“Thời tiết như thế này không nên ở bên ngoài làm gì.”

“Anh đang làm gì ở đây vậy? Con chó kia sao rồi?”

“Con chó kia đã được thả lại chỗ cũ rồi, tôi đến đây để ngắm ruộng lúa cùng chuồn chuồn.”

“Rất buồn chán sao???”

“Tàm tạm, chính phủ của em còn đang đợi tin tức, vốn muốn để Thiên Tâm mời em đi cùng thì em nói mình còn có việc phải làm, tự tôi phải đi tìm trò giết thời gian thôi.”

“Sắc mặt của anh không tốt lắm, tối hôm qua ngủ không ngon sao?”

“Há há! Hì hì! Ha ha.”

Thiên Tâm phát ra một chuỗi tiếng cười kỳ quái.

“Thiên Tâm có chuyện gì buồn cười đến mức đó sao?”

“Cơ bản là tướng quân không có ngủ a, sáng nay lại thức dậy từ rất sớm, ngài ấy đã bước vào kỳ động dục rồi.”

“Nhìn thế nào thì cũng thấy gia khỏa này có chút hả hê nha.”

Tiêu Địch còn đang trách cứ Thiên Tâm, đột nhiên phát hiện Tĩnh ôm lấy cậu rất chặt. Tĩnh nói với Tiêu Địch.

“Xin lỗi, hãy để tôi ôm em thêm chút nữa.”

Tĩnh hít sâu một hơi, cực lực ẩn nhẫn dục vọng của mình.

“Phắc! Chỉ vì chuyện này mà không ngủ được, rốt cuộc là người sống ở tinh cầu của các anh nổi lên phản ứng với cái gì vậy?”

“Hoocmon tình dục được tiết ra thông qua sự tác động từ âm thanh, hình ảnh cùng mùi hương.”

“Làm thế nào mà tớ lại thấy rằng phản ứng của anh ấy như bị cảm nặng vậy? Mặt đỏ hồng, hơi thở dồn dập, thân nhiệt tăng cao, hình như còn có chút run run nữa.”

“So với cảm mạo còn nặng hơn nhiều lắm.”

“Sẽ không bị nghẹn đến nổ luôn chứ?”

“Thiên Tâm tin tưởng Tĩnh tướng quân có khả năng tự kiềm chế bản thân mình tốt lắm, chỉ cần cậu đừng kích thích ngài ấy nữa là được.”

“Tớ có làm gì sao?”

“Trải qua một loạt vận động kịch liệt dưới ánh nắng mặt trời mồ hôi của cậu đang tỏa ra mãnh liệt, do đó đã tác động đến Tĩnh tướng quân.”

“Cậu muốn nói đến mùi mồ hôi sao? Được rồi Thiên Tâm ánh sáng đỏ kia không nên nhấp nháy liên tục như vậy a.”

Ánh sáng lóe ra càng ngày càng nhiều, có chút chói mắt.

Thiên Tâm không ngần ngại mà phát ra âm thanh thật to.

“Cảnh báo! Cảnh báo! Tính khí bước vào trạng thái phản ứng đã đạt đến mức cảnh báo, bắt đầu điều chỉnh làm lạnh.”

“Thiên Tâm, tôi không thể!”

Tĩnh ôm chặt Tiêu Địch không muốn để cậu xuống dưới.

“Điều chỉnh phân ly bị từ chối, cậu giúp tướng quân một tay đi.”

“Làm cách nào đây?”

“Giúp ngài ấy phát tiết bằng cách thủ công.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện