Tư lệnh phòng thủ nghe thấy binh sỹ kia nói đã nối được với hạm đội, vừa mới cười vui mừng, liền bị cảnh trước mắt dọa sững người.
Khi mà tất cả mọi người đều ngớ người nhìn thi thể đầu phát nổ, trung tá kia là người đầu tiên phản ứng lại, hắn ta vừa nhanh chóng chạy về phía sau của xe chiến, vừa hét lớn: “Yểm hộ ta!”
Câu hét lớn này của trung tá khiến mọi người tỉnh lại, nhưng cũng đem lại tử thần.
Ông trung tá mới quay người, liền bị một tia laser bắn xuyên qua từ sau não, bịch một tiếng ngã xuống đất.
Đại tá lúc này mới nói với một binh sỹ đứng bên cạnh: “Các người nhanh chóng di chuyển ta về phía sau!” Nhưng câu nói này của ông ta vừa mới nói ra thì đã sững sờ, bởi vì chính trang cái khoảnh khắc này, bên cạnh ông ta đã không còn ai sông sót.
Lúc ông ta không nhẫn nhịn được nữa muốn hét lớn, một tia sáng, tốc độ lóe lên như điện, xuyên qua chính giữa trán của ông ta.
Pằng một tiếng, thân chiến xa vốn màu đen, đã nhuốm thêm một lớp đỏ và trắng.
Đường Long lạnh lùng thu súng lại, thông qua nón tín tức, quét một lượt những thi thể nằm trên chiến trường, cúi đầu nói: “Xin lỗi, chỉ có sỹ quan chỉ huy chết đi, chúng tôi mới có thể nói là phòng vệ chính đáng.” Nói xong, liền đi đến chăm sóc cho Ưu Na vẫn còn đang quỳ xuống đất nôn.
Lúc này ngoài không gian, nơi tập hợp Hạm đội địa phương hành tinh Mộc Đồ, trên một chiếc tàu khu trục cấp F duy nhất trong đám hạm đội, một người trung niên vai đeo quân hàm đại tá, ngồi trên ghế chỉ huy sỹ quan tư lệnh hạm đội, nhắm mắt nghe phó quan báo cáo tin thức mới nhận được.
“Tư lệnh, đây là yêu cầu giúp đỡ lấy danh nghĩa của tư lệnh phòng thủ hành tinh Mộc Đồ phát đến.” Phó quan nói xong, liền đọc lại nội dung.
Tư lệnh hạm đội sau khi nghe xong, chau mày nói: “Bọn khốn kiếp này, lên cơn ghen tranh giành đến mức này, lại còn yêu cầu ta điều quân đến giúp đỡ?”
Phó quan nói tiếp: “Tư lệnh, theo quan sát của tàu trinh thám, Khu K đánh rất ác liệt, ngay cả chiến đấu cơ cũng đã được điều động. Ngài nói có phải thật là do phần tử khủng bố …”
Tư lệnh hạm đội vẫy tay nói: “Không thể là phần tử khủng bố, anh cho rằng những người của bộ tình báo kia thật sự là ăn cơm trắng sao. Khu K đánh lớn như vậy, nhất định là do bọn dâm đãng kia lạm dung chức quyền, không biết đã đụng đến cô gái của vị cao quan nào, khiến cho người ta đến báo thù.
“Lẽ nào ngài quên lần trước, thằng nhóc kia cưỡng hiếp nữ cảnh sát, khiến cho cảnh sát hành tinh Mộc bạo động sao?”
Phó quan gật đầu: “Vậy chúng ta không cần để ý đến bọn họ?”
Tư lệnh hạm đội cười: “Không, giúp thì chúng ta vẫn giúp, không thấy ông ta đã sử dụng giọng nói cầu xin hay sao? Hơn nữa cảnh sát bạo động lần trước, lúc trấn áp, do chậm một bước, khiến cho hệ thống trị an bị bộ đội phòng thủ cướp mất. Bây giờ cơ hội tốt để xen vào công việc của địa phương đã xuất hiện, chúng ta sao lại không đi cơ chứ?”
Khuôn mặt phó quan lọ vẻ sùng bái nói: “Sếp thật anh minh, hạ quan sẽ đi tập hợp mọi người?”
Tư lệnh hạm đội gật đầu: “Ừ, đi đi.”
Sau khi phó quan rời khỏi, Tư lệnh hạm đội nhìn hành tinh Mộc Đồ bên ngoài cửa sổ, lạnh lùng cười nói: “Ha ha, ta sẽ giúp các người giải quyết những phần tử khủng bố kia, nhưng ta sẽ không cứu bọn người. He he, Hành tinh Mộc Đồ, chủ nhân mới của ngươi xuất hiện rồi đây.”
Lúc Tư lệnh hạm đội đang đắc ý, một cuộc gọi kỳ lạ, xuất hiện trong phòng Tư lệnh hạm đội.
Tư lệnh hạm đội nhìn thấy ngươi trung niên mặc trang phục màu đen kỳ lạ kia, toàn thân run lên, vội ấn cái nút trên đồng hồ đeo tay trên cổ tay, cửa lớn liền vọng lại tiếng đóng cửa ken két.
Sau đó trong mắt ông ta dường như hốt hoảng, nhưng lại kèm theo một thứ cảm giác tình nguyện, một chân quỳ xuống, cung kính nói: “Thừa tướng.”

Lúc này Chung Chính Kỳ hoàn toàn không đối diện với vẻ mặt kia của Đường Ưu, mà che mặt, để lộ cặp mắt lạnh lùng nhìn vị tư lệnh hạm đội này.
Ông ta lạnh lùng vẫy tay nói: “Đứng dậy đi”
Tư lệnh hạm đội sau khi đứng dậy, nhìn Chung Chính Kỳ, sau đó cúi đầu, nhẹ nhàng nói: “Không biết thừa tướng có điều chi căn dặn?
“Ngươi tạm thời khuông được phép đặt chân lên hành tinh Mộc Đồ, cũng không cho phép chi viện bộ đội địa phương.” Chung Chình Kỳ lạnh lùng nói.
Tư lệnh hạm đội nghe thấy ngớ người, không hiểu hỏi: “Tại sao, thừa tướng? Đây là cơ hội tốt để khống chế cả hành tinh Mộc Đồ.”
Chung Chính Kỳ không vui nhìn Tư lệnh hạm đội, nhìn thấy ông ta sợ hãi cúi đầu, mới giải thích: “Bởi vì một kế hoạch nào đó, Bệ hạ đã quyết định từ bỏ hành tinh Mộc Đồ.”
Nói đến đây, giọng Chung Chính Kỳ chậm rãi, nói với tư lệnh hạm đội đang lộ vẻ mặt kinh ngạc: “Kế hoạch này có thể khiến cho rất nhiều quan chức cao cấp của quân đội rớt đài, sự oai nghiêm của quân đội Liên Bang sẽ bị giảm sút nghiêm trọng. Còn anh sau khi nhận được thông báo của tôi, ngay lập tức phát biểu tuyên bố, biểu thị anh đứng về phía chính nghĩa.”
Chung Chính Kỳ nói đến đây, nói toàn bộ kế hoạch cho tư lệnh hạm đội nghe, sau cùng nói: “Đến lúc đó, anh có thể trở thành người khống chế chân chính của hành tinh Mộc Đồ!”
Tư lệnh hạm đội nghe thấy lời nói này của Chung Chính Kỳ liền tỉnh lại, vui vẻ quỳ xuống nói: “Thuộc hạ nhất định sẽ làm hết sức vì thừa tướng!”
Nghe thấy tư lệnh hạm đội không nói là hết mình vì Bệ hạ, Chung Chính Kỳ lộ một nụ cười kỳ lạ, ông ta nhẹ nhàng nói: “Được rồi, người nhà không cần phải đa lễ, đứng lên đi.”
Lúc Tư lệnh hạm đội vừa mới đứng dậy, cửa phòng tư lệnh đột nhiên tự động mở ra, một mỹ nữ xinh đẹp bưng một cái hộp đi vào.
Tư lệnh hạm đội ngạc nhiên, bởi vì lúc Chung Chính Kỳ xuất hiện, ông ta đã khóa cửa lại rồi, sao lại có người đi vào được. Ông ta không hề suy nghĩ, liền định móc khẩu súng ở trong bàn ra.
Chung Chính Kỳ cười nói: “Không cần căng thẳng, là người mình.”
Nghe thấy lời nói này, Tư lệnh hạm đội gượng cười đứng tại chỗ, nhưng trong lòng ông ta thì luôn lo lắng, ông ta không biết người có thể tự ý ra vào căn phòng đã khóa của mình, có bao nhiêu trong hạm đội của mình, nếu như mình không cẩn thận, lúc nào cũng sẽ ngủ mà không dậy được nữa.
Chung Chính Kỳ nhìn vẻ mặt của Tư lệnh hạm đội liền biết ông ta đang nghĩ gì, ông ta gật đầu hài lòng, ra hiệu cho cô nữ binh kia mở cái hộp, đồng thờ trao cho tư lệnh hạm đội.
Tư lệnh hạm đội nhìn thấy trong hộp là khẩu súng kim tiêm đựng đầy chất lỏng màu hồng, và một tấm thẻ ngân hàng màu trắng, bất giác ngẩng đầu nhìn Chung Chính Kỳ.
“Đây là phần thưởng đưa trước ơ mộng của ông, trong tấm thẻ đó có 10 tỷ tiền Liên Bang ở bất kỳ quốc gia nào cũng có thể rút được, hãy hưởng thụ hết mình đi.” Chung Chính Kỳ cười nói.
Tư lệnh hạm đội vừa nghe thấy, liền lộ ánh mắt vui mừng khôn xiết, nhận lấy cái hộp, quỳ xuống nói: “Cám ơn thừa tướng ban thưởng.”
Lúc ông ta ngẩng đầu lên, Chung Chính Kỳ đã biến mất, còn cô nữ binh kia thì đã bắt đầu cởi y phục ra.
Tư lệnh hạm đội nuốt nước bọt, vội đứng dậy ấn cái nút trên bàn nói: “Phó quan, ngưng tập hợp đội ngũ, kế hoạch hủy bỏ. Còn nữa tôi muốn yên tĩnh một mình, không có lệnh của tôi, không ai được phép làm phiền tôi!”
Nói xong không chờ phó quan trả lời, liền cúp máy.
Ông ta quay đầu nhìn cô nữ binh đã cởi hết y phục, vội cầm súng kim tiêm trong hộp, nhắm vào cánh tay mình bóp cò.
Trong vũ trụ cách hành tinh Mộc Đồ hàng ngàn năm ánh sáng, bình thường tối đen, phi thuyền nhỏ bé nhanh nhẹn đang từ từ bay.
Phòng điều khiển của phi thuyền này là một phòng lớn, một người trung niên mặc trang phục màu đen kỳ lạ, đang ngồi ở vị trí chính trong căn phòng lớn một mình, ông ta chính là Chung Chính Kỳ.
Xung quanh ông ta có mấy chục cái màn hình lập thể, không phải là hình ảnh của vũ trụ, mà là hình ảnh thành phố ở một nơi nào đó không biết, trong đó cái chính giữa là hình ảnh chiến trường chiến tranh mà Đường Long đang trải qua.
Một người thanh niên mặc quân phục đứng bên cạnh Chung Chính Kỳ, người này tuổi trẻ đẹp trai, hơn nữa có gì đó khiến người ta sợ hãi, thân hình đứng thẳng.
Kiểu dáng quân phục trên người anh ta rất kỳ lạ, màu sắc là màu toàn đen của quân đội Liên Bang, nhưng lại không có cái cổ áo của Liên Bang, mà là cổ kín. Phía trên bộ quân phục là những đường viền màu bạc, nhưng màu bạc kia có chút bự hơn, phối hợp với đường viền xung quanh ngực, cảm giác cho người ta dường như là trên bộ quan phục thêu một cái đầu lâu.
Người thanh niên này nhìn Chung Chính Kỳ đang quan sát cuộc chiến ở khu K hành tinh Mộc Đồ, nhẹ hỏi: “Thưa cha, không ra lệnh cho đội cận vệ giúp đỡ có được không?”
Chung Chính Kỳ nhìn chàng trai, cười nói: “Không sao, bệ hạ điều động đội cận vệ chỉ là hy vọng Đường Long có thể chống đỡ qua được cuộc tấn công thứ nhất, bây giờ bọn họ đã qua được, đội cận vệ cũng không cần giúp.”
Chàng trai trẻ do dự một lát, lần nữa hỏi: “Thưa cha bộc lộ tin tức cho tư lệnh hạm đội hành tinh Mộc Đồ biết, là vì để kiểm tra Đường Long có tư cách hợp tác với chúng ta phải không?”
“Ừ, cho là vậy. Đúng rồi, báo cho Cổ Áo biết cháu ông ta đã chết chưa?” Chung Chính Kỳ quay đầu lại nhìn màn hình, nói.
Chàng trai trẻ gật đầu: “Đã báo rồi, tin rằng không bao lâu, Cổ Áo sẽ nổi giận thống lĩnh hạm đội đến hành tinh Mộc Đồ.”
Chung Chình Kỳ lắc đầu: “Không thể nào, Cổ Áo không phải là người lỗ mãng như vậy, ông ta chắc chắn sẽ điều tra trước, sau đó tính toán ảnh hưởng của vụ việc, cuối cùng mới quyết định phương pháp giải quyết.
“Ồ, nếu như Cổ Áo thông minh hiểu điều kỳ diệu bên trong, ông ta phát biểu ý kiến của mình về vấn đề quân kỷ trước, chúng ta hoàn toàn không thể ép ông ta được.” Chàng trai trẻ lo lắng nói.
Chung Chính Kỳ cười nói, chuyển chủ đề: “Hạm đội Hắc Long của con chuẩn bị sao rồi?”
Nghe thấy chữ hạm đội Hắc Long, trong mắt chàng trai trẻ liền phát ra tia sáng nóng, hưng phân nói: “Con đã chia nhỏ thành tiểu đội, phân tán khắp các con đường thương nghiệp của cả Liên Bang, chỉ cần cha ra lệnh, cả Liên Bang sẽ hỗn loạn.”
Chàng trai lộ vẻ miệt thị, kiêu ngạo nói: “hạm đội địa phương không chịu nổi một cuộc tấn công, dựa vào những trang thiết bị lạc hậu kia của bọn họ, đội ngũ hạm đội không có trật tự nào cả, hoàn toàn không thể là đối thủ của hạm đội Hắc Long.”
Chung Chính Kỳ nghe thấy, liên nghiêm giọng nói: “Không được khinh địch, mặc dù quân đội đại phương là hạm đội cấp thấp, nhưng kiến nhiều cắn chết voi lớn, số lượng của bọ họ có thể chiến tuyệt đại ưu thế.”
Chàng trai mặc dù khuôn mặt lộ vẻ không vui, nhưng vẫn gật dầu nói: “ Vâng, con nghe lời dạy của cha.”
Chung Chính Kỳ vỗ vai chàng trai, giọng nói đầy ý nghĩa sâu sắc nói: “Con à, bệ hạ đã quyết định dùng cả hạm đội Hắc Long để đổi lấy sự hỗn loạn của Liên Bang, đứng ở lập trường của ông ta điều này không sai, nhưng hạm đội Hắc Long là cội rễ của chúng ta, ta thật không muốn con vì hoàn thành nhiệm vụ mà tiêu hao toàn bộ hạm đội Hắc Long.”
“Vâng, con hiểu, con sẽ không những không để cho hạm đội Hắc Long bị tiêu hao, còn sẽ làm cho hạm đội Hắc Long mạnh lên.” Chàng trai mạnh miệng nói.
Chung Chính Kỳ gật đầu nói: “Ừ, con làm tốt chuyện này là được rồi. Đúng rồi, đã tìm được người phát tán tin tức chưa?”
“Tìm được rồi ạ, là một thiếu tá phòng xỷ lý tình báo quân đội hành tinh Mộ Đồ, nghe nói anh ta yêu một thiếu úy của đại đội SK23.”
Chàng trai điều chỉnh một màn hình lập thể, màn hình lay động một lát, liền hiển thị tư liệu của một thiếu tá trẻ.

Người này chính là Kiệt Đặc, người duy nhất mà Đường Long không bắn chết.
Chung Chính Kỳ rất vui mừng nhìn tư liệu của Kiệt Đặc, ông ta cười nói: “Một thiếu tá xuất thân thế gia quân nhân lại đi yêu một kỹ nữ, ha ha, thật là có dũng khí, cũng chả trách Đường Long không bắn chết hắn. Ừ, lại vì một cô kỹ nữ không để ý đến mà rơi lệ, xem ra hắn là người thích hợp nhất. Được, hãy dùng hắn.”
Chàng trai gật đầu tỏ vẻ đồng ý, nhưng trong ánh mắt hắn nhìn vào hình của Kiệt Đặc, lại có chút gì đó xem thường, hắn xem thường con người này vì bị một kỹ nữ cự tuyệt mà rơi lệ.
Chung Chính Kỳ nói với chàng trai: “Sau khi người này phát tán những hình ảnh kia, ta muốn cả Liên Bang đều có thể xem được, kể cả tinh hệ phía Nam bị Mục Ân Lôi Tư khống chế.”
Chàng trai liền nói: “Không thành vấn đề, phía nam có rất nhiều đài truyền hình là của chúng ta.” Nói xong, chàng trai có chút chần chừ nói: “Người này sau khi lợi dung xong, phải xử lý hắn như thế nào?”
Chung Chính Kỳ cười lạnh lùng nói: “Rất đơn giản, làm sao mới chấn động, thì xử lý hắn như thế vậy.”
Chàng trai nghe thấy lời này, liền lộ ánh mắt hung ác.
Hành tinh Hài Khả, văn phòng làm việc sỹ quan tư lệnh tinh hệ.
Cổ Áo ngây người nhìn đoạn hình ảnh trên màn hình, đoạn băng này không lâu trước đây xuất hiện trong hệ thống đường giây của mình.
Lúc mới đầu Cổ Áo còn cho rằng là do virus tấn công, nhưng nhìn những hình ảnh quen thuộc kia liền sững sờ.
Cảnh mới đầu vô ông ta rất quen thuộc, đó là đại sảnh đại đội kỹ nữ. Đại đội kỹ nữ cả tinh hệ ông ta đều đến chơi qua, đương nhiên là quen thuộc rồi.
Khiến ông ta ngây người không phải những cái này, mà là cái người toàn thân lõa thể kia đứng ở chính giữa sân khấu lớn tiếng mắng kia, là cháu của mình!
Vừa nhìn thấy cháu của mình, ông ta liền biết đây được quay trên hành tinh Mộc Đồ.
“Là ai lấy cái thứ này ra để uy hiếp ta?” Cái ý nghĩ này vừa mới thoáng qua trong đầu, đã bị Cổ Áo vứt bỏ, bởi vì ông ta nhìn thấy cái cảnh cháu của mình bị bắn chết.
Cổ Áo giận đùng đùng nhảy lên, ông ta biết đây là có người muốn thị uy với mình, ông ta không hề suy nghĩ liền thò tay khởi động hệ thống liên lạc, ông ta chuẩn bị ra lệnh bộ đội phòng thủ hành tinh Mộc Đồ đến bắt cái thằng bắn chết cháu của mình.
Nhưng khi ông ta ấn mấy con số, động tác của ông ta dừng lại, bởi vì hình ảnh của đoạn đồ sát kia cũng được ghi lại.
Cho đến khi hình ảnh của Đường Long xuất hiện trên màn hình, Cổ Áo mới tỉnh lại, ông ta ngạc nhiên thất thanh hét lớn: “Đường Long ?
Hắn làm gì ở đó?”
Đợi nghe xong bài diễn thuyết của Đường Long, khuôn mặt của Cổ Áo đã tái mét, ông ta đứng dậy, ra sức lật tung, đẩy bàn đổ xuống đất, sau đó dậm chân mắng: “Đường Long ngươi là thằng khốn kiếp! Ai để cho ngươi chỉ huy đại đội? Ai khiến mi giết chết cháu của ta?”
Cổ Áo tức giận đùng đùng, nghe thấy tiếng phó quan bên ngoài liền hét lớn: “Ra lệnh hạm đội hành tinh Mộc Đồ lập tức bắt Đường Long lại cho ta, ta phải băm hắn thành vạn mảnh.”
Phó quan kia sững người, trước tiên kính lễ: “Tuân lệnh thưa sếp!” Sau đó có chút chần chừ nói: “Xin hỏi sếp, cái tên Đường Long này ở hạm đội nào ạ!”
Phó quan bị dáng vẻ giận dữ của Cổ Áo dọa hết hồn, vội vàng kính lễ quay người bỏ chạy. Nhưng, hắn không may mắn, bị một sỹ quan đang hốt hoảng chạy đến đụng phải.
Vị sỹ quan này không thèm để ý vị phó quan ngã trên đất, ngược lại hoảng hốt nói với Cổ Áo: “Thưa sếp, xảy ra chuyện lớn rồi! Nhanh xem tin tức đặc biệt!”
Cổ áo nghe thấy bấy giác ngớ người, lửa giận nhẹ giảm, bởi vì người sỹ quan này là người nhà của anh ta, ông ta lạnh lùng nói: “Xảy ra chuyện lớn gì?”
Vị sỹ quan kia chạy đến, vừa dựng bàn lên, vừa nói: “Đại đội kỹ nữ ở hành tinh Mộc Đồ bị lộ rồi! Bây giờ cả Liên Bang đều biết trong quân đội có sự tồn tại của quân kỹ!”
Cổ Áo nghe thấy lời này, chỉ cảm thấy một cơn gió lạnh từ xương sống lên não, ông ta đương nhiên biết chuyện sự tồn tại của quân kỹ, bị mọi người trong Liên Bang biết sẽ có hậu quả gì.
Giọng ông ta lắp bắp nói: “Nhanh … nhanh mở ti vi xem!”
Vị sỹ quan kia sau khi bò dậy, chuẩn bị chấp hành mệnh lệnh của cấp trên, nhưng nghe thấy chuyện liên quan mệnh lệnh của mình, cũng dừng lại chờ đợi tình hình mới.
Lúc này nghe thấy lời nói của Cổ Áo, phó quan vội chạy lại, chuẩn bị mở ti vi lập thể trên tường.
Nhưng tay của phó quan vẫn còn chưa ân nút công tắc nguồn, bàn làm việc của Cổ Áo vang lên giọng nói điện tử: “Liên lạc khẩn cấp của Bộ Thống Soái, liên lạc khẩn cấp của Bộ Thống Soái.”
Nghe thấy âm thanh này, toàn thân Cổ Áo run lên, ông ta nghiến răng, thò cái tay đang không ngừng run lên, mở kênh liên lạc.
Xoẹt một tiếng, một hình ảnh cao lớn xuất hiện trước mắt Cổ Áo, những người trong phòng nhìn thấy hình ảnh này, toàn bộ đều đứng nghiêm kính chào: “Kính Chào Nguyên Soái!”
Sau khi Nguyên Soái Áo Mẫu Tư Đặc đáp lễ, lạnh lùng nói với Cổ Áo: “Thượng tướng, đại đội quân kỹ hành tinh Mộc Đồ rốt cuộc là chuyện gì? Tại sao dưới quyền quản lý của ông tại có chuyện như vậy tộn tại?”
Cổ Áo mồ hôi hộ đổ ra, ông ta sợ hãi thành khẩn nói: “Hạ quan … thuộc hạ không biết … ý của ngài là …”
“Hừ! Xem ti vi đi, hi vong xem xong, ông có thể giải thích với quần chúng Liên Bang, bộ Thống soái.” Áo Mẫu Tư Đặc nói xong liền biến mất.
Bây giờ toàn thân Cổ Áo run rẩy, ông ta không biết cái giải thích từ trong miệng của Nguyên Soái là có ý gì, chỉ hi vọng là Nguyên Soái không biết được mọi chuyện bên trong, vẫn còn coi mình là một người ở phe ông ta, mà ra tay giúp đỡ.
Sự việc vỡ lở, ngoài người đứng đầu quân đội Liên Bang, ai cũng không cứu mình nổi!
Cổ Áo nhìn thấy những người xung quanh đều ngây người nhìn mình, tức giận liền trút lên đầu họ, liền lớn tiếng: “Còn ngây người ở đó làm gì? Mở Ti vi đi!”
Sau khi ti vi mở, Cổ Áo vừa xem liền ngớ người, sao lại là phim cấp 3?
Cổ Áo giận dữ nhìn phó quan, phó quan sợ hãi mồ hôi đổ ra: trong lòng thầm mắng: “Mẹ nó, ai biết được ti vi của ông vừa mở ra thì lại là kênh người lớn cơ chứ!” Mặc dù nghĩ như vậy, nhưng tay của anh ta nhanh chóng chuyển kênh.
Nhưng, bất luận là đài nào, đều là cảnh phim đó.
Lúc Cổ Áo nhìn thấy ông kính chuyển cảnh một sỹ quan quân đội Liên Bang đang cười dâm đãng cởi áo, ông ta biết đây chính là tin tức đặc biệt.
Ngày hôm đó, tất cả người dân Liên Bang đều ngớ người ngồi xem ti vi, vốn còn coi những tiết mục khác, đột nhiên sau khi xuất hiện mấy chữ tin tức đặc biệt, liền bắt đầu phát sóng cảnh rất hạ lưu.
Kể cả tinh hệ phía nam đã không sử dụng sóng ti vi của Liên Bang, cũng đồng thời cùng lúc xuất hiện cảnh như vậy.

Có rất nhiều phu huynh tranh nhau tới tấp gọi điện thoại đến đài truyền hình, nói đài truyền hình đầu độc trẻ con Liên Bang.
Nhưng đáp án nhận được là đây là một đoạn của tin tức đặc biệt, mọi người nghe xong đều cảm thấy kỳ lạ, tin tức đặc biệt cái gì mà lại có cảnh này?
Mới đầu mọi người đều có chút ngại ngùng nhìn những màn hình, tiếp đó có rất nhiều người bộc lộ ánh mắt chán ghét, bởi vì những người đàn ông kia trên màn hình người nào cũng lăng nhục những cô gái kia, không lâu sau liền xuất hiện cảnh cưỡng hiếp, hiếp dâm tập thể.
Xem đến đây, những người có lương tri đều giận dữ, nhưng do bọ họ không biết đây có phải là đóng phim hay không, cho nên vẫn còn có thể tiếp tục xem tiếp.
Lúc cảnh một cô gái sắp bị 3 quân nhân Liên Bang cưỡng hiếm lại xuất hiện, những người hiền lành đều nghiến răng mắng chửi, bởi vì bọn họ đã xem quá nhiều cảnh như vậy rồi.
Nhưng cảnh tiếp theo đều khiến mọi người yên tĩnh lại, bởi vì bọn họ nhìn thất đột nhiên xuất hiện một sỹ quan Liên Bang anh tuấn, lạnh lùng dạy cho 3 tên kia 1 bài học.
Sau khi mọi người tỉnh lại, toàn bộ đều hét lên “Đúng”, đều là nói về người sỹ quan Liên Bang.
Nhưng cảnh tiếp theo mọi người lại yên tĩnh trở lại, bởi vì, vị sỹ quan cứu cô gái kia, lại bạt tai 3 cô gái đi đến điều tra xem, đồng thời nghe thấy vị sỹ quan kia giận dữ nói: “Một đám phế vật! Các người nhìn thấy chị em của mình chịu nhục, mà lại không ra cứu?”
Những người xem cảnh này đều ngớ người, đúng vậy, phòng của 3 cô nữ binh kia đều ở thông đạo, tiếng la hét kia không thể không ai nghe thấy, bọn họ tại sao không ra cứu chị em của mình?”
Mọi người đều hi vọng nghe thấy được lời giải thích của 3 cô nữ binh kia, nhưng bọn họ chỉ đứng ngây người ở đó mà không nói gì.
Tiếp đó mọi người đều nghe thấy vị sỹ quan kia nói cái gì tập hợp tại khu A gì đó, lieefn lấy súng của cô nữ binh bên cạnh, nhắm bắn 3 tên lính kia, nhưng lại bị những nữ binh kia ngăn cản, đồng thời nói những lời khiến mọi người kinh ngạc: “Thưa sếp, không thể giết hăn được ạ! Hắn là thiếu gia của tư lệnh phòng thủ hành tinh Mộc Đồ!”
Lẽ nào đây không là một đoạn trong phim, mà là phim ghi hình thật? Cái ý nghĩ này đều xuất hiện trong đầu của mọi người ở người hành tinh Mộc Đồ.
Còn sỹ quan quân đội thì sững người nhìn màn hình, bọn họ đương nhiên biết nội tình, bọn họ bây giờ đang nghĩ làm sao vượt qua được nguy cơ quân đội lần này.
Mọi người đột nhiên cản thấy hình ảnh trên màn hình có gì đó kỳ lạ, mặc dù đường truyền rất tốt nhưng luôn cảm thấy có gì đó kỳ lạ, dường như chính giữa có một đoạn nội dung đã bị cắt.
Sau khi những nữ binh kia che chắn cho những binh sỹ kia, liền nhìn thấy sỹ quan kia ra sức thoát ra khỏi tay của nữ binh, đồng thời sỹ quan kia lạnh lùng nói: “Ta là sỹ quan cao nhất ở đây, ta có thể để cho những kẻ khác làm nhục binh sỹ của ta được sao? Hành vi của bọn họ đã vi phạm điều 3 quân pháp Liên Bang.” Sau khi lời này nói ra, 3 binh sỹ kia liền bị vị sỹ quan kia bắn chết.
Mọi người đều sững sờ một lát rồi nói “Đúng lắm”, đều nói vị sỹ quan này không sợ quyền thế, yêu mến thuộc hạ, tuân thủ quân quy, không hổ là quân nhân Liên Bang, đồng thời đoán xem thân phận của vị sỹ quan này.
Hình ảnh đẹp trai kia của Đường Long đã từng lưu truyền khắp trên mạng, đồng thời được rất nhiều cô gái yêu thích, những cô gái này nhìn thấy hình dáng của Đường Long, đương nhiên là ngay lập tức nhận ra hét lớn.
Tiếp đó, mọi người nhìn thấy Đường Long ra lệnh cho nữ binh ngăn cản Đườn Long chấp hành mệnh lệnh, đồng thời nghe thấy anh ta răn dạy 3 cô còn lại: “Các người nhớ kỹ cho ta, từ bây giờ trở đi, các người không còn là quân kỹ cái gì nữa, mà là quân nhân của đại đội SK23, là thuộc hạ của Đường Long ta, không ai có thể tùy ý lăng nhục các người được!”
Nghe thấy câu trước đó, những người không biết đều ngớ người, quân kỹ? Bọn họ là quân kỹ?! Lúc nghe thấy Đường Long nói ra tên của mình, mọi người đều há to miệng ngạc nhiên.
Mặc dù dân chúng hay quên, nhưng sự kiện anh hùng không lâu trước đây lớn đến độ toàn thế giới đều biết, bọn họ vẫn còn chưa quên, vì thế trong cùng một lúc, toàn liên bang đều vang lên âm thanh: “Đường Long của sự kiện anh hùng?!”
Chính vì thế, mọi người đều ngớ người nhìn Đường Long nổ súng giết 50 sỹ quan Liên Bang ở từng phòng từng phòng, mặc dù mọi người đều cảm thấy Đường Long này thật máu lạnh, nhưng do cảnh trong phòng đều là sỹ quan Liên Bang làm nhục những nữ binh kia, lúc nhìn thấy vẻ mặt của những nữ binh kia bị làm nhục kia, và vẻ mặt vui vẻ sau khi được Đường Long cứu thoát, mọi người cũng đều rộng lượng không để ý thủ đoạn đẫm máu của Đường Long.
Lúc Đường Long đi đến căn phòng cuối cùng, mọi người đều cho rằng lại một sỹ quan nữa bị Đường Long giết, nhưng tiếp đó nhìn thấy Đường Long không những không giết mà còn tha cho người đó, hơn nữa còn nói chuyện với người sỹ quan này, đặc biệt nghe thấy câu nói kia của Đường Long: “Nói cho anh biết, trước kia tôi không có ở đây, tôi không lo được, nhưng bây giờ ông mày đã là sỹ quan chỉ huy cao nhất ở đây, bọn họ là thuộc hạ của tôi, chỉ cần 1 ngày tôi còn là cấp trên của bọn họ, tôi sẽ không để bọn họ bị người khác lăng nhục!
“Những người to gan dám mạo phạm bọn họ, bất luận người đó là ai, nhất loạt giết không tha! Anh biết tại sao anh lại thoát được kiếp nạn này không? Bởi vì anh là người không giống với những người khác ép buộc thuộc hạ của tôi làm những chuyện họ không muốn làm.”
Nhận thức của mọi người đối với Đường Long lại nhiều hơn một bậc, thì ra Đường Long cũng không phải là người tùy tiện giết người.
Tiếp đó, ông kính lại chuyển một lần nữa, xuất hiện dánh vẻ anh tuấn của Đường Long lúc hắn đi qua thông đạo được hai bên là nữ binh.
Hình ảnh Đường Long vừa đi vừa kính lễ, được những cô gái theo đuổi thần tượng kia, vừa lớn tiếng khen thật cool, vừa ấn điên cuồng nút download.
Sau cùng, cảnh dâm loạn khiến mọi người sững sờ kia xuất hiện trên màn hình, nhưng lúc nữ binh bắt đầu nổ súng bắn, hình ảnh trên màn hình biến mất, thay vào đó là dòng chữ: Xét thấy hình ảnh hiện trường quá đẫm máu, được phép xóa đi.
Lúc này tại căn cứ SK23, tất cả mọi người hoàn toàn đều không có tâm trạng coi ti vi, toàn bộ đều cầm máy dò, kiểm tra toàn căn cứ.
Lúc Đường Long vừa nhìn thấy chuyện xảy ra bị người ta ghi hình lại, liền hạ lệnh toàn căn cứ gỡ bỏ hết những máy quay cỡ nhỏ.
Hắn không muốn sau này mình ngay cả đi vệ sinh cũng bị người ta quay lại.
Lúc Đường Long đang bận rộn đổ mổ hôi hột, một nữ binh chạy đến hét lớn: “Thưa sếp, Kiệt Đặc xuất hiện trên màn hình ạ!”
Đường Long ngớ người: “Kiệt Đặc? Là ai?”
Nữ binh vội nói: “Là bạn trai của chị Sa Lệ, người duy nhất mà người không giết!”
Đường Long ngớ người một lát, cuối cùng cũng nhớ ra Kiệt Đặc là ai, cầm máy dò liền chạy đến phòng chỉ huy.
Hăn không biết tên Kiệt Đặc này muốn làm gì, lẽ nào hăn chính là người chịu trách nhiệm phát tán tin tức mà Chung Chính Kỳ nói sao?


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện