Editor: Waveliterature Vietnam

Trong lòng ông cụ Dạ vẫn không thể yên bình, cứ luôn cảm thấy sẽ có chuyện xảy ra, qua hơn nửa tiếng, Triệu Quân và Bá Kiêu vẫn chưa gọi về, cũng không biết Dạ Diễm thế nào.

Ngay khi ông cụ Dạ chuẩn bị gọi cho Bá Kiêu thì Triệu Quân gọi tới, ông cụ vội vàng nghe: "Sao rồi?"

"Ông cụ, cậu chủ bị tai nạn xe, tôi đã gọi xe cấp cứu, hiện giờ đang trên đường tới bệnh viện." Triệu Quân lòng như lửa đốt nói.

"Cái gì? Sao lại như vậy? Có nghiêm trọng không???" Ông cụ Dạ kích động truy hỏi.

"Tạm thời giữ được tính mạng, nhưng bị thương......" Triệu Quân không dám nói, nhưng rồi lại không thể không nói, "Hơi nghiêm trọng."

"Tại sao lại như vậy??" Ông cụ Dạ cảm giác bầu trời đổ sụp trong chốc lát, con cháu nhà họ Dạ ít ỏi, đến thế hệ này chỉ còn mình Dạ Diễm là trai trưởng, nếu thằng bé xảy ra chuyện gì, phải làm thế nào mới tốt đây.

"Ông chủ, ông chủ không cần lo lắng, tôi đã liên hệ với toàn bộ bác sĩ tốt nhất nước Mỹ, gọi tất cả bọn họ tới hội chẩn cho cậu chủ, chúng tôi sẽ lập tức tới bệnh viện Notra Dame."

"Nhất định phải chăm sóc tốt thằng bé, nếu nó có chuyện gì, tôi hỏi tội các cậu."

"Dạ vâng vâng."

"Tôi lập tức tới đây."

"Vâng...... Ông chủ, còn một chuyện, tôi không biết nên nói hay không."

"Chuyện gì?"

"Thời điểm cậu chủ gặp chuyện không may, bàn tay vẫn nắm chặt chiếc nhẫn cưới của cô Lam, gỡ mãi không ra, tôi nghĩ khúc mắc của cậu ấy nằm ở cô Lam, nếu được, mong ngài mời cô Lam về, đến lúc cậu chủ tỉnh có thể thấy cô ấy, nhất định sẽ kích thích ý chí muốn sống..... "

Nói tới đây, Triệu Quân ngừng một chút, giọng nói trở nên vô cùng khổ sở, "Tất cả mọi người đều cho rằng giữa cậu chủ và cô Lam chỉ có hận thù và tra tấn, nhưng tôi luôn theo dõi, biết cậu chủ yêu cô Lam bao nhiêu, tôi cũng biết trong lòng cô Lam có cậu chủ, trước đó bọn họ đúng là có rất nhiều vấn đề, nhưng hiện tại sự việc đã biến thành như thế này, có lẽ là một bước ngoặt tốt, nếu cô Lam biết cậu chủ vì cô ấy mà chịu khổ, nói không chừng sẽ đổi ý thì sao."

"Aiz...... " Ông cụ Dạ thở dài thật sâu, "Nói là vậy, nhưng Lam Thiên Vũ đã lựa chọn rời đi, dù tôi có nói cho con bé tin Dạ Diễm tai nạn xe, cũng chưa chắc con bé đã trở về."

"Không thử sao biết được?" Triệu Quân nóng nảy, "Ông chủ, ông chủ không dám khuyên cô Lam, vậy để tôi! Tôi muốn thử một lần, cho dù kết quả có thất bại, ít nhất cũng không thấy day dứt."

"Được, vậy cậu gọi cho bà Thẩm đi, gọi cho Thiên Vũ vô ích, tuyệt đối không được để Tiêu Hàn biết, nếu cậu ta biết nhất định sẽ giấu diếm chuyện này."

"Vâng, tôi lập tức đi làm."

******

Trên xe, di động Tiêu Hàn reo, anh ta nghe điện thoại -------

"Ông chủ, Dạ Diễm bị tai nạn xe."

Tiêu Hàn hơi sửng sốt, đề phòng liếc qua Lam Thiên Vũ, giả vờ nói chuyện công sự: " À, vậy sao, đợi sau khi tôi về sẽ xử lý, hiện giờ tình huống thế nào?"

"Tình huống hơi nghiêm trọng, rất có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Mới vừa đưa đến bệnh viện Notra Dame, nhà họ Dạ đã gọi toàn bộ bác sĩ tốt nhất nước Mỹ đến đó, ông cụ Dạ cũng sẽ tới rất nhanh."

"Ừ." Tiêu Hàn hạ mí mắt, trong lòng ít nhiều vẫn có chút không đành lòng, mặc kệ thế nào, trước kia Dạ Diễm đã giúp anh ta rất nhiều, anh ta có được ngày hôm nay, công của Dạ Diễm rất lớn, trong lòng anh ta hy vọng Dạ Diễm không chết, nhưng hắn không thể cho Lam Thiên Vũ biết tin này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện