Niêm hoa đích thủ: Đưa tay nhặt hoa
" Đại nhân xem đi! Đây chính là pháp khí thất lạc gần đây của các tộc giới! Trong đó có vài món Thượng Quan Duẩn đã xác nhận qua, chính là pháp khí thất lạc không hề sai!" Mộ Cửu bẩm báo.
Lưu Tuấn nhìn xung quanh một chút, cầm mấy thứ lên xem, sau đó tức giận đánh một roi lên người Ly Băng, ra lệnh: " Mang về Thiên Binh Doanh, lập tức bắt đầu thẩm vấn! Ai tiết lộ phong thanh xử tội đồng phạm!"
Thiên binh liền lập tức xông tới bắt người, đoàn người đi ra khỏi động, Lưu Tuấn đưa tay niêm phong cửa đá, chùm vải lên người mấy kẻ Ly Băng, mang theo họ thần tốc quay về Thiên Đình.
Tiên sai trực ban tại Tuần Sát Ty đã sớm nhận được tin thẩm phạm, nhanh chóng sắp xếp công đường xử án, đợi phạm nhân được mang tới. Nhìn thấy phạm nhân từ đầu đến chân đều bị trùm kín, trong lòng dù có bao nhiêu hiếu kì cũng không dám ở lại, ánh mắt Lưu Tuấn vừa quét họ, họ đã lùi xa xa về phía chân tường.
Mộ Cửu trên đường trở về đã sắp xếp lại quá trình phá án trong đầu một lượt, viết rõ ngọn nguồn rồi nộp cho Lưu Tuấn trong vòng một nén nhang.
Lưu Tuấn thẩm vấn Ly Băng, hắn bị bắt vững vàng, nào còn dám chống lại, vì thế đem luôn việc Vũ Đức giao hắn đi làm việc nói rõ ràng. Hóa ra không riêng Phạm Khâu Sơn và Thanh Khâu, còn có núi Tây Lăng, sông Bắc Minh bị chúng gieo vạ, tuy vụ án không quá nghiêm trọng nhưng sự thù hận với Xiển giáo đều đã bị khơi lên.
Mỗi lần gây án, chúng phải nghĩ trăm phương ngàn kế lưu lại chút manh mối Xiển giáo, mà thực sự cũng đúng như kì vọng của chúng, Xiển giáo vốn không có danh tiếng tốt hiện tại dần trở thành mục tiêu công kích, đặc biệt là sau khi cửu vĩ hồ Thanh Khâu truy sát đệ tử Xiển giáo, những tiên tộc bị thụ hại kia càng lửa giận hừng hực.
Ly Băng phối hợp, quá trình liền trở nên thoải mải hơn nhiều.
Sáng hôm sau, Lưu Tuấn dẫn Mộ Cửu vào phòng công sự. Vừa tiến vào phòng, hắn liền hỏi: " Rốt cuộc tại sao ngươi lại nghi ngờ Vũ Đức Chân Quân?"
Trong biên bản Mộ Cửu nộp cho hắn chỉ viết rõ để Thượng Quan Duẩn theo dõi Ly Băng như thế nào, sau đó theo dõi để tìm ra pháp khí ra sao, chứ không nói rõ tại sao lại nhận định Vũ Đức Chân Quân là chủ mưu, vì thế... vụ án này dường như có chút may mắn.
Mộ Cửu đương nhiên không thể nói ra rằng Lục Áp đã đi điều tra chuyện xưa của Vũ Đức, liền nói: " Là ngày đó khi ta đang đến Thiên Môn điều tra hành tung của kẻ tình nghi liền thấy Ly Băng không bình thường, sau đó liền cùng ngài bái phỏng quý phủ Vũ Đức Chân Quân. Lúc đó không thấy Ly Băng, ta liền bảo Thượng Quan Duẩn đi theo dõi hắn, nào có biết sau đó thật sự tìm ra."
Nàng nói dối còn chưa giỏi, nói có chút lắp bắp.
Lưu Tuấn lẳng lặng quan sát nàng một lúc, chuyển hướng nói với Thượng Quan Duẩn: " Ngươi ở lại đây, thừa dịp Vũ Đức ở nha môn hóa thanh đồng bọn Ly Băng, nhanh chóng đến phủ của Vũ Đức truyền tin cho tiên đồng, nói Ly Băng ở Hỏa Vương sơn xảy ra chút biến cố, xin hắn tới đó một chuyến. Mộ Cửu sẽ đem người thật đến Hỏa Vương sơn, chúng ta chờ cá lớn mắc câu!"
Thượng Quan Duẩn lĩnh mệnh lui xuống, Mộ Cửu tò mò hỏi: " Tại sao phải đem đám Ly Băng theo?"
Lưu Tuấn đứng lên: " Vũ Đức đạo hạnh cao thâm, nghe được tin tức tất nhiên sẽ tính toán xem Ly Băng đang ở nơi nào, nếu tính không ra Ly Băng đang pr Hỏa Vương sơn, ngươi cảm thấy hắn có thể bị lừa sao?"
Mộ Cửu tỉnh ngộ, lập tức bắt đầu làm việc.
Vũ Đức Chân Quân vừa bước vào nha môn liền có tiên đồng đến bẩm báo: " Bẩm báo Chân Quân, Đổng sư huynh vừa truyền âm tới, nói Ly Băng xảy ra chuyện ở Hỏa Vương sơn, kính xin Chân Quân tới đó một chuyến."
Vũ Đức Chân Quân ngồi trước đống công văn cao hơn đầu, nhíu mày một chút, bấm tay tính toán, nhất thời vẻ mặt khẽ biến, đứng lên.
" Hắn vừa báo tin lúc nào?"
" Khoảng một phút trước." Tiên đồng đáp.
Vũ Đức lập tức rời khỏi Thiên Tướng Doanh.
Tọa kỵ và chủ nhân sẽ có cảm ứng lẫn nhau, hắn quả thật đã tính ra Ly Băng xảy ra chuyện! Thật không hiểu, nơi bí ẩn đó làm sao có thể bị phát hiện, hơn nữa không đoán được ra người phát hiện là ai.
Đằng vân hơn nửa canh giờ đã đến địa giới Nam Di, khi sắp tới Hỏa Vương sơn, hắn liền ẩn thân, đến trước động.
Lưu Tuấn và Mộ Cửu ẩn thân núp một bên nín thở. Truy Tiên Địch trên tay Mộ Cửu hơi nhúc nhích, nàng không kiềm chế nổi mà đưa nó lên không trúng, một luồng ánh sáng dường như vô hình bao phủ một khoảng lớn trước động. Đây là Truy Tiên Địch mà Lưu Dương cho nàng, nàng không cố ý dùng nó, nhưng giờ khắc này nó chính là tự mình hoạt động! Trong luồng sáng đó dần hiện lên một bóng người như ẩn như hiện.
" Là Vũ Đức!"
Mộ Cửu mặc Tránh Tiên Thường, nhỏ giọng trao đổi với Lưu Tuấn. Đồng thời nàng lặng lẽ rút kiếm, cùng các thiên binh đang mai phục hai bên thủ thế, chờ hắn đi về phía cửa động, thấy Ly Băng, đoàn người sẽ cùng nhau xông lên, vững vàng bắt hắn!
Nhưng Vũ Đức đi hết phạm vi linh lực của Truy Tiên Địch bỗng nhiên không động.
Hắn nhìn thẳng về phía cửa động cách đó không xa, lại nhìn xung quanh, bỗng nhiên nhíu mày, ánh mắt ngưng tụ, thân thể loáng một cái đột nhiên lui về phía sau mười trượng, sau đó đương nhiên không hề dừng lại, một hơi rút ra xa mấy ngàn dặm!
" Xảy ra chuyện gì?" Mộ Cửu kéo Tránh Tiên Thường xuống, khó hiểu quan sát.
Lưu Tuấn nghiêm mặt: " Xem ra hắn đã phát hiện dị thường!" Hắn không nghĩ người này lại có cơ cảnh như vậy!
"Vậy làm sao bây giờ?" Mộ Cửu nhìn hắn.
" Không cần sợ, có Ly Băng trong tay chúng ta, vụ án này thẩm định rồi."
Lưu Tuấn thu hồi kiếm, nói: " Chỉ có điều chúng ta phải bắt được hắn, thẩm vấn xong mới có thể ngự tiền định án. Ta đến Binh bộ bẩm báo, sau đó ngươi cùng Trần Anh đi bắt Vũ Đức đến đây. Nhớ kĩ, nhân khí của Vũ Đức trên tiên giới cực cao, ngươi đem được hắn tới đây là được, làm việc cần chừa cho mình đường lui."
Nói xong, hắn sâu sắc nhìn nàng một cái.
Mộ Cửu sao không nghe ra sự ân cần trong đó, vội nói: " Đa ta đại nhân chỉ điểm. Mộ Cửu nhất định sẽ không phụ công bồi dưỡng của đại nhân."
Mới đầu hắn nhất định không chịu nhân nàng, nhưng bây giờ lại nhắc nhở nàng làm việc phải biết kiêng kị, quá trình này quả thật liền khiến người ta thổn thức.
Có điều hôm nay đã bứt dây động rừng, vô luận thế nào cũng phải bắt người đến.
Lưu Tuấn an bài thỏa đáng nơi này liền lui binh, mang Ly Băng và đồng bọn quay về.
Thừa dịp Lưu Tuấn đi Binh bộ bẩm báo, Mộ Cửu liền quay lại Tử Linh uyển tắm rửa thay y phục.
Lục Áp đợi nàng tắm xong, trầm ngâm nói: " Ta đã nói với lão hồ ly, cũng thuận tiện bảo hắn thông báo với Phạm Khâu Sơn, không tới nửa canh giờ nữa, họ sẽ đến Thiên Đình."
Mộ Cửu cảm thấy ấm áp, nàng còn chưa nghĩ nhiều như vậy, hắn đã thay nàng làm hết rồi. Nàng ngẩng đầu cười với hắn một cái, thuận tiện đưa tay lên gỡ bông hoa đào vương trên tóc hắn xuống, sau đó mới bảo Thượng Quan Duẩn đi tìm Vũ Đức trước, vội vàng cầm kiếm chạy ra khỏi cửa.
Lục Áp nhìn theo bóng lưng của nàng, đưa tay lên chạm vào nơi bông hoa đào vừa rụng, bỗng nhiên nhếch môi cười.
Tuy nhặt hoa vô tâm, nhưng nàng vẫn là có tiến bộ...
="mso-Ou8