Yến đại tổng tài trực tiếp phun một ngụm rượu lên mặt Tư Không Dịch. Hơn nữa hắn còn cười rất thiếu đánh, Tư Không bát quái giơ tay lau, mặt không thay đổi nghĩ, nếu không phải anh mời tôi ăn cơm, tôi cũng đã xem anh là bạn bè, thì lúc này tôi đã bảo Tiểu Văn chích anh mặt đầy bướu rồi.
Yến đại tổng tài thật sự rất hiếm khi vui vẻ như vậy, cười xong hắn cũng phát hiện bản thân hơi quá đáng, ho hai tiếng, sau đó đẩy mắt kính che dấu thất thố nói: “Ừm, thức ăn ở đây không tệ, cậu còn muốn ăn thêm món gì nữa không?”
Tư Không Dịch đang cầm khăn giấy lau mặt, nghe hắn nói vậy, cậu không hề do dự chút nào mà gật đầu nói: “Tôi có thể gọi vài món mang về không? Dù sao tôi cũng mới đến đây, rất nghèo.”
Yến Khôn tỏ vẻ hắn thích người thành thật như vậy, huống hồ hắn đã phun nước bọt đầy mặt người ta. “Được, nhưng thời tiết nóng nực, cậu chọn vài món không dễ hỏng sẽ tốt hơn.”
Lúc này Tư Không Dịch mới thật sự sung sướng, nghe mấy câu này đã biết hắn không phải là người lãng phí thích phô trương!
Bên này Tư Không Dịch gọi nhân viên phục vụ đóng gói thức ăn tối nay và điểm tâm sáng mai, bên kia Yến Khôn suy nghĩ, quyết định dứt khoát ký hợp đồng với cậu này vào công ty của hắn, tuy có lẽ đãi ngộ sẽ không quá tốt, nhưng ít ra cậu sẽ có chỗ ở, hơn nữa hắn sẽ không gài bẫy hãm hại gì cậu. Còn đãi ngộ tốt hơn thì phải chờ sau này bản thân cậu tự nỗ lực cố gắng đạt được. Ừm, chẳng qua dựa vào gương mặt này của cậu, chắc chắn sẽ rất có tiền đồ.
Sau đó, Tư Không Dịch đã ăn uống no say bảo Đại Hoàng ngậm bảy, tám phần thức ăn đóng gói, cùng Yến đại tổng tài ra khỏi phòng bao.
Lúc này chiến sự của cô gái và minh tinh Chu Tiếu Vũ đã đi vào hồi kết, người đại diện của Chu Tiếu Vũ đã đến, cực kỳ không khách sáo nói gì đó với cô Lý Lỵ kia, mà Lý Lỵ… dường như vẫn còn rất phẫn nộ gào khóc.
“… Chậc, sự việc đã phát triển thành như vậy rồi, cô gái kia cũng có vấn đề nha.” Tư Không Dịch nhỏ giọng cảm thán một câu.
Vừa khéo thính giác của Yến Khôn lại rất tốt, khóe miệng hắn giương lên, rõ ràng là rất đồng ý với câu nói của Tư Không Dịch, nhưng hắn cố ý cau mày hỏi lại: “Tại sao? Không phải cậu nói cô ta là nạn nhân sao?”
Tư Không Dịch nhún nhún vai: “Trên đời này có rất nhiều người là nạn nhân, nhưng một nạn nhân chỉ biết tức giận, không suy nghĩ xem phải phản kháng thế nào, thì sẽ không có cách nào bù đắp tổn thất của bản thân. Từ lúc mười tuổi tôi đã biết điều này.” Tư Không Dịch nói rất thản nhiên, nghe vào tai Yến Khôn, hắn lại có cảm giác giống như có cùng chung chí hướng, thậm chí là thưởng thức lẫn nhau.
Vì thế, Yến đại tổng tài vui vẻ gật đầu lần nữa: “Vậy là cậu biết sớm hơn tôi hai năm, tôi đến năm mười hai tuổi mới biết phản kháng. Từ đó về sau không ai có thể biến tôi trở thành nạn nhân.”
Tư Không Dịch cũng cười: “A, vậy anh rất lợi hại. Chủ yếu tôi vẫn nhờ có bọn Đại Hoàng giúp đỡ, nếu không có lẽ rất lâu sau tôi mới hiểu được điều này.”
“Ừ, màu lông và hình dáng thú cưng của cậu không tồi, cũng rất trung thành.”
Hai người bắt đầu nói chuyện vui vẻ, ngay lúc bọn họ muốn ra ngoài, bỗng nhiên có người đẩy cửa bước vào, trực tiếp đối mặt với Tư Không Dịch.
Cậu lướt nhanh quan sát, sau đó mở to hai mắt nhìn. Thầm nghĩ mặc dù ba người đối diện có đeo khẩu trang, nhưng hai người trong đó tuyệt đối rất đẹp trai. Hai người này đều chói mắt, một người là người nước ngoài, một người đặc biệt tà khí bá đạo, không hề giống Yến tổng đeo mắt kính vô cùng ôn hòa. Sau khi nhìn xong cậu định rời đi, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, sau khi người nước ngoài đối diện kia nhìn thấy cậu, giống như là nhìn thấy động vật quý hiếm, trực tiếp ôm ngực hô to: “Chàng thơ ~~!! Hoàng tử ánh trăng!!”
Yaris dang hai tay muốn ôm Tư Không Dịch.
Yến đại tổng tài nháy mặt lạnh mặt, một chân đã định đạp lên mặt Yaris. Thế nhưng còn có một bóng dáng nhanh hơn hắn, Đại Hoa meo một tiếng, từ trên đầu Đại Hoàng nhảy lên, nghĩa vô phản cố dùng cả thân mèo nằm che hết lên đầu và mặt Yaris.
Tư Không Dịch: “… Làm rất tốt, Đại Hoa.”
Yaris: “?!” Ai đột nhiên tắt đèn vậy?! Còn nữa, hắn cảm giác cái gì đó có lông xù… Thật, thật kỳ quái!
Lục Phong bên cạnh bị biến cố này làm ngây người sửng sốt trong chốc lát, sau đó hắn nhanh chóng giữ chặt bả vai Yaris, vươn tay muốn kéo Đại Hoa xuống. Kết quả Tư Không Dịch cau mày nói: “Tôi khuyên anh không nên làm vậy, nếu không bạn anh có thể sẽ bị Đại Hoa hủy dung.”
Động tác của Lục Phong cứng đờ, hắn quay đầu dùng ánh mắt cực kỳ lạnh lùng nhìn Tư Không Dịch, lúc này hắn đã nhận ra gương mặt của cậu, cũng hiểu vì sao Yaris lại kích động như vậy. Dù sao Yaris đã tìm kiếm người này suốt vài ngày rồi.
“Cậu…”
“Đại Hoa, xuống đi.” Tư Không Dịch mở miệng, làm như không thấy ánh mắt của Lục Phong, phải biết lúc Đại Hoàng ăn cơm ánh mắt còn hung dữ hơn vậy nhiều. Đại Hoa không vui, quất mạnh đuôi lên mặt Yaris một cái, sau đó nhảy trở về bả vai Tư Không Dịch. Yến Khôn yên lặng đứng xem bên cạnh phát hiện, con mèo này đã rất khách sáo với hắn rồi, ít nhất không có nhảy thẳng lên mặt hắn.
Yaris khôi phục tầm nhìn, hai mắt bị tối đen trong chốc lát làm hắn nhận ra hành vi vừa rồi của bản thân hơi quá lố, nhưng hắn thật sự rất kích động. Lúc này không rảnh lo ăn cơm, hắn nhanh nhẹn lấy danh thiếp trong túi áo ra đưa cho Tư Không Dịch: “Chào cậu! Hoàng tử ánh trăng! Tôi là Yaris! Mấy hôm trước dưới ánh đèn đường ở một ngã tư, tôi vô tình chụp được hình cậu, a, cậu vô cùng hấp dẫn dưới ánh trăng! Nhất là cặp mắt vô cùng xinh đẹp của cậu. Cậu làm người mẫu cho tôi được không? Tôi xin thề, nhất định sẽ chụp cậu vô cùng hoàn hảo!!”
Tư Không Dịch nhìn tấm danh thiếp kia, trong lòng nghĩ chụp đẹp thì thế nào, có thể ăn sao? Có thể nghe được bát quái sao? Cậu định thẳng thắn từ chối, Yaris đột nhiên trở nên đặc biệt thông minh nói thêm một câu: “Cậu làm người mẫu cho tôi năm ngày, tôi trả cậu năm vạn.”
Tư Không Dịch: “…” Chuyện làm ăn này thật sự có lời, cậu có chút nhịn không được. Vì thế cậu nhìn Yến Khôn, ánh mắt thay lời muốn nói. Yến tổng và cậu nhìn nhau trong chốc lát, có chút nói không nên lời mà xoa xoa ấn đường: “Hắn không phải kẻ lừa đảo.” Nhiếp ảnh gia có thể đi cùng với đại thiếu gia nhà họ Lục, đều là người có bản lĩnh.
Lúc này Lục Phong hiển nhiên cũng nhận ra Yến Khôn, trên mặt hắn lộ ra vẻ ngoài ý muốn, theo hiểu biết của hắn, mặc dù tính cách Yến tổng tương đối ôn hòa, nhưng ôn hòa không có nghĩa là thân thiện, ngược lại Lục Phong cho rằng Yến Khôn tuyệt đối là một con sói đội lốt cừu, như thế hắn mới có thể dễ dàng từ chối mọi người xung quanh bấu víu nhờ vả. Yến gia có sản nghiệp to lớn, mà Yến Khôn chính là quái vật đứng đầu tập đoàn Yến thị. Là mục tiêu lớn nhất mà Lục Phong muốn vượt qua.
“Yến tổng? Không ngờ lại gặp anh ở đây.”
Yến Khôn nghe vậy gật gật đầu: “Tôi cũng không ngờ. Tôi còn có việc, lần sau gặp. Còn chuyện mà nhiếp ảnh gia bên cạnh anh vừa nói, ngày mai có thể đến Quang Diệu Tinh Quang tìm người đại diện của cậu ấy. Cậu ấy ký hợp đồng chính thức với Quang Diệu Tinh Quang.”
Yaris nghe vậy tiếc nuối thở dài: “A, cậu muốn vào Quang Diệu Tinh Quang à? Thật đáng tiếc, tôi vốn định giới thiệu cậu vào Tinh Vũ. Tinh Vũ cũng là một công ty giải trí rất tốt, cậu biết Nhạn Minh không? Hắn chính là người của Tinh Vũ đó!”
Tư Không Dịch thật sự không biết Nhạn Minh là ai. Nhưng cậu chú ý thấy, lúc Yaris nói tên Nhạn Minh, người đeo khẩu trang kia nhìn thoáng qua Yaris.
“À, tuy Tinh Vũ cũng rất tốt nhưng tôi vẫn nên ký với Quang Diệu. Chắc ăn một chút. Đến lúc đó người đại diện của tôi sẽ liên hệ với anh, chúng ta không gặp không về.” Tư Không Dịch đã cảm nhận được có nhiều người đang nhìn về bên này, cậu cảm thấy còn lưu lại sẽ xảy ra vấn đề. Nhất là cái tên đeo khẩu trang kia có lẽ sẽ gây ra phiền toái lớn, đừng hỏi cậu tại sao, đây là trực giác.
Yaris loại trừ được tâm bệnh mấy ngày nay, tâm trạng cực kỳ không tồi. Hoàng tử ánh trăng của hắn thoạt nhìn là một thanh niên tính tình rất tốt, hơn nữa càng nhìn gần càng đẹp mắt! Hắn có thể chắc chắn, có thể làm cho hoàng tử nổi tiếng chỉ trong *một lần! “Ừ, không gặp không về! Gặp lại sau ~.”
*Nhất pháo nhi hồng: thành ngữ, chỉ lập tức liền nổi tiếng, gặp may mà đột ngột nổi tiếng. Hồng, đỏ ý chỉ sự nổi tiếng.
Tư Không Dịch gật gật đầu, lôi kéo Yến Khôn bước nhanh về phía trước, mà Yến tổng rõ ràng không thích ứng có người dám kéo tay hắn, cúi đầu có chút ngốc. “Vội vã như vậy làm gì?”
Tư Không Dịch gần như đang chạy chậm. “Sao có thể không gấp?! Bên kia sắp bị lộ rồi!”
Ngay lúc đó Yến Khôn nghe thấy tiếng hét như muốn thủng nóc nhà, quay đầu nhìn liền phát hiện ba người kia đang bị bao vây, kế đó là tiếng rất nhiều người hét to “Nhạn Minh! Nhạn Minh!”.
Yến Khôn: “…”
“Sau khi cậu làm minh tinh rồi có bị như thế không?” Yến tổng cảm thấy hơi buồn bực, như vậy sẽ rất phiền phức.
Tư Không Dịch nghĩ nghĩ rồi lắc đầu: “À, chắc là sẽ không. Tôi không làm đại minh tinh đâu, tôi chỉ kiêm chức mà thôi, mục tiêu của tôi là làm phóng viên giải trí.”
Yến tổng gật đầu, tuy rằng ý tưởng này rất kỳ lạ, nhưng so với đại minh tinh thì tốt hơn. Tránh cho sau này ăn cơm cũng không ngon mới bực mình. Tất nhiên sau này khi Yến tổng nhớ lại, hắn nghĩ đầu óc hắn bị rút đi mất rồi mới tin câu ba xạo này của Tư Không Dịch.
Sau khi lên xe, Ngô Hình nghe chỉ thị lái xe đến Quang Diệu Tinh Quang.
Đây là lần thứ hai trong vòng mấy ngày nay Tư Không Dịch nghe tên Quang Diệu Tinh Quang, cũng là lần đầu tiên đến tổng công ty. Nhìn tòa nhà sang trọng cao lớn, cậu nhịn không được cảm thán: “Quả nhiên chính phẩm chính là chính phẩm a! Ổ mại dâm kia lợi dụng tên các anh đi lừa gạt người ta.”
Yến Khôn xuống xe, nghe vậy xì cười một tiếng: “Vì chúng tôi là công ty tốt nhất, nên bọn chúng mới lấy tên chúng tôi đi lừa gạt. Ít nhất Tinh Vũ sẽ không có sức hút như vậy.”
Tư Không Dịch: “À.” Tôi cảm thấy câu này của anh có ý khinh bỉ Tinh Vũ.
Yến Khôn dẫn Tư Không Dịch lên lầu, nói thêm: “Tôi dẫn cậu đi ký hợp đồng. Sau đó cậu sẽ nhận ra, ngoại trừ Quang Diệu, không đâu có thể ký hợp đồng ban đầu tốt như vậy với cậu. Dù là Tinh Vũ cũng không.” Còn chuyện hợp đồng bình thường hắn tính ký trước đó? Hắn sẽ không làm thế với bạn bè, tuyệt đối không phải vì nguy cơ cướp người bên phía Tinh Vũ.
Tư Không Dịch: “A.” Tôi khẳng định anh đang khinh bỉ Tinh Vũ. Hai người mới gặp mặt thôi, có bao nhiêu thù vậy? _____________________
雅力斯: Nhã Lực Tư. Tui đi hỏi thì tên tiếng Anh là Yaris, nhưng càng đọc càng thấy quái quái thế nào, ai biết chính xác thì chỉ tui nha.
Yến đại tổng tài thật sự rất hiếm khi vui vẻ như vậy, cười xong hắn cũng phát hiện bản thân hơi quá đáng, ho hai tiếng, sau đó đẩy mắt kính che dấu thất thố nói: “Ừm, thức ăn ở đây không tệ, cậu còn muốn ăn thêm món gì nữa không?”
Tư Không Dịch đang cầm khăn giấy lau mặt, nghe hắn nói vậy, cậu không hề do dự chút nào mà gật đầu nói: “Tôi có thể gọi vài món mang về không? Dù sao tôi cũng mới đến đây, rất nghèo.”
Yến Khôn tỏ vẻ hắn thích người thành thật như vậy, huống hồ hắn đã phun nước bọt đầy mặt người ta. “Được, nhưng thời tiết nóng nực, cậu chọn vài món không dễ hỏng sẽ tốt hơn.”
Lúc này Tư Không Dịch mới thật sự sung sướng, nghe mấy câu này đã biết hắn không phải là người lãng phí thích phô trương!
Bên này Tư Không Dịch gọi nhân viên phục vụ đóng gói thức ăn tối nay và điểm tâm sáng mai, bên kia Yến Khôn suy nghĩ, quyết định dứt khoát ký hợp đồng với cậu này vào công ty của hắn, tuy có lẽ đãi ngộ sẽ không quá tốt, nhưng ít ra cậu sẽ có chỗ ở, hơn nữa hắn sẽ không gài bẫy hãm hại gì cậu. Còn đãi ngộ tốt hơn thì phải chờ sau này bản thân cậu tự nỗ lực cố gắng đạt được. Ừm, chẳng qua dựa vào gương mặt này của cậu, chắc chắn sẽ rất có tiền đồ.
Sau đó, Tư Không Dịch đã ăn uống no say bảo Đại Hoàng ngậm bảy, tám phần thức ăn đóng gói, cùng Yến đại tổng tài ra khỏi phòng bao.
Lúc này chiến sự của cô gái và minh tinh Chu Tiếu Vũ đã đi vào hồi kết, người đại diện của Chu Tiếu Vũ đã đến, cực kỳ không khách sáo nói gì đó với cô Lý Lỵ kia, mà Lý Lỵ… dường như vẫn còn rất phẫn nộ gào khóc.
“… Chậc, sự việc đã phát triển thành như vậy rồi, cô gái kia cũng có vấn đề nha.” Tư Không Dịch nhỏ giọng cảm thán một câu.
Vừa khéo thính giác của Yến Khôn lại rất tốt, khóe miệng hắn giương lên, rõ ràng là rất đồng ý với câu nói của Tư Không Dịch, nhưng hắn cố ý cau mày hỏi lại: “Tại sao? Không phải cậu nói cô ta là nạn nhân sao?”
Tư Không Dịch nhún nhún vai: “Trên đời này có rất nhiều người là nạn nhân, nhưng một nạn nhân chỉ biết tức giận, không suy nghĩ xem phải phản kháng thế nào, thì sẽ không có cách nào bù đắp tổn thất của bản thân. Từ lúc mười tuổi tôi đã biết điều này.” Tư Không Dịch nói rất thản nhiên, nghe vào tai Yến Khôn, hắn lại có cảm giác giống như có cùng chung chí hướng, thậm chí là thưởng thức lẫn nhau.
Vì thế, Yến đại tổng tài vui vẻ gật đầu lần nữa: “Vậy là cậu biết sớm hơn tôi hai năm, tôi đến năm mười hai tuổi mới biết phản kháng. Từ đó về sau không ai có thể biến tôi trở thành nạn nhân.”
Tư Không Dịch cũng cười: “A, vậy anh rất lợi hại. Chủ yếu tôi vẫn nhờ có bọn Đại Hoàng giúp đỡ, nếu không có lẽ rất lâu sau tôi mới hiểu được điều này.”
“Ừ, màu lông và hình dáng thú cưng của cậu không tồi, cũng rất trung thành.”
Hai người bắt đầu nói chuyện vui vẻ, ngay lúc bọn họ muốn ra ngoài, bỗng nhiên có người đẩy cửa bước vào, trực tiếp đối mặt với Tư Không Dịch.
Cậu lướt nhanh quan sát, sau đó mở to hai mắt nhìn. Thầm nghĩ mặc dù ba người đối diện có đeo khẩu trang, nhưng hai người trong đó tuyệt đối rất đẹp trai. Hai người này đều chói mắt, một người là người nước ngoài, một người đặc biệt tà khí bá đạo, không hề giống Yến tổng đeo mắt kính vô cùng ôn hòa. Sau khi nhìn xong cậu định rời đi, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới, sau khi người nước ngoài đối diện kia nhìn thấy cậu, giống như là nhìn thấy động vật quý hiếm, trực tiếp ôm ngực hô to: “Chàng thơ ~~!! Hoàng tử ánh trăng!!”
Yaris dang hai tay muốn ôm Tư Không Dịch.
Yến đại tổng tài nháy mặt lạnh mặt, một chân đã định đạp lên mặt Yaris. Thế nhưng còn có một bóng dáng nhanh hơn hắn, Đại Hoa meo một tiếng, từ trên đầu Đại Hoàng nhảy lên, nghĩa vô phản cố dùng cả thân mèo nằm che hết lên đầu và mặt Yaris.
Tư Không Dịch: “… Làm rất tốt, Đại Hoa.”
Yaris: “?!” Ai đột nhiên tắt đèn vậy?! Còn nữa, hắn cảm giác cái gì đó có lông xù… Thật, thật kỳ quái!
Lục Phong bên cạnh bị biến cố này làm ngây người sửng sốt trong chốc lát, sau đó hắn nhanh chóng giữ chặt bả vai Yaris, vươn tay muốn kéo Đại Hoa xuống. Kết quả Tư Không Dịch cau mày nói: “Tôi khuyên anh không nên làm vậy, nếu không bạn anh có thể sẽ bị Đại Hoa hủy dung.”
Động tác của Lục Phong cứng đờ, hắn quay đầu dùng ánh mắt cực kỳ lạnh lùng nhìn Tư Không Dịch, lúc này hắn đã nhận ra gương mặt của cậu, cũng hiểu vì sao Yaris lại kích động như vậy. Dù sao Yaris đã tìm kiếm người này suốt vài ngày rồi.
“Cậu…”
“Đại Hoa, xuống đi.” Tư Không Dịch mở miệng, làm như không thấy ánh mắt của Lục Phong, phải biết lúc Đại Hoàng ăn cơm ánh mắt còn hung dữ hơn vậy nhiều. Đại Hoa không vui, quất mạnh đuôi lên mặt Yaris một cái, sau đó nhảy trở về bả vai Tư Không Dịch. Yến Khôn yên lặng đứng xem bên cạnh phát hiện, con mèo này đã rất khách sáo với hắn rồi, ít nhất không có nhảy thẳng lên mặt hắn.
Yaris khôi phục tầm nhìn, hai mắt bị tối đen trong chốc lát làm hắn nhận ra hành vi vừa rồi của bản thân hơi quá lố, nhưng hắn thật sự rất kích động. Lúc này không rảnh lo ăn cơm, hắn nhanh nhẹn lấy danh thiếp trong túi áo ra đưa cho Tư Không Dịch: “Chào cậu! Hoàng tử ánh trăng! Tôi là Yaris! Mấy hôm trước dưới ánh đèn đường ở một ngã tư, tôi vô tình chụp được hình cậu, a, cậu vô cùng hấp dẫn dưới ánh trăng! Nhất là cặp mắt vô cùng xinh đẹp của cậu. Cậu làm người mẫu cho tôi được không? Tôi xin thề, nhất định sẽ chụp cậu vô cùng hoàn hảo!!”
Tư Không Dịch nhìn tấm danh thiếp kia, trong lòng nghĩ chụp đẹp thì thế nào, có thể ăn sao? Có thể nghe được bát quái sao? Cậu định thẳng thắn từ chối, Yaris đột nhiên trở nên đặc biệt thông minh nói thêm một câu: “Cậu làm người mẫu cho tôi năm ngày, tôi trả cậu năm vạn.”
Tư Không Dịch: “…” Chuyện làm ăn này thật sự có lời, cậu có chút nhịn không được. Vì thế cậu nhìn Yến Khôn, ánh mắt thay lời muốn nói. Yến tổng và cậu nhìn nhau trong chốc lát, có chút nói không nên lời mà xoa xoa ấn đường: “Hắn không phải kẻ lừa đảo.” Nhiếp ảnh gia có thể đi cùng với đại thiếu gia nhà họ Lục, đều là người có bản lĩnh.
Lúc này Lục Phong hiển nhiên cũng nhận ra Yến Khôn, trên mặt hắn lộ ra vẻ ngoài ý muốn, theo hiểu biết của hắn, mặc dù tính cách Yến tổng tương đối ôn hòa, nhưng ôn hòa không có nghĩa là thân thiện, ngược lại Lục Phong cho rằng Yến Khôn tuyệt đối là một con sói đội lốt cừu, như thế hắn mới có thể dễ dàng từ chối mọi người xung quanh bấu víu nhờ vả. Yến gia có sản nghiệp to lớn, mà Yến Khôn chính là quái vật đứng đầu tập đoàn Yến thị. Là mục tiêu lớn nhất mà Lục Phong muốn vượt qua.
“Yến tổng? Không ngờ lại gặp anh ở đây.”
Yến Khôn nghe vậy gật gật đầu: “Tôi cũng không ngờ. Tôi còn có việc, lần sau gặp. Còn chuyện mà nhiếp ảnh gia bên cạnh anh vừa nói, ngày mai có thể đến Quang Diệu Tinh Quang tìm người đại diện của cậu ấy. Cậu ấy ký hợp đồng chính thức với Quang Diệu Tinh Quang.”
Yaris nghe vậy tiếc nuối thở dài: “A, cậu muốn vào Quang Diệu Tinh Quang à? Thật đáng tiếc, tôi vốn định giới thiệu cậu vào Tinh Vũ. Tinh Vũ cũng là một công ty giải trí rất tốt, cậu biết Nhạn Minh không? Hắn chính là người của Tinh Vũ đó!”
Tư Không Dịch thật sự không biết Nhạn Minh là ai. Nhưng cậu chú ý thấy, lúc Yaris nói tên Nhạn Minh, người đeo khẩu trang kia nhìn thoáng qua Yaris.
“À, tuy Tinh Vũ cũng rất tốt nhưng tôi vẫn nên ký với Quang Diệu. Chắc ăn một chút. Đến lúc đó người đại diện của tôi sẽ liên hệ với anh, chúng ta không gặp không về.” Tư Không Dịch đã cảm nhận được có nhiều người đang nhìn về bên này, cậu cảm thấy còn lưu lại sẽ xảy ra vấn đề. Nhất là cái tên đeo khẩu trang kia có lẽ sẽ gây ra phiền toái lớn, đừng hỏi cậu tại sao, đây là trực giác.
Yaris loại trừ được tâm bệnh mấy ngày nay, tâm trạng cực kỳ không tồi. Hoàng tử ánh trăng của hắn thoạt nhìn là một thanh niên tính tình rất tốt, hơn nữa càng nhìn gần càng đẹp mắt! Hắn có thể chắc chắn, có thể làm cho hoàng tử nổi tiếng chỉ trong *một lần! “Ừ, không gặp không về! Gặp lại sau ~.”
*Nhất pháo nhi hồng: thành ngữ, chỉ lập tức liền nổi tiếng, gặp may mà đột ngột nổi tiếng. Hồng, đỏ ý chỉ sự nổi tiếng.
Tư Không Dịch gật gật đầu, lôi kéo Yến Khôn bước nhanh về phía trước, mà Yến tổng rõ ràng không thích ứng có người dám kéo tay hắn, cúi đầu có chút ngốc. “Vội vã như vậy làm gì?”
Tư Không Dịch gần như đang chạy chậm. “Sao có thể không gấp?! Bên kia sắp bị lộ rồi!”
Ngay lúc đó Yến Khôn nghe thấy tiếng hét như muốn thủng nóc nhà, quay đầu nhìn liền phát hiện ba người kia đang bị bao vây, kế đó là tiếng rất nhiều người hét to “Nhạn Minh! Nhạn Minh!”.
Yến Khôn: “…”
“Sau khi cậu làm minh tinh rồi có bị như thế không?” Yến tổng cảm thấy hơi buồn bực, như vậy sẽ rất phiền phức.
Tư Không Dịch nghĩ nghĩ rồi lắc đầu: “À, chắc là sẽ không. Tôi không làm đại minh tinh đâu, tôi chỉ kiêm chức mà thôi, mục tiêu của tôi là làm phóng viên giải trí.”
Yến tổng gật đầu, tuy rằng ý tưởng này rất kỳ lạ, nhưng so với đại minh tinh thì tốt hơn. Tránh cho sau này ăn cơm cũng không ngon mới bực mình. Tất nhiên sau này khi Yến tổng nhớ lại, hắn nghĩ đầu óc hắn bị rút đi mất rồi mới tin câu ba xạo này của Tư Không Dịch.
Sau khi lên xe, Ngô Hình nghe chỉ thị lái xe đến Quang Diệu Tinh Quang.
Đây là lần thứ hai trong vòng mấy ngày nay Tư Không Dịch nghe tên Quang Diệu Tinh Quang, cũng là lần đầu tiên đến tổng công ty. Nhìn tòa nhà sang trọng cao lớn, cậu nhịn không được cảm thán: “Quả nhiên chính phẩm chính là chính phẩm a! Ổ mại dâm kia lợi dụng tên các anh đi lừa gạt người ta.”
Yến Khôn xuống xe, nghe vậy xì cười một tiếng: “Vì chúng tôi là công ty tốt nhất, nên bọn chúng mới lấy tên chúng tôi đi lừa gạt. Ít nhất Tinh Vũ sẽ không có sức hút như vậy.”
Tư Không Dịch: “À.” Tôi cảm thấy câu này của anh có ý khinh bỉ Tinh Vũ.
Yến Khôn dẫn Tư Không Dịch lên lầu, nói thêm: “Tôi dẫn cậu đi ký hợp đồng. Sau đó cậu sẽ nhận ra, ngoại trừ Quang Diệu, không đâu có thể ký hợp đồng ban đầu tốt như vậy với cậu. Dù là Tinh Vũ cũng không.” Còn chuyện hợp đồng bình thường hắn tính ký trước đó? Hắn sẽ không làm thế với bạn bè, tuyệt đối không phải vì nguy cơ cướp người bên phía Tinh Vũ.
Tư Không Dịch: “A.” Tôi khẳng định anh đang khinh bỉ Tinh Vũ. Hai người mới gặp mặt thôi, có bao nhiêu thù vậy? _____________________
雅力斯: Nhã Lực Tư. Tui đi hỏi thì tên tiếng Anh là Yaris, nhưng càng đọc càng thấy quái quái thế nào, ai biết chính xác thì chỉ tui nha.
Danh sách chương