Đã không thể chạy vậy thì liều!

Ngọc Ngân cắn răng, điên cuồng công kích “cánh tay” Giao Long đang nắm lấy cô, nhưng hoàn toàn là phí công. 

Cố gắng của cô còn không làm nó trầy chút da nào chứ đừng nói tới bị thương.

Liên tục cử động mạnh khiến Ngọc Ngân hụt hơi nhanh hơn, tay chân trở nên yếu hơn, đôi mắt nặng trĩu.

Ngọc Ngân ngẩng đầu nhìn ánh sáng le lói phía trên, ý thức yếu ớt chỉ kịp lóe lên một ý nghĩ: “Chủ nhân, xin lỗi!” - Rồi chìm vào bóng tối vô tận.

Bỗng nhiên Giao Long buông lỏng Ngọc Ngân ra rồi bơi thẳng xuống đáy hồ một cách cực kỳ khó hiểu, Chính Nam cũng nhanh như chớp không biết từ đâu thuấn thân tới ôm lấy Ngọc Ngân rồi bơi lên.

“Nhanh hơn a, nhanh hơn!” - Chính Nam vừa liều mạng bơi, vừa cắn răng tự vổ cũ mình.

Vừa rồi hắn cố gắng phá trận nhưng không thể được, một chuỗi trận pháp liên hoàn quá phức tạp để có thể phá từ bên ngoài, vì vậy Chính Nam mới chui vào bên trong. Và cũng như Ngọc Ngân, hắn thấy được những hoa văn tế đàn trên mặt đất.

Cảm thấy sự tình có chút vượt qua dự đoán, Chính Nam mặt dày mày dạn năn nỉ ỉ ôi, lăn lê bò toài, xin xỏ Trang phú bà giải thích. Cuối cùng Trang phú bà không chịu nổi hàng này khóc lóc nên đã tiết lộ rằng tế đàn này là dùng để phong ấn linh hồn, chỉ như thế mà thôi.

Tới đây Chính Nam dùng ngón chân nghĩ cũng biết Ngô gia là muốn tróc ra linh hồn Giao Long, còn làm gì với Long Hồn này thì phải điều tra thêm.

Chính Nam đi lòng vòng trên bờ muốn phá trận, bởi vì từ bên trong trận pháp hắn đã thấy bên ngoài Lam Chiến đã bắt đầu có chút hụt hơi. Đúng lúc này phía dưới nổi lên vô số bọt nước, có vẻ có gì đó kinh khủng đang xảy ra bên dưới.

Nghĩ tới Ngọc Ngân không ở trên bờ, Chính Nam cả kinh, hắn nhảy xuống mà không cần suy nghĩ.

Điên cuồng lặn xuống nước, cảm thấy độ sâu có chút giả, Chính Nam lập tức lật ra hệ thống cửa hàng mua ngay một viên Tị Thủy Châu rồi ngậm trong miệng, lúc này hắn mới lặn xuống tiếp được.

Vừa nhìn thấy con giao long khổng lồ, ý nghĩ đầu tiên của Chính Nam là “chạy”, thế nhưng mà lại nhìn thấy Ngọc Ngân bị nó tóm lấy, hắn lập tức công kích, dùng cái gì công kích? Phòng ngự của một con Hổ cấp 17 hắn còn không phá được, lấy gì phá phòng ngự của con Giao Long kia?

“Phá không được thì dứt khoát không phá.” - Chính là nghĩ như vậy Chính Nam mới quyết định dùng kỹ năng mà hắn chỉ định dùng trang bức là [ Tâm Chuyển Thân Thuật ] tới cướp quyền điều khiển thân thể của giao long.

Với tinh thần lực và chân khí của hắn, nói điều khiển cả một con Giao Long thì không khác gì người si nói mộng, nhưng Chính Nam rất khôn khéo chỉ điều khiển một cái vuốt đang nắm Ngọc Ngân và một khúc đuôi để Giao Long bơi đi mà thôi.

Chính Nam cũng không quên truyền lại Tị Thủy Châu cho Ngọc Ngân rồi dùng cả sức bú sữa mẹ để bơi lên.

Giao Long rất nhanh thì tỉnh lại, nó gầm lên giận giữ rồi vươn mình muốn đuổi theo hai con cá nhỏ kia, thế nhưng giống như có thứ gì đó níu nó lại đáy hồ.

Cúi đầu xuống nhìn bên dưới, ánh mắt cao ngạo của Giao Long dần biến thành sợ hãi.

...

Chính Nam không rảnh để ý vì sao Giao Long không có đuổi theo, hắn chỉ biết cắm đầu bơi thẳng lên bờ rồi thở hổn hển.

Nhìn bên cạnh mình Ngọc Ngân đã không còn thở, Chính Nam cũng không lo được nhiều, phải hô hấp nhân tạo cứu người đã.

Động tác chính xác, thao tác chuyên nghiệp, thân là cấp 5 Y Sư, Chính Nam đối với hô hấp nhân tạo đã không thể quen thuộc hơn được.

...

Ngọc Ngân chậm rãi tỉnh lại, trong mơ màng cô cảm nhận được mình đang được ai đó ôm, bờ môi cũng đang bị người kia chiếm lấy.

Chờ cô nhìn rõ người trước mắt là ai, Ngọc Nhân lập tức nhắm mắt lại, tiếp tục giả chết.

Chính Nam mệt mỏi a!

Hô hấp của bản thân còn chưa ổn định còn phải thở giúp phần người khác khiến cho hắn càng mệt mỏi. Chính Nam bắt đầu cảm thấy không đúng. Theo lý mà nói, hắn hô hấp nhân tạo nãy giờ Ngọc Ngân phải tỉnh rồi mới đúng chứ.

Cúi đầu xuống nhìn, Chính Nam phát hiện tình trạng Ngọc Ngân bây giờ khá kỳ lạ.

Khuôn mặt cô đỏ hồng, hơi thở dồn dập, hai nắm tay siết chặt, chân cũng kẹp chặt!

Chính Nam mặt đen thui, cô nàng này rõ ràng tỉnh lại từ lâu nhưng cố ý giả vờ. Hắn tức giận vỗ vào mông cô một cái rồi cười mắng: “Dậy mau, ở đó mà giả vờ. Lần này mà thoát ra an toàn, em nên chuẩn bị tâm lý sẵn đi.”

Ngọc Ngân cảm thấy toàn thân nóng ran, có cái gì đó cứ chực chờ trào ra nhưng trước sau vẫn thiếu một chút xíu khiến cô cực kỳ khó chịu. Hiện tại bị Chính Nam dùng sức vỗ mạnh vào mông, cô giống như tìm được đúng thứ mình cần, toàn thân nước nóng dâng trào, còn khẽ co giật mấy cái.

Một luồng cảm giác thư thái tràn ngập cơ thể khiến cô nhịn không được ngâm lên thành tiếng, khuôn mặt cũng nở nụ cười thỏa mãn.

Chính Nam mặt đen như đáy nồi, cô nàng bị hắn đánh vào mông giống như… lên mây rồi a. Hắn lại quát: “Đã được chưa a? Chúng ta còn nhiệm vụ phải làm đây!”

Ngọc Ngân giật mình bật dậy, cô không có mặt mũi nào gặp Chính Nam nên trực tiếp giả ngu: “Đây là đâu? Tôi là ai? Tôi đang làm gì?”

Chính Nam gõ đầu cô rồi nói: “Bớt giả ngu, sặc nước sẽ không ảnh hưởng tới đầu óc nặng như vậy. Chúng ta đi mau, người của Ngô gia sắp qua tới rồi.” - Hắn dìu Ngọc Ngân đứng dậy rồi hai người cùng nhau rời đi.

Thế nhưng Trang phú bà lại nhảy ra ngăn cản: “Ký chủ, mau cứu con Giao Long kia đi.”

Chính Nam chân không dừng bước: “Không được, hiện tại tôi đánh không lại nó, bây giờ nhảy xuống nữa chắc chắn phải chết.” 

Trang phú bà tiếp tục khuyên: “Nó đang bị tế đàn kia tiến hành tróc hồn, chết tới nơi rồi. Ký chủ nhanh xuống cứu nó.”

Chính Nam gắt gỏng: “Cứu nó làm gì, nó đã không có nội đan, chỉ dựa vào thân thể bán long cũng không thành được tài. Lại nói, nó chết sống có liên quan gì tới tôi.”

Trang phú bà thấy Chính Nam càng đi càng xa, đã gấp không được: “Số mệnh của nó là ở đây chờ ký chủ tới cứu, vận mệnh của ký chủ nếu không có Long mệnh của nó điền vào nhất định sẽ không đầy đủ. Haiz, nói ký chủ cũng không hiểu, nhưng mà Trang không có gạt ký chủ, ký chủ phải nhanh cứu nó đi.”

Chính Nam cắn răng, hắn nhét cho Ngọc Ngân một viên Hồi Khí Đan rồi nói: “Em ra ngoài nói với mọi người chế tạo cho anh một chút thời gian, nếu người Ngô gia tràn qua bên này mà chưa thấy anh ra thì cứ rút lui trước. Không cần nói gì cả, đây là lệnh!”

Dứt lời, Chính Nam lập tức quay đầu chạy tới bờ hồ rồi nhảy xuống.

Ngọc Ngân biết Chính Nam đã quyết nên cũng không nói gì nữa, cái cô cần làm bây giờ là liên lạc với mọi người và chế tạo càng nhiều thời gian càng tốt cho hắn.

...

Dưới mặt nước, các hoa văn của tế đàn đã bắt đầu đỏ lên, lan dần từ dưới đáy hồ lên tới bờ. Có vẻ chỉ cần tất cả hoa văn này sáng lên tế đàn sẽ chính thức hoạt động.

Trước mắt Chính Nam là con Giao Long màu đen bị những nơi tế đàn đã sáng lên vây khốn, nó có vẻ rất đau đớn, toàn bộ thân thể liên tục cuộn tròn giãy dụa nhưng một chút tác dụng cũng không có.

Chính Nam cằn nhằn với Trang phú bà: “Cứu thế nào, tế đàn này lớn như vậy, một mình tôi Hòa Hợp Kỳ thái điểu là phá không nổi. Con Giao Long kia cũng không phân địch - bạn, lại gần nó chắc chắn phải chết.”

Trang nói nhanh: “Ký chủ đổi lấy một viên cấp 3 Hóa Hình Đan rồi ném vào miệng nó. Con Giao Long này tu vi Không Minh Kỳ đỉnh phong, cấp 3 Hóa Hình Đan dược lực không đủ nên sẽ biến nó thành thân hình trẻ em trong một khoảng thời gian, lúc đó ký chủ nhanh chóng cùng nó ký khế ước chủ tớ. Một khi khế ước hoàn thành thì ký chủ có thể thu nó vào sủng vật không gian rồi thoát ra trước khi tế đàn này chính thức hoạt động.”

Chính Nam cảm thấy cách này có thể thực hiện được nên không chần chừ nữa. Từ trong balo lấy ra Hóa Hình đan, Chính Nam chậm rãi tiến tới gần Giao Long.

Giao long lúc này cực kỳ sợ hãi, từ sâu trong linh hồn nó biết một khi tế đàn kích hoạt thành công nó chắc chắn phải chết, cho nên nó liều mạng giãy dụa, liều mạng công kích phong tỏa để thoát ra khỏi cái chết đang chậm rãi tới gần, thế nhưng ngoại trừ thân thể đã bắt đầu bị thương chảy máu ra thì chút hiệu quả cũng không có.

Đúng lúc này một viên đan dược hướng nó bay thẳng tới, đối với yêu thú mà nói, Hóa Hình Đan có sự hấp dẫn bản năng, giống như nữ có hấp dẫn bản năng với nam vậy.

Trong đầu Giao Long lóe lên một suy nghĩ, bán Long thân của nó không thể thoát khỏi trói buộc vì quá lớn, nhưng nhân thể nhất định sẽ thoát được, bởi vì trước đó hai "con cá nhỏ" kia rất dễ dàng thoát ra a.

Lại nói, nó đã nhìn thấy viên Hóa Hình Đan kia là từ một trong hai “con cá nhỏ” chạy thoát khỏi nó hồi nãy bắn tới.

Liều!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện