Editor: Thienyetkomanhme
Thanh âm của cô có chút thấp, mẹ Hứa nhất thời không nghe rõ: "Con nói con muốn ăn trăm điểu cái gì?"
"Tối muộn còn muốn ăn cái gì bách điểu triều phượng!" cha Hứa đối với đồ ăn hiểu biết tương đối nhiều, lập tức đoán được cô muốn ăn cái gì, tức giận nói.
"Cái gì mà tối muộn, lúc này không phải còn sớm sao." mẹ Hứa dỗi chồng một câu, quay đầu nhìn về phía con gái, "Ngoan, con đi tắm rửa một phen, mẹ liền bảo chú Lưu làm cho con nha."
"Mẹ hiền chiều hư con!" Chờ hai mẹ con một người lên lầu, một người đi phòng bếp, cha Hứa phụ lắc đầu nói.
Chú Lưu là đầu bếp nhà họ Hứa, trước kia làm ở khách sạn Thiên Nguyệt, lớn tuổi chịu không nổi lượng công việc ở khách sạn, chuyển đến Hứa gia làm đầu bếp gia đình.Mẹ Hứa đi phòng bếp khách khí nhờ hắn làm một phần bách điểu triều phượng, chú Lưu tự nhiên sẽ không cự tuyệt.Hiện đại, khoa học kỹ thuật phát triển, thời gian gấp cũng có cách làm trong thời gian gấp, chờ Hứa Mộng Nguyệt chậm rì rì tắm rửa, sấy tóc xong đi ra, bách điểu triều phượng đã làm tốt.
"Nguyệt Nguyệt, mau tới đây, xem chú Lưu làm bách điểu triều phượng cho con xinh đẹp chưa này." Mẹ Hứa đón con gái nói.
Xinh đẹp không xinh đẹp trước không nói, từ thang lầu xuống tới Hứa Mộng Nguyệt cảm thấy, mùi hương này so với...... Lại là có chút chênh lệch.Chờ cô đi vào bàn ăn, mẹ Hứa đã múc canh cùng sủi cảo vào chén cho cô.Hứa Mộng Nguyệt bưng lên chén ngửi một ngụm, chẳng sợ bụng vẫn đói như cũ, lại không phải mùi vị lúc trước, không có cảm giác ngửi được liền thèm.Cô nhăn mày lại, dùng cái muỗng múc canh uống một ngụm, phát hiện hoàn toàn không phải hương vị chính mình chờ mong, lửa giận đè ở trong lòng cô lại lần nữa bộc phát ra, chỉ cảm thấy hôm nay quả thực không có một việc có thể làm cô vui vẻ.
"Con không ăn nữa!" cô "Phanh" một tiếng buông chén xuống, bước chân có chút nặng lại lần nữa lên lầu.
"Ai! Nguyệt Nguyệt ——" mẹ Hứa gọi cô, cầm lên chén nếm hai ngụm, "Hương vị cũng khá tốt, con bé như thế nào uống một ngụm lại không ăn?"
Ngồi ở trong phòng khách cha Hứa nhìn thấy hết thảy, đã lười đến không muốn nói nữa.
Một ngày mới bắt đầu, lại là một ngày thời tiết tốt.
Buổi sáng, chờ Chu Linh cũng tới trong tiệm, Nguyễn Miên Man cùng chị ngồi ở cửa, đối diện thùng nước lấy thịt ốc đồng.Thùng ốc đồng cũng là chú Phùng đưa lại đây, bởi vì tương đối ít, cho nên một thùng này tương đương với tặng không.
Nguyễn Miên Man cảm thấy ăn ốc đồng phải lể như không đã ghiền, vì thế chuẩn bị đem thịt ốc lấy ra, thêm một món cơm chiên thịt ốc đồng mới cho khách hàng nếm thử.Quả Quý Nhỏ ngay từ đầu còn ở bên cạnh xem náo nhiệt, thậm chí muốn dùng móng vuốt đi vớt ốc đồng, bị Nguyễn Miên Man đuổi vài lần, mới ngừng lại chay qua cây đào bên kia chơi đùa.
"Cô chủ, cây đào này sẽ kết quả đào sao?" Chu Linh lại lấy ra một con ốc, nhìn cây đào bên cạnh hỏi.
Nguyễn Miên Man hồi ức hai giây nói: "Có quả, tuy rằng kết được quả đào không lớn, nhưng rất ngọt."
Cô nói xong, nhìn về phía kia có năm đầu cây đào, mắt sắc phát hiện giống như đã kết ra mấy quả đào xanh.
Xác định chính mình không nhìn lầm sau, cô lập tức chỉ cho Chu Linh xem."Thật đúng là có, chờ quả đào chín, có thể tiết kieemk chút tiền trái cây." Chu Linh cười nói.
Nguyễn Miên Man gật đầu, bỗng nhiên nhớ tới, trái cây trong nhà vẫn luôn là ông Ngô cùng anh Cảnh Lâm đưa, cô giống như vốn dĩ cũng không mất tiền mua trái cây.
Hai người không sai biệt lắm thu phục một thùng ốc đồng, bà Lâm dẫm kéo xe ba bánh lại đây, trên xe là tràn đầy hơn 210 cân đậu phộng.
Thấy bà hiện tại liền lột xong 300 cân đậu phộng quả, Nguyễn Miên Man kinh ngạc qua đi vội vàng nói: "Bà không cần gấp như vậy."
"Ngày hôm qua là cuối tuần, hai đứa nhỏ rảnh rỗi, hơn nữa có mấy bạn học của con bé lại đây chơi, thuận tiện giúp đỡ lột mấy giờ mới nhanh như vậy." Bà Lâm giải thích nói.
Nghe vậy, Nguyễn Miên Man lúc này mới yên lòng, cùng Chu Linh cùng nhau dỡ xuống đậu phộng, đem tiền thanh toán chi bà.
Chờ bà Lâm cầm tiền cười tủm tỉm kéo xe ba bánh rời đi, Chu Linh nhịn không được thở dài.
"Làm sao vậy?" Nguyễn Miên Man nhìn về phía cô.
Chu Linh nói: "Chỉ là cảm thấy bà lão quá không dễ dàng."
"Em thấy hai đứa nhỏ nhà bà Lâm đều không tồi, thân thể bà còn khỏe mạnh, ngày sau khẳng định có thể hưởng hạnh phúc cuối đời." Nguyễn Miên Man nói.
Cô kỳ thật cũng không có làm cái gì, hai đứa nhỏ nhà họ Lâm ở trên đường nhìn đến cô, đều sẽ chủ động lại đây chào cô, gặp cô xách theo đồ vật, còn một hai phải hỗ trợ phụ một chút.Bởi vậy có thể thấy được, hai đứa đều là đứa nhỏ biết cảm ơn, chờ bọn họ lớn lên, bà Lâm tương lai khẳng định có dựa vào.
"Đúng vậy." Gặp qua hai đứa nhỏ kia Chu Linh gật đầu.
Tới gần giữa trưa, khách hàng tiệm cơm chiên Hạnh Phúc mở app bánh trôi cơm hộp, nhìn đến thực đơn tiệm cơm chiên Hạnh Phúc không có gạo nếp rót tràng heo, mà là nhiều hơn một món cơm chiên ốc đồng, không ít khách hàng thở phào một hơi.
Còn tốt, còn tốt!
Có ngươi nói bọn họ không muốn ăn không đặt là được, gì đến nông nỗi này? Bọn họ đương nhiên biết có thể không đặt, nhưng không chịu nổi hai từ "tràng hèo", đồng thời lại quá mức tín nhiệm tay nghề chủ tiệm, lo lắng thật cho vào thực đơn, người thích ăn đăt xong lại dụ hoặc bọn họ, đến lúc đó vạn nhất bị thèm đến, bọn họ là nghe tâm hay nghe miệng?
Bất quá những khách hàng chờ mong món này lại có chút thất vọng, ở khu bình luận thúc giục lên, nhắc nhở chủ tiệm đừng quên tối hôm qua nói muốn làm gạo nếp rót tràng heo.
Trên thực tế, Nguyễn Miên Man đương nhiên không có quên gạo nếp rót tràng heo, cô buổi sáng liền đi chợ, bất quá đối phương tỏ vẻ sạp hắn vốn dĩ cũng không nhiều lắm, hôm nay đã bán xong rồi, nếu yêu cầu số lượng tương đối nhiều, nên đặt trước.Cho nên, hôm nay gạo nếp rót tràng heo khẳng định là không có, chờ ngày mai mới có.
Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc mở cửa, một đám khách hàng quen đi làm lười biếng đều ở khu bình luận nói chuyện, còn có người nhắc tới tiệm cơm chiên Thiên Nguyệt, nói cửa hàng này hình như đóng cửa.
【5** còn: Làm buôn bán chính là vì kiếm tiền, chủ tiệm này đầu óc lại có vấn đề, buôn bán lại tặng tiền cho người ta, không đóng cửa mới kỳ quái đâu. 】
Tuy rằng đại bộ phận cửa hàng mới vừa mở đều là trạng thái bị lỗ, nhưng cũng không có giống tiệm cơm chiên Thiên Nguyệt như vậy, nó đóng cửa, trừ bỏ khách hàng chưa chiếm đủ tiện nghi, rất nhiều người một chút cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
【n**x: Đúng vậy, cũng không biết ông chủ cửa hàng này là tiền nhiều quá cần tiêu bớt hay là như thế nào. 】
【H**q: Cửa hàng này xác thật có chút không thể hiểu được, không thể hiểu vì sao mở cửa hàng, không thể hiểu vì sao tiêu tiền làm hoạt động khuyến mãi như vậy, lại không thể vì sao lại đóng cửa, toàn bộ một hại người mà chẳng ích ta, hoàn toàn không biết hắn muốn làm gì. 】
【k**l: Nghĩ phức tạp như vậy làm gì, nói không chừng đơn thuần chính là oogn chủ nhà này đầu óc có vấn đề. 】
【a**n: Các ngươi đừng nói như vậy nha! Vạn nhất tiệm cơm chiên Thiên Nguyệt chính là tiền nhiều muốn làm việc tốt, mời người ta ăn cơm đâu ~】
【j**s: Không thêm cái dấu câu cuối cùng, tôi liền tin anh là giúp ông chủ tiệm cơm chiên Thiên Nguyệt nói chuyện. 】
Bọn họ hàn huyên một hồi, chờ tiệm cơm chiên Hạnh Phúc bắt đầu buôn bán, lập tức đều một lần nữa chạy về trong tiệm, vội vàng bắt đầu hạ đơn.Không chạy nhanh không được, rốt cuộc hôm nay ra món mới cơm chiên ốc đồng, chính là số lượng có hạn.
Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, nhận được đơn hàng, Nguyễn Miên Man liền tiến phòng bếp bận rộn.Mấy đơn đầu, tất nhiên sẽ có cơm chiên ốc đồng, Nguyễn Miên Man trực tiếp làm nóng một nồi thịt ốc.
Thịt ốc đồng trước tiên xào chín cùng các loại gia vị, một chút là từ trong nồi tỏa ra mùi cay thơm.Thịt ốc đồng hơn săn lại liền cho măng đã luộc qua cắt hạt lựu vào, chờ màu sắc của măng khẽ thay đổi, cuối cùng bỏ vào cơm đã trộn cùng trứng gà vào.Thịt ốc đồng kỳ thật ít khi lấy ra làm cơm chiên, đều là trực tiếp xào ăn, bất quá loại ốc này thịt tươi, hơn nữa tay nghề Nguyễn Miên Man tốt, xào ra thành phẩm cũng thực không tồi, ngửi thôi cũng làm người ta thập phần muốn ăn.
"Chủ tiệm, tôi siêu thích ăn ốc đồng, có thể bán cho tôi một chén cơm chiên ốc đồng không?"
Một vị nhân viên giao cơm đi vào trong tiệm, ngửi được mùi hương biết được trong tiệm hôm nay có món mới cơm chiên ốc đồng, nhịn không được tiến đến cửa phòng bếp.
Quả Quýt Nhỏ đang ngồi xổm nhìn không chớp mắt vào phòng bếp bị người đột nhiên lại đây dọa đến, đột nhiên nhảy dựng lên, hướng hắn hung dữ mà rống lên hai tiếng.Nguyễn Miên Man quay đầu, thấy hắn một đại nam nhân bị Quả Quýt Nhỏ dọa đến dán vào góc tường, giáp huấn Quả Quýt Nhỏ một câu sau nói: "Có thể thì có thể, bất quá lượng thịt ốc đồng sẽ không có quá nhiều."
"Không thành vấn đề, cảm ơn chủ tiệm!"
Có ăn liền rất vừa lòng nhân viên giao cơm cao hứng mà trở lại vị trí, chờ Chu Linh bưng cơm chiên đưa ốc đồng ra tới, hắn gấp không chờ nổi bưng lên đĩa há một mồm to.Cơm chiên này hơi cay, một ngụm đi xuống, mùi thịt ốc đồng cay lại tươi, măng giòn ngọt, trứng gà thơm, ba loại nguyên liệu bất đồng lại hòa quyện bên nhau, ngon đến làm người ta muốn thét lên.
Nhân viên giao cơm bưng đĩa ăn mấy miếng to, thẳng đến trong miệng không nhai được nhiều cơm như vậy mới tạm thời ngẩng đầu, một bên nhấm nuốt một bên còn nhịn không được múc lên một con ốc nhét vào trong miệng.Ăn ngon, ăn quá ngon!
Hắn ăn đến ngon lành, bỗng nhiên cảm giác được cẳng chân bị chụp một chút, cúi đầu liền nhìn đến mèo con mới vừa rồi kia còn hung dữ, lúc này lại nhuyễn manh đáng yêu mà nhìn chính mình, không phải, hẳn là nhìn cơm chiên trong tay mình.
"Meo ô ~"
Thấy người này ngây ngốc mà nhìn chính mình, Quả Quýt Nhỏ nửa đứng lên hướng hắn kêu.
"Mày cũng muốn ăn sao? Chính là cơm này có chút cay......"Nhân viên giao cơm chịu không nổi nó làm nũng, có chút do dự.
"Quả Quýt Nhỏ lại đây, không được quấy rầy khách nhân ăn cơm!" Chu Linh nhìn đến nó lại muốn lừa ăn lừa uống từ khách, hô.Trong phòng bếp Nguyễn Miên Man nghe được thanh âm, đi theo hô: "Quả Quýt Nhỏ."
Nghe Chu Linh nói Quả Quýt Nhỏ còn thờ ơ, chờ nghe được thanh âm Nguyễn Miên Man, lập tức một lần nữa trở lại cửa phòng bếp.Nguyễn Miên Man bớt thời giờ liếc mắt một cái, thấy nó ghé vào cửa khoe mẽ, cầm ít thịt gà cho nó ăn.
Có lẽ là hôm nay là thứ hai, hơn nữa tiệm cơm chiên Thiên Nguyệt đóng cửa, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc sinh ý đặc biệt tốt, so với lúc trước bất luận ngày nào đều tốt hơn.Nguyễn Miên Man cũng không còn có thể chú ý mèo con, lúc sau liền giống con quay vội vàng không ngừng, đang nấu còn phải nhờ Chu Linh đi mua chút nguyên liệu nấu ăn trở về.
Office building nọ.
Trương San vẻ mặt hưởng thụ mà ăn cơm chiên ốc đồng mới ra của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, trong lòng cảm thán trù nghệ của chủ tiệm quả thực là thần tiên.
Ngô, thịt ốc đồng này khá ngon nha, măng cũng ngon giòn, nếu có thể ăn một đĩa tràn đầy thịt ốc đồng xào măng riêng, dùng cái muỗng múc ăn có bao nhiêu sảng khoái a!Lại ăn nhiều mấy miếng, cô nhịn không được mà mơ mộng.Cơm chiên ốc đồng tự nhiên là ngon, cũng bởi vì quá ngon, cô mới muốn nếm thử ốc đồng xào măng, cỉ có thịt và thịt.
Trương San ăn xong non nửa chén cơm chiên, dư quang bỗng nhiên phát hiện bên cạnh nữ đồng nghiệp, trên bàn bày một đống hộp cơm, trừ bỏ trên tay cầm cơm chiên thịt ốc đồng, còn có cơm chiên tóp mỡ, canh tam tiên, đậu phộng rang, đậu phộng bọc đường.
"Không phải, cậu như thế nào đặt nhiều như vậy? Ăn hết sao?"
"Không có biện pháp, vài ngày không ăn, thật sự nghĩ quá thèm, một lúc khống chế không được liền đặt nhiều như vậy." Nữ đồng nghiệp cũng có chút bất đắc dĩ, bất quá nghĩ buổi tối còn có thể làm nóng lại ăn một hồi, cũng không tính là quá bối rối.
Trương San lúc này mới nhớ tới, mấy ngày hôm trước cô bạn toàn đặt đồ từ tiệm cơm chiên Thiên Nguyệt kia, tranh thủ khuyến mãi, cười trêu ghẹo một câu: "Hiện tại đã biết, vẫn là nhà ai cơm thơm đi?"
"Ngay từ đầu đã biết! Bất quá tớ không giống cậu a, tiền lương đều có thể tùy tiện tiêu, còn có cha mẹ trợ cấp, mỗi tháng tôi còn phải gửi tiền trở về, có thể tiết kiệm tự nhiên vẫn nên tiết kiệm một ít." Cũng chính vì cơm tiệm cơm chiên Hạnh Phúc thật sự ăn quá ngon, hơn nữa cũng không tính quá đắt, lúc này cố mới tiêt skieemj tiền mua quần áo, giày dép một chút tới đặt cơm hộp, bằng không giống như trước, cô đều là mì gói hoặc là bánh mì sữa bò linh tinh chắp vá.
Trương San nghe được lời này, thu liễm biểu tình trêu ghẹo, nói sang chuyện khác: "Chủ tiệm ra món mới cơm chiên ốc đồng ăn ngon thật, đặc biệt là thịt ốc đồng bên trong, hương cay tươi mới lại không mất độ dẻo dai, hận không thể trực tiếp ăn một đĩa riêng!"
Nữ đồng nghiệp nghe vậy, tán đồng mà mãnh liệt gật đầu: "Tôi còn là lần đầu ăn cơm chiên ốc đồng, không nghĩ tới ăn ngon như vậy, nếu là chủ tiệm bán thịt ốc đồng riêng, tôi khẳng định muốn mua."
"Đúng vậy đúng vậy, tôi cảm thấy thịt ốc đồng này trực tiếp làm đồ ăn vặt ăn cũng được!"
"Đúng vậy, tôi nhớ rõ có gói thịt ốc đồng đồ hút chân không, quầy ăn vặt có bán, hương vị còn không ngon bằng cái này đâu."
"Chờ ăn xong chúng ta liền đi khu bình luận kêu chủ tiệm bán riêng thịt ốc đồng xào!"
Nhà ông chủ Hùng ca nướng BBQ cơm chiên.Hai đứa nhỏ ăn cơm chiên dứa tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, hận không thể đem mặt đều vùi vào trong chén.
Thanh âm của cô có chút thấp, mẹ Hứa nhất thời không nghe rõ: "Con nói con muốn ăn trăm điểu cái gì?"
"Tối muộn còn muốn ăn cái gì bách điểu triều phượng!" cha Hứa đối với đồ ăn hiểu biết tương đối nhiều, lập tức đoán được cô muốn ăn cái gì, tức giận nói.
"Cái gì mà tối muộn, lúc này không phải còn sớm sao." mẹ Hứa dỗi chồng một câu, quay đầu nhìn về phía con gái, "Ngoan, con đi tắm rửa một phen, mẹ liền bảo chú Lưu làm cho con nha."
"Mẹ hiền chiều hư con!" Chờ hai mẹ con một người lên lầu, một người đi phòng bếp, cha Hứa phụ lắc đầu nói.
Chú Lưu là đầu bếp nhà họ Hứa, trước kia làm ở khách sạn Thiên Nguyệt, lớn tuổi chịu không nổi lượng công việc ở khách sạn, chuyển đến Hứa gia làm đầu bếp gia đình.Mẹ Hứa đi phòng bếp khách khí nhờ hắn làm một phần bách điểu triều phượng, chú Lưu tự nhiên sẽ không cự tuyệt.Hiện đại, khoa học kỹ thuật phát triển, thời gian gấp cũng có cách làm trong thời gian gấp, chờ Hứa Mộng Nguyệt chậm rì rì tắm rửa, sấy tóc xong đi ra, bách điểu triều phượng đã làm tốt.
"Nguyệt Nguyệt, mau tới đây, xem chú Lưu làm bách điểu triều phượng cho con xinh đẹp chưa này." Mẹ Hứa đón con gái nói.
Xinh đẹp không xinh đẹp trước không nói, từ thang lầu xuống tới Hứa Mộng Nguyệt cảm thấy, mùi hương này so với...... Lại là có chút chênh lệch.Chờ cô đi vào bàn ăn, mẹ Hứa đã múc canh cùng sủi cảo vào chén cho cô.Hứa Mộng Nguyệt bưng lên chén ngửi một ngụm, chẳng sợ bụng vẫn đói như cũ, lại không phải mùi vị lúc trước, không có cảm giác ngửi được liền thèm.Cô nhăn mày lại, dùng cái muỗng múc canh uống một ngụm, phát hiện hoàn toàn không phải hương vị chính mình chờ mong, lửa giận đè ở trong lòng cô lại lần nữa bộc phát ra, chỉ cảm thấy hôm nay quả thực không có một việc có thể làm cô vui vẻ.
"Con không ăn nữa!" cô "Phanh" một tiếng buông chén xuống, bước chân có chút nặng lại lần nữa lên lầu.
"Ai! Nguyệt Nguyệt ——" mẹ Hứa gọi cô, cầm lên chén nếm hai ngụm, "Hương vị cũng khá tốt, con bé như thế nào uống một ngụm lại không ăn?"
Ngồi ở trong phòng khách cha Hứa nhìn thấy hết thảy, đã lười đến không muốn nói nữa.
Một ngày mới bắt đầu, lại là một ngày thời tiết tốt.
Buổi sáng, chờ Chu Linh cũng tới trong tiệm, Nguyễn Miên Man cùng chị ngồi ở cửa, đối diện thùng nước lấy thịt ốc đồng.Thùng ốc đồng cũng là chú Phùng đưa lại đây, bởi vì tương đối ít, cho nên một thùng này tương đương với tặng không.
Nguyễn Miên Man cảm thấy ăn ốc đồng phải lể như không đã ghiền, vì thế chuẩn bị đem thịt ốc lấy ra, thêm một món cơm chiên thịt ốc đồng mới cho khách hàng nếm thử.Quả Quý Nhỏ ngay từ đầu còn ở bên cạnh xem náo nhiệt, thậm chí muốn dùng móng vuốt đi vớt ốc đồng, bị Nguyễn Miên Man đuổi vài lần, mới ngừng lại chay qua cây đào bên kia chơi đùa.
"Cô chủ, cây đào này sẽ kết quả đào sao?" Chu Linh lại lấy ra một con ốc, nhìn cây đào bên cạnh hỏi.
Nguyễn Miên Man hồi ức hai giây nói: "Có quả, tuy rằng kết được quả đào không lớn, nhưng rất ngọt."
Cô nói xong, nhìn về phía kia có năm đầu cây đào, mắt sắc phát hiện giống như đã kết ra mấy quả đào xanh.
Xác định chính mình không nhìn lầm sau, cô lập tức chỉ cho Chu Linh xem."Thật đúng là có, chờ quả đào chín, có thể tiết kieemk chút tiền trái cây." Chu Linh cười nói.
Nguyễn Miên Man gật đầu, bỗng nhiên nhớ tới, trái cây trong nhà vẫn luôn là ông Ngô cùng anh Cảnh Lâm đưa, cô giống như vốn dĩ cũng không mất tiền mua trái cây.
Hai người không sai biệt lắm thu phục một thùng ốc đồng, bà Lâm dẫm kéo xe ba bánh lại đây, trên xe là tràn đầy hơn 210 cân đậu phộng.
Thấy bà hiện tại liền lột xong 300 cân đậu phộng quả, Nguyễn Miên Man kinh ngạc qua đi vội vàng nói: "Bà không cần gấp như vậy."
"Ngày hôm qua là cuối tuần, hai đứa nhỏ rảnh rỗi, hơn nữa có mấy bạn học của con bé lại đây chơi, thuận tiện giúp đỡ lột mấy giờ mới nhanh như vậy." Bà Lâm giải thích nói.
Nghe vậy, Nguyễn Miên Man lúc này mới yên lòng, cùng Chu Linh cùng nhau dỡ xuống đậu phộng, đem tiền thanh toán chi bà.
Chờ bà Lâm cầm tiền cười tủm tỉm kéo xe ba bánh rời đi, Chu Linh nhịn không được thở dài.
"Làm sao vậy?" Nguyễn Miên Man nhìn về phía cô.
Chu Linh nói: "Chỉ là cảm thấy bà lão quá không dễ dàng."
"Em thấy hai đứa nhỏ nhà bà Lâm đều không tồi, thân thể bà còn khỏe mạnh, ngày sau khẳng định có thể hưởng hạnh phúc cuối đời." Nguyễn Miên Man nói.
Cô kỳ thật cũng không có làm cái gì, hai đứa nhỏ nhà họ Lâm ở trên đường nhìn đến cô, đều sẽ chủ động lại đây chào cô, gặp cô xách theo đồ vật, còn một hai phải hỗ trợ phụ một chút.Bởi vậy có thể thấy được, hai đứa đều là đứa nhỏ biết cảm ơn, chờ bọn họ lớn lên, bà Lâm tương lai khẳng định có dựa vào.
"Đúng vậy." Gặp qua hai đứa nhỏ kia Chu Linh gật đầu.
Tới gần giữa trưa, khách hàng tiệm cơm chiên Hạnh Phúc mở app bánh trôi cơm hộp, nhìn đến thực đơn tiệm cơm chiên Hạnh Phúc không có gạo nếp rót tràng heo, mà là nhiều hơn một món cơm chiên ốc đồng, không ít khách hàng thở phào một hơi.
Còn tốt, còn tốt!
Có ngươi nói bọn họ không muốn ăn không đặt là được, gì đến nông nỗi này? Bọn họ đương nhiên biết có thể không đặt, nhưng không chịu nổi hai từ "tràng hèo", đồng thời lại quá mức tín nhiệm tay nghề chủ tiệm, lo lắng thật cho vào thực đơn, người thích ăn đăt xong lại dụ hoặc bọn họ, đến lúc đó vạn nhất bị thèm đến, bọn họ là nghe tâm hay nghe miệng?
Bất quá những khách hàng chờ mong món này lại có chút thất vọng, ở khu bình luận thúc giục lên, nhắc nhở chủ tiệm đừng quên tối hôm qua nói muốn làm gạo nếp rót tràng heo.
Trên thực tế, Nguyễn Miên Man đương nhiên không có quên gạo nếp rót tràng heo, cô buổi sáng liền đi chợ, bất quá đối phương tỏ vẻ sạp hắn vốn dĩ cũng không nhiều lắm, hôm nay đã bán xong rồi, nếu yêu cầu số lượng tương đối nhiều, nên đặt trước.Cho nên, hôm nay gạo nếp rót tràng heo khẳng định là không có, chờ ngày mai mới có.
Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc mở cửa, một đám khách hàng quen đi làm lười biếng đều ở khu bình luận nói chuyện, còn có người nhắc tới tiệm cơm chiên Thiên Nguyệt, nói cửa hàng này hình như đóng cửa.
【5** còn: Làm buôn bán chính là vì kiếm tiền, chủ tiệm này đầu óc lại có vấn đề, buôn bán lại tặng tiền cho người ta, không đóng cửa mới kỳ quái đâu. 】
Tuy rằng đại bộ phận cửa hàng mới vừa mở đều là trạng thái bị lỗ, nhưng cũng không có giống tiệm cơm chiên Thiên Nguyệt như vậy, nó đóng cửa, trừ bỏ khách hàng chưa chiếm đủ tiện nghi, rất nhiều người một chút cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
【n**x: Đúng vậy, cũng không biết ông chủ cửa hàng này là tiền nhiều quá cần tiêu bớt hay là như thế nào. 】
【H**q: Cửa hàng này xác thật có chút không thể hiểu được, không thể hiểu vì sao mở cửa hàng, không thể hiểu vì sao tiêu tiền làm hoạt động khuyến mãi như vậy, lại không thể vì sao lại đóng cửa, toàn bộ một hại người mà chẳng ích ta, hoàn toàn không biết hắn muốn làm gì. 】
【k**l: Nghĩ phức tạp như vậy làm gì, nói không chừng đơn thuần chính là oogn chủ nhà này đầu óc có vấn đề. 】
【a**n: Các ngươi đừng nói như vậy nha! Vạn nhất tiệm cơm chiên Thiên Nguyệt chính là tiền nhiều muốn làm việc tốt, mời người ta ăn cơm đâu ~】
【j**s: Không thêm cái dấu câu cuối cùng, tôi liền tin anh là giúp ông chủ tiệm cơm chiên Thiên Nguyệt nói chuyện. 】
Bọn họ hàn huyên một hồi, chờ tiệm cơm chiên Hạnh Phúc bắt đầu buôn bán, lập tức đều một lần nữa chạy về trong tiệm, vội vàng bắt đầu hạ đơn.Không chạy nhanh không được, rốt cuộc hôm nay ra món mới cơm chiên ốc đồng, chính là số lượng có hạn.
Tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, nhận được đơn hàng, Nguyễn Miên Man liền tiến phòng bếp bận rộn.Mấy đơn đầu, tất nhiên sẽ có cơm chiên ốc đồng, Nguyễn Miên Man trực tiếp làm nóng một nồi thịt ốc.
Thịt ốc đồng trước tiên xào chín cùng các loại gia vị, một chút là từ trong nồi tỏa ra mùi cay thơm.Thịt ốc đồng hơn săn lại liền cho măng đã luộc qua cắt hạt lựu vào, chờ màu sắc của măng khẽ thay đổi, cuối cùng bỏ vào cơm đã trộn cùng trứng gà vào.Thịt ốc đồng kỳ thật ít khi lấy ra làm cơm chiên, đều là trực tiếp xào ăn, bất quá loại ốc này thịt tươi, hơn nữa tay nghề Nguyễn Miên Man tốt, xào ra thành phẩm cũng thực không tồi, ngửi thôi cũng làm người ta thập phần muốn ăn.
"Chủ tiệm, tôi siêu thích ăn ốc đồng, có thể bán cho tôi một chén cơm chiên ốc đồng không?"
Một vị nhân viên giao cơm đi vào trong tiệm, ngửi được mùi hương biết được trong tiệm hôm nay có món mới cơm chiên ốc đồng, nhịn không được tiến đến cửa phòng bếp.
Quả Quýt Nhỏ đang ngồi xổm nhìn không chớp mắt vào phòng bếp bị người đột nhiên lại đây dọa đến, đột nhiên nhảy dựng lên, hướng hắn hung dữ mà rống lên hai tiếng.Nguyễn Miên Man quay đầu, thấy hắn một đại nam nhân bị Quả Quýt Nhỏ dọa đến dán vào góc tường, giáp huấn Quả Quýt Nhỏ một câu sau nói: "Có thể thì có thể, bất quá lượng thịt ốc đồng sẽ không có quá nhiều."
"Không thành vấn đề, cảm ơn chủ tiệm!"
Có ăn liền rất vừa lòng nhân viên giao cơm cao hứng mà trở lại vị trí, chờ Chu Linh bưng cơm chiên đưa ốc đồng ra tới, hắn gấp không chờ nổi bưng lên đĩa há một mồm to.Cơm chiên này hơi cay, một ngụm đi xuống, mùi thịt ốc đồng cay lại tươi, măng giòn ngọt, trứng gà thơm, ba loại nguyên liệu bất đồng lại hòa quyện bên nhau, ngon đến làm người ta muốn thét lên.
Nhân viên giao cơm bưng đĩa ăn mấy miếng to, thẳng đến trong miệng không nhai được nhiều cơm như vậy mới tạm thời ngẩng đầu, một bên nhấm nuốt một bên còn nhịn không được múc lên một con ốc nhét vào trong miệng.Ăn ngon, ăn quá ngon!
Hắn ăn đến ngon lành, bỗng nhiên cảm giác được cẳng chân bị chụp một chút, cúi đầu liền nhìn đến mèo con mới vừa rồi kia còn hung dữ, lúc này lại nhuyễn manh đáng yêu mà nhìn chính mình, không phải, hẳn là nhìn cơm chiên trong tay mình.
"Meo ô ~"
Thấy người này ngây ngốc mà nhìn chính mình, Quả Quýt Nhỏ nửa đứng lên hướng hắn kêu.
"Mày cũng muốn ăn sao? Chính là cơm này có chút cay......"Nhân viên giao cơm chịu không nổi nó làm nũng, có chút do dự.
"Quả Quýt Nhỏ lại đây, không được quấy rầy khách nhân ăn cơm!" Chu Linh nhìn đến nó lại muốn lừa ăn lừa uống từ khách, hô.Trong phòng bếp Nguyễn Miên Man nghe được thanh âm, đi theo hô: "Quả Quýt Nhỏ."
Nghe Chu Linh nói Quả Quýt Nhỏ còn thờ ơ, chờ nghe được thanh âm Nguyễn Miên Man, lập tức một lần nữa trở lại cửa phòng bếp.Nguyễn Miên Man bớt thời giờ liếc mắt một cái, thấy nó ghé vào cửa khoe mẽ, cầm ít thịt gà cho nó ăn.
Có lẽ là hôm nay là thứ hai, hơn nữa tiệm cơm chiên Thiên Nguyệt đóng cửa, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc sinh ý đặc biệt tốt, so với lúc trước bất luận ngày nào đều tốt hơn.Nguyễn Miên Man cũng không còn có thể chú ý mèo con, lúc sau liền giống con quay vội vàng không ngừng, đang nấu còn phải nhờ Chu Linh đi mua chút nguyên liệu nấu ăn trở về.
Office building nọ.
Trương San vẻ mặt hưởng thụ mà ăn cơm chiên ốc đồng mới ra của tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, trong lòng cảm thán trù nghệ của chủ tiệm quả thực là thần tiên.
Ngô, thịt ốc đồng này khá ngon nha, măng cũng ngon giòn, nếu có thể ăn một đĩa tràn đầy thịt ốc đồng xào măng riêng, dùng cái muỗng múc ăn có bao nhiêu sảng khoái a!Lại ăn nhiều mấy miếng, cô nhịn không được mà mơ mộng.Cơm chiên ốc đồng tự nhiên là ngon, cũng bởi vì quá ngon, cô mới muốn nếm thử ốc đồng xào măng, cỉ có thịt và thịt.
Trương San ăn xong non nửa chén cơm chiên, dư quang bỗng nhiên phát hiện bên cạnh nữ đồng nghiệp, trên bàn bày một đống hộp cơm, trừ bỏ trên tay cầm cơm chiên thịt ốc đồng, còn có cơm chiên tóp mỡ, canh tam tiên, đậu phộng rang, đậu phộng bọc đường.
"Không phải, cậu như thế nào đặt nhiều như vậy? Ăn hết sao?"
"Không có biện pháp, vài ngày không ăn, thật sự nghĩ quá thèm, một lúc khống chế không được liền đặt nhiều như vậy." Nữ đồng nghiệp cũng có chút bất đắc dĩ, bất quá nghĩ buổi tối còn có thể làm nóng lại ăn một hồi, cũng không tính là quá bối rối.
Trương San lúc này mới nhớ tới, mấy ngày hôm trước cô bạn toàn đặt đồ từ tiệm cơm chiên Thiên Nguyệt kia, tranh thủ khuyến mãi, cười trêu ghẹo một câu: "Hiện tại đã biết, vẫn là nhà ai cơm thơm đi?"
"Ngay từ đầu đã biết! Bất quá tớ không giống cậu a, tiền lương đều có thể tùy tiện tiêu, còn có cha mẹ trợ cấp, mỗi tháng tôi còn phải gửi tiền trở về, có thể tiết kiệm tự nhiên vẫn nên tiết kiệm một ít." Cũng chính vì cơm tiệm cơm chiên Hạnh Phúc thật sự ăn quá ngon, hơn nữa cũng không tính quá đắt, lúc này cố mới tiêt skieemj tiền mua quần áo, giày dép một chút tới đặt cơm hộp, bằng không giống như trước, cô đều là mì gói hoặc là bánh mì sữa bò linh tinh chắp vá.
Trương San nghe được lời này, thu liễm biểu tình trêu ghẹo, nói sang chuyện khác: "Chủ tiệm ra món mới cơm chiên ốc đồng ăn ngon thật, đặc biệt là thịt ốc đồng bên trong, hương cay tươi mới lại không mất độ dẻo dai, hận không thể trực tiếp ăn một đĩa riêng!"
Nữ đồng nghiệp nghe vậy, tán đồng mà mãnh liệt gật đầu: "Tôi còn là lần đầu ăn cơm chiên ốc đồng, không nghĩ tới ăn ngon như vậy, nếu là chủ tiệm bán thịt ốc đồng riêng, tôi khẳng định muốn mua."
"Đúng vậy đúng vậy, tôi cảm thấy thịt ốc đồng này trực tiếp làm đồ ăn vặt ăn cũng được!"
"Đúng vậy, tôi nhớ rõ có gói thịt ốc đồng đồ hút chân không, quầy ăn vặt có bán, hương vị còn không ngon bằng cái này đâu."
"Chờ ăn xong chúng ta liền đi khu bình luận kêu chủ tiệm bán riêng thịt ốc đồng xào!"
Nhà ông chủ Hùng ca nướng BBQ cơm chiên.Hai đứa nhỏ ăn cơm chiên dứa tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, hận không thể đem mặt đều vùi vào trong chén.
Danh sách chương