Cả một buổi tối Hạ Lâm ngủ không ngon, ở nơi này cảm thấy lạ giường.

Cậu mơ một giấc mơ hỗn loạn, nội dung không nhớ rõ, nhưng bạn gái cũ, bạn trai cũ, còn có Khải Ân đều cho cậu hai bao tiền, mỗi người đều cảm ơn cậu thành công làm ông mai bà mối, giúp họ thuận lợi tìm được tình yêu thật sự.

Hạ Lâm tỉnh lại từ trên giường ngồi dậy, mạnh mẽ cầm gối lên ném ra ngoài, hét lên: "FUCK YOU!"

Sau đó, cái gối nhẹ nhàng bay theo đường vòng cung, đập vào chân Hạ Lâm.

Mệt mỏi cả ngày hôm qua, bây giờ lại bắt đầu bận rộn.

"Đi công tác = Đi chơi", cái công thức này lần đầu tiên xuất hiện trong cuộc đời Hạ Lâm, cậu chỉ biết công tác chia thành hai loại: Bận và bận như chó!

Hiện tại, cậu xem như đang đứng ở ranh giới giữa người và chó, chỉ muốn đứng trước giai cấp bóc lột rồi nhẹ nhàng nói "hẹn gặp lại".

Đương nhiên, là nếu cậu có tiền.

"Cậu lên tầng 11 tìm An Đông Ni ở tổ hạng mục, phần báo cáo này cần chữ ký." Tiết Trạch Nam rất tàn nhẫn bắt Hạ Lâm chạy gãy chân, "Còn mười phút nữa tan tầm, vậy nên, nhanh."

Một chữ cuối cùng, tổng giám đốc đại nhân nhấn đặc biệt rõ ràng, Hạ Lâm mới về từ tầng 32, nhìn thấy Tiết Trạch Nam bận rộn cùng người phụ trách quy hoạch, oán khí cũng tiêu tan đi không ít.

Tổng giám đốc đang bận như chó, cậu sao dám làm người.

Chạy đi Hạ Lâm, cơ hội tốt!

"Xin chào, tôi tìm An Đông Ni." Tầng 11 có ít nhất hai mươi người, Hạ Lâm không thể nhìn một mà đoán ra được ai là An Đông Ni.

"Hạ Lâm?" Thanh âm quen thuộc từ phía bên phải phòng làm việc vang lên, Hạ Lâm cho dù tai có điếc cũng nhận ra người đang nói là ai.

Có những việc vẫn phải thẳng thắn mà đối mặt.

Ví dụ như vấn đề người yêu cũ, hiện tại đang nói tới Khải Ân.

Alpha kia thành công có được một bạn đời Omega, có khí phách đứng ở trong công ty, trên cửa phòng viết một hàng chữ chói lọi "Văn phòng tổng giám đốc".

Thế giới này làm người ta thương tâm, cho dù cuộc đời cậu có tệ đến mức nào thì vẫn luôn có người nắm được tình yêu, sự nghiệp thăng tiến, cuộc đời hoàn mỹ.

Cho dù, hắn vì động dục mà ngoại tình.

"Tìm tôi?" An Đông Ni thành công cứu vớt Hạ Lâm đang lúng túng.

Không cần nói thêm, Hạ Lâm đã bình tĩnh ổn định lại giọng nói của mình: " Vâng, tôi là người từ phân công ty, tổng giám đốc chùng tôi nói tài liệu này cần được ký tên."

An Đông nhận lấy tài liệu từ tay Hạ Lâm, lật xem một lúc rồi nói: "Sorry, tôi nên kiểm tra cẩn thận hơn."

Hắn giơ tập tài liệu trên tay, nói: "Boss, ngài quên ký tên."

Khải Ân gật đầu: "Để Hạ Lâm vào."

Để Hạ Lâm đi vào và giao cho Hạ Lâm đi làm, lúc trước đã từng để Hạ Lâm làm việc cùng nhau, thời gian làm việc được chú ý nhất, Khải Ân đối với cậu xem trọng, làm tăng sự chú ý của cậu, dùng công tác mài dũa ý chí của Hạ Lâm.

Nếu chuyện kia không xảy ra thì Khải Ân thực sự là một lãnh đạo tốt, Hạ Lâm từ những công việc đo đã học được nhiều thứ.

Hạ Lâm tham gia tiệc rượu, tiệc tối, học được cách ứng xử, lấy lòng người khác.

"Em vẫn khỏe chứ?" Khải Ân cúi đầu, lật xem phần văn kiện.

Rất tốt mỗi ngày tán gẫu nói chuyện phiếm trên mạng dành tiền chờ mua nhà không bận rộn như chó tốt hơn so với anh cái người vừa tìm được bạn đời rồi muốn kết hôn ngay lập tức chúc mừng anh chúc mừng cả tôi luôn! Hạ Lâm nhanh chóng nghĩ một câu thật dài, nhưng cuối cùng vẫn không nói ra.

Coi như mình có chân tâm có thành ý phá lớp ngăn cách, nói chuyện bình thường, giữ lấy mặt mũi, chắc không quá khó coi.

"Tổng giám đốc cứ ký tên, tôi đi trước."

Khải Ân trầm mặc nhìn cậu, chắc chắn Hạ Lâm không trả lời câu hỏi rồi mới đưa tập tài liệu ra.

"Cảm ơn..." Hạ Lâm nói rồi lại phát hiện, Khải Ân không định buông tay ra.

"Hạ Lâm." Khải Ân cầm một đầu tập tài liệu đứng lên, cả người rất có tính áp bức lại gần Hạ Lâm, "Anh thật lòng yêu em."

Hạ Lâm nghe được câu này, nội tâm một mảnh đen kịt, chỉ muốn biết rốt cuộc mình đang gặp phải chuyện quái quỷ gì.

Cậu khó kiềm chế cao giọng lên, tức giận nói: "Vậy thì cảm ơn nhiều! Tôi rất ổn, tìm được bạn trai mới, hi vọng anh đối xử tốt với Omega của mình, chúng ta thanh toán xong, chuyện lộn xộn kia có thể chấm dứt ở đây, được chứ?"

"Không..." Khải Ân nóng lòng muốn giải thích, nghe đến đoạn nào đó lại trở nên kích động, "Em có bạn trai mới?"

"Làm phiền." Tiếng nói Tiết Trạch Nam đồng vang lên cùng tiếng gõ cửa, "Lâu rồi không gặp, tôi nghe người phụ trách hạng mục nói cậu mới thăng chức, chúc mừng."

Khải Ân đang kích động nháy mắt đã dịu lại, hình tượng hắn ngụy trang trong mắt người ngoài mang vẻ lạnh lùng: "Tiết Trạch Nam? Thì ra cậu được điều đến phân công ty."

"Đúng vậy." Tiết Trạch Nam nhìn Hạ Lâm, "Văn kiện ký xong chưa? Chúng ta không có nhiều thời gian."

Câu nói này như nhánh cỏ cứu mạng Hạ Lâm, cậu như được tuyên cáo vô tội phóng thích.

Hạ Lâm vô cùng yêu quý sùng bái tổng giám đốc đại nhân, trong đầu hát vang ca ngợi Tiết Trạch Nam, nhảy nhót vui vẻ đứng phía sau tổng giám đốc.

"Cậu cũng nghe lời đồn này?" tầm mắt Khải Ân vẫn dừng lại trên người Hạ Lâm, một giây cũng không rời.

Tiết Trạch Nam: "Chúc mừng cậu tìm được Omega định mệnh."

Hạ Lâm ở phía sau sốt sắng, câu chúc phúc này như cây kim, mỗi một từ đều mạnh mẽ cắm thẳng vào nơi mềm yếu nhất trong lòng cậu.

Các Alpha tranh đấu với nhau, để tìm được Omega xứng đôi mà không chừa thủ đoạn, từ trước đến giờ không hề có ngoại lệ.

Sau đó, cậu lại nghe Tiết Trạch Nam nói: "Tôi và cậu không giống nhau, tôi ghét Omega."

Ha. Hạ Lâm cười lạnh, sinh vật như Alpha, cái gì cũng nói dối được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện