Cung Vũ Dao lại khóc như mưa, run rẩy cầm lấy tay Dạ Diễm:
"Nhưng anh có vợ con, anh vẫn yêu em chứ?"
"Ngốc à." Dạ Diễm cầm tay nàng:
"Anh đã nói rồi, anh không hề có tình cảm với người đàn bà kia." Khi nói những lời này, anh run rẩy không giải thích được:
"Anh chỉ là có quan hệ vợ chồng với cô ta, và đứa bé chính là người thừa kế của anh. Gia đình và tình yêu không giống nhau, không ai có thể thay thế em, cho dù có chuyện gì đi chăng nữa thì em sẽ là người đàn bà tôi yêu!"
Cung Vũ Dao cảm động rơi lệ, Dạ Diễm nhẹ nhàng hôn những giọt nước mắt trên khuôn mặt cô, giúp cô ngồi dậy, đem gối sau lưng cô:
"Em xem em đi, không lo cho bản thân gì cả, nào ăn chút đi."
Anh liền bưng bát cháo tự mình đút cho Cung Vũ Dao:
"Ngoan nào."
Cung Vũ Dao ngon lành ăn cháo, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Dạ Diễm, sợ anh lại biến mất trong chớp mắt..
Chẳng mấy chốc, Dạ Diễm đút xong cả bát cháo cho Cung Vũ Dao, vỗ vào người nàng phấn khởi nói:
"Đi rửa mặt rồi ngủ một giấc thật ngon đi!! Nghe lời anh! Nào."
Nói xong, Dạ Diễm đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Cung Vũ Dao vội vàng kéo tay anh, liếc mắt nhìn đáng yêu:
"Anh lại muốn đi hả? Anh muốn tới chỗ cô ta?"
"Anh muốn đi ra gọi Tư Cầm vào giúp em rửa mặt." Dạ Diễm kiên nhẫn trách yêu cô:
"Yên tâm, tối nay a sẽ ở lại với em, không đi đâu cả."
"Thật sự?" Cung Vũ Dao mừng rỡ.
"Dĩ nhiên là thật rồi, anh có lúc nào lừa dối em đâu." Dạ Diễm hôn lên trán cô, sau đó bước ra khỏi phòng, liền nói với Tư Cầm:
"Tiêu Hàn đã tới đây?"
"Không có, là tiểu thư nhắn tin cho cậu ấy." Tư Cầm trả lời thành thật:
"Khi tiểu thư không có tin tức của cậu, cô ấy sốt ruột quá nên đã nhắn tin hỏi thăm về cậu."
Dạ Diễm im lặng trong vài giây, nghiêm trọng cảnh cáo:
"Tư cầm, người cùng Tư Tuệ là chị em sinh đôi, được Tiêu Hàn gửi gắm cho tôi. Vì Vũ Dao đã quen ở với cô, nên cô sẽ tiếp tục được ở lại đây nhưng không có nghĩa là tôi dung túng cho sự phản bội của cô, chỉ cần cô dám giở trò, sẽ biết ngay hậu quả"
"Tư Cầm tôi thực lòng không dám!" Tư Cầm vội vàng nói:
"Từ ngày cậu Tiêu gửi gắm tôi cho cậu, thì cậu chính là ông chủ của tôi. Là một vệ sĩ chuyên nghiệp, tôi hiểu các quy tắc, cho dù mối quan hệ của cậu và cậu Tiêu có thế nào đi nữa, tôi sẽ không bao giờ dám phản bội cậu."
"Biết vậy là tốt." Dạ Diễm lạnh lùng nói:
"Cô vào giúp Vũ Dao rửa mặt."
"Vâng ạ"
Dạ Diễm đi vào thư phòng, chuẩn bị vào phòng tắm thì di động reo lên. Dạ lão thái gia gọi, hắn k dám tắt máy, vừa nhấc máy là cơn giận dữ của ông vang lên:
"Vô nghĩa, ta không muốn nói nhiều, lập tức quay trở về."
"Ông nội....2"
"Đường vành đai phía năm số năm, khu vực phía bắc thành phố, một tiếng nữa cháu không trở về, ta sẽ đến đón cháu!"
Dạ lão thái gia nói xong câu đó liền tắt điện thoại.
Dạ Diễm vô cùng bức xúc, ông nội quả là đáng sợ, cho dù anh có mang Vũ Dao giấu ở đâu ông cũng có thể tìm được. Thật là phiền toái, ông nội đã biết được nơi này, nếu anh ta không quay về thì Dạ lão thái gia kiểu gì cũng tìm đến đây. Nếu ông có đến đối với Dạ Diễm thì không sao nhưng Vũ Dao sẽ gặp rắc rối, cô rất sợ phải gặp ông…
"Nhưng anh có vợ con, anh vẫn yêu em chứ?"
"Ngốc à." Dạ Diễm cầm tay nàng:
"Anh đã nói rồi, anh không hề có tình cảm với người đàn bà kia." Khi nói những lời này, anh run rẩy không giải thích được:
"Anh chỉ là có quan hệ vợ chồng với cô ta, và đứa bé chính là người thừa kế của anh. Gia đình và tình yêu không giống nhau, không ai có thể thay thế em, cho dù có chuyện gì đi chăng nữa thì em sẽ là người đàn bà tôi yêu!"
Cung Vũ Dao cảm động rơi lệ, Dạ Diễm nhẹ nhàng hôn những giọt nước mắt trên khuôn mặt cô, giúp cô ngồi dậy, đem gối sau lưng cô:
"Em xem em đi, không lo cho bản thân gì cả, nào ăn chút đi."
Anh liền bưng bát cháo tự mình đút cho Cung Vũ Dao:
"Ngoan nào."
Cung Vũ Dao ngon lành ăn cháo, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào Dạ Diễm, sợ anh lại biến mất trong chớp mắt..
Chẳng mấy chốc, Dạ Diễm đút xong cả bát cháo cho Cung Vũ Dao, vỗ vào người nàng phấn khởi nói:
"Đi rửa mặt rồi ngủ một giấc thật ngon đi!! Nghe lời anh! Nào."
Nói xong, Dạ Diễm đứng dậy chuẩn bị rời đi.
Cung Vũ Dao vội vàng kéo tay anh, liếc mắt nhìn đáng yêu:
"Anh lại muốn đi hả? Anh muốn tới chỗ cô ta?"
"Anh muốn đi ra gọi Tư Cầm vào giúp em rửa mặt." Dạ Diễm kiên nhẫn trách yêu cô:
"Yên tâm, tối nay a sẽ ở lại với em, không đi đâu cả."
"Thật sự?" Cung Vũ Dao mừng rỡ.
"Dĩ nhiên là thật rồi, anh có lúc nào lừa dối em đâu." Dạ Diễm hôn lên trán cô, sau đó bước ra khỏi phòng, liền nói với Tư Cầm:
"Tiêu Hàn đã tới đây?"
"Không có, là tiểu thư nhắn tin cho cậu ấy." Tư Cầm trả lời thành thật:
"Khi tiểu thư không có tin tức của cậu, cô ấy sốt ruột quá nên đã nhắn tin hỏi thăm về cậu."
Dạ Diễm im lặng trong vài giây, nghiêm trọng cảnh cáo:
"Tư cầm, người cùng Tư Tuệ là chị em sinh đôi, được Tiêu Hàn gửi gắm cho tôi. Vì Vũ Dao đã quen ở với cô, nên cô sẽ tiếp tục được ở lại đây nhưng không có nghĩa là tôi dung túng cho sự phản bội của cô, chỉ cần cô dám giở trò, sẽ biết ngay hậu quả"
"Tư Cầm tôi thực lòng không dám!" Tư Cầm vội vàng nói:
"Từ ngày cậu Tiêu gửi gắm tôi cho cậu, thì cậu chính là ông chủ của tôi. Là một vệ sĩ chuyên nghiệp, tôi hiểu các quy tắc, cho dù mối quan hệ của cậu và cậu Tiêu có thế nào đi nữa, tôi sẽ không bao giờ dám phản bội cậu."
"Biết vậy là tốt." Dạ Diễm lạnh lùng nói:
"Cô vào giúp Vũ Dao rửa mặt."
"Vâng ạ"
Dạ Diễm đi vào thư phòng, chuẩn bị vào phòng tắm thì di động reo lên. Dạ lão thái gia gọi, hắn k dám tắt máy, vừa nhấc máy là cơn giận dữ của ông vang lên:
"Vô nghĩa, ta không muốn nói nhiều, lập tức quay trở về."
"Ông nội....2"
"Đường vành đai phía năm số năm, khu vực phía bắc thành phố, một tiếng nữa cháu không trở về, ta sẽ đến đón cháu!"
Dạ lão thái gia nói xong câu đó liền tắt điện thoại.
Dạ Diễm vô cùng bức xúc, ông nội quả là đáng sợ, cho dù anh có mang Vũ Dao giấu ở đâu ông cũng có thể tìm được. Thật là phiền toái, ông nội đã biết được nơi này, nếu anh ta không quay về thì Dạ lão thái gia kiểu gì cũng tìm đến đây. Nếu ông có đến đối với Dạ Diễm thì không sao nhưng Vũ Dao sẽ gặp rắc rối, cô rất sợ phải gặp ông…
Danh sách chương