-“ Ly … em muốn đi đâu…”

Giọng nói trầm ấm của một người đàn ông phát ra từ phía sau ngay khi cô vừabước chân xuống lầu, có chút giật mình mà quay lại nhìn hắn, nhìn ngườiđàn ông đã cùng với cô trải qua hai đêm mặn nồng…

-“ Tôi muốn về nhà…”

-“ Đây là nhà của em …”

-“ Anh ….. Đừng tưởng ngủ với tôi rồi thì muốn làm gì cũng được, … mau mở cửa tôi muốn trở về…”

Ánh mắt Tiểu Ly sắc lại, từng lời nói hành động đều chứa hàm ý tức giận phủ lên người đàn ông, tuy rằng chính bản thân cô cũng không hề muốn nhưngtrong tâm trí lại không hề kìm hãm được mà muốn bộc phát ra ngoài, …

Ninh Dư Hạo nhìn cô dịu dàng, dường như hắn không hề tức giận trước nhữnglời nói của cô gái nhỏ, khẽ đi đến bên cạnh ,lột chiếc áo khoác dài củamình choàng lên người Tiểu Ly,…

-“ Tôi sẽ không quản em chuyện gì, có điều chí ít khi đi ra ngoài giữa mùa đông thế này, em nên khiến bản thân ấm áp một chút nếu không sẽ dễ bịcảm lạnh…”

Thấy người con gáikhông nói gì cùng khuôn mặt có phần dịu đi hắn mới khẽ nhếch miệng mỉmcười, bàn tay to lớn áp lên hai chiếc má ửng hồng của cô…

-“ Bé con khi tức giận vẫn thật xinh đẹp…”



Cô ngạc nhiên xen lẫn một chút xấu hổ muốn chạy ra khỏi hắn nhưng đã bịhắn nhanh hơn mà đặt lên bờ môi căng mọng một nụ hôn ngọt ngào, hơi thởấm nóng cùng nhau hoà quyện vào trong sự ấp áp ,những mùi vị hấp dẫn của hương thơm Lan tỏa khắp không gian trong khuôn miệng khiến cảm xúc củacả hai dần trở nên thăng hoa hơn…

Hắn quyến luyến mà rời khỏi đôi môi nóng bỏng pha một chút ngọt ngào, nhìncô gái nhỏ e thẹn ngại ngùng trong lòng không khỏi hân hoan, trái timnhộn nhịp điệu đà đập nhanh vào trong tâm trí trầm uân của hắn.

-“ Tôi sẽ đưa em đến chỗ Lucas…”

-“ Anh … anh biết chồng của tôi …”

-“ Hắn không phải là chồng của em …”

Hắn gằn giọng cùng khuôn mặt nhăn nhúm khi vừa nghe thấy câu trả lời củaTiểu Ly , ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống lời nói của cô gái nhỏtrước mặt khiến cô có chút run rẩy…biểu hiện giống như mình đã làm saimột điều gì đó thật gai góc…

Trên đường đến gặp Lucas chẳng hiểu sao cô lại có chút hồi hộp cùng sự lo lắng khó tả nhưng hơn hếtchính là sự tội lỗi tột cùng trong tâm trí của cô lúc này, cô đã phảnbội chồng của mình Lucas, phản bội lại người đàn ông đã tận tâm yêuthương chăm sóc cô suốt bao năm qua cho nên việc đối diện với Lucas thật sự khiến cô vô cùng hổ thẹn, làm sao có thể nói ra được tất cả mọichuyện , làm sao có thể thốt ra được hai từ phản bội chứ….

Trái tim có chút quặn thắt nhưng điều đó dường như lại làm cô dứt khoát hơn, cho dù không phải vì cô đã phản bội thì cô thực sự cũng muốn nói ra hết tất cả lòng mình,… thực ra cô cũng đã suy nghĩ từ rất lâu rồi, cô không hề có một chút tình cảm nam nữ nào với Lucas cho dù cô đã rất cố gắngnhưng vẫn không thể dung nạp được những cảm xúc thật lòng…

-“ Em lo lắng sao …”

Tiểu Ly lắc đầu nhìn quay sang nhìn hắn khi bàn tay nhỏ nhắn của cô được bao bọc ấm áp bởi một bàn tay to lớn của người đàn ông mà không ai khácchính là Ninh Dư Hạo…cô thực sự không muốn trả lời hắn bởi vì cô khôngmuốn bất cứ ai quan tâm mật thiết đến cảm xúc của mình nhưng trong tráitim lại bất giác mà nhộn nhịp trước hành động của hắn…



-“ Không hẳn, chỉ là tôi không biết phải giải thích với anh ấy như thế nào…”

-“ Không cần giải thích bởi vì người cần nói là hắn…”

Ninh Dư Hạo bình thản đến mức cứ như đã biết hết mọi chuyện khiến Tiểu Ly có chút nghi hoặc cho đến khi hắn dừng xe trước một quán bar, cùng cô bước vào một nơi nhộn nhịp của sự ăn chơi, nhún nhảy xa hoa từ những ánh đèn bắt mắt nhiều màu, sải bước qua dòng người lắc Lư, tấp nập cuối cùngdừng lại ở một căn phòng VIP….

Cô khẽ thở dài một hơi rồi mở cửa bước vào, mọi thứ trước mắt thực sựkhiến cô tởm lợm đến mức buồn nôn, trong căn phòng rộng lớn có hai người đàn ông đang cùng nhau tập thể với khoảng chục người phụ nữ , trên bàntoàn bộ chất chồng những vỏ bia , vỏ rượu xuề xoà và thậm chí là nhữngchất bột màu trắng đục mà nếu cô đoán không nhầm thì nó chính xác là matúy….

-“ Tại sao anh lại đưa tôi đến đây…”

-“ Chẳng phải em muốn gặp Lucas sao , hãy nhìn kỹ lại xem…”

Bàn tay đang bịt miệng khẽ đưa mắt lên nhìn Ninh Dư Hạo sau đó như khôngtin vào sự thật mà quay sang đám người trần truồng một lần nữa…

-“ Lucas … là … là ….anh sao …Lucas …”

Cô khẽ gọi vọng vào trong đám người đó, chỉ hy vọng rằng sẽ không có aitrả lời nhưng dường như sự thật lại luôn luôn giúp con người nhìn thấunhững thứ vô cùng xa xăm, mịt mù….

Người đàn ông trần trụi giật mình khi nghe thấy tiếng gọi quen thuộc phía sau , vội vàng nghoảnh mặt lại cho đến khi cả hai con người đối diện ánhmắt với nhau trái tim như muốn thắt lại từng cơn kinh tởm…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện