Quốc hội nước cộng hòa Ôn Đặc đột nhiên nhận được tin từ trạm không gian, 300 chiếc chiến hạm không rõ của hành tinh Trung Châu xuất hiện trong pham vi cảnh giới. Những nghi viên cả ngày mở những họp vô vị kia lập tức thay đổi tinh thần tập trung thảo luận, vấn đề thảo luận là có nên cảnh cáo 300 chiếc chiến hạm của hành tinh trung Châu đã vượt qua biên giới kia không.
“Lão nhị, hành tinh Ôn Đặc có lẽ đã phát hiện ra chúng ta rồi, nhưng tại sao bọn họ không có phản ứng gì? Chẳng lẽ cho rằng chúng ta đến làm khách ghé thăm chắc? Nếu mà như thế, cũng đã cho người đến hoan nghênh chúng ta cơ chứ? Sao một chút phản ứng cũng không có?” Đường Nhất chau mày nhìn về phía hành tinh Ôn Đặc yên bình kia nói với Đường Nhị đang ở bên cạnh.
“He he, cái này không phải càng tốt sao? Đợi sau khi chúng ta đi vào quỹ đạo của hành tinh, bọn họ muốn phản kháng cũng quá muộn rồi.” Đường Nhị gõ nhịp trên máy tính cười nói một cách nham hiểm.
“Ngu ngốc! Đừng quên đại ca đã nói như thế nào, trước khi tấn công phải tỏ rõ thân phận! Tôi không muốn bị đại ca mắng!” Đường Nhất lạnh lùng đá Đường Nhị một cước.
Còn Đường Nhị thì làm bộ giống như không có chuyện gì gật đầu nói: “Đúng rồi, cho nên em mới viết bản thông báo khuyên hàng này nè.”
“Thông báo khuyên hàng? Để anh xem xem.” Đường Nhị vội hiếu kỳ hướng về phía trước.
“Nhìn gì, chờ chút em đọc anh nghe.” Đường Nhị vội tắt màn hình nói.
“Được, mau đọc lên cho anh nghe.” Đường Nhất hứng thú nói.
“Hài, nghe rõ nè.” Đường Nhị đứng lên ho khan, tay chắp sau lưng vừa đi vừa lắc đầu đọc: “Dân chúng hành tinh Ôn Đặc thân mến, chúng ta là Đường Nhất, Đường Nhị anh tuấn, tiêu sái, phong độ phiên phiên, vạn người yêu kính, vạn người mê, thuộc hạ của đại nhân Đường Long hành tinh Trung Châu chính nghĩa. Để giải cứu các người từ trong tay của nước Cộng hòa Ôn Đặc tàn ác, hai vị tướng quân đẹp trai mê người chung tôi, dẫn theo 300 chiếc chiến hạm loại lớn để ra sức vì các người, để tránh xuất hiện ngộ thương trong quá trình chiến đấu với hành tinh Ôn Đặc tàn ác, mong các vị hãy ở yên trong nhà không nên ra ngoài, đồng thời vì để tránh thương vong không đáng, mong các vị hãy thông báo cho những người thân của mình đang còn phục vụ trong quân đội nước cộng hòa Ôn Đặc tàn ác nhanh chóng chạy về phía ánh sáng. Nếu như vì chiến tranh mà gây ra những tổn thất về sinh mạng và của cải cho các người, nếu như vì hỗn loạn mà sinh ra tội ác, toàn bộ đều là do chính phủ Ôn Đặc đã ích kỷ không muốn đầu hàng chính nghĩa. Để không xảy ra những tổn thất không đáng có, xin các vị hãy đốc thúc chính phủ Ôn Đặc không nên tiến hàng phản kháng.”
Đường Nhị mới đọc đến đây, Đường Nhất đã vỗ tay nói: “Hay, nhanh hãy phát thông báo này đi đi.”
Đường Nhị lắc đầu nói: “Chờ em thêm một câu, ‘Hai vị tướng quân tiêu sái anh tuấn Đường Nhất, Đường Nhị hiện đang tuyển bạn gái trẻ đẹp.’ rồi hãy phát đi.
“Được, được, nhanh thêm câu này vào.” Đường Nhất hai mắt phát sáng đốc thúc Đường Nhị. Lúc hai người bọn họ đang làm những việc kỳ lạ này, 300 chiếc chiến hạm bạch kình vẫn chầm chậm bay về phía hành tinh Ôn Đặc.
Các nghị viên quốc hội Ôn Đặc đang cãi nhau không ngừng nhận được tin tức mình không dám tin, chiến hạm hành tinh Trung Châu đến xâm lược!
“Không thể nào! Chế độ gia tộc lại dám tấn công chế độ dân chủ chúng ta? Chuyện này là không thể!” Một nghị viên già đột nhiên hét lên, giọng của ông ta lập tức phá vỡ cục diện yên tĩnh này, Quốc hội lần nữa lại náo nhiệt giống như cái chợ. Nhưng cuộc tranh luận này diễn ra không được bao lâu, đã nhanh chóng đưa ra nghị quyết chống xâm lược, mà nghị quyết nàu cũng được truyền đến hạm đội Ôn Đặc với tốc độ nhanh chưa từng thấy. Sớm đã chuẩn bị chờ đợi mệnh lênh, hạm đội Ôn Đặc liền bay ra khỏi bầu khí quyển.
“Ồ, số lượng không ít, ít nhất cũng có hơn 200 chiếc chiến hạm.” Đường Nhất ôm tay trước ngực nhìn số liệu hiển thị trên màn hình.
“Hài, dân chúng vô tội hành tinh Ôn Đặc tội nghiệp, bọn họ bị chính phủ dân chủ của mình buộc chặt vào chiếc xe chiến tranh chết choc.” Đường Nhị lắc đầu cảm thán nói, nhưng Đường Nhị đột nhiên thay đổi thần thái, nói một cách kiêu ngạo: “Để cho chính phủ Ôn Đặc không thể tiếp tục sai lầm, chúng ta phải tiêu diệt vũ lực mà bọn họ dựa vào để phản kháng, chỉ có như thế bọn họ mới ý thức được thế nào là sai lầm tuyệt đối khi đối đầu với chúng ta!”

Đường Nhất bĩu môi nói: “Nói nhiều những thứ đó để làm gì, còn không phải là chuyện một câu nói?” Đường Nhất nói đến đây, vẫy tay mạnh một cái nói: “Tấn công.”
Mệnh lệnh của Đường Nhất vừa nói ra, trên thân chiến hạm trắng bạc của 300 chiếc chiến hạm bạch kình xuất hiện 5000 lỗ đen, sau đó những lỗ đen này xuất hiện lóe lên vệt sáng rồi tắt. Chính trong giây phút này, 1 triệu 500 ngàn chùm laser của 300 chiến hạm bạch kình đã ngắm bắn hạm đội Ôn Đặc vừa mới bay ra ngoài tầng khí quyển.
Mỗi một chiếc chiến hạm của hạm đội Ôn Đặc đều bị 5000 chùm laser bắn trúng, đòn tấn công mạnh như thế, cho dù chiến hạm đao tỏa có lớp vỏ dày cũng sẽ bắn xuyên mấy trăm lỗ, chứ đừng nói là chiến hạm bình thường. Cho nên sau khi năng lượng màng bảo vệ của chiến hạm hành tinh Ôn Đặc tiêu hao hết, nổ tiên tiếp không ngừng đẹp rực rỡ bên ngoài tầng khí quyển hành tinh Ôn Đặc.
Đường Nhị khuôn mặt bi thương nói: “Nhìn xem, làm gì phải khổ như thế, mấy trăm ngàn con cừu ngây thơ bị chính phủ tà ác mê hoặc vì vậy mà trở thành bụi vũ trụ. Hài, các người như thế không cảm thấy có lỗi với cha mẹ những người đã sinh ra, nuôi dưỡng mình sao? Để tiêu diệt những ung nhọt tà ác này, chúng ta đành phải sử dụng hạ sách này mà thôi.” Nói đến đây, Đường Nhị đột nhiên trở mặt lạnh lùng ra lệnh: “Ngắm vào những cơ cấu quyền lực hành tinh Ôn Đặc, hỏa lực 10%, bắn!” Đối với việc xác định mục tiêu thiết bị trên hành tinh Ôn Đặc, người máy hoàn toàn không tốn nhiều thời gian, rất nhanh, mỗi chiếc chiến hạm bạch kình đều bắn ra 500 chùm laser vào những mục tiêu khác nhau trên mặt đất hành tinh Ôn Đặc.
Các nghị viên vẫn vì hạm đội của mình bị tiêu diệt trong chớp mắt mà chưa tỉnh lại, bị tiếng cảnh cáo thê lương làm tỉnh: “Mục tiêu bắn của địch, các bộ ngành chính phủ hành tinh Ôn Đặc! Các nhân viên chính phủ lập tức sơ tán! Lập tức sơ tán!” Nghe thấy lời này, các nghị viên nhanh chóng phóng ra cửa với tốc độ nhanh nhất. Nhưng tốc độ của bọn họ có nhanh cũng không thể nhanh bằng tốc độ laser, sau khi nhận được cảnh báo vài giây thì đã bị chôn dưới lớp đất đá.
Rất nhanh, bồ đội và cảnh sát mặt đất được cố ý không giết, kinh ngạc phát hiện, sau khi hạm đội hành tinh Ôn Đặc bị tiêu diệt toàn bộ chưa đến một phút, cơ cấu quyền lực chính phủ hành tinh Ôn Đặc toàn bộ biến thành đống đổ nát. Cũng có nghĩa là khai chiến được vài phút hành tinh Ôn Đặc đã rời vào tình trạng vô chính phủ, dân chúng nhận được tin này sợ hãi hoảng hốt, bắt đầu bỏ chạy, xuất hiện cùng với tình trạng hỗn loạn chính là các loại bạo hành như các phần tử bất hảo khắp nơi thừa cơ cướp bóc, hôi của.
Đường Nhất nhìn thấy cảnh này trên màn hình lắc đầu nói: “Thần kinh của con người thật là yếu đuối.” Nói xong ấn một nút. Nhìn động tác của Đường Nhất, Đường Nhất liền nói: “Wei wei, đại ca còn muốn chúng ta xây dựng xã hội đen, không được lộ diện để người khác nhìn thấy, tôi rất hài lòng với dáng vẻ hiện nay, không muốn phẫu thuật thẩm mỹ đâu.”
Đường Nhất gật đầu, sau khi ấn một cái nút tắt hình ảnh mới bắt đầu nói. Cũng trong lúc này, toàn bộ hệ thống thông tin trên hành tinh Ôn Đặc xuất hiện giọng nói của Đường Nhất: “Ta là tướng quân thuộc hạ của đại nhân Đường Long thống soái cao nhất hành tinh Trung Châu, tất cả dân chúng lập tức trở về nhà, tất cả bồ đội và cảnh sát mặt đất lập tức hành động duy trì trị an, bắt những kẻ nhiễu loạn trị an! Nếu như trong vòng 10 tiếng không thể dẹp yên, ta sẽ bắn pháo vào những khu vực vẫn còn bạo loạn!”
Tổng chỉ huy bồ đội mặt đất và tổng trưởng cảnh sát sau khi nghe thấy lời này suy nghĩ một lát rồi lập tức ra lệnh các bộ ngành bắt đầu duy trì trị an. Bọn họ nghĩ rằng, sự thất bại của hành tinh Ôn Đặc đã không thể tránh khỏi, vậy đầu hàng cũng là chuyện sớm muộn. Mình làm việc theo mệnh lệnh của vị tướng quân kia, không những có thể để lại ấn tượng tốt cho những vị chủ nhân mới này, mà còn có thể tăng thêm danh vọng của mình trong dân gian. Chuyện vui nhất cữ lưỡng tiện này sao không làm cơ chứ?
Sau khi nghe Đường Nhất nói, dân chúng ý thức được mình không có phi thuyền đi đến đâu cũng không an toàn, hơn nữa tiếp tục nhiễu loạn sẽ bị pháo bắn thì sẽ không được toàn thây, chi bằng về nhà cho rồi, ít nhất có chết cũng chết ở nhà. Vì thế dưới sự uy hiếp của cái chết ám ảnh, dân chúng không nhiễu loạn nữa, trở về nhà với tâm trạng lo lắng. Còn những kẻ thừa cơ cướp bóc kia, cũng tranh nhau ẩn núp sau khi quân đội và cảnh sát hành động. Hành tinh Ôn Đặc hỗn loạn trong chốc lát đã trở lại yên bình.
Tiếp đó Đường Nhất lần nữa phát ra thông báo khuyên hàng, những quan viên còn sót lại lập tức liên hợp lại phát đi thông báo đầu hàng.
“Ừ, làm xong rồi, phái bồ đội đổ bộ đi.” Đường Nhất nhận được thông báo đầu hàng của hành tinh Ôn Đặc, vừa hài lòng nhìn thấy đoàn người trên mặt đất vì lời nói của mình bắt đầu đi lại, vừa nói với Đường Nhị.
“Mỗi chiến hạm phái 4000 người theo phi thuyền đổ bộ đi xuống hành tinh Ôn Đặc.” Đường Nhị ra lệnh cho người máy, lệnh vừa ra, hắn liền nói với Đường Nhất: “Đúng rồi lão nhất, chúng ta không thể gặp mặt ai, có nên xuống hay không?”
“Buồn cười, chúng ta không đi xuống lẽ nào dựa vào những tên cứng nhắc này điều khiển cả hành tinh sao?” Đường Nhất vừa nói vừa cúi đầu nhìn đài điều khiển làm gì đó.
“Vậy thì phải làm sao? Lẽ nào phải điều khiển từ xa? Em không quen với việc điều khiển cơ thể người khác lắm.” Đường Nhị nói đến đây phát hiện Đường Nhất quẳng một cái nón lính giác đấu co kính bảo vệ mày đen, còn Đường Nhất thì đã đội một cái mũ giống như vậy.
Đường Nhất đã hiểu vừa lầm bầm: “Hài, còn muốn dựa vào khuôn mặt này để dụ dỗ vài mỹ nữ.” Vừa đội kính lên đầu.
Lúc bọn họ đi lên phi thuyền đổ bộ họ mới phát hiện ra một chuyện vô cùng quan trọng, đồng thời hét lên: “Chúng ta toàn bộ đều không mặc quân phục!” không sai, toàn bộ người máy đều mặc vest đen đeo kính đen, cầm các loại vũ khí cá nhân, ngồi bất động trong phi thuyền đổ bộ dùng cho 10 người. Dáng vẻ đó hoàn toàn không giống quân nhân, mà giống phần tử xã hội đen hơn.
“Thôi bỏ đi, cứ nói chúng ta là quân đội của bộ nội chính hành tinh Trung Châu.” Đường Nhất đánh mượn một cái cớ ở trong một đoạn phim nào đó. Trong nhận thức của hắn, quân đội của bộ nội chính không mặc quân phục. Cũng nhận thức như thế, Đường Nhị liền gật đầu đồng ý.
Lúc 1201 phi thuyền đổ bộ dừng bên ngoài quốc hội hoang phế hành tinh Ôn Đặc, quan viên còn sót lại nhận được tin bồ đội đổ bộ đáp xuống, đều lo lắng tập hợp tại chỗ này. Còn cảnh sát và bồ đội mặt đất cũng bị ép làm công việc cảnh giới, không còn cách nào khác, vì để không cho kẻ địch tìm cớ tiến hành đồ sát, chỉ có thể làm những chuyện nhục nhã này.
Nhưng điều khiến cho cảnh sát và bồ đội cảm thấy kỳ lạ là, những kẻ xâm lược này đều mặc đồ giống như xã hội đen, vest đen, áo sơ mi trắng, đeo cà vạt đen, đeo kính đen. Nổi bật nhất là hai người đàn ông cao lớn bị cái kính bảo vệ của mũ giáp đấu che hết cả khuôn mặt, không nhìn thấy dung mạo.
“Hạm đội của chúng ta sao lại thua đám người không phải là quân nhân, hơn nữa còn không dám gặp người khác này!” Một binh si không hài lòng nói. Trong mắt hắn những người mặc đồ đen đeo kính đen này cao lắm cũng chỉ là vệ sĩ, quân đội của mình sao lại thuâ những tên vệ sĩ này, thật là vô dụng.”
“Câm miệng, lẽ nào các người không nhìn ra bọn họ đều là những quân nhân có tố chất đã qua huấn luyện sao?” Sĩ quan bên cạnh anh ta lập tức nhỏ giọng quát.
“Quân nhân? Không thể nào? Sao không mặc quân phục?” binh lính đó hỏi một cách không hiểu.
“Nhìn cái lưng thẳng như bút của bọn họ, nhìn động tác đi của bọn họ, lẽ nào ngươi còn chưa phát hiện đây là những tiêu chuẩn mà chỉ có những quân nhân mới có thôi sao? Bọn họ nhất định là quân đội của bộ nội chính hành tinh Trung Châu!” Sĩ quan nhỏ giọng giải thích, hoăn nữa còn nói ra suy đoán của mình.
“Quân đội của bộ nội chính? Chính là quân đội bộ nội chính bình thường còn cứng đầu hơn so với hiến binh, nhưng có chuyện thì lại bỏ chạy còn nhanh hơn thỏ, chuyên môn đối phó với ngươi mình kia sao? Binh lính kia ngạc nhiên hỏi.
“Cái ngươi nói là quân đội bộ nội chính của chúng ta! Cái bọn tạp chủng quên đi chức năng nhiệm vụ của mình kia mà dám so bì với người ta?” sĩ quan bĩu môi nói.
Binh lính kia còn đang định hỏi gì, nhưng phát hiện mấy trăm viên quan đã đến nghênh đón kẻ chiến thắng, liền yên lặng chuyên tâm cảnh giới xung quanh.
Hai người Đường Nhất Đường Nhị hoàn toàn không biết làm sao tiếp nhận hành tinh, sau khi gặp những viên quan kia, liền để cho bọn họ truyền tin đến hành tinh Trung Châu, nhờ hành tinh Trung Châu lập tức phát người đến tiếp nhận hành tinh Ôn Đặc. Ưu Na nhận được tin lần nữa bị dọa giật mình, vừa mới nhận được yêu cầu phái người tiếp nhận của hành tinh Âu Đức không được bao lâu, thì tin nhờ phái người đến tiếp nhận của hành tinh Ôn Đặc lại truyền đến. Hạm đội tư nhân của chị của chủ công thật mạnh, không phí sức nào đã chiếm được hai hành tinh, tin chắc không bao lâu nữa hành tinh Ô Lan cũng sẽ truyền tin yêu cầu phái người trợ giúp cũng sẽ đến.
Ưu Na nghĩ đến đây liền lắc đầu, bắt đầu bận rộn, bây giờ mình hoàn toàn không có thời gian để suy nghĩ những vấn đề này. Ưu Na vẫn còn chưa bận lắm, chỉ cần phái vài người phụ trách kiểm kê vật tư là được. Bận rộn nhất là hai người Lệ Vũ và Lăng Lệ, Lệ Vũ phụ trách chính vụ và nhân sự, chỉ đơn giản hai công việc này của hành tinh Trung Châu thì cũng đã bận tối mắt tối mũi, chứ đừng nói bây giờ có thêm hai hành tinh mà hai công việc này của hai nơi đó còn nhiều hơn hành tinh Trung Châu. Còn Lăng Lệ phụ trách tình báo thì thảm rồi, tin tình báo về hành tinh Ôn Đặc và hành tinh Âu Đức đều là uổng công, mặc dù có thể trực tiếp từ hai hành tinh này nhận được tư liệu tường tận, nhưng quan trọng là bắt đầu xây dựng kế hoạch lại từ đầu. Ái Nhĩ Hi phụ trách xây dựng và mới tiếp nhận công việc quy hoạch từ tay Lăng Lệ cũng rất bận rộn, nhưng cô ấy vô cùng hưng phấn. Bởi vì những nơi có thể phá hủy lại nhiều lên thêm. Vô vị không có việc gì làm là Sa Lệ và Khiết Ti, bọn họ sau khi nhận được tin toàn bộ đều không nói quay trở về phòng. Nhưng bọn họ không biết nghĩ gì, đột nhiên nghiến răng nghiến lợ gia tăng huấn luyện quân đội.
Các quan viên và dân chúng hành tinh Trung Châu sau khi biết được tin chủ công đồng thời tấn công 3 hành tinh, hơn nữa đã chiếm được 2 hành tinh, không ngẩn người ra đó thì là không dám tin. Nhưng sau khi đoàn người thứ tiếp nhận xuất phát, những người này mới phát giác đây là sự thật, mặc dù lấy làm lạ vì sao chủ công trong chốc lát lại có vũ lực mạnh như thế, nhưng vẫn hưng phấn hoan hô cả lên. Các quan viên còn có vài người lo lắng Đường Long tấn công những thế lực chế độ chính trị khác một cách không phân biệt như thế, sẽ dẫn đến sự bao vây tấn công của tất cả các thế lực tinh hệ Vô Loạn, mà dân chúng thì hoàn toàn không quan tâm đến những chuyện này, dưới sự giáo dục mà bọn họ được tiếp nhận, chủ công bất luận làm việc gì cũng đúng hết!
Đường Nhất Đường Nhị không có việc gì làm ở trong phủ đệ Tổng thống của hành tinh Ôn Đặc cùng nói chuyện phiếm với Đường Tam, Đường Tứ, Đường Ngũ ở trong hoàng cung hành tinh Âu Đức:
“Này lão tam, bên chỗ các người thế nào rồi?” Tôi bên này buồn chán quá đi, 200 chiến hạm của hành tinh Ôn Đặc phái ra, chúng tôi bắn một lần đã tiêu diệt hết. Bắn thêm vài phát nữa, chính phủ hành tinh Ôn Đặc liền bị tiêu diệt, phát đi thông báo khuyên hàng thế là xong.” Đường Nhất nói đến đây liền thở dài: “Hài, thật là không đã tí nào!” Nếu như những lời này của hắn bị các viên quan hành tinh Ôn Đặc nghe được, sắc mặt của những viên quan này sẽ khó coi vô cùng.

Đường Tam bất mãn nói: “Còn nói không đã nữa? Tôi bên này mới là không đã nè, bên các anh còn phải bắn vài phát, sau đó khuyên hàng. Tôi bên này vừa phát thông báo khuyên hàng, hành tinh Âu Đức liền đầu hàng, ngay cả một chút kháng cự cũng không có!”
“Ý, lẽ nào hành tinh Âu Đức hiểu được chúng ta là phe chính nghĩa, cho nên không chống cự đầu hàng?” Đương Nhị nói xen vào.
“Chính nghĩa cái con khỉ!” Đường Tứ hét lên: “Đám thỏ đế đó vì bồ đội chủ lực đều bị tên hoàng đế chết tiệt kia đem đi hết, cả hành tinh chỉ còn có 10 chiếc chiến hạm, cho nên vừa nhìn thấy 300 chiếc chiến hạm của chúng ta đánh đến cửa liền đầu hàng!”
“Ồ, hoàng đế của bọn họ đem theo chiến hạm đi đâu vậy?” Đường Nhất hiếu kỳ hỏi.
“Nghe nói là đi tấn công hành tinh Ô Lan rồi.” Đường Tam nói.
Đường Nhị nghe thấy lời này lập tức hét lên: “Không được! Đại ca gặp nguy hiểm, tôi phải soái lĩnh hạm đội đi cứu đại ca!”
Đường Tứ nghi ngờ hỏi: “Có nguy hiểm? Hành tinh Ô Lan phần lớn bồ đội đã bị đại ca tiêu diệt, bọn họ tính ra còn 200 chiếc chiến hạm, cộng thêm 300 chiếc chiến hạm do hoàng đế Âu Đức dẫn theo, cũng chỉ mới 500 chiếc. Còn đại ca có 400 chiếc chiến hạm bạch kình có thể chống lại 4000 chiếc chiến hạm, đại ca có nguy hiểm gì chứ.
Đường Tam không thèm để ý đến lời nói của Đường Tứ, ngược lại hai mắt sáng rỡ nói: “Lão nhị nói đúng, đại ca có nguy hiểm, chúng ta phải đi cứu giá gấp, nếu không thì trễ.”
Đường Nhất cũng vội gật đầu nói: “Quá đúng, cứu người như cứu hỏa, tôi sẽ xuất phát liền, chậm tí nữa e rằng ngay cả bã cũng không còn.”
“Đã nói đại ca không thể gặp nguy hiểm, các người còn nói cái gì nữa vậy? Đường Tứ lần nữa lầm bầm.
Đường Ngũ sau khi gõ mạnh một cái vào đầu Đường Tứ nói: “Ngươi ở lại canh giữ!” Sau đó liền chạy ra khỏi hoàng cung cùng Đường Tam.
Đường Tứ không có đi theo bọn họ, mà sau khi nhìn bọn họ rời khỏi mới lầm bầm tự nói một mình: “Thật là, cho rằng ta không biết các người vội đi tiêu diệt chiến hạm của hành tinh Ô Lan sao? Nhưng đại ca bên đó còn cần các người nhiều chuyện sao? Chi bằng ở lại bảo vệ hành tinh Âu Đức còn thiết thực hơn, hành tinh này chưa hoàn toàn thần phục đại ca. Ừ, hi vọng lão nhất và lão nhị không ngu ngốc đến độ điều toàn bộ chiến hạm đi.”
Rất nhanh, bên ngoài hành tinh Âu Đức chỉ còn lại 100 chiến hạm bạch kình vẫn còn đậu ở đó, 200 chiếc chiến hạm đã bay về phía hành tinh Ô Lan. Bên phía hành tinh Ôn Đặc cũng giữ lại 100 chiếc chiến hạm bạch kình, do nhân viên tiếp nhận hành tinh Trung Châu còn chưa đến, nên Đường Nhất đành ra lệnh cho các người máy: “Phát hiện bên dưới có nhiễu loạn, trước tiên cảnh cáo, cảnh cáo vô hiệu liền lập tức bắn. Phải phối hợp với công tác của nhân viên tiếp nhận hành tinh Trung Châu, và bảo vệ an toàn cho họ.” Sau đó hưng phấn dẫn theo 200 chiếc chiến hạm bay về phía hành tinh Ô Lan.
Lúc này còn chưa nhận được tin hành tinh mình đã thất thủ, hoàng đế Âu Đức đang ở trên kỳ hạm của ông ta hưng phấn ra lệnh: “Tấn công! Tấn công! Tiêu diệt hết người của hafnh tinh Ô Lan!” Mặc dù hạm đội Âu Đức lúc tấn công hành tinh Ô Lan, gặp phải sự tấn công của hạm đội Ô Lan từ hành tinh trung Châu quay trở về. Nhưng do hạm đội Ô Lan này vội vàng bảo vệ thánh điện Ô Lan, hơn nữa chiến hạm của bọn chúng ít nhiều cũng bị thương, cho nên dưới sự tấn công của hạm đội Âu Đức khí thế bừng bừng, đa số chiến hạm Ô lan đều bị tiêu diệt, còn lại thì đổ bộ lên mặt đất giúp đỡ đồng đội chống kẻ xâm lược.
Quân Âu Đức đã tấn công xuống mặt đất hành tinh Ô Lan, dựa vào vũ khí tinh nhuệ bắn súng vào những dân chúng Ô Lan tay không tấc sắt nhưng không sợ chết đang nhào đến. Nơi diễn ra ác liệt nhất chính là thánh điện Ô Lan kia, bồ đội chủ lực quân Âu Đức chủ yếu tập trung ở đây, còn quân đội Ô Lan giáo và dân cũng Ô Lan cũng tập hợp ở đây đông như đàn ong, dùng sức mạnh tập trung để bảo vệ thánh điện.
Trong thánh điện, Lan Lung phiền não đi qua đi lại trên đại đường, cô ấy nghiến răng nghiến lợi lầm bầm: “Tại sao lại như thế? Hạm đội tấn công hành tinh Trung Châu thất bại rồi, Đế quốc Âu Đức lại xâm lược, lẽ nào đại thần Ô Lan muốn bỏ đi những tín đồ trung thành như chúng ta sao?”
Lời của Lan Lung hoàn toàn không có ai trả lời, tuyệt đại đa số giáo sĩ đều chỉ huy quân đội và dân chúng tiến hành chiến tranh, còn một bộ phận nhỏ giáo sĩ không phải cả ngày lo nghiên cứu giáo nghĩa, thì là những lớp trẻ vô năng sợ chết. Những giáo sĩ già thì đang chăm sóc giáo tông do nghe được tin kẻ địch xâm lược, kích động đến nỗi não tụ máu.
“Lẽ nào mình vừa bắt đầu phát động cuộc chiến tấn công hành tinh Trung Châu là sai sao?” Lan Lung đau khổ suy nghĩ, nhưng cô ấy nhanh chóng lấy lại tinh thần nói: “Không! Ta không sai! Sai là cái tên Đường Nạp Văn chết tiệt kia! Là ông ta xúi giục chúng ta tiến hành cuộc chiến tranh vô vị này! Đại thần Ô Lan ơi! Cầu xin ngài hãy để cho ông ta suốt kiếp trầm luân trong địa ngục!” Đường Nạp Văn bị Lan Lung nguyền rủa, lúc Đế quốc Âu Đức đến tấn công lén, đã chết một cách không ngờ đến rồi. Nếu như ông ta còn sống, bây giờ ra rằng đx bị những giáo sĩ kia biết tại sao Ô Lan giáo phái quân đi đánh hành tinh Trung Châu ăn tươi nuốt sống rồi.
Lúc Lan Lung đang điều chỉnh lại tâm trạng của mình, chuẩn bị tham gia chiến đấu, vì Ô Lan giáo cống hiến một phần sức lực, một thị nữ hốt hoảng chạy vào báo: “Thiếu tông chủ, bên ngoài không gian xuất hiện 400 chiến hạm không rõ của Đường Gia!”
Chiến hạm Đường Gia?” La Lung lập tức toàn thân vô lực ngồi bệt xuống đất, hai mắt vô thần lầm bầm: “Xong rồi, hành tinh Trung Châu đến báo thù, Ô Lan giáo tiêu rồi…”
Trên kỳ hạm lâm thời, sau khi Đường Long nhìn thấy tư liệu hành tinh Ô Lan hiển thị trên màn hình, gật đầu hiểu ra nói:” Chả trách chiến hạm Ô Lan giáo vội vàng rời khỏi như vậy, thì ra Ô Lan giáo bị Đế quốc Âu Đức tấn công.”
“Hãy để bọn chúng đánh đến lưỡng bại câu thương, chúng ta mới ra mặt một lưới bắt gọn thế nào có được không?” Đường Tinh hỏi Đường Long.
“Ừ, biện pháp này cũng được, nhưng chị không cảm thấy có chút kỳ lạ sao.” Đường Long nhìn trên chiến trường giao chiến hành tinh Ô Lan, nói với Đường Tinh.
“Kỳ lạ cái gì?” Đường Tinh không hiểu hỏi.
Đường Tinh nghi ngờ hỏi: “Đế quốc Âu Đức rốt cuộc vì cớ gì lại tấn công Ô Lan giáo?” Bọn họ hai bên có vấn đề khúc mắc gì sao, Đế quốc Âu Đức sẽ không vô duyên vô cớ tấn công nước láng giềng?”
Đường Tinh bĩu môi: “Điều này mà cũng không hiểu? Đế quốc Âu Đức chắc chắn là vì trữ lượng hắc tinh thạch phong phú của hành tinh Ô Lan mà phát động chiến tranh.”
“Hắc tinh thạch? Trên hành tinh Ô Lan lại có hắc tinh thạch phong phú sao? Tại sao em không biết? Đường Long ngạc nhiên hỏi. Hắn hoàn toàn không biết hành tinh Ô Lan có lượng hắc tinh thạch phong phú, nếu không hắn chắc chắn sớm đã có ý đánh chiếm hành tinh Ô Lan rồi, bởi vì trẻ con 3 tuổi cũng biết được tầm quan trọng của hắc tinh thạch.
Đường Tinh giải thích nói: “Ngoài người đứng đầu vài thế lực có qua lại với bọn họ, những người khác đếu không biết chuyện này. Điều này chủ yếu là vì chính sách của hành tinh Ô Lan không cho phép người ngoài ra vào, đương nhiên cũng không thế thiếu lý do công tác bảo mật làm rất tốt. Không phải là vì chị đã đi khắp tinh hệ Vô Loạn tìm một lượt, chị cũng không biết hành tinh Ô Lan có lượng lớn hắc tinh thạch.”
“Trữ lượng hắc tinh thạch của hành tinh Ô Lan là bao nhiêu?” Đường Long hỏi.
“Có thể chế tọa được 1 triệu chiến hạm bạch kình cùng với năng lượng chiến đấu cường độ cao cần trong 10 năm.” Đường Tinh chuyện gì cũng có thể liền trả lời.
“Wa!...” Đường Long chỉ kêu lên một tiếng, hai mắt liền phát sáng sững sờ nhìn hành tinh có đóa hóa lan màu đen to kia đến nối chảy nước miếng. Nhưng Đường Long nhanh chóng tỉnh lại, vẻ mặt buồn bã nói với Đường Tinh: “Chị, những tín đồ Ô Lan giáo kia không chịu tiếp nhận sự thống trị của em, chúng ta phải làm sao mới có thể thống trị hoàn toàn hành tinh Ô Lan?”
Đường Tinh sau khi suy nghĩ liền nói: “Rất đơn giản, vận chuyển những người không phải là tín đồ đến Ô Lan giáo định cư, sau đó làm giảm bớt dân số tín đồ của bọn họ, sau cùng gia tăng giáo dục thế tục cường quyền, như thế bọn họ dần dần sẽ từ bỏ nền tảng lấy tôn giáo làm tính ngưỡng trung thành.”

“Ừ, đưa một bộ phận người trái đất và người của hành tinh khác đến hành tinh Ô Lan, vì để thuận lợi cho việc thống trị sau này, tốt nhất phấn bộ lại toàn bộ dân số cố định của các hành tinh.” Đường Long vỗ tay đồng ý nói.
“Được rồi, đưng nói đến những chuyện này nữa, em xem Ô lan giáo sắp không chống đỡ nổi rồi, nên hành động thôi?” Đường Tinh nhắc nhở nói.
“Không, đợi hạm đội Âu Đức chiếm cứ hành tinh Ô Lan rồi mới tiến hành tấn công.” Đường Long nói.
Đường Tinh liền hiểu: “Ờ, em là muốn mượ tay hạm đội Âu Đức tiêu diệt các nhân vật cao cấp của Ô Lan giáo?”
“Ừ, không tiêu diệt những kiến trúc thượng tầng kia, sẽ không có lợi cho việc thống trị của chúng ta sau này.” Đường Long gật đầu thừa nhận.
Hoàng đế Âu Đức nhận được tin đã chiến lĩnh được thành điện Ô Lan, đang bắt giữ những nhân vật cao cấp của Ô Lan giáo, hoàn toàn không vui, bởi vì tinh thần của ông ta hoàn toàn tập trung vào 400 chiếc chiến hạm Đường gia như hổ rình mồi ở xa kia. Mặc dù hoàng đế Âu Đức vài lần phát thông báo hỏi mục đích của hạm đội Đường gia, nhưng chỉ nhận được quân sự cơ mật không thể trả lời.
Nhìn thấy những chiếc chiến hạm không rõ của Đường gia kia, ông ta bất giác vừa cảm thấy may mắn vừa cảm thấy lo lắng. May nắm là vì mình không có tấn công hành tinh Trung Chây, không đắc tội với thế lực sau khi tiêu diệt Ô Lan giáo còn có thể huy động được hạm đội lớn như thế này. Lo lắng là vì vũ lực mà Đường gia có được quả thực khủng bố, vốn cho rằng binh lực của bọn họ nhiều nhất cũng chỉ vài trăm chiếc, nhưng không ngờ rằng từ đâu lại xuất hiện nhiều chiến hạm như thế. Đường gia có vũ lực mạnh như thế, có còn an phận ở trong hành tinh Trung Châu chật hẹp thế kia không?
Rất nhanh sau khi bồ đội mặt đất theo chiến hạm Âu Đức đi vào, số lượng lớn tín đồ Ô Lan giáo hoàn toàn không thể ngăn cản được bước chân của quân đội, hành tinh Ô Lan giáo dần dần bị thôn tính.
Nhìn thấy sự chống cự của Ô Lan giáo cuối cùng cũng biến mất trên máy tính, Đường Long vẫy tay ra lệnh: “Ngắm chính xác chiến hạm địch, tấn công!”
Hoàng đế Âu Đức đang suy nghĩ có nên điều động bồ đội để phòng chiến hạm Đường gia, lạp tức bị một trận rung lắc lớn lắc tỉnh, vừa nhìn tình hình xung quanh, lập tức hiểu ra chiến hạm Đường gia tấn công hạm đội của mình.
Hoàng đế Âu Đức vội hét lên: “Chuyện này là sao? Tại sao lại tấn công chúng ta? Lẽ nào bọn họ nhầm lẫn chiến hạm của chúng ta là của Ô Lan giáo?” Hoàng đế Âu Đức hét xong liền biết được đây là chuyện không thể, mỗi chiến hạm đều có số hiệu nhân biết thân phận khác nhau, cho dù chiến hạm thấp kém nhất cũng không thể nhận nhầm chiến hạm khác được.
Chạy khỏi thánh điện, Lan Lung núp trong phòng giám sát radar Ô Lan giáo điều khiển Ô Lan giáo trong tay, ngẩn người nhìn chiến hạm Đường gia mạnh mẽ tấn công chiến hạm Âu Đức, chiến hạm Âu Đức mạnh mẽ vô song trong mắt mình kia, lại bị chiến hạm Đường gia dễ dàng tiêu diệt từng chiếc từng chiếc một. Lan Lung không có thời gian để suy nghĩ đến vấn đề lực chiến đấu của Đường gia tại sao lại mạnh lên, cô ấy đang suy nghĩ tại sao Đường gia lại rộng lượng lấy đức báo oán giúp Ô Lan giao tấn công Đế quốc Âu Đức?
Nhưng cô ấy nhanh chóng vứt bỏ ấn đề này, bởi vì hạm đội Đường gia phát thông báo đến cho hành tinh Ô lan, là thông báo khuyến cáo dân chúng hành tinh Ô Lan trở về nhà không nên ra ngoài, hành tinh Trung Chây sẽ giúp hành tinh Ô Lan tiêu diệt hạm đội Âu Đức.
Nhìn thấy thông báo này, Lan Lung liền giận dữ mắng: “Hừ, thì ra các người căn xé lẫn nhau vì tranh đoạt hành tinh Ô Lan! Giả bộ làm người tốt cái gì, còn không phải là vì chiếm lĩnh hành tinh Ô Lan! Truyền lệnh tất cả các tín đồ Ô Lan giáo, liều mạng đến cùng với địch để bảo vệ thánh giáo Ô Lan!”
Lúc thuộc hạ của Lan Lung sắp phát lệnh này đi, một giọng nói già cỗi lên tiếng ngăn cản: “Dừng lại!”
Người trong phòng giám sát radar vừa nhìn, phát hiện vài trưởng lão 9 đóa hoa lan đang dìu giáo tông khuôn mặt trắng bệch đi vào, mà giọng nói kia chính là giọng của giáo tông.
“Giáo tông đại nhân, Lan Lung tội đáng chết ngàn lần, xin giáo tông đại nhân trừng phạt!” Lan Lung lập tức quỳ xuống chân giáo tông, sợ hãi thỉnh tội.
Giáo tông không thèm để ý đến Lan Lung, mà nói với lính thông tin: “Phát thông báo yêu cầu liên lạc với Đường gia, nói là giáo tông Ô Lan giáo hi vọng có thể gặp mặt sĩ quan chỉ hủy hạm đội Đường gia.” Giáo tông vừa nói xong, lính thông tin liền gõ xuống bàn phím, rất nhanh truyền thông tin này đi.
Nhận được thông tin này, Đường Long ảo não mắng: “Hạm đội Âu Đức thật là vô dụng! Ngay cả những người lãnh đạo Ô Lan giáo cũng không bắt được!”
Đường Tinh nghe được lời này liền nói: “Tôi biết bọn họ núp ở đâu, chỉ cần một trái đạn đạo là có thể giải quyết được bọn họ.”
Đường Long suy nghĩ, nghiến răng nghiến lợi gật đầu nói: “Vậy chuyện này giao cho chị.”
“Không thành vấn đề.” Đường tinh chỉ vẫy tay, mấy chục trái phi đạn liền bay đến làm nổ tung một khu vực nào đó của hành tinh Ô Lan.
“Không có trả lời sao?” Giáo tông mất kiên nhẫn hỏi, sau khi nhìn thấy lính thông tin cẩn thận lắc đầu, đành thở dài: “Xem ra Đường gia không muốn bàn về vấn đề đầu hàng với chúng ta rồi.”
“Đầu hàng?” mọi người nghe thấy đều hốt hoảng nhìn giáo tông.
Giáo tông vẫy tay giải thích: “Đến nước này rồi, chúng ta ngoại trừ đâu hàng hành tinh trung Châu ra, hoàn toàn không thể khiến cho Ô Lan giáo tồn tại được, nhưng đáng tiếc, Đường gia không muốn nói chuyện cùng chúng ta, chúng ta chỉ có …” giáo tông nói đến đây, lính radar đột nhiên hét lên: “50 trái phi đạn đang bay về phía chúng ta!” Lời này vừa nói ra, lập tức khiến cho các nhân vật cao cấp Ô Lan giáo hoảng sợ.
“Ô Lan thánh giáo diệt vong rồi.” Giáo tông không để ý đến sự sợ hãi của người bên cạnh, đành đau khổ nhắm mắt lại.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện