Tiểu Tê Vô nhìn Thành Hoàng một chút, lại nhìn vẻ mặt ấm ức của Phán Quan: "Vậy hai người phải nói chuyện cho thật tốt, không được tức giận."

Khổng Lẫm gật đầu: "Đại nhân yên tâm."

Tiểu Tê Vô lại nhìn Phán Quan, Tô Văn nghiêng đầu qua, miễn cưỡng nói: "Không tức giận."

Tiểu Tê Vô vỗ tay của hắn, lúc này mới ôm bình sữa của mình, ngoan ngoãn để mặc cho Cấm Văn ôm mình đi ngủ.

Sau khi Cấm Văn ôm tiểu Diêm Vương rời đi, lúc này Khổng Lẫm mới mở miệng tiếp tục nói: "Ngươi nhìn đi, bây giờ Diêm Vương đại nhân mới ba tuổi, chúng ta còn có thể dạy, nhưng ngày sau thì thế nào? Có thể dạy ngài ấy biết chữ, còn về những thứ khác chúng ta không thể dạy được.”

"Nếu đại nhân muốn trưởng thành, còn có hơn mười năm nữa, hôm nay hoàn cảnh của Địa phủ, hoàn toàn không không thể để cho ngài ấy thuận lợi lớn lên giống như Thập điện Diêm Vương, một chuyện này ngươi không hiểu sao?" Khổng Lẫm thở dài, "Bình sữa mà Cấm Văn làm mặc dù có thể tự trữ sữa, nhưng cũng không biết sữa bên trong có thể chống đỡ bao lâu, bây giờ uống sữa, sau này lớn một chút không uống sữa nữa, thì lại phải làm thế nào?"

Trong ba năm qua, Tô Văn là người ít tiếp xúc với tiểu Diêm Vương trong ba quỷ thần, cũng cho tới bây giờ chưa từng nuôi trẻ con, cho nên hoàn toàn chưa từng suy nghĩ đến chuyện này.

Nhưng lúc này hắn nghe vậy cũng đột nhiên kịp phản ứng lại, tiểu Diêm Vương ngày cả xem Sổ Sinh Tử cũng không biết chữ, sau này ngài ấy còn có rất nhiều thứ phải học, mà muốn ngài ấy vực dậy Địa phủ thì những thứ của ngàn năm trước không thể so sánh với những thứ bây giờ của Nhân giới được.



Hắn có chút phiền: "Vì sao lại là ta?"

Trừ đánh nhau với ác quỷ, hắn không biết gì cả, chỗ nào biết chăm sóc con nít chứ? Khổng Lẫm biết mục đích lúc đầu của mình đã đạt được, tiếp tục nói đến những điều cần chú ý.

"Mấy ngày nay ta đã cố ý đi Nhân gian điều tra một chút." Y nói: "Tình huống mà quỷ minh tinh gì đó nói đúng là có tồn tại, trừ học tập ra, nếu như muốn Diêm Vương đại nhân trong vòng một thời gian ngắn lấy được tín ngưỡng công đức của Nhân giới, phương pháp này là hữu hiệu nhất."

Trên giấy kia bất ngờ viết mấy chữ [Tôi và con của tôi], còn kém với giải thích: tiết mục giải trị phát sóng trên internet, ti vi.

Cho dù Tô Văn chưa thấy qua, nhưng ở Địa phủ cũng đã từng nghe nói về những tiết mục giải trí này, hắn sầm gương mặt tuấn tú lại: "Ngươi để cho đại nhân tham gia thứ này?"

"Tại sao không thể?" Khổng Lẫm vươn tay ra, lại chỉ vào cột thù lao: "Nếu như có thể lấy được những thù lao này, để đại nhân chuyển hóa thành đồ cúng nhan đèn cho Địa phủ, vạn quỷ ở Địa phủ sẽ có bao nhiêu lợi ích chứ?"

Lúc này Cấm Văn cũng từ bên trong đi ra: "Quả thật dưới tình huống công đức rõ ràng không đủ, tiền của Nhân giới là phương thức đổi trực quan nhất."
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện