Editor: Thienyetkomanhme

【o6: Chuẩn, thật sự ăn ngon, hơn nữa nhìn cũng xinh đẹp, ngươi chỉ cần đừng nghĩ đến nguyên liệu nấu ăn, nếm một ngụm, sau đó liền phát hiện, tràng heo gì đó đều là mây bay, chỉ cần ăn ngon là có thể chấp nhận hết! 】

【 mộng k: Tôi chứng minh, ăn ngon thật sự, mặc kệ là hấp hay là chiên, hương vị đều đặc biệt thơm. Hơn nữa không riêng tôi thích, cả nhà ta cũng thích ăn, đặc biệt là bà tôi, bà tuổi lớn răng không tốt, chúng tôi cũng không dám cho bà đồ chiên, bà còn một hai phải ăn, lại còn nói ăn nghiện rồi, cơm nước xong còn muốn cầm một cái ở trong tay, dùng hàm răng nhấm nháp. [ hình ảnh ] [ hình ảnh ] 】

【hq: Tôi không nghe, tôi không nghe......】

......

Phía dưới còn có rất nhiều bình luận thú vị, một đám khách hàng miệng chê nhưng thân thể lại thành thật, mấy người dùng các loại lý do "Thật thơm", xem đến làm Nguyễn Miên Man thiếu chút nữa cười chết.Đặc biệt là đối lập với bình luận hôm trước của bọn họ, thoạt nhìn càng thêm có ý tứ.

Nguyễn Miên Man cười một hồi, buông di động, ôm đến mèo con không biết nhảy lên giường tre từ khi nào,bắt đầu ngủ trưa.

Ngược lại mấy khách hàng buổi trưa không đặt gạo nếp rót tràng heo, nhìn đến các bình luận khen ngợi, có chút rối rắm, rất muốn biết có phải hay không ngon như vậy.

Hôm nay thời tiết có một chút nóng, bất quá giường tre mát mẻ ngẫu nhiên lại có gió mát từ ngoài cửa sổ thổi vào, thật ra lúc ngủ cũng rất thoải mái.Nguyễn Miên Man một giấc ngủ dậy, mở mắt ra, trước tiên nhìn thấy mèo con ghé vào bên người mình.

Quả Quýt Nhỏ không biết thức từ lúc nào hay không ngủ, lúc này đnag mở to đôi mắt tròn xe, dùng móng vuốt màu trắng đẩy mấy sợi tóc của cô rớt ra bên ngoài đẩy lại giường tre.Còn chưa hoàn toàn tỉnh táo, Nguyễn Miên Man thấy một màn như vậy, có chút lười biếng mà giơ tay gãi gãi cằm nó.

"Meo ô ~"

Phát hiện cô tỉnh, Quả Quýt Nhỏ lập tức đứng lên, một móng vuốt đặt trên cổ tay cô, theo sau đầu cũng cọ lên, như là đang làm nũng.Tỉnh táo lại Nguyễn Miên Man nắm lên di động nhìn thời gian, sờ sờ đầu nó: "Đi thôi, chúng ta xuóng dưới lầu."

"Meo ~"Quả Quýt Nhỏ lên tiếng, lúc cô đứng dậy đi ra ngoài liền theo ở phía sau.

Buổi chiều bốn giờ rưỡi, tiệm cơm chiên Hạnh Phúc tiếp tục buôn bán.

Chu Linh báo đơn phát hiện, số lượng gạo nếp rót tràng heo tựa hồ so với buổi trưa lại nhiều hơn một chút, khóe môi Nguyễn Miên Man khẽ nhếch.Trên thực tế, lúc làm gạo nếp rót tràng heo, cô cố ý khắc thêm mấy đóa hoa trang trí, xác thật mang theo một chút tâm tư trêu đùa, nhưng cô cũng không nghĩ tới khách hàng lại dễ dụ như vậy.

Vị nhân viên giao cơm đầu tiên tới cửa hàng, ngồi xuống không tới hai phút liền chịu không nổi mùi hương từ phòng bếp bay ra, trực tiếp đứng dậy ra cửa, dựa vào cạnh cửa chơi di động.Hắn giữa trưa đã ở trong tiệm ăn qua một phần, bữa tối thật không dám lại xa xỉ nữa, chỉ có thể cùng dụ hoặc giữ khoảng cách.

Giơ di xem tuyến đường giao cơm, nhân viên giao cơm dư quang nhìn đến có bà lão vội vã hướng tới bên này, nhiệt tâm hỏi câu: "Bà có chuyện gì sao?"

Người tới không phải ai khác, đúng là bà Chu, bà lại đây tự nhiên không có chuyện gì tốt, mà là tới tìm phiền toái.

Ngày hôm qua cháu dâu mang theo con trai rời đi, bà tức thì tức, lại cũng không coi là chuyện lớn, bởi vì cảm thấy cháu dâu không có khả năng ly hôn với cháu trai.Đương nhiên, ai cũng biết, cháu trai bà cả ngày chỉ lông bông, một đồng tiền cũng không kiếm được, không hiểu như thế nào bà lại tự tin như vậy.

Vốn dĩ bà Chu còn nghĩ, phải cho cháu dâu một vài học, nếu là muốn trở về, trừ phi dập đầu xin lỗi chính mình.Lại đột nhiên nghĩ tới, từ việc cháu dâu có tiền mua cơm chiên cho con trai, nghĩ ra hôm nay là ngày nó nhận tiền lương, vì thế lại sửa lại chủ ý, quyết định để cháu trai trước đem người đón về, đem tiền lại đây rồi nói sau.

Nhưng mà, có một số chuyện không quyết định thì thôi, nhưng quyết định trở về xong, cháu dâu phát hiện chính mình mấy năm nay vì cái gọi là cho con trai một gia đình hoàn chỉnh mà kiên trì, quả thực quá ngu ngốc.Cô ôm mẹ khóc rống một hồi, hận không thể cùng ngày liền ly hôn cùng chồng, sao có thể quay lại nhà họ Chu.

Cháu trai bà Chu chạy tới hai lượt cũng chưa đón được người trở về, ngược lại buổi sáng hôm nay bị cha vợ đánh một trận, sau đó trực tiếp bị kéo đi lãnh giấy ly hôn, về nhà còn ẩn ẩn có ý tứ trách bà mình, bà Chu sao có thể chịu được.Bà chạy tới nhà cháu dâu nháo lên, muốn đem người mang về, ngược lại bị cháu dâu vạch trần việc xấu trong nhà.Bà Chu dù da mặt dày, bị một đám người ở tiểu khu cháu dâu chỉ chỉ trỏ trỏ, vẫn là biết mất mặt, chỉ có thể về trước.

Trên đường trở về, bà càng nghĩ càng giận, lại không nghĩ là do sai lầm của mình, mà cảm thấy đều do chén cơm chiên kia mới nháo ra việc này, phải vọt tới tiệm cơm chiên Hạnh Phúc tính sổ.Nhìn đến người đàn ông cao to vẻ, mặt hung dữ ở cửa trừng mắt nhìn mình, lúc trước bởi vì miệng tiện thiếu chút nữa bị ông thông gia đánh, ông Chu theo phản xạ run lên một chút, ngay sau đó xoay người liền chạy.

Nhân viên giao cơm lớn lên có chút cao to, không cười thoạt nhìn hơ dữ, thấy bà chạy đến lại chạy đi, có chút không thể hiểu được.Chờ Chu Linh cầm đơn của hắn ra, nhân viên giao cơm cố ý nói một tiếng với cô.Chu Linh từ miêu tả của hắn đoán được là bà Chu tới, không khỏi nhíu mày.

Cô vào trong tiệm, lập tức đi tới phòng bếp nói: "Cô chủ, chị nghe nhân viên giao cơm mới vừa rồi nói, bà Chu vừa rồi đột nhiên chạy đến bên ngoài cửa hàng chúng ta, lại đột nhiên chạy đi rồi."

"Bà ấy tới làm cái gì?" ngữ khí Nguyễn Miên Man lộ ra vài phần không vui.

Chu Linh lắc đầu nói: "Khẳng định không có chuyện gì tốt."

Trong tiệm lúc này là lúc bận nhất, các cô đơn giản nói hai câu, cũng không có thời gian nghĩ nhiều.

Buổi tối đóng cửa, Nguyễn Miên Man buổi sáng hôm nay làm gạo nếp rót tràng heo nhiều như vậy, bán xong hôm na chỉ còn 2 khoanh, cơm chiên ốc đồng thì trước lúc đóng cửa đã bán sạch sẽ, đến nỗi hai tiếng trước khi đóng cửa chỉ có thể tạm thời hạ cơm chiên ốc đồng xuống khỏi thực đơn.

"Chị xem bình luận lúc trước, còn có điểm lo lắng gạo nếp rót tràng heo không bán được, không nghĩ tới bán khá nhanh." Chu Linh một bên dọn dẹp một bên nói.

Nguyễn Miên Man nghe vậy, cười nói: "Đúng vậy, em vốn đang cho rằng làm chỗ tràng này phải bán mấy ngày mới hết, hiện tại xem ra, ngày mai lại phải làm thêm một ít."

Chờ Chu Linh tan tầm về nhà, Nguyễn Miên Man đóng cửa, bỗng nhiên nhớ tới việc buổi chiều bà Chu lại đây.Lấy tính cách bà lão kia, lại đây khẳng định không chuyện tốt, bất quá Nguyễn Miên Man có chút kỳ quái, bà như thế nào tới lại đi ngay, đến lúc cửa tiệm đóng cửa cũng chưa quay lại.

Nguyễn Miên Man cũng chỉ nghi hoặc một chút, chờ đóng cửa kỹ càng, liền đem chuyện này vứt ra sau đầu, bắt đầu xem xét tiền lời hôm nay.

Thêm món gạo nếp rót tràng heo, tiền lời so với ngày hôm qua còn cao hơn một ít, mà khu bình luận, có chút giống buổi trưa.

【kl: Chủ tiệm, anh thắng, nhìn hình ảnh trên thực đơn cùng bình luận khen ngợi dụ hoặc, tôi không nhịn được, đặt một phần gạo nếp rót tràng heo chiên, ô ô...... Thật thơm! 】

【hq: Tôi...... Tôi cũng......】

【an: Đúng, tôi đặt gạo nếp rót tràng heo, tôi cũng xác thật ăn, cái gì? Anh hỏi tôi có ngon hay không? Hừ! Tôi là bởi vì ngon mới đặt sao? Tôi còn không phải là muốn ủng hộ chủ tiệm sao, không muốn đả kích chủ tiệm tích cực ra món mới lúc này mới đặt. 】

Tôi đây thật là cảm ơn!

Nguyễn Miên Man nhìn đến bình luận này, một bên cười một bên nghĩ.

【o6: Hiện tại mấy người có thể hiểu rõ đi? Không phải tôi thích tự vả, mà là món này thật sự nong! 】

【 mộng k: Ha ha ha ha, thích hóng chuyện. 】

【 là sơn: Tiết mục vả mặt này, thật là mặc kệ xem bao nhiêu lần đều buồn cười như vậy, tôi càng ngày càng thích tiệm cơm chiên Hạnh Phúc, chẳng những đồ ăn ngon, còn có cả truyện cười giải trí. 】

【4b: Bắt tay, bắt tay, tôi cũng vậy, hiện tại không có việc gì liền thích đến cửa khu bình luận hàng này nhìn xem, khu bình luận nhân tài quá nhiều, nói chuyện cũng dễ nghe, thật là nơi tốt xem truyện cười. 】

Nguyễn Miên Man nghĩ đến chính mình mỗi ngày đều phải đọc bình luận mới ngủ, tán đồng gật gật đầu, cảm thấy khu bình luận nhà mình nhân tài xác thật nhiều.

Buổi sáng ngày hôm sau, Chu Linh lúc tới trong tiệm, nói cho Nguyễn Miên Man một tin tức, bà Chu vào bệnh viện.

"Đang êm đẹp như thế nào lại nhập viện?" Nguyễn Miên Man hiếu kỳ nói.

Chu Linh một bên rửa nguyên liệu nấu ăn một bên nói: "Chị cũng là sau khi trở về nghe bà ngoại nói, hình như cháu dâu bà ấy buổi sáng ngày hôm qua cùng cháu trai ly hôn. Bà về nhà, cháu trai trách vì bà nên mới phải ly hôn, hiện tại vợ con đều không có, hai người cãi nhau, hắn duỗi tay đẩy bà một cái, bà bị vướng vào thềm cửa ngã xuốn, đập đầu chảy cả máu, chân cũng gãy xương."

Nguyễn Miên Man nghe vậy, nhất thời đều không biết nói gì mới tốt.

Không riêng các cô đang nói chuyện này, hôm nay cư dân trong hẻm đều đang nói chuyện nhà họ Chu, có khen người nhà mẹ đẻ cháu dâu, sạch sẽ lưu loát ly hôn; có nói bà Chu dù không tốt, thằng cháu trai cũng không nên động thủ với bà; còn có người nói bà Chu như vậy hoàn toàn là xứng đáng, bà một người gậy họa cho ba đời nhà họ Chu, hiện tại chính là báo ứng......

Không thể không nói, từ khi bà Chu nằm viện, tranh chấp cãi nhau trong hẻm Hồ Lô đều ít đi một chút.

Cùng lúc đó, sinh ý tiệm cơm chiên Hạnh Phúc cũng càng thêm phát triển không ngừng.

Mấy ngày hôm trước, có người trong hẻm nhỏ tặng chút lạp xưởng cho Nguyễn Miên Man, nói là bằng hữu đưa ăn không hết.Nguyễn Miên Man dùng đậu Hà Lan của một nhà khác đưa sang thêm lạp xưởng xào một nồi, để Chu Linh đưa hai nhà mỗi nhà một đĩa.

Trong hẻm rất nhiều nhà có nguyên liệu nấu ăn gì đều thích đưa qua cho cô, kỳ thật cũng là mang theo một chút tiểu tâm tư, vì khi cô xao nấu tốt sẽ mạng tặng lại một phần.

Mà lần này, Nguyễn Miên Man nếm qua lạp xưởng, cảm thấy lạp xưởng này phong vị tươi ngon, dư vị lâu dài, hương vị thực sự không tồi, vì thế để Chu Linh thuận tiện hỏi đối phương một chút, có thể hay không mua một ít.Đối phương cao hứng mà nói cho cô biết, nhà người bạn này chính là chuyên môn bán lạp xưởng, ở địa phương cũng coi như có chút danh tiếng, cũng nhiệt tình giúp Nguyễn Miên Man liên hệ người bạn mua lạp xưởng.

Ngày hôm qua đặt mua, nhân viên giao hàng đã chuyển mấy hộp lạp xưởng đưa tới đây, vì thế hôm nay Nguyễn Miên Man liền thêm món cơm chiên lạp xưởng khoai tây.

Lạp xưởng xào chín để qua một bên, khoai tây cắt hạt lựu dùng dầu xào tới vàng ruộm lại cho thêm hành tây xào thơm, lại cho lạp xưởng, rau xanh, cơm trộn trứng gà sống vào đảo đều, tắt bếp lại rắc thêm một ít hành.Lạp xưởng vốn dĩ hương vị đã không tồi, cùng với ngoài dẻo trong mềm khoai tây thêm hành tây xào cùng cơm, vừa đẹp vừa ngon.

Giữa trưa, khách hàng tiệm cơm chiên Hạnh Phúc nhìn thấy lại thêm một món cơm chiên mới, vội vàng đặt đơn.

Người thích ăn lạp xưởng có không ít, khách hàng họ Tào chính là một trong số đó.Nghĩ đến lấy tay nghề chủ tiệm, cơm chiên lạp xưởng khoai tây khẳng định cũng đặc biệt ăn ngon, đặt đơn thành công hắn liền thường thường liếc mắt nhìn giao diện đơn đặt hàng, ngóng trông nhân viên giao cơm tới.

Nhưng mà, lúc càng lo lắng chú ý một việc, thường thường lại dễ phát sinh sự cố.Họ Tào lại lần nữa nhìn về phía đơn đặt hàng, phát hiện nhân viên giao cơm thế nhưng ngừng một chỗ bất động, hắn mở ra khung chat nhắn cho nhân viên giao cơm, không thấy trả lời, chỉ có thể buông di động kiên nhẫn chờ đợi.

Thẳng đến khi một đơn này đã giao hơn hai mươi phút, thấy nhân viên giao cơm còn ở một chỗ không nhúc nhích, anh Tào chuẩn bị gọi điện thoại qua hỏi một chút đến tột cùng là có việc gì, nhân viên giao cơm trước một bước gọi điện thoại lại đây.

"Cái gì cơ?" Nghe được nhân viên giao cơm giải thích, anh Tào vẻ mặt 'anh trêu tôi à', "Không phải, tôi biết cơm chiên nhà này ăn ngon, anh nếu là không kháng cự được dụ hoặc, nửa đường đem cơm ăn mất, anh nói lời xin lỗi là được, không cần thiết bịa chuyện như vậy......"

Thấy khách không tin, nhân vien giao cơm đầu kia có chút cấp: "Thực xin lỗi, thực xin lỗi, không được sự cho phép của anh đem cơm của anh cho người khác ăn là tôi không đúng, nhưng chúng tôi đều đã trải qua huấn luyện, dù cơm có vừa thơm vừa mê người, khẳng định cũng sẽ không ăn vụng cơm của khách hàng, thật sự là vì cứu người, tôi hiện tại lập tức trở lại trong tiệm mua một phần bồi thường cho anh được không?"

Họ Tào nghĩ hắn vẫn còn nói dối như vậy, có chút tức giận, đang muốn mắng chửi, lại nghe điện thoại truyền tới một giọng nói khác.

"Alo, xin chào, tôi là cảnh sát, tôi thay anh trai giao cơm này chứng minh, hắn thật sự là dùng cơm của anh cứu người."

Họ Tào lúc này không xác định đối phương là nói giỡn hay là nghiêm túc, nhịn không được nói: "Không phải, một phần cơm hộp mà thôi, nếu là có làm cái gì ngoài ý muốn, nói một tiếng là được, không đến mức còn tìm người diễn cảnh sát tới lừa dối tôi đi?"

Thấy hắn còn không tin, cảnh sát cũng thực bất đắc dĩ, chỉ có thể từ đầu tới cuối nói cho hắn một lần.

Nguyên lai, anh nhân viên giao cơm này từ tiệm cơm chiên Hạnh Phúc ra tới chỗ khách, sẽ phải đi qua một cái cầu vượt.

Hắn ở trên cầu liền nhìn đến phía trước có một cô gái trẻ vừa đi vừa khóc, không khỏi nhìn nhiều một chút, cũng chính lúc này, hắn phát hiện, cô gái kia thế nhưng muốn nhảy cầu tự sát.Không nói cái cầu này cao hơn mười mét, riêng lúc này, phía dưới đường cái xe cộ dndag qua lại đông đúc, nếu mà nhảy, tuyệt đối là cửu tử nhất sinh.

Nhân viên giao cơm nhìn thấy một chân cô gái đã giẫm lên lan can, phía sau lưng lạnh toát, đồng thời cũng nhanh trí đi tới.

Hắn biết, hiện tại đi xuống ngăn trở khẳng định không kịp, tùy tiện kêu to cũng dễ dàng kích thích cô gái, vì thế đem di động của mình ném trên mặt đất, sau đó tận lực dùng thanh âm bình thường nói: "Cô gì ơi, đang tìm di động sao? Cái di động trên mặt đất có phải của cô hay không?"

Đã ngồi trên lan can, thân hình hơi hơi đong đưa, cô gái quay đầu lại, nhìn về phía nhân viên giao cơm vẻ mặt ôn hòa cùng cái di động màu đen trên mặt đất.

Cô chịu đựng ngăn lại nước mắt muốn chảy xuống, trong lòng hiểu rõ, hắn khẳng định đoán được chính mình muốn làm cái gì.

Đã lặng lẽ từ trên xe xuống dưới, nhân viên giao cơm nỗ lực bày ra bộ dạng ôn hòa tươi cười nhất có thể, tiếp tục cùng cô đáp lời: "Cô ăn cơm chưa?"

Lúc này, người qua cầu khác cũng phát hiện ở giữa cầu, có cô gái trẻ tuổi ngồi trên lan can, nhìn thân hình cô đong đưa, có người nhát gan nhịn không được che miệng lại."Trời ạ! Có người muốn nhảy cầu!" Mới vừa đi lên cầu thấy một màn như vậy, có thanh niên kinh hô liền định chạy tới cứu người, lại bị người bạn đi cùng ngăn lại.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện