Chương 68

Bọn họ giống như là đang lén lút?

“A Nhiên, đến giờ kể chuyện rồi!” Giọng nói ngọt và và mềm mại, truyền ra rất rõ ràng từ trong điện thoại.

Giang Nguyệt nhìn Tiêu Kỳ Nhiên, cảm xúc trong mắt anh chuyển từ thiếu kiên nhẫn sang dịu dàng từng chút một.

Ngay cả giọng nói cũng dường như trở nên nhẹ nhàng hơn: “Tôi còn đang ở bên ngoài, đợi tôi mười phút nhé?”

“Anh còn chưa về nhà sao? A Nhiên, buổi tối lái xe không an toàn, anh nhớ lái xe chậm chút, an toàn là quan trọng nhất.” Giọng nói của mỏng manh, là giọng điệu làm nũng của đứa trẻ:

“Bù lại, tối nay anh phải kể cho em nghe hai câu chuyện mới được đó.”

“Được.” Tiêu Kỳ Nhiên ngữ khí ôn nhu, trong thanh âm tràn đầy sủng nịnh.

Giang Nguyệt cụp mắt xuống, trái tim như bị kiến cắn, dày đặc cay đắng cùng đau đớn, truyền đến chỗ sâu nhất.

Cô thu hai tay buông thõng bên người, chậm rãi xoay người, nhặt chăn lên đi về phòng ngủ.

Trực giác nói cho cô biết, đêm nay Tiêu Kỳ Nhiên sẽ không ở lại chỗ của cô nữa.

Sau khi cúp điện thoại, Tiêu Kỳ Nhiên hơi ngước mắt lên, nhìn bóng dáng mảnh khảnh kia. Anh đứng tại chỗ chừng một phút, sau đó mở cửa bước ra ngoài.

Giang Nguyệt đang đứng trong phòng ngủ thay quần áo, nghe thấy tiếng đóng cửa, động tác cởi cúc áo của cô hơi dừng lại. Sau đó lại như không có việc gì cởi áo, tùy ý ném vào sọt quần áo.

Hiệu suất của Swee rất cao, không đến một tuần liền đổi poster tuyên truyền của quý mới. Phản ứng rõ ràng phân luồng, có tiếng mắng không ngừng, cũng có người khen không dứt.

Việc người mới lại nhận được đại ngôn nhiều tên tuổi lớn như vậy, có dư luận như vậy tự nhiên là hợp tình hợp lý.

Đột nhiên, không biết là ai, có người tung ra một tấm ảnh. Chính là hình ảnh Giang Nguyệt tay cầm tay dạy Tần Di Di từng động tác.

Bức ảnh này lập tức bị đẩy lên vị trí hàng đầu, vốn còn có một chút bình luận khen ngợi, giờ bắt đầu nghiêng hẳn sang một bên.

“Tôi còn tự hỏi sao bộ dáng này có chút quen thuộc, thì ra là Giang Nguyệt nhà ta chỉ đạo nha. Khó trách tôi cảm thấy có chút là lạ.”

“Tần Di Di này mờ nhạt như vậy, không có chút tài năng gì, còn phải để Giang Nguyệt tự mình chỉ đạo. Đây không phải là bù nhìn điển hình sao?”

“Giang San vậy mà cũng giữ một kẻ vô dụng như vậy? Ông chủ của Giang San bị mù rồi à? Mẫu chụp như vậy khiến đồ mặc trên người giống như hàng chợ á.”

“Tôi nhớ rõ Giang Nguyệt là người mẫu ban đầu của Swee, sao giờ lại phải đi chỉ dạy lại cho người khác rồi?”

“Đau lòng cho Giang Nguyệt nhà tôi quá, rõ ràng ưu tú như vậy, lại luôn bị người khi dễ.”

“…”

Trên mạng có rất nhiều lời chửi mắng Tần Di Di, Giang Nguyệt càng xem càng cau chặt mày.

Vừa lúc đó, một cuộc điện thoại gọi đến.

“Thế nào, anh của cô có phải là rất lợi hại không?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện