Doãn Tuyết Như cũng theo nhìn, cảm thấy không tệ, sau khi quay về liền lập tức tặng cho Mộ Cửu một cây san hô cao ba thước làm quà cưới.
Chọn xong nơi này, Mộ Cửu báo với Lưu Tuấn, hôm sau Lưu Tuấn liền đưa chìa khóa cho nàng.
Trong khi Tiểu Tinh bắt đầu khí thế ngất trời dọn nhà, Mộ Cửu liền thu xếp danh sách khách mời. Đến đây, nàng không khỏi nghĩ đến Lâm Kiến Nho, vốn là bằng hữu, những cuộc vui như thể này không thể thiếu hắn, thế nhưng nàng và Lục Áp còn có ước hẹn, mà nàng cũng không biết đối diện với chuyện hắn gϊếŧ cha mình như thế nào, vì thế dù muốn nhưng cũng bỏ qua.
Trên thực tế, Lâm Kiến Nho cũng không rảnh để đến chúc mừng nàng.
Buổi trưa sau khi vụ án Thanh Khâu được phá, hắn liền quay về Thanh Tùng uyển.
Vụ án đã được phá, tin tức truyền khắp các giới, Cơ Mẫn Quân bắt đầu không kiên nhẫn được nữa, một khi họ tìm đến Thanh Khâu, như vậy giấy không gói được lửa, Thanh Khâu tuyệt đối sẽ có biện pháp chứng minh sự trong sạch của chính mình. Nếu Minh Nguyên không tha thứ, đem việc này báo lên Thiên Đình, vậy hắn ngay cả Thiên Binh Doanh cũng sẽ không ở lại được, Cơ Mẫn Quân cũng nhất định phế bỏ thân tu vi này của hắn, vì thế, hắn nhất định phải ngăn cản Minh Nguyên Tông tìm đến Thanh Khâu.
Mà hiện tại, người hắn nghĩ rằng có thể giúp mình bây giờ, chính là Lương Thu Thiền.
Hắn thăm dò thời gian làm việc và nghỉ ngơi của Lương Thu Thiền, biết hôm nay nàng được tan sớm tại cung Thái Bạch, bởi vậy đêm đến, hắn đến Xích Nghê uyển, thừa dịp nàng đi rửa mặt liền lẻn vào phòng nàng.
Lương Thu Thiền có tâm sự, mấy ngày nay lại bị Cơ Vịnh Phương vì Mộ Cửu được thăng quan mà chửi bởi không ngừng quấn quanh, chỉ cảm thấy cực kì phiền phức, ngay cả đi làm cũng bị trách cứ nhiều lần, tâm trạng càng phiền muộn, hôm nay định đi rửa mặt rồi lên giường nghỉ ngơi sớm.
Nào biết, vừa đẩy cửa, nàng đã bị người ngồi trong phòng làm cho giật mình.
" Ngươi vào bằng cách nào?!" Nàng lập tức lùi về phía cửa, căng thẳng toàn thân.
Lâm Kiến Nho cười một tiếng, ghé sát vào mặt nàng: " Sư tỷ gần đây gầy thật. Chưởng môn sư bá không thích nữ nhân gầy đâu, sư tỷ nên để tâm điều dưỡng."
" Ngươi cút cho ta!" Lương Thu Thiền giận đỏ cả mặt, cuồng loạn kêu lên.
Lâm Kiến Nho đưa tay lên che môi, suỵt một tiếng, nói: " Sư tỷ thân là đệ tử thân truyền của chưởng môn Minh Nguyên Tông, khi có nam tử trong phòng mà lớn tiếng kêu thì không tốt."
Mặt Lương Thu Thiền dường như có thể trực tiếp phun ra máu, nàng trừng hắn, quay người muốn lao ra. Lâm Kiến Nho một tay chặn cửa, đùng một cái đóng lại trước mặt nàng.
" Sư tỷ không hoan nghênh ta?" Hắn thu tay lại, dựa người vào cửa.
Lương Thu Thiền bị ép, bất đắc dĩ lùi về giữa phòng, mạnh mẽ trừng mắt: " Ngươi lại tới làm gì?!"
" Mấy ngày không gặp sư tỷ, hơi nhớ. Không biết sư tỷ có giống ta, nhớ ngươi như ngươi nhớ chưởng môn sư bá không?" Hắn thuận tay cầm chiếc bình sứ làm bằng thanh ngọc trên bàn trang điểm lên ngắm nghía, nói tiếp, " Sư tỷ bị ta khi dễ, nhất định hận không thể ngay lập tức quay về Minh Nguyên Tông bẩm báo đúng không? Không bằng ta đưa sư tỷ quay về đó một chuyến nhé?"
Sắc mặt Lương Thu Thiền trầm xuống, tên cầm thú này lại một lần nữa xát muối lên vết thương của nàng? Nàng cả giận: " Không nhọc ngươi bận tâm!"
Nàng nhất định sẽ vạch trần hắn, chắc chắn không tha thứ cho việc hắn cứ nhơn nhởn ngoài vòng pháp luật như vậy! Nàng chưa từng chịu sỉ nhục như vậy, nàng nhất định phải đem tất cả sỉ nhục trả lại!
" Nếu như ta nhất định phải bận tâm thì sao?" Hắn đặt chiếc bình xuống, lại đổi thành một quân cờ.
Lương Thu Thiền liền cảnh giác: " Ngươi muốn làm gì?"
Lam Kiến Nho cúi xuống nhìn quân cờ trong tay, đặt xuống, sau đó đến bên bàn, nói: " Ngươi nên biết, vụ án Thanh Khâu đã được phá. Chuyện Hồ Vương khi trước đã có hẹn với Minh Nguyên, sau khi vụ án này kết thúc liền đàm phán về cái chết của Lâm Tiếp ngươi đương nhiên cũng biết. Vì thế, ta nghĩ hiện tại Minh Nguyên đang chuẩn bị đến Thanh Khâu đàm phán rồi."
Lương Thu Thiền nghe đến đó không khỏi cắn răng cười gằn: " Không phải rất tốt ư? Đến khi Thanh Khâu đem sự thực ra ngoài ánh sáng, hiềm nghi chẳng mấy chốc sẽ rơi lên đầu ngươi, một tên con hoang gϊếŧ cha, nhất định sẽ bị Tứ sư thúc mẫu xé xác!"
Nếu Lâm Tiếp bị Lâm Kiến Nho gϊếŧ, Cơ Mẫn Quân sẽ buông tha hắn sao? Hoa Thanh và các trưởng lão có thể buông tha hắn sao?
Mà nàng, so với bất luận người nào càng hi vọng hắn chết! Chỉ có hắn chết rồi, khuất nhục của nàng mới có thể được xóa đi vài phần, mới có thể giúp nàng không bị hắn uy hiếp!
Nghĩ tới đây, trong lòng nàng cuối cùng cũng có chút vui sướng, nếu quả thật có một ngày như vậy, nàng nhất định sẽ trừng trị hắn trước Cơ Mẫn Quân!
Lâm Kiến Nho cũng cười rộ lên: " Ngươi cứ mong chờ ta chết như vậy?"
Không chờ nàng mở miệng, hắn nói tiếp: " Chính là ta chết, trước khi chết cũng sẽ kéo sư tỷ chịu tội thay. Sư tỷ không ngại thì hãy nhớ lại xem, sư bá căn bản không nói cho ta biết hắn cho Lâm Tiếp ăn Đại Mãn Kim Đan, tại sao ta lại biết trong bụng Lâm Tiếp có loại đan dược này đây? Vậy chỉ có một khả năng, nhất định là sư tỷ nói cho ta biết.
Sư tỷ không chỉ nói cho ta biết Lâm Tiếp ăn Đại Mãn Kim Đan, mà còn đặc biệt yểm trợ ta gϊếŧ người. Sau khi Lâm Tiếp dùng đan, ngươi vào phòng xem tiến triển, sau đó giúp ta diệt khẩu Lâm Tiếp. Nếu không, bằng chừng này tu vi của ta, làm sao có khả năng gϊếŧ được Lâm Tiếp?"
Sắc mặt Lương Thu Thiền trong nháy mắt trở nên trắng bệch.
Lâm Kiến Nho cười cười, lại nói: " Khi đó, ta chỉ mới đang ở Trúc Cơ, làm sao có khả năng gϊếŧ chết Lâm Tiếp đây? Nhưng sư tỷ đã kết đan rất lâu, đánh nát đan điền của Lâm Tiếp trong lúc ấy thật dễ như ăn cháo. Mà cũng hôm đó, Cơ Vịnh Phương đã tận mắt thấy sư tỷ ở trong phòng hắn sau khi hắn dùng đan, ngươi cảm thấy Cơ Vịnh Phương sẽ tin tưởng ngươi thuần khiết?"
Thân thể Lương Thu Thiền có chút lảo đảo.
Khi xưa, nàng ỷ vào chức danh sư tỷ thường quát mắng đám sư muội, tỷ muội Cơ gia đã sớm nảy sinh bất mãn với nàng, nếu không phải bởi nàng là đệ tử thân truyền của Hoa Thanh, Cơ Vịnh Phương sợ rằng cũng chẳng để nàng trong mắt, làm sao có thể tin nàng vô tội? Nàng ta tuyệt đối sẽ bất chấp dù là thật hay không, đều phải tìm cơ hội đạp nàng dưới chân!
Huống hồ, Lâm Kiến Nho nói thực sự không có một kẽ hở!
" Coi như mẹ con Cơ gia tin, sư phụ cũng sẽ không tin!" Nàng rít lên với hắn. Không biết là do sợ hay dùng lực quá mạnh, thân thể nàng đổ về phía trước.
" Làm sao sẽ không tin đây?" Lâm Kiến Nho mỉa mai, " Ngươi không thể dùng thân thể để chứng minh, sẽ không ai không tin cả. Coi như người bên ngoài nghi ngờ, ba mẹ con Cơ Mẫn Quân họ cũng sẽ trực tiếp xóa đi, để nó triệt để trở thành sự thật. Ngươi cho rằng Cơ Mẫn Quân không muốn nhằm vào chưởng môn sao? Có cơ hội tốt làm mất mặt Hoa Thanh, còn đem học trò cưng của hắn chon cùng, bà ta tại sao lại không làm?"
Lương Thu Thiền hai gối mềm nhũn quỳ trên mặt đất, bụm mặt khóc lên. Nàng khóc giống như gào thét, âm thanh như từ trong tim phổi trực tiếp vang ra, như có một thanh đao đang đào khoét ngũ tạng của nàng vậy.
" Tại sao ngươi lại làm thế với ta!"
Nàng mở to hai mắt, trong đó đều là tuyệt vọng, cả người như cành cây khô trong gió rét, run rẩy không thôi.