"Diễm ca!" Cung Vũ Yến biểu thị bằng hành động "Cô gái kia thật xinh đẹp."

"Không có, em mới là đẹp nhất." Dạ Diễm hôn lên mái tóc cô một cách trìu mến. " Vũ Yến của anh là cô gái xinh đẹp nhất thế giới."

Cung Vũ Yến ngượng ngùng đích cúi đầu, trên mặt ủng lên một đám mây đỏ thật quyến rũ.

Lúc này, điện thoại di động của Dạ Diễm reo lên, anh nhìn sang những người bên cạnh, rồi nói với Vũ Yến: "Vũ Yến à, em lên xe buýt trước đi, anh nghe điện thoại rồi anh sẽ lên sau nhé!"

Vũ Yến khẽ gật đầu rồi đi ra ngoài cùng với đoàn người.

Dạ Diễm nhìn theo cho đến khi cô rời đi mới nghe điện thoại: "Thẩm Ngưng!"

"Dạ Diễm, cuối cùng anh cũng chịu nghe điện thoại, thật tuyệt." Thẩm Ngưng mừng rỡ. "Bây giờ anh đang ở đâu vậy? Khi nào anh sẽ quay lại? Ngày sau ngày mai là đám cưới của chúng ta rồi đấy."

"Anh đã trở về Hồng Kông. Bây giờ anh có một vấn đề cần phải giải quyết. Anh sẽ gặp em ở chỗ cũ vào ban đêm." Mặc dù Dạ Diễm trả lời điềm đạm nhưng không có chút gì gọi là ấm áp.

"Được rồi, em sẽ đợi anh vào ban đêm." Thẩm Ninh có chút phấn khích.

"Tạm biệt!" Dạ Diễm cúp điện thoại và ra lệnh cho Triệu Quân: "Mọi thứ vẫn cứ hoạt động theo kế hoạch ban đầu nhé."

"Nhưng lần này lão thái gia sẽ đến. Nếu ngài biết anh hủy hôn, chắc chắn ngài ấy sẽ rất tức giận." Triệu Quân lo lắng.

"Cuộc hôn nhân này là điều ông ấy muốn tôi kết thúc, và đó không phải là nguyện vọng của tôi." Dạ Diễm nói với Triệu Quân, "Dù sao thì đây không phải là lần đầu tiên từ chối sự sắp đặt của ông ấy, nên không đáng lo ngại."

"Nhưng nếu anh cứ khăng khăng như vậy, lão thái gia sẽ làm khó Cung tiểu thư, lần trước anh hủy hôn, lão thái gia đã quở trách Cung tiểu thư,vì vậy Cung tiểu thư đã muốn trốn né anh một năm."

Triệu Quân nhẹ giọng khuyên nhủ: "Thiếu gia, anh với Cung tiểu thư là họ hàng gần, nếu hai người muốn đến với nhau, điều này không được chấp nhận đâu......"

Dạ Diễm nhìn anh bằng ánh mắt đầy sát khí, Triệu Quân liền im bặt, ngay cả thở cũng không dám.

"Về sau còn dám đề cập đến chuyện này, cậu sẽ chết rất khó coi đấy." Dạ Diễm đưa ra những cảnh báo nham hiểm.

"Vâng, tôi sẽ không dám nữa đâu." Triệu Quân nói, trán anh toát hết cả mồ hôi.

Dạ Diễm khiến anh choáng váng và vội vã rời đi.

  ...

Mặc dù ông nội của Dạ Diễm đã gần bảy mươi tuổi, nhưng ông vẫn có đôi mắt sắc sảo và chu đáo.

Ông có chức có quyền trong cả lĩnh vực kinh doanh và chính trị. Chỉ cần ông ho một tiếng, những người xung quanh đều phải im lặng. Là người khá hống hách và bảo thủ. Dạ Diễm là cháu nội duy nhất của ông ta và ông nhất định phải can thiệp vào tương lai và hôn nhân của cháu mình.

Về vấn đề sự nghiệp, hai ông cháu có vẻ rất hợp nhau. Họ đều muốn đưa Tiêu thị phát triển quy mô toàn thế giới.

Tuy nhiên, trong vấn đề tình cảm cá nhân, hai người có những điểm mâu thuẫn rất lớn. Lão thái gia hy vọng anh tìm được một gia đình quyền quý, môn đăng hộ đối. Nhưng Dạ Diễm chỉ yêu em họ của mình, đó là Cung Ngưng! Để có một đứa con khỏe mạnh, lão thái gia sẽ không bao giờ cho phép thứ tình yêu cấm kỵ này có thể xảy ra đâu, vì vậy ông buộc Dạ Diễm phải sắp xếp ba cuộc hôn nhân, lần đầu tiên hai người đều bị anh từ chối. Nếu Thẩm Ngưng đồng ý, anh ta sẽ ấn định ngày cưới. Lão thái gia rất hài lòng, nghĩ rằng cuối cùng ông ta có thể uống tách trà này. Thực tế thì Dạ Diễm lại đang có một kế hoạch khác.

  ...

Ở lối vào của nhà hàng, Dạ Diễm lại một lần nữa gặp Thiên Vũ, anh chầm chậm dừng lại, khuôn mặt cô trông rất thê thảm, cô gái giúp cô, hỏi với vẻ lo lắng, "Thiên Vũ, cô hết nôn chưa? Có khó chịu không? Cô có muốn đi gặp bác sĩ không?/ "

"Không, tôi chỉ là..." Thiên Vũ nhìn thấy Dạ Diễm tự nhiên không nói gì được nữa, đôi tay cô vô tình nắm chặt, đôi mắt lóe lên ánh sáng lạnh lẽo, cô nhìn anh đầy thù hận.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện