Hắn vươn tay kéo nàng vào lòng, thân thể nữ nhân mềm mại, bởi vì vừa mới tắm xong trên người còn có mùi dầu thơm thoang thoảng, dường như như hành động ấy đã quấy rầy giấc ngủ của Mai Tố Tố, nàng không ngừng vặn vẹo trong lòng, miệng còn hơi rên rỉ giống như đang mắng mỏ, nhưng ngay sau đó lông mày lại giãn ra, nàng dụi vào cánh tay tìm một chỗ ngồi thoải mái rồi tiếp tục ngủ, Mai Tố Tố dường như đã quen với vòng tay của hắn.
Tấn Vương nhìn xuống khuôn mặt đang ngủ ngon trong lòng mình, ánh mắt rơi trên đôi môi Mai Tố Tố.
Trong một lúc chính hắn cũng không biết mình đang nghĩ gì.
Sáng sớm, trắc phi nghe được nô tỳ bẩm báo, đêm qua Tấn Vương trở về liền tới tiểu viện của Mai Tố Tố nghỉ ngơi. Nàng ta biết rằng Mai Tố Tố sẽ không đến thỉnh an nàng ta sáng nay. Quả nhiên, không lâu sau, bảo mẫu trở về nói buổi sáng Mai Tố Tố không tới.
Trắc phi ngồi trước bàn trang điểm, tỳ nữ nhìn thấy ánh mắt nàng ta trong gương phảng phất sự căm hận. Nàng ta không nghĩ ra, nữ nhân kia rốt cuộc là có điểm gì quyến rũ khiến vương gia mê mệt như vậy? Tuy rằng nàng ta kính sợ vương gia, nhưng lại không muốn hắn bị nữ nhân khác chiếm cứ, từ khi Mai Tố Tố được sủng ái, Tấn Vương cũng chưa từng lui tới viện của người khác.
Thị nữ nàng ta phái tới hai ngày trước thật ra không có ý tranh giành sủng ái, một mặt là khảo nghiệm, mặt khác là muốn nhắc nhở vương gia không nên làm trái quy củ trong phủ, nhưng động thái của Tấn Vương như tát thẳng vào mặt nàng ta. Nghĩ đến đây trong lòng nàng ta cảm thấy vô cùng không thoải mái.
Chu ma ma dường như có chút vội vàng, bà ta lập tức thay đổi bộ dáng nghiêm túc, lo lắng nói: “Chủ tử, cứ như vậy thì thật không ổn, người này thật xảo quyệt! Sao vương gia có thể để ý một hồ ly tinh như vậy chứ? Không biết nàng ta đã dùng thủ đoạn bỉ ổi gì dụ dỗ vương gia! Thật là thứ hỗn đản. Nghe nói lúc đầu Thẩm Nhị Lang cũng sủng ái nàng..."
Bà ta còn chưa nói xong, trắc phi đã quay đầu nhìn bà với ánh mắt sắc bén. Chu ma ma biết mình đã lỡ miệng nói bậy nên vội vàng im lặng, may mắn trong phòng không có người khác nên không sợ hãi, nhưng biểu cảm trên mặt vẫn là không thể chịu nổi.
Mai Tố Tố thân phận nhạy cảm, trong phủ không biết nhiều về nàng, ngay cả Liễu thị cùng Trịnh thị cũng không biết, bọn họ cho rằng nàng là quan viên bên ngoài phái đến đi lấy lòng người khác.
Đến Lâm thị đang ở trong Lan Hinh Uyển mặc dù ban đầu họ không thể hỏi thăm được bất cứ điều gì, nhưng vẫn có thể đoán được một hoặc hai điều dựa trên thân phận của Mai Tố Tố.
Đặc biệt là lúc trước, trắc phi đã âm thầm ra tay, kêu Liễu thị cùng Trịnh thị xử lí Mai Tố Tố để nhằm vào Lâm thị, tuy rằng Mai Tố Tố không nói gì, nhưng dựa vào phản ứng của nàng xem ra nàng cũng biết ai ở bên trong.
Khi biết được sự thật lúc đó chủ tớ họ vô cùng sợ hãi, không biết tại sao Tấn Vương lại mang hai tai họa này vào phủ, Mai Tố Tố thì cũng không sao, dù gì nàng ta chỉ là một cái thiếp, nhưng nếu vị kia bị người đời biết được thì sẽ bị chỉ trích không thôi.
Lúc trước nàng ta còn tưởng rằng vương gia nạp thêm hai người này vào phủ là vì đại sự, nhưng bây giờ thấy Mai Tố Tố được sủng ái, nàng ta lại cảm thấy có chút bất an.
Tấn Vương nhìn xuống khuôn mặt đang ngủ ngon trong lòng mình, ánh mắt rơi trên đôi môi Mai Tố Tố.
Trong một lúc chính hắn cũng không biết mình đang nghĩ gì.
Sáng sớm, trắc phi nghe được nô tỳ bẩm báo, đêm qua Tấn Vương trở về liền tới tiểu viện của Mai Tố Tố nghỉ ngơi. Nàng ta biết rằng Mai Tố Tố sẽ không đến thỉnh an nàng ta sáng nay. Quả nhiên, không lâu sau, bảo mẫu trở về nói buổi sáng Mai Tố Tố không tới.
Trắc phi ngồi trước bàn trang điểm, tỳ nữ nhìn thấy ánh mắt nàng ta trong gương phảng phất sự căm hận. Nàng ta không nghĩ ra, nữ nhân kia rốt cuộc là có điểm gì quyến rũ khiến vương gia mê mệt như vậy? Tuy rằng nàng ta kính sợ vương gia, nhưng lại không muốn hắn bị nữ nhân khác chiếm cứ, từ khi Mai Tố Tố được sủng ái, Tấn Vương cũng chưa từng lui tới viện của người khác.
Thị nữ nàng ta phái tới hai ngày trước thật ra không có ý tranh giành sủng ái, một mặt là khảo nghiệm, mặt khác là muốn nhắc nhở vương gia không nên làm trái quy củ trong phủ, nhưng động thái của Tấn Vương như tát thẳng vào mặt nàng ta. Nghĩ đến đây trong lòng nàng ta cảm thấy vô cùng không thoải mái.
Chu ma ma dường như có chút vội vàng, bà ta lập tức thay đổi bộ dáng nghiêm túc, lo lắng nói: “Chủ tử, cứ như vậy thì thật không ổn, người này thật xảo quyệt! Sao vương gia có thể để ý một hồ ly tinh như vậy chứ? Không biết nàng ta đã dùng thủ đoạn bỉ ổi gì dụ dỗ vương gia! Thật là thứ hỗn đản. Nghe nói lúc đầu Thẩm Nhị Lang cũng sủng ái nàng..."
Bà ta còn chưa nói xong, trắc phi đã quay đầu nhìn bà với ánh mắt sắc bén. Chu ma ma biết mình đã lỡ miệng nói bậy nên vội vàng im lặng, may mắn trong phòng không có người khác nên không sợ hãi, nhưng biểu cảm trên mặt vẫn là không thể chịu nổi.
Mai Tố Tố thân phận nhạy cảm, trong phủ không biết nhiều về nàng, ngay cả Liễu thị cùng Trịnh thị cũng không biết, bọn họ cho rằng nàng là quan viên bên ngoài phái đến đi lấy lòng người khác.
Đến Lâm thị đang ở trong Lan Hinh Uyển mặc dù ban đầu họ không thể hỏi thăm được bất cứ điều gì, nhưng vẫn có thể đoán được một hoặc hai điều dựa trên thân phận của Mai Tố Tố.
Đặc biệt là lúc trước, trắc phi đã âm thầm ra tay, kêu Liễu thị cùng Trịnh thị xử lí Mai Tố Tố để nhằm vào Lâm thị, tuy rằng Mai Tố Tố không nói gì, nhưng dựa vào phản ứng của nàng xem ra nàng cũng biết ai ở bên trong.
Khi biết được sự thật lúc đó chủ tớ họ vô cùng sợ hãi, không biết tại sao Tấn Vương lại mang hai tai họa này vào phủ, Mai Tố Tố thì cũng không sao, dù gì nàng ta chỉ là một cái thiếp, nhưng nếu vị kia bị người đời biết được thì sẽ bị chỉ trích không thôi.
Lúc trước nàng ta còn tưởng rằng vương gia nạp thêm hai người này vào phủ là vì đại sự, nhưng bây giờ thấy Mai Tố Tố được sủng ái, nàng ta lại cảm thấy có chút bất an.
Danh sách chương