Rốt cục, mẹ anh đã sử dụng bảy nguyên liệu đơn giản nhất để tạo ra món cháo Thất Bảo này, và Dạ Diễm cực kì thích món cháo này.
Nhưng sau đó, mẹ của Dạ Diễm bị ốm nặng. Nằm trên giường bệnh viện, bà không quên dạy Donna cách nấu món cháo này. Bà thiết nghĩ, lỡ sau này mình không có thì vẫn có người nấu món cháo này cho Dạ Diễm ăn.
Nhưng dù thế nào đi chăng nữa thì Donna vẫn không thể nấu được đúng hương vị của mẹ anh, cho nên Dạ Diễm đã học cách làm thử món cháo này, anh làm đi làm lại, cuối cùng anh đã tìm thấy hương vị quen thuộc sau tám mươi bảy lần làm thử.
Vậy nên, cháo Thất Bảo có ý nghĩa vô cùng sâu sắc đối với anh. Bây giờ đã lớn như vậy nhưng anh mới chỉ một lần duy nhất nấu món này cho Vũ Dao khi bố mẹ cô ấy gặp tai nạn, từ đó anh không vào bếp nữa.
Hôm nay, anh đã đích thân bước vào bếp tự tay nấu cho Thiên Vũ món cháo này, khiến Donna vô cùng ngạc nhiên. Chứng tỏ trong trái tim anh, Thiên Vũ chiếm một vị trí đặc biệt quan trọng...
**
"Thiếu gia các nguyên liệu đã sẵn sàng." Donna chỉ vào thức ăn trên kệ bếp, nói một cách lịch sự,
"Gạo được vận chuyển từ San Francisco vào chiều hôm qua. Những loại rau này là rau hữu cơ tươi được hái từ trang trại của chúng tôi. Và những loại thịt này... "
Donna chưa nói xong câu, bà trông thấy lông mày của Dạ Diễm hơi nhăn lại. Bà biết rằng anh không muốn nghe thêm nữa. Dạ Diễm là người thẳng thắn và không thích nói chuyện vớ vẩn.
"Bà phải thành thạo các kỹ năng này. Lỡ khi tôi bận rộn, bà có thể nấu cho cô ấy ăn." Dạ Diễm xắn tay áo, rửa gạo và rửa rau, sau đó nấu loại cháo bổ dưỡng này. "Bà để ý rõ nhé, tôi chỉ làm một lần thôi." ""
"Vâng, cậu chủ." Donna gật đầu kính cẩn, cẩn thận quan sát Dạ Diễm.
Trông thấy Dạ Diễm nghiêm túc như vậy, Triệu Quân không thể không thở dài: "Tôi theo cậu chủ tám năm nay rồi nhưng chưa từng thấy cảnh cậu chủ xuống bếp bao giờ, cậu chủ thật sự rất tâm lý, biết được Lam tiểu thư mang thai không ăn uống được gì, nên đã tự mình xuống bếp......"
"Cậu nhiều lời quá rồi đấy!"
Dạ Diễm lạnh lùng cắt ngang lời của Triệu Quân.
Triệu Quân lập tức cúi đầu xuống và ngừng nói.
"Đừng đứng ở đây nữa, cậu hãy để mắt đến Tiêu Hàn ấy, anh ta bắt đầu hành động rồi đấy." Dạ Diễm ra lệnh.
"Vâng!"
**
Nửa tiếng sau, cháo dinh dưỡng được nấu chín, cũng là lúc bầu trời vừa sáng.
Dạ Diễm lau khô tay, anh đưa mắt nhìn chằm chằm vào rổ dưa leo để trên bếp. Lạnh lùng nói với Donna: "Lần sau bà cứ nấu như thế này cho cô ấy ăn. Tôi không muốn cô ấy giảm cân lần nữa đâu. "
"Tôi nhớ rồi, cậu chủ!" Donna gật đầu lần nữa.
"Hãy nói với cô ấy là bà tự nấu nó."
"Vâng thưa cậu chủ!"
**
Thiên Vũ đang ngủ bỗng bị đánh thức bởi một mùi thơm quen thuộc. Cô đứng dậy mở cửa và thấy Donna đang đeo một chiếc găng tay cotton dày và cầm một nồi hầm đứng ngoài cửa.
"Donna! Vào đi." Thiên Vũ mở cửa để Donna vào.
"Lam tiểu thư, cô hãy đi tắm đi rồi ra ăn cho nóng, tôi vừa nấu món cháo dinh dưỡng kiểu Trung Quốc, chắc chắn cô sẽ thích nó." Donna đặt món cháo hầm lên bàn tròn và xoay người để lấy bộ đồ ăn.
"Đây là món cháo hầm bà đã nấu cho tôi ư?" Lam Thiên Vũ mở nồi đất ra, mùi hương phong phú trong ký ức của cô ùa về, cô tận hưởng mùi hương và hưng phấn nói, "Chính mùi này đã dụ dỗ vị giác của tôi, tôi không thể chờ đợi thêm được nữa, tôi đi rửa mặt ngay đây."
"Được rồi, cô đi đi." Donna nhìn theo bóng dáng của cô và phì cười.
Danh sách chương