Vương Lỗi có hẹn với Diệp Thiên sáng mai đến công ty bàn chuyện về bộ phim được viết kịch bản dành riêng cho hắn. Cho nên hiện tại Diệp Thiên không có việc gì, tùy tiện ăn chút đồ vật, căn dặn Mã Đức Hùng đừng làm phiền mình xong liền chui vào máy trò chơi Vùng Đất Thần Thánh. Một tháng không động vào hắn có chút ngứa ngáy tay chân, thật không biết chương trình tự động kia đã giúp Diệp Thiên tăng đến cấp bao nhiêu.

Cấp độ giới hạn cao nhất tại Vùng Đất Thần Thánh là một trăm, chỉ có một số ít người chơi đạt đến. Bởi vì càng về sau thăng cấp càng khó khăn. Lên đến cấp chín mươi đã không thể giết quái lấy kinh nghiệm, chỉ có thể tìm kiếm những nhiệm vụ ẩn để tiếp tục tăng cấp. Một người chơi với chức nghiệp thông thường tại cấp chín mươi sẽ có mười chín kỹ năng, từ cấp một đến chín mươi, cứ năm cấp một kỹ năng. Tất nhiên, hiện tại vẫn chưa có người chơi nào với chức nghiệp cơ bản đạt đến cấp độ này. Càng lên cao nhiệm vụ càng khó, chức nghiệp thường muốn hoàn thành sẽ mất rất nhiều thời gian. Vùng Đất Thần Thánh ra mắt đến nay cũng đã mười năm, nhưng cấp độ từ chín mươi đến một trăm mới chỉ mở sáu tháng, tổng cộng có năm người đạt đến. Trong đó có hai người là chức nghiệp ưu tú, ba người chức nghiệp sử thi. Về phần Diệp Thiên, hắn là Huyết Pháp Sư Huyền Thoại, chức nghiệp đẳng cấp Huyền Thoại.

Chức nghiệp ưu tú tại cấp một sẽ có hai kỹ năng, sử thi có ba kỹ năng, thế nhưng huyền thoại có đến năm kỹ năng. Đây là một ưu thế rõ rệt. Người chơi thông thường lên cao có quá nhiều kỹ năng, tốc độ thi triển không đủ hoặc uy lực quá yếu nên chỉ dùng một số ít. Nhưng phàm là người chơi cao cấp đều sẽ tận dụng triệt để tất cả các kỹ năng để đạt hiệu quả cao nhất. Vì vậy lợi thế kỹ năng lúc đầu của chức nghiệp huyền thoại rất rõ rệt. Hơn nữa những kỹ năng này có tỷ lệ theo sức mạnh và sức mạnh pháp thuật rất lớn, về sau tuy không bằng kỹ năng cấp cao nhưng vẫn khá mạnh, lại có thể kết hợp rất tốt. Đây là ưu điểm tuyệt đối của của chức nghiệp cao cấp so với phổ thông.

Khi Diệp Thiên đăng nhập vào nhân vật, đã thấy rương đồ thông báo đầy. Chủ yếu là các vật phẩm do đánh quái kiếm được. Chương trình tự động khi đầy rương sẽ mang đồ về cất trong cung điện, hắn tắt chương trình và đăng nhập vào lúc nhân vật đang chuẩn bị về nên mới thấy thông báo này.

Mở bảng trạng thái ra, Diệp Thiên thấy mình hiện tại đang là cấp ba mươi mốt, có thêm sáu kỹ năng mới, phân biệt là: Huyết Ảnh, Đằng Gai, Huyết Lao, Huyết Mệnh Phù, Linh Chú cùng Huyết Bạo. Thêm năm kỹ năng có từ trước, Diệp Thiên với cấp ba mươi mốt đã có mười một kỹ năng. Tốc độ tăng cấp của hắn cực nhanh, đây là trong trường hợp chỉ cày quái chứ chưa làm nhiệm vụ chủ tuyến. Lợi thế của chức nghiệp Huyền Thoại quá rõ ràng, hắn có những bái quái riêng, không cần phải tranh giành với bất kỳ ai. Về phần điểm tiềm năng và điểm kỹ năng đã có hệ thống tính toán ra, Diệp Thiên chỉ cần dựa theo đó nâng điểm để đạt hiệu quả tối ưu.

Cấp ba mươi mốt không tính là quá cao nhưng cũng không thấp. Diệp Thiên nhanh chóng nhận một đống nhiệm vụ, bắt đầu chạy quanh từng cái cổng dịch chuyển để hoàn thành. Tốc độ tăng kinh nghiệm của làm nhiệm vụ nhanh hơn cày quái rất nhiều. Diệp Thiên chơi một mạch đến rạng sáng, dùng một đêm từ cấp ba mươi mốt tăng lên cấp ba mươi ba, đồng thởi sử dụng thuần thục cách phối hợp các kỹ năng thành một chuỗi combo.

Diệp Thiên cũng học thêm một nghề phụ là thợ rèn vũ khí, đây thuộc nhóm nghề phụ trợ, người sở hữu chức nghiệp ưu tú trở lên có thể học thêm. Vốn dĩ hắn định học chế thuốc, sau đó nghĩ lại thuốc có thể dùng tiền mua, chế những món vũ khí theo đúng sở thích sẽ hay hơn. Một trong những điểm hay nhất của Vùng Đất Thần Thánh chính là vũ khí tự chế với hệ thống sáng tạo không khác gì thế giới thật. Người chơi phải tự thiết kế số liệu, từng chi tiết với tính toán chính xác nhất rồi tự lắp ghép. Có chăng khác biệt chính là những hiển thị phụ trợ giúp quá trình chế tạo càng thêm chính xác mà thôi. Tất nhiên cũng có những vật phẩm hệ thống rất mạnh, nhưng đồ tự chế tùy theo nguyên liệu, cách chế sẽ cho đặc tính riêng tùy thuộc yêu cầu từng người. Trên cơ bản một món đồ tự chế loại tốt đều mạnh hơn đồ hệ thống đồng cấp vài lần. Tuy khó khăn nhưng thành quả thu được rất xứng đáng.

Việc tăng đẳng cấp thợ rèn cũng tốn khá nhiều thời gian. Trước mắt Diệp Thiên chỉ học qua chứ không thực hành, vẫn là thợ rèn tập sự. Trời về sáng, phần mềm hẹn giờ của tự động ngắt kết nối giữ Diệp Thiên và trò chơi, đưa hắn về thế giới thật.

Diệp Thiên rời khỏi phòng trò chơi, thay một bộ quần áo lịch sự rồi xuống dùng bữa sáng. Tần Khinh Tuyết không có mặt, nàng mang mười sáu món Hồn Khí kia rời đi cả đêm chưa về, đoán chừng còn rất nhiều việc cần giải quyết.

Ăn sáng xong, Diệp Thiên liền để tài xế đưa mình đến giải trí Quang Minh. Vương Lỗi hẹn hắn đến sớm hơn giờ làm của công ty gần một tiếng để bàn riêng về nội dung kịch bản trước. Nếu có vấn đề sẽ sửa chữa, không có thì một giờ sau sẽ mời tất cả đạo diễn, biên kịch, phụ trách quay phim, phụ trách quảng cáo, diễn viên, trợ lý các loại đến họp, ấn định ngày quay cùng tuyên bố họp báo. Những thứ này Diệp Thiên cái hiểu cái không, trước tiên chỉ cần xem qua kịch bản để chỉnh sửa, còn lại đều giao cho Vương Lỗi xử lý là được.

Vương Lỗi còn đến trước Diệp Thiên gần nửa giờ. Hắn cầm tập kịch bản trên tay, đi qua đi lại, trên mặt hiện lên chút lo lắng. Viết kịch bản, mời đạo diễn và tuyển chọn diễn viên, tìm địa điểm quay…tất cả những việc này được hoàn tất trong một tháng. Vương Lỗi đã xem qua, kịch bản không qua tệ, quan trọng là phù hợp với diễn kỹ của Diệp Thiên. Những lỡ như hắn không đồng ý, người chịu toàn bộ trách nhiệm chính là Vương Lỗi. Phần tiền kia…hắn bồi thường không nổi. Chỉ khi nào Diệp Thiên đồng ý, hợp đồng ký xuống, công ty mới chấp nhận đầu tư vào bộ phim này. Phía trước đều là Vương Lỗi một mình đứng ra, mượn danh tiếng của Diệp Thiên và Tần Khinh Tuyết thực hiện. Tuy nói có cao tầng Quang Minh âm thầm chỉ đạo, nhưng nếu xảy ra chuyện, những tên kia nhất định sẽ đẩy toàn bộ trách nhiệm cho hắn.

Diệp Thiên mở cửa phòng nghệ nhân riêng của hắn ra, nhìn thấy Vương Lỗi liền cười nói:

- Lỗi ca, ngươi đến sớm. var _avlVar=_avlVar||[];_avlVar.push(["6f8adab64618480bb109e5dcefadecf7","[yo_page_url]","[width]","[height]"]);

Vương Lỗi giữ nụ cười bình tĩnh:

- Tiểu Thiên, đến, đây là kịch bản bộ phim đầu tay của ngươi. Xem qua một lượt, có chỗ nào cần điều chỉnh liền nói cho ta biết. Nếu ổn thỏa, một giờ sau chúng ta sẽ tổ chức cuộc họp giới thiệu đoàn làm phim, định ngày mở máy cùng họp báo.

- A.

Diệp Thiên không biết nhiều về những việc như chuẩn bị hay tuyên truyền, hắn đáp lại một cách qua loa rồi nhận lấy chồng kịch bản, bắt đầu mở ra xem. Thay vì dùng thần thức quét nhanh một lượt, Diệp Thiên đọc rất chậm rãi. Có những diễn viên đọc đi đọc lại kịch bản rất nhiều lần để ngấm sâu, thấu hiểu nhân vật của mình. Diệp Thiên còn chưa siêng năng đến như vậy, bất quá tối thiểu cũng có phải đọc kỹ để nghiền ngẫm một lần.

Bộ phim này có tên là Nhất Thế Vô Song, giảng giải cố sự của một nhân vật vô địch thiên hạ…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện