" Cạch " cánh cửa bất chợt mở ra phá tan bầu không khí đáng sợ này. 1 dáng người xiêu xiêu vẹo vẹo cùng 1 giọng nói say mèm vang lên:
- Hức... Emi, Saly... hức... cho tao... hức... ở nhờ... hức... nha! Theo phản xạ, cả 5 người quay lại và được 1 phen há hốc mồm. " Cái người " kia là Ari sao?! Thật... thật không thể tin nổi! Ari rất tự nhiên mà tiến lại phía 2 chiếc giường được đặt ở giữa phòng. Ren lúc đầu cũng hơi kinh ngạc nhưng rất nhanh nhớ lại chuyện khi nãy, vội đi ra đứng chắn trước Ari, nói giọng đe dọa:
- ARI AMOIRE, EM ĐI DÂU GIỜ NÀY MỚI CHỊU VÁC XÁC VỀ HẢ?!
Thôi xong, Ari xác định rồi đây! Gọi cả tên cả họ người ta ra như này thì... Atula hiện hình thật rồi! Mà đặc biệt hơn đây lại là cô em gái vàng bạc của anh! Tức giận cực điểm rồi đây! Ari à Ari, tụi này chỉ biết đọc kinh mong bà siêu thoát rồi ở trên trời có linh thiêng thì nhớ cho bọn này 1 cái đám cưới linh đình vào nha!
Ari không những không sợ mà còn ngước mắt nhìn Ren, cười cười nói:
- Ủa hai hả?! Hức... giờ em... hức... mới biết là... hức... hai dê như vậy... hức... đó nha! Hức... hai... hức... cư nhiên vô phòng... hức... hoa đã có chủ... hức... làm gì... hức... vậy?!
Ren vốn đã tức giận nay đầu đã bắt đầu xì khói, anh gằn:
- Sao em uống nhiều vậy hả?! Em có biết bọn anh đã lo lắng như thế nào không hả?!
Ari coi như không nghe thấy Ren nói gì, chợt kéo tay Ren hướng phía cửa nói:
- Hai, em đang tâm trạng! Hai với em đi uống tiếp nha!
Ren gắt:
- Em sao vậy hả Ari?! Nói, hôm qua làm sao mà em lại ra nông nỗi này hả?!
Ari vừa nãy còn phấn khởi bỗng đổi ngay biểu cảm sầu não làm cho 5 người kia... choáng. Rất có tố chất làm diễn viên chuyên nghiệp a! Ari chán nản nói:
- Chết tiệt, em bị bệnh tim hai ạ!
Nghe vậy, cả 5 ánh mắt kinh ngạc đều đổ dồn về phía Ari. Ren chợt nắm tay Ari, lắp bắp:
- Cái gì mà... bệnh tim?! Em... sao em không nói anh biết hả?! Giai đoạn mấy rồi?!
Ari mắt ươn ướt nhìn Ren, nói:
- Tại... tại... " RẦM " - đang nói dở thì Ari đổ cái " Rầm " xuống nền nhà lạnh giá. Cả 5 thấy vậy hét lên:
- ARI!
= = = = = = = = = = = = = = = = = = = =
Tại phòng Sam - Ari:
Sam sau khi được Ken bế về thì ngủ đến giờ vẫn chưa chịu dậy. Ken tuy ngồi cạnh giườn Sam nhưng ánh mắt vẫn thi thoảng liếc về phía cửa. Cậu cũng không hiểu vì sao lại cứ như vậy! Có lẽ là tối qua không thấy Ari về phòng?! Hay là do sáng nay Ren mở cửa cái " Rầm " nói Ari mất tích?! Tất cả cứ như 1 tảng đá đè xuống tâm trí Ken làm cho cậu không khỏi khó chịu. Nhưng... có lẽ phần lớn vẫn là nhớ... Ari. Có lẽ cậu đã quen với mỗi ngày đều được trêu chọc, được đấu khẩu và trên hết là được nhìn thấy nụ cười xinh đẹp của Ari.
Khẽ lắc đầu để xua đi mấy cái ý nghĩ lung tung đó. Sao cậu phải nhớ con nhỏ xấu xa đó cơ chứ?! Và vì 1 điều đó làm cho trái tim cậu đau nhói... cậu và Ari... đâu là gì bởi... chính cậu là người nói chia tay!
- Hức... Emi, Saly... hức... cho tao... hức... ở nhờ... hức... nha! Theo phản xạ, cả 5 người quay lại và được 1 phen há hốc mồm. " Cái người " kia là Ari sao?! Thật... thật không thể tin nổi! Ari rất tự nhiên mà tiến lại phía 2 chiếc giường được đặt ở giữa phòng. Ren lúc đầu cũng hơi kinh ngạc nhưng rất nhanh nhớ lại chuyện khi nãy, vội đi ra đứng chắn trước Ari, nói giọng đe dọa:
- ARI AMOIRE, EM ĐI DÂU GIỜ NÀY MỚI CHỊU VÁC XÁC VỀ HẢ?!
Thôi xong, Ari xác định rồi đây! Gọi cả tên cả họ người ta ra như này thì... Atula hiện hình thật rồi! Mà đặc biệt hơn đây lại là cô em gái vàng bạc của anh! Tức giận cực điểm rồi đây! Ari à Ari, tụi này chỉ biết đọc kinh mong bà siêu thoát rồi ở trên trời có linh thiêng thì nhớ cho bọn này 1 cái đám cưới linh đình vào nha!
Ari không những không sợ mà còn ngước mắt nhìn Ren, cười cười nói:
- Ủa hai hả?! Hức... giờ em... hức... mới biết là... hức... hai dê như vậy... hức... đó nha! Hức... hai... hức... cư nhiên vô phòng... hức... hoa đã có chủ... hức... làm gì... hức... vậy?!
Ren vốn đã tức giận nay đầu đã bắt đầu xì khói, anh gằn:
- Sao em uống nhiều vậy hả?! Em có biết bọn anh đã lo lắng như thế nào không hả?!
Ari coi như không nghe thấy Ren nói gì, chợt kéo tay Ren hướng phía cửa nói:
- Hai, em đang tâm trạng! Hai với em đi uống tiếp nha!
Ren gắt:
- Em sao vậy hả Ari?! Nói, hôm qua làm sao mà em lại ra nông nỗi này hả?!
Ari vừa nãy còn phấn khởi bỗng đổi ngay biểu cảm sầu não làm cho 5 người kia... choáng. Rất có tố chất làm diễn viên chuyên nghiệp a! Ari chán nản nói:
- Chết tiệt, em bị bệnh tim hai ạ!
Nghe vậy, cả 5 ánh mắt kinh ngạc đều đổ dồn về phía Ari. Ren chợt nắm tay Ari, lắp bắp:
- Cái gì mà... bệnh tim?! Em... sao em không nói anh biết hả?! Giai đoạn mấy rồi?!
Ari mắt ươn ướt nhìn Ren, nói:
- Tại... tại... " RẦM " - đang nói dở thì Ari đổ cái " Rầm " xuống nền nhà lạnh giá. Cả 5 thấy vậy hét lên:
- ARI!
= = = = = = = = = = = = = = = = = = = =
Tại phòng Sam - Ari:
Sam sau khi được Ken bế về thì ngủ đến giờ vẫn chưa chịu dậy. Ken tuy ngồi cạnh giườn Sam nhưng ánh mắt vẫn thi thoảng liếc về phía cửa. Cậu cũng không hiểu vì sao lại cứ như vậy! Có lẽ là tối qua không thấy Ari về phòng?! Hay là do sáng nay Ren mở cửa cái " Rầm " nói Ari mất tích?! Tất cả cứ như 1 tảng đá đè xuống tâm trí Ken làm cho cậu không khỏi khó chịu. Nhưng... có lẽ phần lớn vẫn là nhớ... Ari. Có lẽ cậu đã quen với mỗi ngày đều được trêu chọc, được đấu khẩu và trên hết là được nhìn thấy nụ cười xinh đẹp của Ari.
Khẽ lắc đầu để xua đi mấy cái ý nghĩ lung tung đó. Sao cậu phải nhớ con nhỏ xấu xa đó cơ chứ?! Và vì 1 điều đó làm cho trái tim cậu đau nhói... cậu và Ari... đâu là gì bởi... chính cậu là người nói chia tay!
Danh sách chương