“Thưởng thức bữa sáng vui vẻ chứ?”

Thanh âm Andrew phá vỡ vẻ lặng im trong phòng.

Ánh mắt Allen khôi phục sự điềm tĩnh, rất nhanh một lần nữa kéo bản thân về với thực tại.

“Tên biến thái chỉ có nửa thân dưới lại đến rồi.”

Hắn biết Andrew không nghe thấy hắn nói, vì vậy không chút kiêng kỵ từ ngữ của mình.

“Allen, tốt nhất ngươi nên rõ, đưa thức ăn và thuốc cho ngươi, không phải để các ngươi ở trong này lưỡng tình tương duyệt, ta thỏa mãn yêu cầu của ngươi, tiếp theo phải nhận được thù lao của ta.”

Allen mặc kệ gã, điều này hiển nhiên chọc giận Andrew, gã bắt đầu gắt gỏng trong bộ đàm: “Tới đây nói chuyện với ta, thứ đê tiện, ta đếm đến ba ngươi vẫn còn ở đó, ta sẽ nổ banh xác ngươi.”

“Một… hai…”

Allen đặt bát canh xuống, đến bên cửa ấn vào bộ đàm: “Có việc gì sai bảo, ngài Andrew Keith.”

“Tốt lắm, ngươi đã cứu một mạng của mình.” Andrew hỏi: “Ngươi ăn no rồi chứ?”

“Rất no.”

“Vậy thể lực của ngươi cũng đã sung mãn rồi chứ?”

“Đúng thế.”

“Tiếp theo nên làm gì?”

“Tiếp theo ta nên làm một giấc, máu của ta đều dồn xuống dạ dày giúp tiêu hóa, bây giờ ta cảm thấy đầu óc choáng váng, cho nên định ngủ một giấc.”

“Rầm” một tiếng, trong bộ đàm truyền đến âm thanh vang dội, Andrew dùng nắm đấm nện xuống bàn, thanh âm kiềm nén lửa giận ở bên kia nói: “Ta không thích bị người khác bỡn cợt, nghe rõ chưa, trừ khi ngươi làm tình làm đến bất tỉnh, bằng không đừng mong ngủ yên, còn nữa, ngươi nắm được điểm đau của ta thật sao? Ngươi cho rằng chỉ cần không trốn thoát ta sẽ không nổ tung các ngươi? Không sai, ta quả thực sẽ không làm vậy, thế nhưng, nếu ngươi dám trái mệnh lệnh của ta, vậy thì sẽ không có nước và thức ăn lần sau, ta sẽ thao đến nỗi ngươi ngay cả đau đớn cũng không cảm nhận được, hơn nữa sẽ không bao giờ có thuốc cầm máu và thuốc kháng sinh, bây giờ lập tức biểu diễn cho ta xem, ta và Johnny đều đang đợi, chúng ta đều đang chờ xem thứ động vật thấp hèn giao cấu như thế nào.”

“Các ngươi tự soi gương không phải thấy rồi sao, shit!”

Allen đã buông bộ đàm cho nên Andrew không nghe thấy lời mắng chửi của hắn.

Mike nghe bọn họ nói chuyện, ngày hôm qua y luôn trong trạng thái hôn mê, cũng không biết Andrew tại sao lại đồng ý cho bọn họ thức ăn và thuốc.

Y nhìn Allen đi về hướng mình, đứng trước mặt y.

“Được rồi, nếu bọn chúng muốn xem…”

“Đến giữa.”

Andrew thông qua bộ đàm chỉ huy.

“Được, ở giữa.” Allen hừ mũi một tiếng, sau đó nhìn Mike, người sau lưng sớm đã hiểu việc Andrew muốn bọn họ làm, trên gương mặt tuấn tú lập tức lộ ra tia chán ghét.

“Ta hận như thế.”

“Đúng vậy, ta cũng như ngươi.”

Allen giúp y dời đến chỗ trống giữa phòng, Mike mới hôm qua chịu giày vò hung bạo ở chỗ này, giờ đây máu và tinh dịch vẫn còn lưu trên mặt đất khiến tấm lưng trần cảm nhận một trận lạnh lẽo như băng lại buồn nôn. Thân thể thảm thương bị dằn vặt hai ngày liên tiếp đầy các vết thương lớn nhỏ cùng vết bầm, Mike tựa hồ cảm thấy ý niệm kiên trì muốn sống của  mình cũng nảy sinh dao động.

Allen quỳ giữa hai chân y, dùng đôi mắt màu lam xạ cúc nhìn Mike.

Hắn nhìn thật lâu, giống như đang nuôi dưỡng cảm tình, cuối cùng lại đột nhiên hỏi một câu: “Ngươi muốn ở trên không?”

Nếu Andrew Keith có mặt, nhất định cũng sẽ vì vậy mà cười ngất, Mike cảm giác mình sắp sụp đổ rồi.

“Nếu ngươi muốn ở trên ta cũng không ý kiến, như thế đối với vết thương của ngươi cũng tốt, nhưng mà không có cách mở còng tay, ở phía trên sẽ rất khó khăn.”

Allen dùng hai tay chống đất chậm rãi cúi đầu, hắn biết Andrew đang nhìn, nên vùi mình thật sâu, gò má cọ xát cần cổ Mike dừng lại trên đầu vai đang lay động của y.

“Đừng làm bừa, cảnh quan, cố gắng phối hợp cùng ta diễn xong màn này.”

Môi hắn khẽ hôn xuống hõm cổ Mike, bên tai y thì thầm: “Chúng ta đêm nay có thể rời khỏi đây, ta có kế hoạch tốt, nhưng phải chờ bọn chúng ngủ đã.”

Thân thể căng cứng của Mike thoáng giật mình, ánh mắt lướt qua đầu vai Allen ném lên trần nhà.

“Ngươi định làm gì?”

“Andrew đã hai ngày không ngủ, hắn không phải thần, hôm nay sau khi thỏa mãn, sẽ do Johnny canh gác, gã kia sẽ không dốc lòng giống như Andrew.”

Allen vừa hôn thân thể y vừa không ngừng nói ra kế hoạch của hắn.

Mike cẩn thận lắng nghe, thậm chí đưa một vài ý kiến sữa chữa.

“Rất tốt, xem ra chúng ta đạt đến thống nhất rồi.”

Allen ngừng động tác, dùng tay chống người, hắn nghe Andrew đang hỏi: “Tại sao dừng lại? Tiếp tục, tốt nhất gia tăng tốc độ lên, thời gian các ngươi bồi dưỡng tình cảm quá lâu rồi, hơn nữa còn lãng phí băng của ta.”

Allen đối diện Mike, hắn nói: “Bây giờ diễn một vở kịch hay, đây là niềm vui cuối cùng của bọn chúng.”

Cho dù là vậy, Mike đối với quan hệ giữa nam nhân với nhau vẫn đầy rẫy chán ghét, tay Allen thuận theo thắt lưng Mike trượt xuống phần hông, khiến y toàn thân giật nảy, nhưng đường cong thân thể quả thực rất quyến rũ, hắn có lẽ cảm thấy may mắn đối tượng Andrew ép buộc làm tình là một nam tử khỏe mạnh đẹp trai, Allen chợt nghĩ những người đồng tính kia cũng không phải vô lý.

Lại cúi đầu, càng lúc càng áp sát đôi mắt màu xanh nhạt của Mike, dốc sức hôn thật sâu xuống đôi môi y.

Mike phát ra tiếng rên rỉ không rõ, nụ hôn của Allen vẫn vô cùng có kỹ xảo, đầu lưỡi mềm mại quấn triền trong khoang miệng, động tác từ tốn lại dịu dàng, khoảnh khắc tách khỏi bờ môi Mike hôn xuống cằm cùng chóp mũi khiến bầu không khí đủ để duy trì thêm một nụ hôn nồng nhiệt triền miên ướt át.

Andrew ở trước màn hình nhìn cảnh này, gã cười lạnh bảo: “Johnny, hãy xem bọn chúng kìa, ngay cả kỹ nữ cũng không làm tốt được như chúng, tin chắc chúng ta nhanh chóng có thể thưởng thức bộ dạng dâm đãng của bọn chúng.”

Donald mắt không chớp chằm chằm nhìn cảnh tượng cuốn hút kia, một câu cũng không đáp.

Allen rời khỏi môi Mike, liên tục hướng xuống dưới, bắt đầu hôn đầu v* đã dần cương cứng của y. Mike bị hắn khiêu khích hơi giãy dụa hàng mày nhíu chặt, đầu lưỡi ướt át của Allen khẽ liếm, dùng tay vuốt ve thân thể y, cảm nhận run rẩy không ngớt của y. Bọn họ bắt đầu thở dốc, tay Allen lướt qua vùng bụng không chút sẹo lồi của y, nắm lấy phân thân Mike.

Từ khi bắt đầu Allen cũng chỉ dùng phương thức ôn nhu như đối với phụ nữ an ủi Mike, nhưng hắn không rõ cách làm tiếp theo có chính xác hay không. Hắn nhẹ nhàng bộ lộng phân thân Mike, cảm giác nó chầm chậm cứng dần trong lòng bàn tay, Allen phục người, đem dục vọng nóng bỏng kia ngậm vào trong miệng.

Mike cảm giác lý trí mình gần như hoàn toàn bị bao phủ, chỉ thấy một trận kích thích mãnh liệt cuộn trào truyền đến não bộ, y siết chặt hai tay bị trói ở sau lưng, men theo động tác liếm mút của Allen, khớp xương vặn vẹo phát ra âm thanh răng rắc.

Allen có vẻ rất xa lạ khi khẩu giao cho nam nhân, hắn chỉ đang dựa theo phương pháp bản thân cho là chính xác để làm, đồng thời luôn để tâm biểu tình của Mike, hắn hi vọng Andrew có thể hài lòng.

Mike nhắm nghiền mắt, y cảm nhận từng cái vuốt ve dịu nhẹ của Allen, tia lý trí thừa thãi vẫn đang cố chấp ở nơi nào đó kiên trì nói với bản thân đây là màn kịch để Andrew Keith lơ là cảnh giác, nhưng thân thể lại không tự giác nghe theo mời gọi của dục vọng.

Nhân loại vì sao tồn tại trên thế giới này? Bọn họ chia ra có nam có nữ, yêu thương lẫn nhau, sản sinh tình dục.

Mike không hiểu, vì sao vuốt ve cùng nụ hôn của một nam nhân lại khiến bản thân cũng nảy sinh dục vọng giống như vậy.

Nhân loại ở trên thế giới này là vì duy trì nòi giống.

Tất cả văn học, nghệ thuật, thơ ca, âm nhạc ban đầu đều xuất phát từ tình yêu, ái dục không cách nào duy trì sinh mệnh đi ngược lại ý chỉ của thần linh.

Mike cũng không phải giáo đồ, nhưng y trước sau luôn cho rằng giữa đồng tính cũng không tồn tại mối liên hệ bình thường.

Nhưng khoang miệng ấm áp của Allen nhanh chóng cướp đoạt ý chí y, khiến y sa ngã hố sâu dục vọng, một vòng kích thích cường liệt qua đi Mike đã đạt đến cao trào.

Dịch thể bạch trọc tràn ra khóe miệng Allen, hắn nâng tay dùng mu bàn tay lau đi. Mike dồn dập thở dốc thân thể phập phồng lên xuống, cánh mũi rung động, không ngừng hút khí.

“Ta quả thật nên lắp thêm một cái loa ở đó.”

Andrew cười nói: “Đừng dừng lại, tiếp tục, Allen, dùng bảo bối của ngươi chiếm hữu hắn, cưỡng gian hắn đến vĩnh hằng.”

Allen mắt không thấy tai không nghe, hai tay mân mê tiểu phúc Mike, nơi đó đường nét đang vận động ưu mỹ lại tràn trề sức lực.

Allen từ bên dưới vòng qua phần mông Mike, nâng hai chân y lên. Hắn có thể nhìn thấy nơi đó bởi vì đột ngột bị tách ra bại lộ trong không khí mà thoáng co rút, thấp thoáng còn có thể thấy thuốc mỡ vừa mới thoa ở bên trong.

Sợ hãi lần thứ hai bị đâm xuyên bất chợt ập xuống lần nữa, Mike mở bừng mắt, ánh mắt xuyên qua phía trên tiểu phúc chính mình nhìn lên Allen. Hàng mày nhíu chặt tựa hồ một loại ngôn ngữ vô hình, Allen bắt gặp ánh mắt bất lực kia, trong con ngươi thuần lam phản chiếu hình dáng Mike.

Đôi mắt kia hiển hiện vô cùng trong suốt, tựa như có thể nhìn thấu lòng y, chạm đến thế giới tinh thần chưa từng được tìm hiểu.

Mike bỗng thả lỏng.

Y buông thõng bản thân, đầu kề sát mặt đất, tầm mắt rời khỏi đôi mắt Allen nhìn thẳng lên trần nhà.

“Sẽ đau một chút.”

Hắn nghe giọng Allen nói như vậy, sau đó một ngón tay nhẹ nhàng tiến vào hậu huyệt Mike.

“Ưm!”

Mike phát ra tiếng rên rỉ bất thường, cảm nhận ngón tay Allen đang nhẹ nhàng chậm rãi chuyển động, định dùng thuốc mỡ của thuốc kháng sinh như gel bôi trơn. Chỉ là khuấy đảo nhẹ nhàng thế kia đã khiến Mike cảm giác ngứa ngáy khó lòng nhẫn nhịn, y bắt đầu không tự chủ mà vặn vẹo thân thể.

Allen rút ngón tay, nâng hai chân y lên, để vòng qua thắt lưng mình.

“Chuẩn bị xong rồi chứ?”

Hắn thấy Mike hít sâu một hơi, dường như hơi cúi thấp đầu, bèn duỗi tay để phân thân gắng gượng của mình chen vào huyệt khẩu hơi hơi hé mở kia.

Khi Allen đem phân thân của mình tiến vào trong cơ thể Mike, cơ thể y lập tức cong lên, bị tính khí của nam nhân chen vào, dù cho bao nhiêu lần cũng không thể khiến y quen được đồng thời vui vẻ tiếp nhận.

Allen không như Andrew hoàn toàn xem thân thể Mike như công cụ tiết dục, mỗi một lần đẩy vào đều kéo theo tình dục của đối phương, mỗi một lần đâm rút đều mang theo quy luật kỳ diệu.

Trong không gian xác thịt ngập tràn dục vọng này hô hấp song phương lần lượt dấy lên, tùy theo mỗi một lần đẩy đưa dần dần trở nên thống nhất, hình thành một tiết tấu đồng nhất.

Mike không ngừng phát ra tiếng thở dốc cùng rên rỉ từ trong cổ họng, thể xác y đón nhận đau đớn cùng sung sướng, bộ dạng không thể tự chủ lại khó lòng nén nhịn, khiến Andrew và Donald đang xem kịch vui phát sinh âm thanh thở dốc.

“Con mẹ nó thật dâm đãng.” Andrew hừ lạnh một tiếng, ngón tay đang vỗ về hạ thể chính mình: “Thật muốn xuống dưới đó hung hăng thao hắn một trận.”

Gã chằm chằm nhìn màn hình, qua thời gian rất dài, gã thấy toàn thân Allen run lên, gã biết hắn đã sắp đạt đến cao trào.

Allen dùng tay ấn bụng Mike, hắn cũng cảm nhận được kích thích vô cùng mãnh liệt, khiến toàn thân rung bần bật, hai tay bấu chặt gần như hãm sâu trong da thịt Mike.

Nhưng hắn đột nhiên đem phân thân cương cứng rút ra khỏi người Mike, nháy mắt rút ra, tinh dịch màu trắng sung mãn bắn lên mặt đất giữa hai chân Mike

“Tại sao không bắn bên trong hắn?” Andrew quát lớn.

Allen hai tay chống đất, hắn hít thở, mồ hôi nổi trên lưng thuận theo động tác hô hấp của hắn trượt xuống.

Hầu kết chuyển động lên xuống, sau đó chợt thẳng người, ngã ra sau ngồi lên chân mình, Allen nhắm mắt ngẩng đầu, hô hấp của hắn vẫn rất gấp gáp, nhưng thân thể đã bình tĩnh lại.

“Ta quên mất.”

Hắn nói: “Ta quên mất, ngươi là nam nhân.”

Mike không động đậy, bọn họ nghe được tiếng thở của đối phương, Allen nói: “Bởi vì phụ nữ sẽ mang thai, cho nên ta theo thói quen bắn tinh bên ngoài.”

Mike lẳng lặng nghe, lý trí y không đủ tỉnh táo để phân tích hàm ý trong lời Allen, nhưng trực giác lại cảm nhận được một loại ý nghĩa khác thường, một nội dung cực lấp liếm tựa như hoa văn và đường nét của dấu hiệu hỗn loạn chiếm giữ suy nghĩ y. Trực giác của y cảm giác Allen nói một câu rất quan trọng, nhưng rốt cuộc quan trọng ở đâu, lại là một mảng mịt mù không rõ.

“Kết thúc không được như mong muốn!”

Tiếng cười nhạo của Andrew quẩn quanh trong căn phòng nhỏ hẹp này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện