-Ác độc, quá ác độc, ngay cả đạo lữ của mình cũng hạ thủ được!

Trong lòng Ôn Tri Hành hít sâu một hơi khí lạnh.

Đối với chỗ ác độc của đám yêu nữ Vạn Diệu Cung, hắn lại có nhận thức mới.

Đàn ông sợ nhất điều gì? Tự nhiên chính là người bên gối phản bội.

Mà Khâu Oanh Nhi vì có được Huyết Độn Đại Pháp, lại trực tiếp động thủ giết đạo lữ của mình.

Trong lòng Ôn Tri Hành cảm nhận được một mảnh băng hàn.

Bất quá, hắn cũng không nghĩ tới, sau khi đạt được tạo hóa của những người khác, đồng thời lại còn có thể xem xét quá trình đạt được tạo háo.

Đây cũng là kinh hỉ ngoài ý muốn.

-Ôn sư đệ, ngươi làm sao vậy?

Khâu Oanh Nhi ở một bên thấy Ôn Tri Hành thần sắc không ổn, liền hỏi.

-Không...... không có việc gì.

Ôn Tri Hành mở mắt, miễn cưỡng mỉm cười, "Khâu sư tỷ, không biết có thể đưa ta về hay không, ta muốn nghỉ ngơi vài ngày.”

-Cũng được, sư tôn sắp đột phá, đã vào mật thất bế quan, Ôn sư đệ phải về nghỉ ngơi một chút.

Khâu Oanh Nhi khẽ gật đầu, rồi chủ động đỡ Ôn Tri Hành đứng dậy.

Ôn Tri Hành hoảng hốt:

-Khâu sư tỷ, tự ta có thể.

-Ôn sư đệ không cần khách khí, chúng ta đi thôi.

Khâu Oanh Nhi thản nhiên cười.

Giọng nói của cô nhu hòa, ngữ điệu cũng vô cùng nhẹ, giống như lông vũ xẹt qua trái tim.

Chỉ là lông vũ này, đối với Ôn Tri Hành mà nói, không hề mềm mại, ngược lại còn có gai.

Ôn Tri Hành không làm gì được Khâu Oanh Nhi, đành phải tùy ý nàng.

Hai người cùng đi ra ngoài phòng, bộ dáng đồng môn tình thâm.

Dọc theo đường đi, Ôn Tri Hành cũng không nhịn được nhiều lần nhìn về phía Khâu Oanh Nhi.

Khâu Oanh Nhi vẫn tươi cười.

Ôn Tri Hành mặt ngoài thụ sủng nhược kinh, nội tâm lại thầm than:

-Thật là biết giả vờ giả vịt, đây là PUA sao?

Nội tâm coi mình là chó, nhưng công phu bề ngoài cũng không tệ lắm.

-Nếu là lô đỉnh bình thường thật đúng là bị nàng cho PUA.

Phải biết rằng, lô đỉnh bọn họ bình thường không được người khác để tâm.

Khâu Oanh Nhi chu đáo như vậy, sao có thể không khiến người ta mang ơn.

Tất nhiên, chỉ khi bạn có đủ giá trị.

……

-Ôn sư đệ, ngươi nghỉ ngơi thật tốt, mấy ngày nữa ta sẽ đến thăm ngươi.

Sau khi đưa Ôn Tri Hành về nhà, Khâu Oanh Nhi cũng không ở lâu, nhanh chóng cáo từ rời đi.

Đồng thời lại để lại một ít đan dược.

-Khâu sư tỷ, đi thong thả.

Nhìn bóng hình xinh đẹp thướt tha biến mất trong tầm mắt, Ôn Tri Hành mới thở phào nhẹ nhõm.

Hắn ngồi trên giường, xoa mi tâm.

Hắn thật sự không muốn cùng Khâu Oanh Nhi lá mặt lá trái, cái loại cảm giác này quả thực khó chịu.



Cũng may lần này thu hoạch rất lớn.

Khóe miệng hắn lộ ra nụ cười, tạo hóa lúc trước hắn còn chưa quan sát kỹ.

——

[Đạt được bí pháp: Huyết Độn Đại Pháp.]

[Phẩm chất màu trắng, bí pháp này không cần sử dụng linh khí vận hành, tu sĩ cảnh giới nào cũng có thể tu hành, người sử dụng có thể tiêu hao tinh huyết, lấy thiêu đốt sinh mệnh làm đại giới, lập tức bỏ chạy ra ngoài phạm vi mười dặm.]

[Tai hại: Sau khi sử dụng phương pháp này, người sử dụng chắc chắn sẽ tiêu hao rất nhiều tinh huyết, nguyên khí đại thương, khoảng cách trốn chạy càng xa, tiêu hao tinh huyết càng nhiều.]

[Tiêu hao một trăm điểm tạo hóa, có thể thăng cấp thành phẩm chất màu lam.]

——

-Huyết Độn Đại Pháp! Không phải Huyền Diệu cảnh cũng có thể tu hành bí pháp!

Đôi mắt Ôn Tri Hành sáng ngời, trong lòng mừng rỡ.

Lần này, hắn cược đúng.

Độn pháp này bây giờ hăns thực sự rất cần.

Về phần cái gọi là tệ đoan, hắn căn bản liền không cần để ý, có 【 khô mộc phùng xuân 】 tại, tiêu hao tinh huyết cũng không sao cả.

【 Huyết Độn Đại Pháp tiêu hao qáu lớn, lấy thân thể của ngươi, tối đa chỉ có thể bỏ chạy trăm mét, vượt qua trăm mét, tinh huyết sẽ hao hết mà chết. 】

-Huyết Độn Đại Pháp này lại tiêu hao lớn như vậy!

Trong lòng Ôn Tri Hành bị dội một chậu nước lạnh.

Hắn còn nghĩ sau khi học được Huyết Độn Đại Pháp, có thể chạy ra Vạn Diệu Cung.

Không nghĩ tới căn bản là không được.

Tinh huyết trong cơ thể hắn duy trì không được khoảng cách xa như vậy.

Tĩnh lặng.

Sau một lúc lâu, Ôn Tri Hành tỉnh táo lại.

Hiện tại không nguy hiểm đến tính mạng, không cần nhất thời nóng lòng, ta có thể tiếp tục cẩu thả.

Trong mắt hắn có ánh sáng hy vọng.

Ít nhất, có hi vọng.

- Trước khôi phục thân thể rồi nói sau.

Trong cơ thể cuồn cuộn không ngừng có lực lượng tuôn ra, thân thể của hắn một bên trở nên mạnh mẽ một bên khôi phục.

-Lần trước dùng hơn mười ngày khôi phục thân thể, lần này có lẽ chỉ cần bảy ngày là có thể hoàn toàn khôi phục.

Ôn Tri Hành không có lãng phí thời gian, trực tiếp bắt đầu tu hành, đồng thời tinh tế cảm thụ thân thể biến hóa.

Tiếp theo.

Liên tiếp năm ngày, không có bất luận kẻ nào đến quấy rầy Ôn Tri Hành.

Thậm chí ngay cả thức ăn và đan dược cũng trực tiếp đưa tới cửa, lặng lẽ đặt ở cửa.

Những lô đỉnh khác nếu thấy Ôn Tri Hành có đãi ngộ này, sợ là trực tiếp muốn khóc.

Sau khi bọn họ được thải bổ, đừng nói có người chăm sóc, đan dược ăn đều là ngày thường ăn kiêng tiết kiệm mà dùng.

Nào giống Ôn Tri Hành, muốn cái gì có cái đó.

Lúc này, Ôn Tri Hành đang khoanh chân ngồi trong phòng.

Mấy ngày nay, hắn vẫn tu hành Thái Cực dưỡng sinh công, đồng thời thử đem Huyết Độn Đại Pháp nhập môn.

Trong đầu hắn, một bộ hình ảnh rõ ràng hiện lên.

Trong hình ảnh, có một tiểu nhân do máu ngưng tụ mà thành.

Bên trong thân thể tiểu nhân này, có một đường nhỏ.

Đây là lộ tuyến tinh huyết lưu chuyển trong cơ thể.



Ánh mắt Ôn Tri Hành chăm chú nhìn tiểu nhân huyết sắc.

Huyết khí trong thân thể cũng theo tuyến đường tương tự bắt đầu vận chuyển.

Đột nhiên, Ôn Tri Hành liền cảm nhận được một cỗ khô nóng từ bụng nhỏ bốc lên.

Đó là tinh huyết trong cơ thể bị điều động, rất nhanh liền xông lên đầu.

Tinh huyết trong cơ thể cực nóng bỏng, ngay cả làn da quanh thân cũng đỏ bừng lên.

Sau một khắc, rất nhiều máu từ trong da tràn ra.

Ôn Tri Hành trong nháy mắt hóa thành một huyết nhân.

Đây chính là Huyết Độn Đại Pháp!

Khuôn mặt bị máu bao phủ của Ôn Tri Hành lộ ra nụ cười.

Trải qua mấy ngày tu hành, hắn đã từng bước nắm giữ Huyết Độn Đại Pháp này.

Khụ khụ khụ!

Còn chưa kịp vui sướng, cổ họng Ôn Tri Hành đột nhiên ngứa ngáy, khí tức trong cơ thể bắt đầu hỗn loạn.

Oa!

Một ngụm máu tươi bốc hơi nóng phun ra từ trong miệng.

Sắc mặt của hắn trắng bệch, vội vàng giải trừ bí pháp vận chuyển.

Huyết độn đại pháp này, một khi thi triển, cho dù không sử dụng cũng sẽ tạo thành thương tổn đối với thân thể.

Huống chi, Ôn Tri Hành bây giờ còn chưa hoàn toàn nắm giữ.

Sau một lúc lâu.

Khí tức Ôn Tri Hành dần dần vững vàng, máu sôi trào trong cơ thể cũng bắt đầu bình phục.

Hô...…

Khí nóng bốc ra ngoài, Ôn Tri Hành thở ra một hơi, trên mặt hiện lên một tia vui sướng.

-Huyết Độn Đại Pháp này thật đúng là không phải người bình thường có thể luyện.

Bị thương là điều tất nhiên.

Điểm ấy thương thế đối với hắn mà nói cũng không tính là gì, thân thể của hắn vốn ở vào trạng thái khôi phục rất nhanh.

-Không sao, cùng lắm thì ta thử thêm vài lần, ta không tin Huyết Độn Đại Pháp này ta không thể nhập môn.

Ôn Tri Hành dù sao cũng không phải tu sĩ Huyền Diệu Cảnh.

Dù cho có thể tu hành Huyết Độn Đại Pháp này, nhưng tiến triển vẫn là cực chậm.

-Qua một ngày nữa, thân thể của ta cũng có thể hoàn toàn khôi phục.

Ôn Tri Hành ngược lại rất hài lòng với hiện trạng bây giờ.

Hết thảy cùng hắn dự đoán không kém nhiều lắm.

Ôn Tri Hành trong lòng vui sướng.

Đối với hắn mà nói, hết thảy đều hướng về phương hướng tốt đẹp phát triển.

-Hôm nay không tu hành nữa, nghỉ ngơi cho tốt.

Ôn Tri Hành bắt đầu thả lỏng thể xác và tinh thần, để cho mình yên lặng trong khoái cảm khôi phục nhanh chóng.

Lại qua một ngày.

Mặt trời lên cao, Ôn Tri Hành vừa tỉnh lại chỉ cảm thấy thân thể thoải mái trước nay chưa từng có, không còn chút cảm giác khó chịu nào.

[Niết Bàn lần thứ hai kết thúc.]

[Tốc độ khôi phục thân thể của ngươi tăng gấp đôi.]

[Sức mạnh của ngươi có thể so với Man Ngưu.]

[Thân thể ngươi lột xác, cảnh giới đột phá, tu vi trước mắt: Thuế Phàm nhị trọng.]
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện