Edit: Tiểu Mei
Đinh Đinh cứ như vậy bắt đầu cuộc sống mới của nó. Tờ mờ sáng mỗi ngày, nó liền sẽ ra ngoài thật sớm để thu thập thức ăn, sau đó sẽ dùng tốc độ nhanh nhất chạy về nhà, tiếp tục nằm bò trên quả trứng.Bởi vì trong cuộc sống nhiều một quả trứng, phạm vi mà Đinh Đinh thu thập thức ăn liền không giống nhau. Chim non thích ăn cái gì ta? Chắc là không phải hạt giống đâu ha, quả hạch thì sao? Chim hỉ thước mẹ ở trên cái cây trước cửa, hình như luôn dùng sâu để bón cho chim non. Vậy nên khi Đinh Đinh đi kiếm ăn, nó đã dùng gần một nửa thời gian để thu thập trứng sâu, sâu nhộng các kiểu.
Những thứ thịt mềm mụp như thế này làm Đinh Đinh cảm thấy đuôi tiêm tê dại, nhưng nghĩ đến quả trứng nhỏ trong hang, Đinh Đinh lập tức trở nên gan dạ hơn.
Mười cái vỏ hạch đào đều đã đựng đầy sâu, tại sao quả trứng nhỏ vẫn không có tiếng động nào? Nhìn một chút hỉ thước nhỏ đang bay qua bay lại trên cây trước cửa, lại nhìn sang quả trứng đang nằm tại đống cỏ khô trong hàng, Đinh Đinh cảm thấy rất âu sầu.
Có lẽ là do bụng của mình không đủ lớn. Vậy nên mỗi lần Đinh Đinh nằm bò lên trứng, nó sẽ cố gắng đem cơ thể kéo dài ra, cố dùng thân thể nhỏ nhắn của mình để sưởi ấm nó. Tư thế này rất mệt a. Nhưng mà thời gian lâu rồi, Đinh Đinh liền thói quen, mỗi lần nằm bò lên quả trứng nó liền cảm thấy mệt rã rời.
Đại khái đã qua… Từ từ, Đinh Đinh cần đếm một chút, 1, 2, 3, 4, 5… hai cái móng vuốt đếm vài lần, cũng chưa đếm xong. Thôi, dù sao thì đã qua rất nhiều ngày, trứng rốt cuộc có động tĩnh. Đinh Đinh cũng không dám ra ngoài kiếm ăn, suốt ngày nằm bò trên trứng không dậy nổi.
Sau đó, khoảng khắc mà nó chờ đợi bấy lâu nay cuối cùng cũng tới rồi!
Đầu tiên trên quả trứng bắt đầu xuất hiện mấy cái khe nhỏ, sau đó khe hở càng lúc càng rộng, một miếng vỏ trứng rớt xuống, trên quả trứng xuất hiện một cái hang.
Chim nhỏ sẽ chui ra từ cái hang này sao? Đinh Đinh nín thở chờ đợi.
Nhưng mà đợi nửa ngày cũng không có động tĩnh gì, mắt Đinh Đinh đều chua xót. Hay là đi qua nhìn một chút đi. Nó thật cẩn thận từ từ đi lại gần, lặng lẽ dò xét…
Không đợi Đinh Đinh tới gần, bỗng nhiên đùng một tiếng, toàn bộ vỏ trứng đều nứt ra rồi! Theo tiếng vang, một quả cầu màu xám trụi lủi, ướt nhẹp từ bên trong nhảy ra, nhào thẳng về phía Đinh Đinh.
Đinh Đinh sợ tới mức ngồi bệt xuống đất. Nhưng mà cái con gì đó kia không quan tâm nhiều như vậy, trực tiếp nhào vào lòng Đinh Đinh, hung hăn nhắm vào miệng nó, mổ lung tung, lớn tiếng kêu, “Cạc cạc! Cạc cạc!”
Này, này là thứ gì vậy? Chim nhỏ lông vàng vàng, miệng mềm mềm đâu?
Đinh Đinh rất muốn đem cái thứ lông rậm rạp rối bù từ trên người mình kéo xuống, nhưng thử vài lần đều không thành công, ngược lại nó dán càng chặt hơn, đồng thời không ngừng ‘Cạc cạc! Cạc cạc!’ kêu, thanh âm lớn đến mức bụi ở trên trần hang đều rớt xuống.
Kêu lớn tiếng như vậy, là đói bụng đi?
Đinh Đinh nỗ lực kéo thứ đang treo trên người mình về phía trước, đem tới bên cạnh đống hạch đào đã chuẩn bị sẵn. Quả cầu lông liếc mắt thấy sâu trong vỏ, liền bay tới, đem đầu chui vào.
Đinh Đinh lập tức cảm thấy cả người thoải mái không ít, lúc này nó mới có thời gian cẩn thận quan sát quả cầu lông kia.
Cái đầu không nhỏ, khi mở cánh ra hình như còn lớn hơn cả Đinh Đinh, trên người lông thưa thớt không có bao nhiêu, mặt hồng hồng nhăn nhíu lộ ra từ những khe hở, con mắt vừa tròn vừa nhỏ, miệng nhọn, còn mang theo một cái móc nhỏ.
Thật là… xấu. Đinh Đinh che mất lại không đành lòng nhìn thẳng.
Nhưng mà quả cầu lông kia không hề chú ý tới, nó mổ đám sâu trong vỏ hạch đào cực nhanh, một bộ hận không thể đem đầu đều nhét vào trong đó, không hề giống một con chim non vừa thoát xác.
Không biết tại sao, dáng vẻ tham ăn của nó, ngược lại làm cho Đinh Đinh cảm thấy nó rất đáng thương. Vậy nên, Đinh Đinh cẩn thận giơ tay lên, sờ sờ cái đầu ướt nhẹp của nó.
Quả cầu lông dường như rất vui vẻ, ngẩng cao đầu cọ xát lên bụng Đinh Đinh, ‘Cạc cạc’ kêu to hai tiếng.
Nó thật ồn ào a. Khi nghĩ như vậy, Đinh Đinh không nhịn được mà mỉm cười.
Đinh Đinh cứ như vậy bắt đầu cuộc sống mới của nó. Tờ mờ sáng mỗi ngày, nó liền sẽ ra ngoài thật sớm để thu thập thức ăn, sau đó sẽ dùng tốc độ nhanh nhất chạy về nhà, tiếp tục nằm bò trên quả trứng.Bởi vì trong cuộc sống nhiều một quả trứng, phạm vi mà Đinh Đinh thu thập thức ăn liền không giống nhau. Chim non thích ăn cái gì ta? Chắc là không phải hạt giống đâu ha, quả hạch thì sao? Chim hỉ thước mẹ ở trên cái cây trước cửa, hình như luôn dùng sâu để bón cho chim non. Vậy nên khi Đinh Đinh đi kiếm ăn, nó đã dùng gần một nửa thời gian để thu thập trứng sâu, sâu nhộng các kiểu.
Những thứ thịt mềm mụp như thế này làm Đinh Đinh cảm thấy đuôi tiêm tê dại, nhưng nghĩ đến quả trứng nhỏ trong hang, Đinh Đinh lập tức trở nên gan dạ hơn.
Mười cái vỏ hạch đào đều đã đựng đầy sâu, tại sao quả trứng nhỏ vẫn không có tiếng động nào? Nhìn một chút hỉ thước nhỏ đang bay qua bay lại trên cây trước cửa, lại nhìn sang quả trứng đang nằm tại đống cỏ khô trong hàng, Đinh Đinh cảm thấy rất âu sầu.
Có lẽ là do bụng của mình không đủ lớn. Vậy nên mỗi lần Đinh Đinh nằm bò lên trứng, nó sẽ cố gắng đem cơ thể kéo dài ra, cố dùng thân thể nhỏ nhắn của mình để sưởi ấm nó. Tư thế này rất mệt a. Nhưng mà thời gian lâu rồi, Đinh Đinh liền thói quen, mỗi lần nằm bò lên quả trứng nó liền cảm thấy mệt rã rời.
Đại khái đã qua… Từ từ, Đinh Đinh cần đếm một chút, 1, 2, 3, 4, 5… hai cái móng vuốt đếm vài lần, cũng chưa đếm xong. Thôi, dù sao thì đã qua rất nhiều ngày, trứng rốt cuộc có động tĩnh. Đinh Đinh cũng không dám ra ngoài kiếm ăn, suốt ngày nằm bò trên trứng không dậy nổi.
Sau đó, khoảng khắc mà nó chờ đợi bấy lâu nay cuối cùng cũng tới rồi!
Đầu tiên trên quả trứng bắt đầu xuất hiện mấy cái khe nhỏ, sau đó khe hở càng lúc càng rộng, một miếng vỏ trứng rớt xuống, trên quả trứng xuất hiện một cái hang.
Chim nhỏ sẽ chui ra từ cái hang này sao? Đinh Đinh nín thở chờ đợi.
Nhưng mà đợi nửa ngày cũng không có động tĩnh gì, mắt Đinh Đinh đều chua xót. Hay là đi qua nhìn một chút đi. Nó thật cẩn thận từ từ đi lại gần, lặng lẽ dò xét…
Không đợi Đinh Đinh tới gần, bỗng nhiên đùng một tiếng, toàn bộ vỏ trứng đều nứt ra rồi! Theo tiếng vang, một quả cầu màu xám trụi lủi, ướt nhẹp từ bên trong nhảy ra, nhào thẳng về phía Đinh Đinh.
Đinh Đinh sợ tới mức ngồi bệt xuống đất. Nhưng mà cái con gì đó kia không quan tâm nhiều như vậy, trực tiếp nhào vào lòng Đinh Đinh, hung hăn nhắm vào miệng nó, mổ lung tung, lớn tiếng kêu, “Cạc cạc! Cạc cạc!”
Này, này là thứ gì vậy? Chim nhỏ lông vàng vàng, miệng mềm mềm đâu?
Đinh Đinh rất muốn đem cái thứ lông rậm rạp rối bù từ trên người mình kéo xuống, nhưng thử vài lần đều không thành công, ngược lại nó dán càng chặt hơn, đồng thời không ngừng ‘Cạc cạc! Cạc cạc!’ kêu, thanh âm lớn đến mức bụi ở trên trần hang đều rớt xuống.
Kêu lớn tiếng như vậy, là đói bụng đi?
Đinh Đinh nỗ lực kéo thứ đang treo trên người mình về phía trước, đem tới bên cạnh đống hạch đào đã chuẩn bị sẵn. Quả cầu lông liếc mắt thấy sâu trong vỏ, liền bay tới, đem đầu chui vào.
Đinh Đinh lập tức cảm thấy cả người thoải mái không ít, lúc này nó mới có thời gian cẩn thận quan sát quả cầu lông kia.
Cái đầu không nhỏ, khi mở cánh ra hình như còn lớn hơn cả Đinh Đinh, trên người lông thưa thớt không có bao nhiêu, mặt hồng hồng nhăn nhíu lộ ra từ những khe hở, con mắt vừa tròn vừa nhỏ, miệng nhọn, còn mang theo một cái móc nhỏ.
Thật là… xấu. Đinh Đinh che mất lại không đành lòng nhìn thẳng.
Nhưng mà quả cầu lông kia không hề chú ý tới, nó mổ đám sâu trong vỏ hạch đào cực nhanh, một bộ hận không thể đem đầu đều nhét vào trong đó, không hề giống một con chim non vừa thoát xác.
Không biết tại sao, dáng vẻ tham ăn của nó, ngược lại làm cho Đinh Đinh cảm thấy nó rất đáng thương. Vậy nên, Đinh Đinh cẩn thận giơ tay lên, sờ sờ cái đầu ướt nhẹp của nó.
Quả cầu lông dường như rất vui vẻ, ngẩng cao đầu cọ xát lên bụng Đinh Đinh, ‘Cạc cạc’ kêu to hai tiếng.
Nó thật ồn ào a. Khi nghĩ như vậy, Đinh Đinh không nhịn được mà mỉm cười.
Danh sách chương