Đế Thính: "Tất nhiên là không thể."
Tiểu Tê Vô vô ý thức nhíu mày, ôm bụng Đế Thính: "Nhưng, quỷ của Địa phủ, hình như đã ở Địa phủ rất lâu rồi."
Bé nhớ lại hình ảnh những quỷ chen chúc ở bên cạnh sông Vọng Xuyên than phiền bi thương: "Hình như bọn họ cũng không vui, áp lực rất lớn."
Đế Thính: "... Cho đến nay, Địa phủ đều là như vậy cả."
Tiểu Tê Vô có chút buồn, bé cảm thấy nếu Địa phủ cũng có thứ này, mọi người có thể thả lỏng một chút.
Đang lúc bé suy nghĩ, bên tai lại nghe được những âm thanh khác.
"Sao đột nhiên lại có nhiều người như vậy, miếu Diêm vương này cũng đã bị bỏ hoang rất lâu, lúc này nhân khí lại nặng như vậy, rất ảnh hưởng đến quỷ khí của chúng ta, đến lúc đó bị Địa phủ phát hiện, chúng ta sẽ bị bắt xuống đó.”
"Nghĩ cách đi, ta còn không muốn đi Địa phủ, làm cô hồn dã quỷ quá tự do thoải mái."
"Chúng ta đi dọa bọn họ một chút là được."
"Nhưng ta cứ cảm thấy, miếu Diêm vương hôm nay có chỗ không đúng, ngươi nhìn đi, có nhang khói, chúng ta gây chuyện trước miếu Diêm vương, thật sự không có vấn đề gì sao?"
"Sợ cái gì, miếu Diêm vương ở chỗ này cũng đã bỏ hoang lâu, người nhìn đi, không phải chúng ta vẫn rất tốt sao, đừng nói nữa, cứ nói như vậy ta lại cảm thấy có người đang nhìn ta, thân thể cũng hơi không thoải mái, chắc là tâm lý ảnh hưởng đến thân thể!"
Tiểu Tê Vô từ từ quay đầu lại, chỉ thấy vào lúc này bên cạnh miếu Diêm vương có thêm mấy quỷ bay ở đó, trên người có quỷ khí rất nặng.
Loại quỷ có quỷ khí nặng như vậy ở lại Nhân giới, nếu người đụng phải, người đó sẽ bị ảnh hưởng đến sức khỏe.
Mấy quỷ này cho rằng không ai nhìn thấy bọn họ, công khai đi đến dưới cái thang nhỏ có nhân viên đang lắp ráp may quay phim.
Ngay sau đó, mặt của mấy con quỷ này bắt đầu trở nên ảm đạm, tròng mắt đỏ như máu, xem bộ dạng này là muốn dọa người.
Đám quỷ mới lộ ra nửa cái bóng mờ: "Má ơi..."
Nhưng trong chớp nhoáng này, trước mặt bọn họ xuất hiện một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn.
Giữa chân mày của khuôn mặt nhỏ nhắn này có một nốt chu sa đỏ ửng, vô cùng nhức mắt.
Đột nhiên đôi mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn này cũng trợn to, hai tay nhỏ bé tạo thành bộ dạng móng vuốt, đặt bên cạnh gò má, miệng mỏ to thành hình chữ o, hung dữ một cách đáng yêu: "Ô gào!"
Đám quỷ: "...."
Má ơi má ơi! Quỷ trẻ con!
Nhưng không chờ đám quỷ này kịp phản ứng lại, đã bị ảnh sáng đỏ ở mi tâm của đứa trẻ này đâm vào làm cho đau đớn, không nhịn được lui về phía sau mấy bước, không đến gần thêm được.
Có một con quỷ hét lên một tiếng: "Ở đây có một con quỷ!"
Một con quỷ khác đánh quỷ này một cái: "Ngươi cũng là quỷ! Kêu cái gì?"
Đám quỷ nhìn về phía đứa bé kỳ lạ kia, chỉ thấy đứa bé này ngồi trên lưng của một con chó, tay còn đặt bên gò má, nhướng mày nhìn bọn họ, đúng là có thể thấy được.
Tiểu Tê Vô vô ý thức nhíu mày, ôm bụng Đế Thính: "Nhưng, quỷ của Địa phủ, hình như đã ở Địa phủ rất lâu rồi."
Bé nhớ lại hình ảnh những quỷ chen chúc ở bên cạnh sông Vọng Xuyên than phiền bi thương: "Hình như bọn họ cũng không vui, áp lực rất lớn."
Đế Thính: "... Cho đến nay, Địa phủ đều là như vậy cả."
Tiểu Tê Vô có chút buồn, bé cảm thấy nếu Địa phủ cũng có thứ này, mọi người có thể thả lỏng một chút.
Đang lúc bé suy nghĩ, bên tai lại nghe được những âm thanh khác.
"Sao đột nhiên lại có nhiều người như vậy, miếu Diêm vương này cũng đã bị bỏ hoang rất lâu, lúc này nhân khí lại nặng như vậy, rất ảnh hưởng đến quỷ khí của chúng ta, đến lúc đó bị Địa phủ phát hiện, chúng ta sẽ bị bắt xuống đó.”
"Nghĩ cách đi, ta còn không muốn đi Địa phủ, làm cô hồn dã quỷ quá tự do thoải mái."
"Chúng ta đi dọa bọn họ một chút là được."
"Nhưng ta cứ cảm thấy, miếu Diêm vương hôm nay có chỗ không đúng, ngươi nhìn đi, có nhang khói, chúng ta gây chuyện trước miếu Diêm vương, thật sự không có vấn đề gì sao?"
"Sợ cái gì, miếu Diêm vương ở chỗ này cũng đã bỏ hoang lâu, người nhìn đi, không phải chúng ta vẫn rất tốt sao, đừng nói nữa, cứ nói như vậy ta lại cảm thấy có người đang nhìn ta, thân thể cũng hơi không thoải mái, chắc là tâm lý ảnh hưởng đến thân thể!"
Tiểu Tê Vô từ từ quay đầu lại, chỉ thấy vào lúc này bên cạnh miếu Diêm vương có thêm mấy quỷ bay ở đó, trên người có quỷ khí rất nặng.
Loại quỷ có quỷ khí nặng như vậy ở lại Nhân giới, nếu người đụng phải, người đó sẽ bị ảnh hưởng đến sức khỏe.
Mấy quỷ này cho rằng không ai nhìn thấy bọn họ, công khai đi đến dưới cái thang nhỏ có nhân viên đang lắp ráp may quay phim.
Ngay sau đó, mặt của mấy con quỷ này bắt đầu trở nên ảm đạm, tròng mắt đỏ như máu, xem bộ dạng này là muốn dọa người.
Đám quỷ mới lộ ra nửa cái bóng mờ: "Má ơi..."
Nhưng trong chớp nhoáng này, trước mặt bọn họ xuất hiện một khuôn mặt nhỏ nhắn trắng noãn.
Giữa chân mày của khuôn mặt nhỏ nhắn này có một nốt chu sa đỏ ửng, vô cùng nhức mắt.
Đột nhiên đôi mắt trên khuôn mặt nhỏ nhắn này cũng trợn to, hai tay nhỏ bé tạo thành bộ dạng móng vuốt, đặt bên cạnh gò má, miệng mỏ to thành hình chữ o, hung dữ một cách đáng yêu: "Ô gào!"
Đám quỷ: "...."
Má ơi má ơi! Quỷ trẻ con!
Nhưng không chờ đám quỷ này kịp phản ứng lại, đã bị ảnh sáng đỏ ở mi tâm của đứa trẻ này đâm vào làm cho đau đớn, không nhịn được lui về phía sau mấy bước, không đến gần thêm được.
Có một con quỷ hét lên một tiếng: "Ở đây có một con quỷ!"
Một con quỷ khác đánh quỷ này một cái: "Ngươi cũng là quỷ! Kêu cái gì?"
Đám quỷ nhìn về phía đứa bé kỳ lạ kia, chỉ thấy đứa bé này ngồi trên lưng của một con chó, tay còn đặt bên gò má, nhướng mày nhìn bọn họ, đúng là có thể thấy được.
Danh sách chương