Editor: Thienyetkomanhme

Con mèo đen vốn đang nằm liệt trên mặt đất từ bỏ phản kháng, xoay người, nháy mắt từ trên mặt đất bắn lên, chạy như bay ra khỏi hẻm nhỏ.Nguyễn Miên Man nhìn đến liền cảm thấy, đại khái con mèo đen này về sau cũng không dám đi qua bên này.

"Quả Quýt Nhỏ, em còn rất hung dữ nha." Cô ngồi xổm xuống nhìn mèo con chạy về phía mình, kiểm tra thân thể nó một lần, xác định nó không bị thương, lúc này mới yên tâm, "Chính em ở xung quanh chơi một hồi, đừng đánh nhau nữa, chờ trở về chị cho em cá khô."

"Meo ô ~"

So với bộ dáng đánh nhau vừa rồi, mèo con lúc này cọ lòng bàn tay cô, nhìn ngoan ngoãn cực kỳ.Nguyễn Miên Man lại sờ sờ đầu nó, ngay sau đó đứng dậy đi tới bồn nước bên cạnh rửa tay.Rửa xong tay, bên cạnh truyền tới một cái khăn tay, cô theo bản năng tiếp nhận, lau khô tay mới phản ứng lại, quay đầu nói: "Cảm ơn anh Cảnh Lâm."

Dùng xong khăn có điểm ướt, cô liền không trả về, mà cất vào trong tiệm định phơi khô.Cầm theo túi xách của mình, Nguyễn Miên Man đem cửa lớn khóa kỹ xoay người nói: "Được rồi, chúng ta có thể đi rồi."

Tư Cảnh Lâm gật đầu, cùng cô đi ra ngoài.Hai giờ hơn đúng là thời điểm khá nóng, bọn họ một đường đi ra, ở ngõ nhỏ cơ hồ không đụng tới người nào.

Thẳng đến khi ngồi vào trong xe, đều đã đi một đoạn, Nguyễn Miên Man mới đột nhiên nhớ tới: "Chúng ta định đi đâu ạ?"

"Emm muốn đi đâu?" Tư Cảnh Lâm hỏi.

Buổi chiều còn muốn tiếp tục buôn bán, hơn nữa không nghĩ chậm trễ thời gian làm việc của anh, Nguyễn Miên Man không cần nghĩ ngợi nói: "Liền tới trung tâm mua sắm gần nhất đi, quảng trường Tứ phương."

Tư Cảnh Lâm nghe vậy, nói vơi tài xế phía trước: "Đi quảng trường Tứ phương."

Hơn mười phút sau, xe dừng trong bãi đỗ xe quảng trường Tứ phương, bọn họ cùng nhau vào thang máy trực tiếp lên lầu.

Đang trong thời gian làm việc, người trong khu mua sắm cũng không nhiều.Bất quá, đủ loại kiểu dáng quàn áo trong cửa hàng, vẫn làm Nguyễn Miên Man có chút hoa cả mắt.

Tư Cảnh Lâm thấy vậy, mở miệng nói: "Cảm thấy hứng thú liền vào xem."

"Dạ." Nguyễn Miên Man gật gật đầu, vừa đi vừa xem.

"Anh Cảnh Lâm, anh đã từng tham gia họp lớp chưa?" Nhất thời không thấy được cửa hàng cảm thấy hứng thú, Nguyễn Miên Man cảm thấy cũng không nên luôn đi không về phía trước như vậy, vì thế tìm chuyện nói với anh mấy câu.

"Không có." Tư Cảnh Lâm nói xong, cảm thấy cô hỏi vấn đề này, đại khái là có chút khẩn trương với lần tụ họp này, bổ sung nói, "Nếu không thích bầu không khí ở đó, lấy xong bằng tốt nghiệp liền trở về."

Nguyễn Miên Man cũng nghĩ như vậy, lập tức gật đầu hai cái.

"Em muốn vào cửa hàng này xem một chút." Lại đi phía trước một đoạn, cô chỉ vào một cửa hàng mang phong cách tươi mát, thanh nhã nói.Tư Cảnh Lâm tự nhiên không có ý kiến.

Trong tiệm nữ nhân viên nhìn thấy đôi nam nữ tiến vào, dung mạo, khí chất đều là cự phẩm, mỉm cười đi ra đón.Nhân viên trong cửa hàng, trừ bỏ ngoại hình khá, biết ăn nói cũng là điều kiện cơ bản, chào hỏi qua, lập tức nhiệt tình đề cử với Nguyễn Miên Man.

Quần áo trong tiệm đều khá xinh đẹp, bất quá Nguyễn Miên Man không định mua nhiều như vậy, mấy bộ không có tay áo hoặc là váy quá ngắn cũng không suy xét, bởi vậy nhân viên nữ giới thiệu, cô thường xuyên liền lắc đầu.

"Quần áo phải mặc lên mới biết được thích hợp hay không, tôi cảm thấy váy này quý khách mặc lên khẳng định đẹp, chị cầm đi thử trước xem sao."

Nhân viên cửa hàng nhiệt tình đề cử, cuối cùng Nguyễn Miên Man vẫn là cầm một cái váy màu trắng hoa cúc nhí tiến vào phòng thay quần áo.Sở dĩ chọn cái váy này, bởi vì hoa cúc nhí trên mặt là thêu lên, ngay từ ánh mắt đầu tiên đã hợp thẩm mỹ của cô.

Nguyễn Miên Man vẫn là lần đầu tới cửa hàng mua quần áo, tiến vào phòng thay quần áo sáng ngời, trái phải đánh giá một vòng, mới mang theo chút không được tự nhiên mà thay váy trong tay.

Lúc chưa mặc lên, cô cảm thấy chiều dài váy này hẳn là đến cẳng chân, còn có thể tiếp thu, nhưng mặc lên người xong, mới phát hiện, váy trên người chiều dài cũng vừa mới qua đầu gối một ít, còn có......Cô sờ sờ cổ lộ ra một mảnh da thịt, vẫn cảm thấy có chút không thích ứng.

Có lẽ là cô ở bên trong quá lâu, nữ nhân viên nhịn không được nhẹ nhàng gõ cửa dò hỏi cô có cần hỗ trợ gì không.Nghe được tiếng đập cửa, Nguyễn Miên Man theo bản năng mở cửa ra.

"Ai nha, tôi đã nói quý khách mặc cái váy này khẳng định sẽ đẹp, gương ở bên ngoài, chính chị ra xem đi." Xuyên qua cánh cửa nửa mở nhìn đến người bên trong, nữ nhân viên trước mắt sáng ngời, cảm thấy dáng người cô gái này tốt như vậy, nên mặc loại váy này, mới vừa rồi mặc bộ váy trắng kia cũng ổn, nhưng quá rộng, một chút cũng không khoe được thân hình của cô.

Nguyễn Miên Man biết, với ánh mắt người hiện đại, váy trên người cô chỉ lộ ra chút xương quai xanh cùng chút chân thực ra cũng bình thường, thuần túy là chính cô không quen mà thôi.Không có cô gái nào không thích váy đẹp cùng khen ngợi, đối với ánh mắt tán thưởng của nhân viên nữ, nghĩ thời tiết càng ngày càng nóng, cũng không có khả năng cô luôn mặc váy dài kín mít, Nguyễn Miên Man chậm rãi đi ra khỏi phòng thay quần áo.Nguyễn Miên Man đứng trước cái gương, cảm thấy váy này xác thật khá đẹp, mặc cũng thực thoải mái, chính là quá ôm người, làm cô có chút không quen.

"Kiểu dáng cùng chất liệu đều rất tốt, càng thêm lộ ra eo thon và chân dài của chị, cái kiểu phong cách Pháp cũng rất thích hợp với quý khách, phong cách cổ áo này, càng làm cho xương quai xanh của chị đẹp hơn......"

Nữ nhân viên nhìn thân hình phập phồng của cô, đôi chân vừa thẳng vừa dài, ngữ khí đồng thời lộ ra vài phần hâm mộ.Nguyễn Miên Man vốn dĩ có chút không được tự nhiên, nghe được nhân viên khích lệ, bên tai đều có chút nóng lên.

"Tôi cảm thấy không quá thích hợp." Cô nhẹ nói một câu, liền muốn vào phòng thử đồ đem váy thay ra.

"Chị mặc cái này thật sự đẹp, không tin hỏi bạn trai của chị đi." Nhân viên nữ không phải thuần túy vì tiền hoa hồng, mà là thật sự cảm thấy cô mặc bộ váy vừa đẹp vừa thanh thuần, có cảm giác làm trước mắt sáng ngời, thấy cô muốn thay đồ, theo thói quen nói.

"Anh ấy không phải bạn trai tôi."

Nguyễn Miên Man nghe được lời này, hai tai vừa mới bớt đỏ nháy mắt nhiệt độ lại truyền tới gương mặt, đặc biệt nhìn thấy Tư Cảnh Lâm đang ngồi ở trên sofa chờ đợi lại đứng dậy đi tới."Làm sao vậy?" Tư Cảnh Lâm vẫn chưa nghe thấy hai cô đối thoại, chỉ là thấy bên này tựa hồ có chuyện gì đó, lúc này mới lại đây nhìn xem.

Nhân viên thấy cô đỏ mặt phủ nhận, cho rằng bọn họ còn chưa xác định quan hệ hoặc là ngượng ngùng, liền không xưng hô lung tung, mà là nói: "Tiên sinh, ngài cảm thấy bộ váy trên người vị tiểu thư này có phải rất hợp với cô ấy hay không?" Đương nhiên, giọng nói của cô đứng đắn như vậy, có lẽ cũng bị ảnh hưởng bởi khí thế của Tư Cảnh Lâm.

Nguyễn Miên Man thấy cô không nói mấy câu "Bạn trai, bạn gái" nữa, lúc này mới yên lòng.Tư Cảnh Lâm nhìn về phía cô bé đứng sau nữ nhân viên cửa hàng, cảm thấy cô hơi rũ lông mi, phấn môi nhẹ nhấp, cái váy hoa cúc nhí tươi mát điềm mỹ, không khỏi hơi hơi gật đầu.

"Cô xem, bạn cô cũng cảm thấy như vậy." Nhân viên nữ lập tức rèn sắt khi còn nóng nói với Nguyễn Miên Man.

Nguyễn Miên Man nghe vậy, không khỏi ngẩng đầu, liền đối diện với anh mắt thưởng thức của Cảnh Lâm."Rất đẹp." Tư Cảnh Lâm thấy cô nhìn qua, cũng không bủn xỉn ca ngợi.

Nguyễn Miên Man lúc này cũng thích ứng một ít, nghe được anh nói, gật đầu nói: "Vậy mua cái váy này đi."

Tư Cảnh Lâm không có ý kiến, nhưng bỗng nhiên ngay sau đó duỗi tay, từ trên giá bên cạnh lấy ra một cái váy khác, hư hư khoa tay múa chân ở trước người cô.

Đó là một cái đầm chiffon hồng phấn, thoạt nhìn thập phần ưu nhã."Thử cái này xem?" Tư Cảnh Lâm cảm thấy làn da cô trắng, mặc cái váy này khẳng định sẽ rất đẹp.

Nhân viên cửa hàng tán đồng nói: "Tiên sinh có ánh mắt thật tốt, tôi cũng cảm thấy cái váy này rất thích hợp với tiểu thư đây."

Nguyễn Miên Man cũng cảm thấy bộ váy trên tay anh rất đẹp, hơn nữa so với bộ trên người cô còn dài hơn một ít, liền gật đầu duỗi tay tiếp nhận.Lúc cô một lần nữa tiến vào phòng thử đồ, Tư Cảnh Lâm không biết có phải đột nhiên phát hiện ra niềm vui của việc thử đồ hay không, cũng không tiếp tục ngồi trên sofa nữa, mà là ở bên cạnh tiếp tục xem mấy bộ quần áo.

Cách đó không xa, trong tiệm khác có mấy người nhân viên nhìn trộm người đàn ông dáng người thẳng tắp, dung mạo cùng khí chất đều đặc biệt xuất chúng, so với mấy minh tinh lớn, đang duỗi tay đảo qua trên giá quần áo, nhịn không được nhỏ giọng nghị luận.

"Đẹp trai quá, hơn nữa vừa thấy liền biết là có tiền, cậu đoán anh ta cùng cô gái vừa rồi là quan hệ gì?"

"Vô nghĩa, trừ bỏ bạn gái cùng mẹ ruột, làm gì có người đàn ông nào nguyện ý đi dạo cửa hàng quần áo nữ với cô gái khác."

"Cũng có khả năng là em gái mà."

"Không quan tâm người ta có quan hệ gì, dù sao cũng không liên quan tới chúng ta."

"Cũng đúng, bất quá cô gái kia lớn lên cũng rất xinh đẹp, đặc biệt là thay bộ váy màu trắng hoa cúc nhí xong, giống như tiểu tiên nữ vậy."

"Đúng vậy, bất quá tôi lại cảm thấy cô ấy có chút quen mặt nhỉ?"

"Chẳng lẽ là nữ minh tinh nào?"

"Không phải, tôi không chú ý minh tinh, hình như là...... A! Tôi nhớ ra rồi, cô ấy hình như là chủ cái tiệm gần đây rất nổi trên mạng' tiệm cơm chiên Hạnh Phúc ', lúc trước tôi xem video ngắn xem tới video cô ấy khắc hoa."

"Thật vậy chăng? Cơm chiên cửa hàng đó tôi ăn qua rồi, thật sự đặc biệt ngon, chính là thời gian nghỉ ăn cơm của chúng ta không cố định, tôi luôn là đặt không được, các cô nói, tôi đi lên lân la làm quen, có thể trực tiếp cùng cô ấy đặt trước cơm trưa không?"

"Thời gian đi làm, không sợ cửa hàng trưởng mắng cô liền đi......"

Lúc mấy cái nhân viên cửa hàng nhỏ giọng nghị luận, phía ngoài cửa hàng, có một cô gái mặc váy đỏ biểu tình có chút khó coi.Người này không phải ai khác, đúng là Hứa Mộng Nguyệt.

Giới thượng lưu thành phố A cũng chỉ lớn như vậy, lúc trước thanh niên chụp áo vàng chụp được khung cảnh ấm áp của Tư Cảnh Lâm cùng Nguyễn Miên Man ở trong tiệm ăn cơm, ngay từ đầu chỉ lưu truyền trong vòng bạn bè của hắn, về sau lại truyền ra ngoài, thậm chí truyền tới trước mặt Hứa Mộng Nguyệt.

Nhìn đến ảnh chụp, cô còn có thể lừa mình dối người, nói Tư Cảnh Lâm có thể là đi thăm trưởng bối thuận tiện đi ăn cơm, hoặc là lúc ấy ông Ngô cũng ở đây, chỉ là người chụp ảnh cố tình không chụp vào khung hình.Nhưng mà vừa rồi vô tình đi ngang qua nơi này, nhìn đến anh thế nhưng đưa Nguyễn Miên Man đi dạo mua sắm, còn tự mình chọn quần áo cho cô ta, Hứa Mộng Nguyệt vừa tức vừa ghen tỵ, đồng thời cũng không có biện pháp lại tự lừa dối bản thân là bọn họ không có quan hệ.

Rốt cuộc lấy tính cách Tư Cảnh Lâm, nếu không phải đem cô ta để ở trong lòng, sao có thể lãng phí thời gian đưa cô ta làm mấy chuyện vô nghĩa như này.Hứa Mộng Nguyệt rất muốn vọt vào hỏi một câu, chính mình đến tột cùng có điểm nào thua kém cô ta, dựa vào cái gì, dựa vào cái gì anh nguyện ý đối xử tốt với cô ta như vậy, nhưng nửa con mắt cũng không cho mình! Lúc Hứa Mộng Nguyệt sắp vọt vào, tiếng chuông di động đột nhiên vang lên, tiếng chuông rất lớn đánh gãy phẫn nộ trong, làm cô ta thanh tỉnh một ít.Cô ta thần sắc không rõ nhìn thoáng qua trong cửa hàng, cuối cùng vẫn là lựa chọn rời đi.

Trong cửa hàng, chỉ có nhân viên cửa hàng vẫn luôn chú ý cửa ra vào nhìn thấy Hứa Mộng Nguyệt, bất quá thấy người phụ nữ mặc váy đỏ biểu tình không tốt lắm, cũng không dám tùy tiện chào đón, chờ thấy cô hướng trong tiệm trừng mắt một cái liền rời đi, càng là có chút không thể hiểu được.

Lúc này, Nguyễn Miên Man đã thay xong bộ váy màu hồng nhạt từ phòng thử đồ đi ra."Quý khách mặc cái này cũng rất đẹp, cùng bộ vừa rồi so sánh, lại là một loại vẻ đẹp khác, bất quá vẫn là người đẹp, mặc gì cũng đẹp." Nhân viên nhìn thấy cô đi ra, miệng thập phần ngọt.

Tư Cảnh Lâm xem qua, phát hiện quả nhiên cô rất thích hợp với cái váy này, vốn làn da đã trắng lúc này lại càng như bông tuyết.Nguyễn Miên Man nghe nữ nhân viên nói, lại từ trong ánh mắt anh nhìn thấy vài phần kinh diễm, phấn môi nhẹ nhấp: "Vậy lấy hai bộ này đi."

Tư Cảnh Lâm nghe vậy, đem một bộ váy khác chính mình chọn tốt đưa qua đi: "Thử xem cái này nữa."

Nguyễn Miên Man lắc đầu: "Trong nhà quần áo đủ mặc ạ, mua hai bộ là đủ rồi."

Cô mới vừa rồi đổi bộ thứ hai, nhìn đến nhãn treo quần áo, mới biết được cửa hàng này quần áo cũng không rẻ, hai bộ này đều hơn 1600 đồng.Cũng vì bản thân cô không phải đặc biệt coi trọng tiền tài, hơn nữa cảm thấy mình không hay mua quần áo, vẫn là có thể mua được hai bộ này, nếu không sợ là muốn trực tiếp đi ra ngoài đổi một cửa hàng khác.

"Thử nhiều một chút không sao, có thể nhìn xem rốt cuộc bộ nào thích hợp với cô hơn." Nhân viên nói.

Nguyễn Miên Man ngẫm lại cảm thấy cũng có đạo lý, rốt cuộc cũng đi tới đây rồi, thử nhiều thử ít vẫn chọn hai bộ là được.

Nhưng mà thử xong, nữ nhân viên lại phát hiện, vị khách này thật sự là cái giá treo quần áo, quần áo trong tiệm mặc trên người cô đều rất đẹp.Đương nhiên......Cô nhân viên lặng lẽ nhìn bạn trai của vị khách này, cảm thấy cũng một phần là do ánh mắt anh chàng này tốt.

Lại thử vài bộ Tư Cảnh Lâm chọn, có lẽ do hiệu ứng ánh mắt đầu tiên, Nguyễn Miên Man vẫn thích hai bộ ban đầu nhất.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện