Chương 89: Mỹ nữ không đơn giản.
Đám côn đồ này vốn không có việc gì làm, bình thường chỉ thích trêu chọc mỹ nữ, ức hiếp người thành thật. Những người này cũng không có bao nhiêu bản lĩnh, chỉ là ỷ đông hiếp yếu, hơn nữa lại dày mặt, không biết xấu hổ, thế nên người bình thường cũng không muốn chọc vào.
Tên thanh niên tóc vàng là kẻ đứng đầu, tối nay bọn họ vừa đi chơi game quay về, sau đó còn thu được tiền phí bảo kê cho hai đứa học sinh, thế là chuẩn bị đi ăn uống vui vẻ một phen. Sau khi nhìn thấy một mỹ nữ như Uyển Tiểu Dao thì tên tóc vàng không thể nhịn được sắc tâm, khi thấy bên cạnh nàng chỉ có hai tên thư sinh, xem ra cũng không phải hạng thư sinh khỏe mạnh, ức hiếp cũng không có vấn đề gì, thế nên càng tỏ ra không chút kiêng nể.
Vì mọi người thường nhẫn nhịn thế nên làm cho đám côn đồ này ngày càng hung hăng, cuối cùng sẽ dễ dàng chuyển biến sang đại lưu manh hoặc thế lực ngầm.
Tạ Tiểu Ba nói làm tên tóc vàng nổi giận, hắn hùng hổ đứng lên, lại đưa tay chụp lấy một chai bia vừa mới khui, sau đó tiến lên nói: - Thằng kia, mày muốn chết sao?
Tên tóc vàng vừa đi vừa đổ bia ra, phải như vậy mới thật sự có lực uy hiếp.
Uyển Tiểu Dao thấy thế thì lại càng nhíu mày, nàng bỏ đôi đũa trong tay xuống.
Lý Nam tỏ ra rất mất vui, lần đầu tiên Tạ Tiểu Ba đến Vũ Dương thì gặp phải chuyện thế này, làm cho hắn cảm thấy mất thể diện. Tên tóc vàng kia là kẻ khiêu khích trước, bây giờ còn muốn đánh cả Tạ Tiểu Ba, đúng là không thèm nể mặt Lý Nam.
Gương mặt Tạ Tiểu Ba chợt biến đổi, hắn lấy điện thoại ra định báo cảnh sát, nhưng lúc này tên tóc vàng đã chạy đến bên cạnh, cũng giơ chai bia lên đập xuống đầu Tạ Tiểu Ba.
Nhưng chai bia không thể rơi xuống đầu Tạ Tiểu Ba.
Cổ tay tên tóc vàng bị một bàn tay cực kỳ mạnh mẽ giữ lấy, bàn tay này giống như vòng sắt làm cho tên tóc vàng không thể cử động, đồng thời còn cảm thấy giống như xương cốt bị bóp nát, đau đến mức làm cho hắn liên tục thét lên.
Đám thanh niên đi cùng tên tóc vàng đã sớm đứng lên, nhưng bọn họ cũng không xông lên vội, bọn họ biết tính tình của đại ca, bình thường nếu có đánh nhau thì đại ca luôn thích là người mở đầu. Hơn nữa mỗi ngày đại ca đều luyện tập đấm bao cát và hít đất, thế nên muốn thu thập một người là không có vấn đề.
Sau khi nghe được tiếng kêu thét của tên tóc vàng thì đám đàn em mới tỉnh ngộ, xem ra đại ca đang bị hại, thế là cả đám nhanh chóng xông lên.
- Cút đi. Lý Nam nổi giận gầm lên một tiếng, hắn dùng sức hất tay tên tóc vàng lên, tên này bị hất văng về phía sau, đổ sầm vào hai tên đàn em đang chạy đến, cả ba ngã xuống đất xây xát đầy người.
Đám đàn em ở phía sau có chút choáng váng, tên kia thật sự quá mạnh, đại ca mình dù gì cũng cả trăm cân, thế nhưng đối phương chỉ hất tay là văng đi.
Tạ Tiểu Ba cũng kinh ngạc há hốc miệng, hắn chưa từng nghĩ Lý Nam lại uy mãnh như vậy, đây cũng không phải là Lý Nam trong ấn tượng của hắn.
Uyển Tiểu Dao nhíu mày vốn chuẩn bị đứng lên, đột nhiên trong mắt nàng lóe lên vẻ kinh ngạc, khóe miệng chứa đựng nụ cười, sau đó tiếp tục ung dung cầm đũa ăn món nướng.
- Cứu mạng...Tha mạng... Tên tóc vàng bị ngã xuống đất muốn hôn mê, hắn quá sợ hãi, thậm chí còn đái cả ra quần, liên tục mở miệng cầu xin tha thứ.
Lý Nam cười lạnh một tiếng, hắn đá cho tên tóc vàng một cái, sau đó trầm giọng quát: - Cút đi.
Tên tóc vàng choáng váng đầu óc muốn đứng lên, sau đó ngẩng đầu thấy Lý Nam đang trầm mặc nhìn mình, thế là hắn bị dọa đến mức gương mặt trắng bệch, nhanh chóng xoay người bỏ chạy.
Lý Nam chợt nhớ nhóm côn đồ này có gọi vài món còn chưa kịp ăn, thế là nhân tiện nói: - Tính tiền xong rồi hãy đi.
Một tên côn đồ lấy tiền từ trong túi ra đặt lên bàn rồi nhanh chóng bỏ chạy. Số tièn kia chủ yếu là tiền lẻ, lớn nhất là mười đồng, thế nhưng cộng lại cũng vài chục đồng. Dù sao thì nhóm côn đồ này cũng chỉ mở vài chai bia, món nướng còn chưa được dọn ra, tính ra Hoàng Lão Tam cũng không bị hại.
Lúc này Hoàng Lão Tam nào có ý nghĩ nhanh chóng tiến lên lấy tiền, hắn cũng ngây người vì hành động của Lý Nam. Trước kia Lý Nam có đến đây ăn khuya vài lần, người này luôn tỏ ra rất thư sinh hòa nhã, làm cho người ta cảm thấy có hảo cảm, nhưng cũng không ngờ lại lợi hại như vậy.
- Lý Nam, cậu có luyện võ sao? Hoàng Lão Tam tiến lên thu dọn đồ đạc rồi không nhịn được hỏi.
Lý Nam cười cười nói: - À, cũng không phải có luyện võ, chỉ là có chút sức mạnh mà thôi.
Thật ra vừa rồi vì Lý Nam rất tức giận thế nên không nhịn được phải ra tay, hắn không ngờ mình lại bộc phát ra lực lượng lớn như vậy, ngay cả bản thân cũng phải giật mình.
- Ái chà, Lý Nam cậu lợi hại thật đấy. Tạ Tiểu Ba giữ lấy cánh tay của Lý Nam giống như Columbus phát hiện ra đại lục mới, ánh mắt cực kỳ khiếp sợ, trong miệng liên tục nói: - Không có gì quá khác biệt, cũng không hơn gì cơ thể của mình.
Tạ Tiểu Ba nói rồi vén cánh tay áo của mình lên, cơ tay của hắn hiện rõ từng phần, thật sự còn đẹp hơn cả Lý Nam.
Lý Nam vùng tay ra rồi tức giận nói: - Là đàn ông mà cứ xấn lên cầm tay, cậu có phải là gay không đấy?
Tạ Tiểu Ba nghe thấy vậy thì bày ra bộ dạng buồn nôn: - Hừ, cậu mới là gay ấy chứ.
Uyển Tiểu Dao mỉm cười nhìn hai người Lý Nam và Tạ Tiểu Ba, trong lòng thầm nghĩ:
"Xem ra cảm giác của mình là không sai, Chính Nhất kia và Lý Nam là giống nhau. Điều này cũng kỳ quái, nơi này không ngờ lại có cao thủ, mình còn tưởng rằng cao thủ hầu như đều tập trung ở thủ đô. Xem ra còn phải tìm hiểu Lý Nam này kỹ càng hơn!"
Lý Nam lúc này dùng giọng xấu hổ nói: - Thật sự mất hứng, không ngờ gặp phải đám côn đồ thế này.
Tạ Tiểu Ba cười nói: - Nếu không phải có đám côn đồ này, sao tôi biết được cậu lại mạnh mẽ như vậy?
Uyển Tiểu Dao cười nói: - Không còn việc gì nữa rồi, chỉ là một đàn ruồi bay qua mà thôi.
Lý Nam thấy Uyển Tiểu Dao tỏ ra bình tĩnh như vậy thì không khỏi thay đổi cách nhìn về nàng.
Tạ Tiểu Ba nói: - Lý Nam có thân thủ như vậy mà tiến vào trong quan trường thì có chút đáng tiếc, cũng không có đất dụng võ, không thể nào cứ có thời gian rảnh là ra đường xử lý côn đồ được. Không bằng cậu dứt khoát đổi ngành, đi ra mở một võ quán, tôi có thể tìm người đầu tư cho cậu.
Lý Nam lắc đầu cười nói: - Đây chỉ là một sở thích nghiệp dư mà thôi, cũng không phải chí hướng của tôi là như vậy.
Tạ Tiểu Ba chợt cảm thán:
- Thật đáng tiếc, phải biết rằng cậu chỉ là người mới trong quan trường, tuy bây giờ được tạm thời điều động đến phòng tổ chức nhưng vẫn chỉ là tạm thời điều động mà thôi, nếu như muốn phát triển được thì còn phải cố gắng nhiều hơn nữa.
Lý Nam phấn chấn nói: - Tôi có lòng tin, cũng có kiên nhẫn, tin tưởng rằng một ngày nào đó sẽ thành công.
Tạ Tiểu Ba lắc đầu không nói gì thêm, Uyển Tiểu Dao nói: - Chỉ cần kiên trì thì nhất định có thu hoạch. À, đúng rồi, Lý Nam anh nói Chính Nhất là cao thủ, anh ấy lợi hại thế nào?
Lý Nam biết Uyển Tiểu Dao rất quan tâm đến phương diện này, nhưng nàng là một cô gái xinh đẹp duyên dáng, sao cứ mãi hứng thú với chuyên đánh đấm như thế này? Hắn liên tưởng đến sự việc lên núi Phượng Hoàng Sơn, hắn cảm thấy Uyển Tiểu Dao là một cô gái không đơn giản, chỉ là Tạ Tiểu Ba không giới thiệu người này cho kỹ càng, cũng không biết nàng có bối cảnh thế nào, gia thế ra sao?
Thực tế dù là Tạ Tiểu Ba, Lý Nam cũng chỉ biết bố của Tạ Tiểu Ba là một quan viên ở thành phố Thiên Đô, ít nhất cũng là cán bộ cấp chính cục, những thứ khác thì không hiểu nhiều. Dù bọn họ là bạn bè tốt, thế nhưng Tạ Tiểu Ba không chủ động nói ra, Lý Nam cũng không cố gắng đi tìm hiểu.
Đám côn đồ này vốn không có việc gì làm, bình thường chỉ thích trêu chọc mỹ nữ, ức hiếp người thành thật. Những người này cũng không có bao nhiêu bản lĩnh, chỉ là ỷ đông hiếp yếu, hơn nữa lại dày mặt, không biết xấu hổ, thế nên người bình thường cũng không muốn chọc vào.
Tên thanh niên tóc vàng là kẻ đứng đầu, tối nay bọn họ vừa đi chơi game quay về, sau đó còn thu được tiền phí bảo kê cho hai đứa học sinh, thế là chuẩn bị đi ăn uống vui vẻ một phen. Sau khi nhìn thấy một mỹ nữ như Uyển Tiểu Dao thì tên tóc vàng không thể nhịn được sắc tâm, khi thấy bên cạnh nàng chỉ có hai tên thư sinh, xem ra cũng không phải hạng thư sinh khỏe mạnh, ức hiếp cũng không có vấn đề gì, thế nên càng tỏ ra không chút kiêng nể.
Vì mọi người thường nhẫn nhịn thế nên làm cho đám côn đồ này ngày càng hung hăng, cuối cùng sẽ dễ dàng chuyển biến sang đại lưu manh hoặc thế lực ngầm.
Tạ Tiểu Ba nói làm tên tóc vàng nổi giận, hắn hùng hổ đứng lên, lại đưa tay chụp lấy một chai bia vừa mới khui, sau đó tiến lên nói: - Thằng kia, mày muốn chết sao?
Tên tóc vàng vừa đi vừa đổ bia ra, phải như vậy mới thật sự có lực uy hiếp.
Uyển Tiểu Dao thấy thế thì lại càng nhíu mày, nàng bỏ đôi đũa trong tay xuống.
Lý Nam tỏ ra rất mất vui, lần đầu tiên Tạ Tiểu Ba đến Vũ Dương thì gặp phải chuyện thế này, làm cho hắn cảm thấy mất thể diện. Tên tóc vàng kia là kẻ khiêu khích trước, bây giờ còn muốn đánh cả Tạ Tiểu Ba, đúng là không thèm nể mặt Lý Nam.
Gương mặt Tạ Tiểu Ba chợt biến đổi, hắn lấy điện thoại ra định báo cảnh sát, nhưng lúc này tên tóc vàng đã chạy đến bên cạnh, cũng giơ chai bia lên đập xuống đầu Tạ Tiểu Ba.
Nhưng chai bia không thể rơi xuống đầu Tạ Tiểu Ba.
Cổ tay tên tóc vàng bị một bàn tay cực kỳ mạnh mẽ giữ lấy, bàn tay này giống như vòng sắt làm cho tên tóc vàng không thể cử động, đồng thời còn cảm thấy giống như xương cốt bị bóp nát, đau đến mức làm cho hắn liên tục thét lên.
Đám thanh niên đi cùng tên tóc vàng đã sớm đứng lên, nhưng bọn họ cũng không xông lên vội, bọn họ biết tính tình của đại ca, bình thường nếu có đánh nhau thì đại ca luôn thích là người mở đầu. Hơn nữa mỗi ngày đại ca đều luyện tập đấm bao cát và hít đất, thế nên muốn thu thập một người là không có vấn đề.
Sau khi nghe được tiếng kêu thét của tên tóc vàng thì đám đàn em mới tỉnh ngộ, xem ra đại ca đang bị hại, thế là cả đám nhanh chóng xông lên.
- Cút đi. Lý Nam nổi giận gầm lên một tiếng, hắn dùng sức hất tay tên tóc vàng lên, tên này bị hất văng về phía sau, đổ sầm vào hai tên đàn em đang chạy đến, cả ba ngã xuống đất xây xát đầy người.
Đám đàn em ở phía sau có chút choáng váng, tên kia thật sự quá mạnh, đại ca mình dù gì cũng cả trăm cân, thế nhưng đối phương chỉ hất tay là văng đi.
Tạ Tiểu Ba cũng kinh ngạc há hốc miệng, hắn chưa từng nghĩ Lý Nam lại uy mãnh như vậy, đây cũng không phải là Lý Nam trong ấn tượng của hắn.
Uyển Tiểu Dao nhíu mày vốn chuẩn bị đứng lên, đột nhiên trong mắt nàng lóe lên vẻ kinh ngạc, khóe miệng chứa đựng nụ cười, sau đó tiếp tục ung dung cầm đũa ăn món nướng.
- Cứu mạng...Tha mạng... Tên tóc vàng bị ngã xuống đất muốn hôn mê, hắn quá sợ hãi, thậm chí còn đái cả ra quần, liên tục mở miệng cầu xin tha thứ.
Lý Nam cười lạnh một tiếng, hắn đá cho tên tóc vàng một cái, sau đó trầm giọng quát: - Cút đi.
Tên tóc vàng choáng váng đầu óc muốn đứng lên, sau đó ngẩng đầu thấy Lý Nam đang trầm mặc nhìn mình, thế là hắn bị dọa đến mức gương mặt trắng bệch, nhanh chóng xoay người bỏ chạy.
Lý Nam chợt nhớ nhóm côn đồ này có gọi vài món còn chưa kịp ăn, thế là nhân tiện nói: - Tính tiền xong rồi hãy đi.
Một tên côn đồ lấy tiền từ trong túi ra đặt lên bàn rồi nhanh chóng bỏ chạy. Số tièn kia chủ yếu là tiền lẻ, lớn nhất là mười đồng, thế nhưng cộng lại cũng vài chục đồng. Dù sao thì nhóm côn đồ này cũng chỉ mở vài chai bia, món nướng còn chưa được dọn ra, tính ra Hoàng Lão Tam cũng không bị hại.
Lúc này Hoàng Lão Tam nào có ý nghĩ nhanh chóng tiến lên lấy tiền, hắn cũng ngây người vì hành động của Lý Nam. Trước kia Lý Nam có đến đây ăn khuya vài lần, người này luôn tỏ ra rất thư sinh hòa nhã, làm cho người ta cảm thấy có hảo cảm, nhưng cũng không ngờ lại lợi hại như vậy.
- Lý Nam, cậu có luyện võ sao? Hoàng Lão Tam tiến lên thu dọn đồ đạc rồi không nhịn được hỏi.
Lý Nam cười cười nói: - À, cũng không phải có luyện võ, chỉ là có chút sức mạnh mà thôi.
Thật ra vừa rồi vì Lý Nam rất tức giận thế nên không nhịn được phải ra tay, hắn không ngờ mình lại bộc phát ra lực lượng lớn như vậy, ngay cả bản thân cũng phải giật mình.
- Ái chà, Lý Nam cậu lợi hại thật đấy. Tạ Tiểu Ba giữ lấy cánh tay của Lý Nam giống như Columbus phát hiện ra đại lục mới, ánh mắt cực kỳ khiếp sợ, trong miệng liên tục nói: - Không có gì quá khác biệt, cũng không hơn gì cơ thể của mình.
Tạ Tiểu Ba nói rồi vén cánh tay áo của mình lên, cơ tay của hắn hiện rõ từng phần, thật sự còn đẹp hơn cả Lý Nam.
Lý Nam vùng tay ra rồi tức giận nói: - Là đàn ông mà cứ xấn lên cầm tay, cậu có phải là gay không đấy?
Tạ Tiểu Ba nghe thấy vậy thì bày ra bộ dạng buồn nôn: - Hừ, cậu mới là gay ấy chứ.
Uyển Tiểu Dao mỉm cười nhìn hai người Lý Nam và Tạ Tiểu Ba, trong lòng thầm nghĩ:
"Xem ra cảm giác của mình là không sai, Chính Nhất kia và Lý Nam là giống nhau. Điều này cũng kỳ quái, nơi này không ngờ lại có cao thủ, mình còn tưởng rằng cao thủ hầu như đều tập trung ở thủ đô. Xem ra còn phải tìm hiểu Lý Nam này kỹ càng hơn!"
Lý Nam lúc này dùng giọng xấu hổ nói: - Thật sự mất hứng, không ngờ gặp phải đám côn đồ thế này.
Tạ Tiểu Ba cười nói: - Nếu không phải có đám côn đồ này, sao tôi biết được cậu lại mạnh mẽ như vậy?
Uyển Tiểu Dao cười nói: - Không còn việc gì nữa rồi, chỉ là một đàn ruồi bay qua mà thôi.
Lý Nam thấy Uyển Tiểu Dao tỏ ra bình tĩnh như vậy thì không khỏi thay đổi cách nhìn về nàng.
Tạ Tiểu Ba nói: - Lý Nam có thân thủ như vậy mà tiến vào trong quan trường thì có chút đáng tiếc, cũng không có đất dụng võ, không thể nào cứ có thời gian rảnh là ra đường xử lý côn đồ được. Không bằng cậu dứt khoát đổi ngành, đi ra mở một võ quán, tôi có thể tìm người đầu tư cho cậu.
Lý Nam lắc đầu cười nói: - Đây chỉ là một sở thích nghiệp dư mà thôi, cũng không phải chí hướng của tôi là như vậy.
Tạ Tiểu Ba chợt cảm thán:
- Thật đáng tiếc, phải biết rằng cậu chỉ là người mới trong quan trường, tuy bây giờ được tạm thời điều động đến phòng tổ chức nhưng vẫn chỉ là tạm thời điều động mà thôi, nếu như muốn phát triển được thì còn phải cố gắng nhiều hơn nữa.
Lý Nam phấn chấn nói: - Tôi có lòng tin, cũng có kiên nhẫn, tin tưởng rằng một ngày nào đó sẽ thành công.
Tạ Tiểu Ba lắc đầu không nói gì thêm, Uyển Tiểu Dao nói: - Chỉ cần kiên trì thì nhất định có thu hoạch. À, đúng rồi, Lý Nam anh nói Chính Nhất là cao thủ, anh ấy lợi hại thế nào?
Lý Nam biết Uyển Tiểu Dao rất quan tâm đến phương diện này, nhưng nàng là một cô gái xinh đẹp duyên dáng, sao cứ mãi hứng thú với chuyên đánh đấm như thế này? Hắn liên tưởng đến sự việc lên núi Phượng Hoàng Sơn, hắn cảm thấy Uyển Tiểu Dao là một cô gái không đơn giản, chỉ là Tạ Tiểu Ba không giới thiệu người này cho kỹ càng, cũng không biết nàng có bối cảnh thế nào, gia thế ra sao?
Thực tế dù là Tạ Tiểu Ba, Lý Nam cũng chỉ biết bố của Tạ Tiểu Ba là một quan viên ở thành phố Thiên Đô, ít nhất cũng là cán bộ cấp chính cục, những thứ khác thì không hiểu nhiều. Dù bọn họ là bạn bè tốt, thế nhưng Tạ Tiểu Ba không chủ động nói ra, Lý Nam cũng không cố gắng đi tìm hiểu.
Danh sách chương