Dịch giả: Xương Rồng

Như chó chết chủ, Phổ Lâm biết Phổ Vĩ đối với mình hận thấu xương, mang theo vài người thân cận nhất liền ra trang viên Cáp Sâm, sau đó hoá trang lặng lẽ thông qua truyền tống trận đi tới Xương Nguyên Thành.

Đến Xương Nguyên Thành, Phổ Lâm lúc này mới thở phào một hơi, nhìn về phía lão bà mình cùng một tiểu thiếp âu yếm nói:

- Hiện tại tạm thời là an toàn.

- Lão gia, lần này rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thế nào khiến cho Phổ Vĩ tới làm gia chủ? Lão bà của hắn bất an hỏi.

Hít một tiếng, Phổ Lâm nói:

- Trước không nói nhiều như vậy, hiện tại chỉ là tạm thời an toàn, nếu mà Thương Hạo thất bại, chúng ta cũng chỉ có thể là chạy trốn đi xa mới được, bằng không đều không đường sống!

Nói đến đây, hướng về hai đứa con trai nói:

- Đi, đến nơi người của chúng ta nào, cũng may ta âm thầm ở nơi đây có kinh doanh, bằng không thật cũng không có đường sống.

- Phụ thân, Phổ Vĩ là người thủ đoạn độc ác, hắn cùng với người tranh đấu nhiều năm như vậy, lần này nhất định sẽ đối với chúng ta đuổi tận giết tuyệt!

- Phụ thân, Thương Hạo này có thể thắng sao?

Nghe các con hỏi, Phổ Lâm trong nội tâm phát khổ, hắn cũng thật không ngờ tình thế sẽ phát triển theo phương hướng như vậy, vừa nghĩ tới Thương Hạo đang cùng người đánh một trận, vội hỏi:

- Nhanh, chúng ta trước tiên nhất thiết phải biết tình hình đối chiến.

Phổ Lâm trong lòng hiểu rõ, Thương Hạo cùng người đánh một trận đã quan hệ đến sinh tử tồn vong cả nhà bọn họ, nếu mà Thương Hạo thất bại, hắn thật không biết sẽ phát sinh dạng chuyện gì, đối với thế lực gia tộc Cáp Sâm, Phổ Lâm là trong lòng hiểu, đến lúc đó muốn giết mình mà nói thực sự cũng không trở ngại.

Vẫn chưa đi đến cứ điểm bí mật của hắn, Phổ Lâm liền thấy người bên trong một cửa hàng cũng đang nhìn tình hình đối chiến.

Thấy tình huống này, Phổ Lâm liền kéo người nhà đi vào.

Lúc này, vừa vặn chính là thời điểm Thương Hạo chém giết người thứ hai.

Phổ Lâm vừa nhìn tình huống kia, cả hô hấp liền dồn dập, mắt mở thật to, tâm cũng muốn nhảy ra ngoài.

- Lão gia, mau nhìn!

Tiểu thiếp Phổ Lâm kỳ thực chính là mẫu thân của Tạp Lâm Thiến, ngạc nhiên chỉ vào hình ảnh kia.

- Thấy được, thấy được!

Phổ Lâm hiện tại thực sự là kích động. Hoàn toàn cũng không có nghĩ tới sự tình đã phát sinh.

Khi thấy Thương Hạo một đao chém bay người cuối cùng thì, Phổ Lâm đặt mông liền ngồi ở nơi đó, dĩ nhiên nước mắt liền không nhịn được chảy ra, hắn phát hiện mình lần này là thực sự thành công.

- Lão gia. Ngươi làm sao vậy?

- Ba!

Mọi người trong nhà Phổ Lâm sợ hãi, hoàn toàn không biết Phổ Lâm là thế nào.

Đứng dậy, Phổ Lâm cười một trận ha ha, lúc này mới nhìn về phía người nhà nói:

- Phổ Lâm ta cũng có ngày hôm nay, Phổ Lâm ta cũng có ngày hôm nay!

Nói đến đây. Lớn tiếng nói:

- Đi, Xương Nguyên Thành này là của ta!

- Thương Hạo thắng!

Con trai của Phổ Lâm còn có chút không dám tin tưởng tự nói lấy.

- Các ngươi nghe kỹ, Thương Hạo là con rể Phổ Lâm ta, từ giờ trở đi, thành chủ Xương Nguyên Thành này liền bởi ta tới đảm nhiệm! gia tộc Cáp Sâm những người đó sẽ nghĩ gì, hừ!

Cảm giác khó chịu của Phổ Lâm lúc này hoàn toàn phát tán ra hết, bước đi cũng biến thành long hình hổ bộ( hình rồng dáng hổ).

- Ba, chúng ta đợi sau này đói với gia tộc Cáp Sâm như thế nào?

Một đứa con trai của Phổ Lâm liền hỏi một câu.

Đang hưng phấn Phổ Lâm dừng bước, đứng ở nơi đó liền trầm tư.

Vừa rồi quá mức hưng phấn, thật đúng là không có nghĩ thật tốt việc này. Bây giờ nghe nhi tử hỏi thì, Phổ Lâm liền hồi tưởng lại cảnh tượng ở trong gia tộc này, nghĩ tới từng trưởng lão một bình thường đối với mình cung kính có thừa đột nhiên biến ra một sắc mặt khác, lại nghĩ tới đại trưởng lão vì lợi ích của gia tộc, trực tiếp liền đem mình thanh trừ ra khỏi gia tộc Cáp Sâm, càng là phân rõ giới hạn cùng mình, muốn dùng cách truy sát làm cho Thiết Mộc Hãn nhìn, tâm tình Phổ Lâm thoáng cái phức tạp.

- Lão gia, nếu không còn Thương Hạo sẽ không có lão gia ngày hôm nay a!

Mẫu thân của Tạp Lâm Thiến nói một câu.

Khẽ gật đầu, Phổ Lâm nói:

- Ngươi nói không sai. Ta vốn cho là ta là một thành viên gia tộc Cáp Sâm, hết thảy đều là vì gia tộc Cáp Sâm suy nghĩ, kỳ thực, sở dĩ đem Tạp Lâm Thiến gả cho Thương Hạo. Ta cũng không có tư tâm, nghĩ chính là gia tộc Cáp Sâm, thế nhưng, gia tộc Cáp Sâm là đối với ta thế nào?

Nói đến đây, Phổ Lâm song quyền đã nắm thật chặt.

- Ba, nếu mà Thương Hạo thực hiện hứa hẹn. Người liền là thành chủ Xương Nguyên Thành này, chúng ta có thể phát triển lực lượng của chính mình, không có nhất định phải nhìn sắc mặt những người gia tộc Cáp Sâm đó!

Con lớn nhất lộ ra rất là hưng phấn, vừa nghĩ tới mình sẽ trở thành người nối nghiệp thành chủ thì, toàn bộ thân thể đều rung động.

Tiểu nhi tử cũng hưng phấn nói:

- Ca nói đúng, nếu mà người đảm nhiệm thành chủ sau đó vẫn cùng gia tộc Cáp Sâm lui tới, hoặc là vì gia tộc Cáp Sâm làm việc, con chỉ lo lắng Thương Hạo trong lòng không thoải mái, ba, từ giờ trở đi, người phải nghĩ xong việc này, là dựa vào hướng gia tộc Cáp Sâm hay là dựa vào hướng Thương Hạo!

Không nghĩ tới tiểu nhi tử bản thân có kiến thức như vậy, Phổ Lâm tán thành không sai, ta có thể lên làm thành chủ nguyên nhân chính là Thương Hạo, tại trên chuyện này xem ra là nên phân rõ giới hạn cùng gia tộc Cáp Sâm, từ nay về sau, chúng ta không còn là gia tộc Cáp Sâm, mà là gia tộc phổ Lâm ta!"

Nói đến đây, Phổ Lâm nhìn về phía mọi người trong nhà nói:

- Thương Hạo mặc dù là con rể của ta, thế nhưng, các ngươi đừng thực sự đem hắn liền nhìn xem thành là người đồng lứa các ngươi và vân vân, vừa rồi các ngươi đều thấy được, Thương Hạo dùng lực một người liền giết chết bốn cao thủ Trúc Cơ, lợi hại bực nào, có một người như vậy giúp gia tộc phổ Lâm chúng ta, tin tưởng rất nhanh gia tộc phổ Lâm chúng ta sẽ quật khởi, cho nên, nhìn thấy Thương Hạo thì cung kính một chút không có chỗ có hại.

Con lớn nhất của Phổ Lâm dùng sức gật đầu nói:

- Ba, người không nói chúng con đều biết, có người nào sẽ lợi hại như vậy, con xem a, tại Siêu Quang Tinh này, căn bản cũng không có người có thể đè ép được hắn, chỉ cần tiểu muội làm nữ nhân của hắn thật tốt, tin tưởng đối với nhà của chúng ta mà nói chỗ tốt sẽ càng ngày càng nhiều.

Tiểu nhi tử nói:

- Ba, mặc dù tiểu muội đang giúp Thương Hạo điều khiển một quỹ từ thiện, con đã nhìn ra, Thương Hạo người này đối với quỹ từ thiện là rất để ý, gia tộc phổ Lâm chúng ta vì sao không đem hết thảy tài nguyên đều đầu tư vào quỹ từ thiện của tiểu muội, tin tưởng chỉ cần làm như vậy, chúng ta sẽ càng được Thương Hạo tín nhiệm thêm! Ba, con quyết định đến làm việc trong quỹ của tiểu muội.

Phổ Lâm tán thưởng nhìn về phía nhi tử nói:

- Ngươi cũng phát hiện tình huống này, tốt, ta phát hiện Thương Hạo ngoại trừ quỹ từ thiện phát triển liền không có khiến hắn coi trọng, ta lên làm thành chủ sau đó, chuyện lớn nhất cần làm chính là đem quỹ từ thiện này phổ biến ra, nhất định phải cao hơn bọn Ba Lâm!

Lúc này, Phổ Lâm coi như là hoàn toàn hiểu, chỉ có theo sát Thương Hạo hắn mới có tương lai.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện