Tất cả bài hát trong album mới của Thẩm Trầm đều đã sáng tác xong, bước tiếp theo là giai đoạn chế tác.
Nhưng người đại diện có nghe anh nói sẽ ăn tối với người ta nên liền đưa Thẩm Trầm về thẳng nhà thay vì đến phòng thu.
Trước khi đi người đại diện không quên nhắc nhở: “Cẩn thận một chút, đừng để paparazzi chụp được.”
Có điều anh ta đúng là miệng quạ. Đêm đó, hotsearch về Thẩm Trầm nhanh chóng leo lên top tìm kiếm.
Đứng đầu bảng nhiệt sưu là từ khóa “Thẩm Trầm mua hoa hồng đỏ”, những ai am hiểu về hoa đều biết hoa hồng đỏ tượng trưng cho “tình yêu”.
Khi người đại diện lướt xem, hai mắt bỗng tối sầm nhưng anh biết chắc nghệ sĩ nhà mình cũng chả hiểu ngôn ngữ loài hoa gì đâu, có lẽ chỉ biết mỗi hoa hồng nên mới mua thôi.
Mà đêm đó, Hạ Khanh – người nhận được bó hoa hồng lớn này đã cố gắng phát huy kĩ năng diễn xuất cả đời của mình, vì không muốn lúng túng trước mặt anh o_O.
Lần này, cả hai hẹn hò ở một nhà hàng Quảng Đông có không gian riêng tư khá tốt. Mỗi người tự chọn hai món, sau đó gọi thêm vài món đặc trưng của nhà hàng nhưng không thể thiếu món cơm cuộn do đích thân Thẩm Trầm gọi.
Kể từ khi xác định quan hệ, Hạ Khanh luôn cảm thấy phức tạp khi đối mặt với anh, vui vẻ cũng có, kính trọng cũng có, căng thẳng cũng có, đặc biệt là càng có cảm giác kiếp trước mình đã giải cứu thế giới.
Hạ Khanh nhớ lại tin tức trước đó —— giờ phút này cô rất chắc chắn, anh thật sự quan tâm đến cô.
Cho nên mới ra mặt giúp cô ở trên mạng, quan tâm đến sinh nhật của cô và còn để ý đến sở thích của cô nữa. Căng thẳng trong lòng phút chốc cũng giảm bớt nên vẻ mặt trở nên thoải mái hơn.
Tính cô vốn cởi mở nên sau đó nhanh chóng thả lỏng cơ thể, nhìn người trước mặt mỉm cười, “Trong danh sách nguyện vọng của em, có thể gạch bỏ phần hát KTV với ca sĩ yêu thích rồi”. Cô nghĩ, cứ theo cái đà này, rất nhanh sẽ thực hiện được.
Thẩm Trầm: “Em còn nguyện vọng gì nữa không?”
Hạ Thanh cầm điện thoại mở ứng dụng ghi chú ra, đưa cho người đối diện, sau khi Thẩm Thần nhận lấy liền cúi đầu xem ——
1. Nhận được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tặng cho bà nội.
2. Quyên góp cho trường học.
3. Du lịch vòng quanh thế giới.
4. Hát KTV với ca sĩ yêu thích.
5. Học bơi.
6. Hẹn hò.
7. Chơi thể thao mạo hiểm.
8. Có một cuộc hôn nhân hạnh phúc.
9. Nuôi mèo.
10. Hiến tạng.
Thẩm Trầm vừa xem, ngón trỏ gõ nhẹ lên mặt bàn. Hạ Khanh vừa nghe đã nhận ra, đó là giai điệu của Con đường. Cô định khen ngợi bài hát này một chút, bỗng nghe Thẩm Thần nói: “Mục số 4, 6, 8, anh sẽ cùng với em hoàn thành, có được không?”
“Hả?” Hạ Khanh đã quên cụ thể 4, 6, 8 viết cái gì, vội lấy điện thoại lại để xem, sau đó liền ngẩn người.
Anh Thẩm à, chúng ta chỉ mới hẹn hò mà anh đã cầu hôn rồi ư?!
Hạ Khanh không giữ được bình tĩnh.
Lời bài hát Một thế giới khác của anh, có câu —— tình yêu là ánh sáng trong đêm tối vĩnh hằng, khiến người ta cả đời phải ngước nhìn và chờ mong,.
Hạ Khanh đỏ mặt, “Anh Thẩm, chúng ta cứ từ từ nhé.”
“Được.”
Thẩm Trầm mỉm cười trả lời, sau đó chậm rãi nói: “Anh có đặt bánh kem, tối nay sẽ giao tới. Nhưng lại không mua quà, vì anh sợ em sẽ không thích. Cho nên...” Thẩm Trầm lấy chiếc thẻ từ trong túi áo vest, “Em muốn mua gì, có thể tự mua cho mình nhé!”
Đối với hành động hết sức thực tế và bá đạo của người nào đó, Hạ Khanh vừa khiếp sợ vừa không biết nên khóc hay cười.
Cô nhịn không được thốt lên: “Anh thật sự... rất đáng yêu, ha ha ha.”
Thẩm Trầm đang băn khoăn không biết làm sao.
Hạ Khanh lại nói: “Lần sau gặp nhau chúng ta cùng đi hát nhé, có món quà đó đã đủ rồi.” Cô dừng một chút, sau đó ngượng ngùng nói: “Hơn nữa, anh có thể nhuộm tóc đen lại được không, sẽ rất đẹp trai đấy.”
Thẩm Trầm ho khan một tiếng, “Cám ơn em.”
Đêm đó, Hạ Khanh nhận được điện thoại “tra hỏi” của mẹ Hạ: “Hôm nay con không làm việc nhưng cũng không về nhà. Có chuyện gì sao?”
Hạ Khanh nhìn những cành hồng xinh tươi trong bình, lần đầu tiên cô cảm thấy hoa hồng rất đẹp mắt nên vui vẻ nói với mẹ mình, giống như khi còn bé được xếp hạng nhất trong những cuộc thi, “Mẹ, con đang hẹn hò ạ.”
Mẹ Hạ ở đầu dây bên kia im lặng vài giây mới hỏi tiếp: “Là ca sĩ Thẩm Trầm đó sao?”
“...” Mẹ à, ngài là thần thánh phương nào vậy? Sau khi « Lòng Son » chính thức đóng máy, đoàn phim tổ chức tiệc ăn mừng, tất nhiên là Hạ Khanh có trong danh sách tham dự.
Bữa tiệc đóng máy là ngày thứ năm sau sinh nhật của cô, mặc dù bữa tiệc này không công khai nhưng vẫn có rất nhiều phóng viên và fan hâm mộ đứng bên ngoài khách sạn.
Hạ Khanh và Giang Ba đến cùng lúc, vừa bước vào cửa khách sạn đã nghe thấy tiếng la hét ở phía sau.
Hạ Khanh quay đầu lại, bất ngờ nhìn thấy Thẩm Trầm. Mấy hôm trước anh đã bay ra nước ngoài nhưng không có nói hôm nay sẽ về, sao đột nhiên lại xuất hiện ở đây nhỉ?
Hạ Khanh đang suy nghĩ lung tung thì đôi chân dài của Thẩm Trầm đã bước tới.
Người nào đó tiến lại gần phía sau, hỏi nhỏ bên tai cô: “Đi giày cao như vậy, em không mệt sao?”
Hạ Khanh sững sờ: “À, cũng mệt nhưng hết cách rồi. Chiều cao của em hơi khiêm tốn.”
“Em không thấp.”
Hạ Thanh: “Em chỉ cao 1m62 thôi.”
Thẩm Trầm cười đáp, “Không thấp.”
Hạ Khanh không kiềm được nên đỏ mặt, “Sao anh lại ở đây?”
“Bên sản xuất mời anh.”
“À.” Hạ Khanh mới nhớ ra, anh hát ca khúc chủ đề cho bộ phim này.
Giang Ba: “!” Tôi vừa chứng kiến cái gì vậy?
Vì nhà hàng trong khách sạn do nhà sản xuất đặt trước nên người ngoài không vào được.
Đám phóng viên nhìn cảnh này từ xa, chỉ biết thì thầm với nhau.
“Bọn họ nói gì vậy nhỉ?”
Không thể nghe thấy nhưng không có nghĩa là họ không thể chụp ảnh, thậm chí là quay video.
Quan trọng là chẳng sợ thiếu tin tức về Thẩm Trầm nha ——
“Anh Thẩm chủ động đi đến gần Hạ Khanh, không nói lời nào đã đứng phía sau người ta, hình như là giúp cô ấy đứng vững? Trước giờ anh ấy tiếp xúc với phụ nữ, hầu như giữ khoảng cách với người ta ít nhất cả nửa người.”
“Bức ảnh chụp từ góc này cho thấy tay anh ấy đã chạm vào người Hạ Khanh đấy.”
“Anh Thẩm đang nói gì với Hạ Khanh vậy? Có ai biết không?”
“Anh Thẩm nói: Lại gặp nhau rồi. Anh đã xem phim « Thanh Sơn » của em hai lần. Hạ Khanh nói: Thật không? Cảm ơn anh, em rất thích bài hát của anh. Sau này có dịp sẽ hát cùng nhau nhé. Giang Ba nói: Cho tôi ké với... Ha ha ha ha.”
“Lầu trên, bạn muốn tôi cười chết à?”
Những bình luận này cũng khá thiện ý.
Còn những bình luận ác ý, chẳng qua là chửi bới Hạ Khanh có chút tiếng tăm đã không biết chừng mực hoặc là Thẩm Trầm tự cao tự đại, có thể hai người liên kết với nhau để sao tác. Nhưng bàn luận về Hạ Khanh vẫn chiếm nhiều nhất.
Thẩm Trầm cũng nhìn thấy những bình luận ác ý này —— trước đây ngay cả weibo anh cũng không thèm đăng nhưng hiện tại thỉnh thoảng sẽ vào xem một chút.
Lúc này Hạ Khanh ngồi ở một bàn khác, giám đốc sản xuất thì ngồi bên cạnh anh, ông không ngờ ca sĩ lớn lại bằng lòng đến nên vô cùng nhiệt tình trò chuyện. Thẩm Trầm chỉ lơ đãng nghe, cho đến khi ông ta được người khác gọi đi.
Thẩm Trầm lẳng lặng nhìn Hạ Khanh, thật ra anh biết tới cô không phải qua bộ phim « Thanh Sơn ».
Anh đã gặp cô trước đó rồi, có một lần anh đến ghi hình một chương trình tạp kỹ khá nổi tiếng, còn cô thì cùng với đoàn phim tham gia chương trình đó để tuyên truyền, họ đã cùng tham gia tiết mục chung với nhau.
Một nhóm người như vậy nhưng anh chỉ nhớ mỗi một người.
Thẩm Trầm thấy nam diễn viên bên cạnh tiến lại gần cô như muốn nói gì đó. Anh vừa muốn đứng dậy thì có người đến chào hỏi. Vì giữ phép lịch sự nên đành phải nói chuyện với đối phương, đồng thời gửi tin nhắn cho Hạ Khanh: Nếu có ngày quan hệ của chúng ta được công khai, em có ổn không?
Một lúc sau, anh nhận được câu trả lời: Không sao hết.
Tốt lắm.
Anh thầm nghĩ.
Bởi vì lúc này Thẩm Trầm đang nhớ đến bài đăng vừa rồi đã xem trên weibo ——
“Tôi đã nhịn đến bây giờ rồi nên không muốn chịu đựng nữa. Hạ Khanh thật sự bẩn chết đi được! Chỉ vừa ra mắt đã đóng một bộ phim lớn như « Thanh Sơn » sau đó là « Án Mưu Sát » « Anh Hùng Vô Danh » « Sơn Thần » và bây giờ là « Lòng Son ». Nhất định là cô ta đã dùng quy tắc ngầm mới có thể đổi lấy được. Tôi không tin có người “vận khí” tốt như vậy, bạn bè trong ngành của tôi cũng nói thế. Anh Thẩm à, anh có thể cảnh giác hơn có được không?”
Thẩm Trầm nhanh chóng nói với người nọ: “Xin lỗi, tôi phải đăng weibo một chút.”
“Ồ, không sao, anh cứ đăng đi.” Đối phương không khỏi suy nghĩ, thầy Thẩm thật sự rất kính nghiệp, đang trong bữa tiệc vẫn không quên “công việc” của mình.
Thẩm Trầm V: Nói ra thì phải có trách nhiệm. Tôi chính thức nói rõ với mọi người, Hạ Khanh là một diễn viên xuất sắc, hơn nữa chúng tôi đang hẹn hò.
Anh Thẩm chỉ đăng một phát, thiếu chút nữa weibo bị tê liệt.
Tối hôm đó, người đại diện vẫn còn ở nước ngoài sau khi nhìn thấy bài đăng này, đã nhận được tin nhắn thoại của ông chủ: “Thẩm thiên vương của chúng ta yêu đương từ khi nào vậy? Các cậu giữ bí mật rất tốt đó, nên thưởng.”
Người đại diện không nói nên lời, chỉ biết nuốt nước bọt.
“Bọn họ chỉ mới hẹn hò thôi, tôi nghĩ ít nhất phải mất một thời gian mới có thể công khai.”
Ông chủ thở dài, giọng nói cũng trở nên rầu rĩ: “Còn tôi thì vẫn đang đi tìm mối tình đầu của mình.”
Hôm nay ông chủ công ty giải trí Tinh Hải vô cùng đa sầu đa cảm, sau khi xác nhận chuyện hẹn hò của Thẩm Trầm xong đã đăng nhập vào tài khoản cá nhân của mình, mặc dù ít sử dụng nhưng weibo cũng có hơn 100.000 follower.
Ông chú năm mươi tuổi lúc này đăng weibo: Họ đều là những người trẻ tuổi xuất sắc. Chúc mừng các bạn @Thẩm Trầm @Hạ Khanh.
Sau khi người đại diện nhìn thấy, chỉ biết ôm lấy trái tim mình và nghĩ: “Diễn biến câu chuyện sao nhanh quá vậy trời!”
Hạ Khanh đang trong bữa tiệc nên đã tắt điện thoại, càng không biết bên ngoài đang ầm ĩ đến lật trời. Cô chỉ cảm thấy có nhiều người nhìn mình đầy hàm ý, cho đến khi Thẩm Trầm nắm tay cô ra khỏi đại sảnh, cô còn thoáng nghe thấy có người thì thầm: “Họ bắt đầu từ khi nào nhỉ?”
Vẻ mặt Hạ Khanh mờ mịt, cho đến khi Thẩm Trầm đưa cô vào phòng nghỉ bên cạnh.
Hạ Khanh: “Sao vậy anh?”
Trên mặt Thẩm Trầm có chút áy náy, bàn tay anh nhẹ nhàng, âu yếm vuốt nhẹ vào má cô. Hạ Khanh có thể ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng trên người anh, còn mang theo chút hương rượu.
Sau đó cô nghe thấy anh nói: “Hạ Khanh, chúng ta đã công khai. Anh xin lỗi.”
Sau khi nói xong, Thẩm Trầm cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi cô, Hạ Khanh cảm nhận được anh vừa thở phào nhẹ nhõm.
Tin tức lớn nhất trong hai ngày nay chính là Thẩm Trầm và Hạ Khanh đã công khai hẹn hò.
Ngoại trừ một số người phản đối, những người khác đa số đều chúc mừng.
“Anh ấy đã 27 rồi, tuổi cũng không còn nhỏ, chớp mắt sẽ 30.”
Hơn nữa, bọn họ còn đi tìm hiểu về Hạ Khanh, người ta vốn tài mạo song toàn. Như vậy mà còn không xứng à? Thế thì các người đi đếm thành tích và giải thưởng của người ta đi rồi nói sau.
Cũng có những fan hâm mộ của Hạ Khanh ngay từ đầu đã chướng mắt Thẩm Trầm, đến khi thấy anh luôn bảo vệ Khanh Khanh của bọn họ thì mới chịu bày tỏ “Tài tử phải xứng với giai nhân.”
Một tuần sau.
Đoàn đội của Thẩm Trầm chính thức phát hành ca khúc « Tiểu Xuân Nguyệt » trên các nền tảng âm nhạc, đây là ca khúc mới đầu tiên trong năm nay của anh.
“Có nghe « Tiểu Xuân Nguyệt » của anh Thẩm chưa? Thật tuyệt vời! Nghe xong cứ có cảm giác như đang nằm trên mặt đất đầy hoa, thật sự ấm áp.”
“Nghe hay đấy, hơn nữa sau khi nghe xong, tôi có cảm giác đúng là anh nhà tôi đang yêu.”
“Các bạn không ai phát hiện tên bài hát này rất vi diệu sao? Có thể đi tra tên thật của Hạ Khanh nhé.”
“Không cần phải tra, bài này là viết cho Hạ Khanh mà. Tôi cảm thấy rất ngọt ngào, các bạn không thấy trong lúc chế tác, anh ấy không còn chút lạnh lùng nào sao (thật ra chỉ là quá mệt mỏi). Trong các bức ảnh bị leak ra ngoài, anh ấy đều trong trạng thái rất tốt. Đến người đại diện cũng cười nhạo trên weibo là: “Người ta kêu cậu ăn thì cậu ngoan ngoãn đi ăn. Nhớ ngày trước tôi đút đến bên miệng mà còn không thèm nhìn.” Tôi rất vui vì anh nhà may mắn gặp được Hạ Khanh, cũng hy vọng họ sẽ thật hạnh phúc. Nhanh chóng có tin mừng nhé, sau đó anh Thẩm sẽ dắt theo bạn nhỏ tham gia chương trình thực tế dành cho bố con. Ha ha ha, chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy vô cùng mong chờ.”
“Tôi cũng vậy!”
Tết trung thu hôm ấy.
Hạ Khanh bị công ty quản lý thúc giục phát livestream.
Từ khi ra mắt đến nay, tính luôn lần này Hạ Khanh chỉ livestream có hai lần.
Ông chủ không quan tâm đến chuyện yêu đương của cô nhưng công việc thì phải làm cho thật tốt, Hạ Khanh sắp tham gia mùa hai của một show về du lịch rất nổi tiếng nên muốn cô livestream để tạo nhiệt.
Khi Hạ Khanh bắt đầu mở live đã thấy dày đặc bình luận hiện ra ở trước mặt.
“Chào mọi người, buổi tối tốt lành nhé, à, các bạn chậm một chút … Đúng rồi, Trung thu vui vẻ…Chị mới ăn cơm chiều xong, còn các bạn thì sao…Ăn với ai à? Mọi người đoán xem…”
Trên màn hình tất cả đều là “Thẩm Trầm”, “Anh Thẩm”.
Hạ Khanh cười nói: “Cuối tuần phải quay show rồi, hồi hộp quá, vì chị không có nhiều kinh nghiệm…Đúng rồi, năm mới sẽ phát sóng « Lòng Son » … Đừng hỏi về anh Thẩm nữa mà, chị cũng không biết anh ấy đang ở đâu…Đúng vậy, phần hai chị sẽ hợp tác với thầy Tân Lý… Ừm vai nữ chính, không phải hôm qua đã công bố rồi sao… Đúng rồi, lần đầu tiên chị đóng vai nữ chính đó ha ha…Hả? Sau lưng chị à? “
Sau đó, Hạ Khanh cảm nhận được một bàn tay đang xoa nhẹ đầu mình, cô nghe thấy giọng nói trầm ấm của Thẩm Trầm vang lên: “Em đang làm gì vậy? Anh có mua bánh ngọt, bên trong còn có xoài nữa.”
Hạ Khanh chưa kịp trả lời, Thẩm Trầm đã cúi đầu hôn lên trán cô, khẽ nói: “Anh vừa mới thu âm một bài xong, nhớ em quá.”
“Không ngờ anh Thẩm lại ngọt ngào như vậy! Ahhhhh.”
“Ah ah ah ah ah! Cái này cũng ngọt quá rồi đó!”
.....
Còn Hạ Khanh thì nghĩ: Xong rồi!!!
Nhưng người đại diện có nghe anh nói sẽ ăn tối với người ta nên liền đưa Thẩm Trầm về thẳng nhà thay vì đến phòng thu.
Trước khi đi người đại diện không quên nhắc nhở: “Cẩn thận một chút, đừng để paparazzi chụp được.”
Có điều anh ta đúng là miệng quạ. Đêm đó, hotsearch về Thẩm Trầm nhanh chóng leo lên top tìm kiếm.
Đứng đầu bảng nhiệt sưu là từ khóa “Thẩm Trầm mua hoa hồng đỏ”, những ai am hiểu về hoa đều biết hoa hồng đỏ tượng trưng cho “tình yêu”.
Khi người đại diện lướt xem, hai mắt bỗng tối sầm nhưng anh biết chắc nghệ sĩ nhà mình cũng chả hiểu ngôn ngữ loài hoa gì đâu, có lẽ chỉ biết mỗi hoa hồng nên mới mua thôi.
Mà đêm đó, Hạ Khanh – người nhận được bó hoa hồng lớn này đã cố gắng phát huy kĩ năng diễn xuất cả đời của mình, vì không muốn lúng túng trước mặt anh o_O.
Lần này, cả hai hẹn hò ở một nhà hàng Quảng Đông có không gian riêng tư khá tốt. Mỗi người tự chọn hai món, sau đó gọi thêm vài món đặc trưng của nhà hàng nhưng không thể thiếu món cơm cuộn do đích thân Thẩm Trầm gọi.
Kể từ khi xác định quan hệ, Hạ Khanh luôn cảm thấy phức tạp khi đối mặt với anh, vui vẻ cũng có, kính trọng cũng có, căng thẳng cũng có, đặc biệt là càng có cảm giác kiếp trước mình đã giải cứu thế giới.
Hạ Khanh nhớ lại tin tức trước đó —— giờ phút này cô rất chắc chắn, anh thật sự quan tâm đến cô.
Cho nên mới ra mặt giúp cô ở trên mạng, quan tâm đến sinh nhật của cô và còn để ý đến sở thích của cô nữa. Căng thẳng trong lòng phút chốc cũng giảm bớt nên vẻ mặt trở nên thoải mái hơn.
Tính cô vốn cởi mở nên sau đó nhanh chóng thả lỏng cơ thể, nhìn người trước mặt mỉm cười, “Trong danh sách nguyện vọng của em, có thể gạch bỏ phần hát KTV với ca sĩ yêu thích rồi”. Cô nghĩ, cứ theo cái đà này, rất nhanh sẽ thực hiện được.
Thẩm Trầm: “Em còn nguyện vọng gì nữa không?”
Hạ Thanh cầm điện thoại mở ứng dụng ghi chú ra, đưa cho người đối diện, sau khi Thẩm Thần nhận lấy liền cúi đầu xem ——
1. Nhận được giải nữ diễn viên chính xuất sắc nhất tặng cho bà nội.
2. Quyên góp cho trường học.
3. Du lịch vòng quanh thế giới.
4. Hát KTV với ca sĩ yêu thích.
5. Học bơi.
6. Hẹn hò.
7. Chơi thể thao mạo hiểm.
8. Có một cuộc hôn nhân hạnh phúc.
9. Nuôi mèo.
10. Hiến tạng.
Thẩm Trầm vừa xem, ngón trỏ gõ nhẹ lên mặt bàn. Hạ Khanh vừa nghe đã nhận ra, đó là giai điệu của Con đường. Cô định khen ngợi bài hát này một chút, bỗng nghe Thẩm Thần nói: “Mục số 4, 6, 8, anh sẽ cùng với em hoàn thành, có được không?”
“Hả?” Hạ Khanh đã quên cụ thể 4, 6, 8 viết cái gì, vội lấy điện thoại lại để xem, sau đó liền ngẩn người.
Anh Thẩm à, chúng ta chỉ mới hẹn hò mà anh đã cầu hôn rồi ư?!
Hạ Khanh không giữ được bình tĩnh.
Lời bài hát Một thế giới khác của anh, có câu —— tình yêu là ánh sáng trong đêm tối vĩnh hằng, khiến người ta cả đời phải ngước nhìn và chờ mong,.
Hạ Khanh đỏ mặt, “Anh Thẩm, chúng ta cứ từ từ nhé.”
“Được.”
Thẩm Trầm mỉm cười trả lời, sau đó chậm rãi nói: “Anh có đặt bánh kem, tối nay sẽ giao tới. Nhưng lại không mua quà, vì anh sợ em sẽ không thích. Cho nên...” Thẩm Trầm lấy chiếc thẻ từ trong túi áo vest, “Em muốn mua gì, có thể tự mua cho mình nhé!”
Đối với hành động hết sức thực tế và bá đạo của người nào đó, Hạ Khanh vừa khiếp sợ vừa không biết nên khóc hay cười.
Cô nhịn không được thốt lên: “Anh thật sự... rất đáng yêu, ha ha ha.”
Thẩm Trầm đang băn khoăn không biết làm sao.
Hạ Khanh lại nói: “Lần sau gặp nhau chúng ta cùng đi hát nhé, có món quà đó đã đủ rồi.” Cô dừng một chút, sau đó ngượng ngùng nói: “Hơn nữa, anh có thể nhuộm tóc đen lại được không, sẽ rất đẹp trai đấy.”
Thẩm Trầm ho khan một tiếng, “Cám ơn em.”
Đêm đó, Hạ Khanh nhận được điện thoại “tra hỏi” của mẹ Hạ: “Hôm nay con không làm việc nhưng cũng không về nhà. Có chuyện gì sao?”
Hạ Khanh nhìn những cành hồng xinh tươi trong bình, lần đầu tiên cô cảm thấy hoa hồng rất đẹp mắt nên vui vẻ nói với mẹ mình, giống như khi còn bé được xếp hạng nhất trong những cuộc thi, “Mẹ, con đang hẹn hò ạ.”
Mẹ Hạ ở đầu dây bên kia im lặng vài giây mới hỏi tiếp: “Là ca sĩ Thẩm Trầm đó sao?”
“...” Mẹ à, ngài là thần thánh phương nào vậy? Sau khi « Lòng Son » chính thức đóng máy, đoàn phim tổ chức tiệc ăn mừng, tất nhiên là Hạ Khanh có trong danh sách tham dự.
Bữa tiệc đóng máy là ngày thứ năm sau sinh nhật của cô, mặc dù bữa tiệc này không công khai nhưng vẫn có rất nhiều phóng viên và fan hâm mộ đứng bên ngoài khách sạn.
Hạ Khanh và Giang Ba đến cùng lúc, vừa bước vào cửa khách sạn đã nghe thấy tiếng la hét ở phía sau.
Hạ Khanh quay đầu lại, bất ngờ nhìn thấy Thẩm Trầm. Mấy hôm trước anh đã bay ra nước ngoài nhưng không có nói hôm nay sẽ về, sao đột nhiên lại xuất hiện ở đây nhỉ?
Hạ Khanh đang suy nghĩ lung tung thì đôi chân dài của Thẩm Trầm đã bước tới.
Người nào đó tiến lại gần phía sau, hỏi nhỏ bên tai cô: “Đi giày cao như vậy, em không mệt sao?”
Hạ Khanh sững sờ: “À, cũng mệt nhưng hết cách rồi. Chiều cao của em hơi khiêm tốn.”
“Em không thấp.”
Hạ Thanh: “Em chỉ cao 1m62 thôi.”
Thẩm Trầm cười đáp, “Không thấp.”
Hạ Khanh không kiềm được nên đỏ mặt, “Sao anh lại ở đây?”
“Bên sản xuất mời anh.”
“À.” Hạ Khanh mới nhớ ra, anh hát ca khúc chủ đề cho bộ phim này.
Giang Ba: “!” Tôi vừa chứng kiến cái gì vậy?
Vì nhà hàng trong khách sạn do nhà sản xuất đặt trước nên người ngoài không vào được.
Đám phóng viên nhìn cảnh này từ xa, chỉ biết thì thầm với nhau.
“Bọn họ nói gì vậy nhỉ?”
Không thể nghe thấy nhưng không có nghĩa là họ không thể chụp ảnh, thậm chí là quay video.
Quan trọng là chẳng sợ thiếu tin tức về Thẩm Trầm nha ——
“Anh Thẩm chủ động đi đến gần Hạ Khanh, không nói lời nào đã đứng phía sau người ta, hình như là giúp cô ấy đứng vững? Trước giờ anh ấy tiếp xúc với phụ nữ, hầu như giữ khoảng cách với người ta ít nhất cả nửa người.”
“Bức ảnh chụp từ góc này cho thấy tay anh ấy đã chạm vào người Hạ Khanh đấy.”
“Anh Thẩm đang nói gì với Hạ Khanh vậy? Có ai biết không?”
“Anh Thẩm nói: Lại gặp nhau rồi. Anh đã xem phim « Thanh Sơn » của em hai lần. Hạ Khanh nói: Thật không? Cảm ơn anh, em rất thích bài hát của anh. Sau này có dịp sẽ hát cùng nhau nhé. Giang Ba nói: Cho tôi ké với... Ha ha ha ha.”
“Lầu trên, bạn muốn tôi cười chết à?”
Những bình luận này cũng khá thiện ý.
Còn những bình luận ác ý, chẳng qua là chửi bới Hạ Khanh có chút tiếng tăm đã không biết chừng mực hoặc là Thẩm Trầm tự cao tự đại, có thể hai người liên kết với nhau để sao tác. Nhưng bàn luận về Hạ Khanh vẫn chiếm nhiều nhất.
Thẩm Trầm cũng nhìn thấy những bình luận ác ý này —— trước đây ngay cả weibo anh cũng không thèm đăng nhưng hiện tại thỉnh thoảng sẽ vào xem một chút.
Lúc này Hạ Khanh ngồi ở một bàn khác, giám đốc sản xuất thì ngồi bên cạnh anh, ông không ngờ ca sĩ lớn lại bằng lòng đến nên vô cùng nhiệt tình trò chuyện. Thẩm Trầm chỉ lơ đãng nghe, cho đến khi ông ta được người khác gọi đi.
Thẩm Trầm lẳng lặng nhìn Hạ Khanh, thật ra anh biết tới cô không phải qua bộ phim « Thanh Sơn ».
Anh đã gặp cô trước đó rồi, có một lần anh đến ghi hình một chương trình tạp kỹ khá nổi tiếng, còn cô thì cùng với đoàn phim tham gia chương trình đó để tuyên truyền, họ đã cùng tham gia tiết mục chung với nhau.
Một nhóm người như vậy nhưng anh chỉ nhớ mỗi một người.
Thẩm Trầm thấy nam diễn viên bên cạnh tiến lại gần cô như muốn nói gì đó. Anh vừa muốn đứng dậy thì có người đến chào hỏi. Vì giữ phép lịch sự nên đành phải nói chuyện với đối phương, đồng thời gửi tin nhắn cho Hạ Khanh: Nếu có ngày quan hệ của chúng ta được công khai, em có ổn không?
Một lúc sau, anh nhận được câu trả lời: Không sao hết.
Tốt lắm.
Anh thầm nghĩ.
Bởi vì lúc này Thẩm Trầm đang nhớ đến bài đăng vừa rồi đã xem trên weibo ——
“Tôi đã nhịn đến bây giờ rồi nên không muốn chịu đựng nữa. Hạ Khanh thật sự bẩn chết đi được! Chỉ vừa ra mắt đã đóng một bộ phim lớn như « Thanh Sơn » sau đó là « Án Mưu Sát » « Anh Hùng Vô Danh » « Sơn Thần » và bây giờ là « Lòng Son ». Nhất định là cô ta đã dùng quy tắc ngầm mới có thể đổi lấy được. Tôi không tin có người “vận khí” tốt như vậy, bạn bè trong ngành của tôi cũng nói thế. Anh Thẩm à, anh có thể cảnh giác hơn có được không?”
Thẩm Trầm nhanh chóng nói với người nọ: “Xin lỗi, tôi phải đăng weibo một chút.”
“Ồ, không sao, anh cứ đăng đi.” Đối phương không khỏi suy nghĩ, thầy Thẩm thật sự rất kính nghiệp, đang trong bữa tiệc vẫn không quên “công việc” của mình.
Thẩm Trầm V: Nói ra thì phải có trách nhiệm. Tôi chính thức nói rõ với mọi người, Hạ Khanh là một diễn viên xuất sắc, hơn nữa chúng tôi đang hẹn hò.
Anh Thẩm chỉ đăng một phát, thiếu chút nữa weibo bị tê liệt.
Tối hôm đó, người đại diện vẫn còn ở nước ngoài sau khi nhìn thấy bài đăng này, đã nhận được tin nhắn thoại của ông chủ: “Thẩm thiên vương của chúng ta yêu đương từ khi nào vậy? Các cậu giữ bí mật rất tốt đó, nên thưởng.”
Người đại diện không nói nên lời, chỉ biết nuốt nước bọt.
“Bọn họ chỉ mới hẹn hò thôi, tôi nghĩ ít nhất phải mất một thời gian mới có thể công khai.”
Ông chủ thở dài, giọng nói cũng trở nên rầu rĩ: “Còn tôi thì vẫn đang đi tìm mối tình đầu của mình.”
Hôm nay ông chủ công ty giải trí Tinh Hải vô cùng đa sầu đa cảm, sau khi xác nhận chuyện hẹn hò của Thẩm Trầm xong đã đăng nhập vào tài khoản cá nhân của mình, mặc dù ít sử dụng nhưng weibo cũng có hơn 100.000 follower.
Ông chú năm mươi tuổi lúc này đăng weibo: Họ đều là những người trẻ tuổi xuất sắc. Chúc mừng các bạn @Thẩm Trầm @Hạ Khanh.
Sau khi người đại diện nhìn thấy, chỉ biết ôm lấy trái tim mình và nghĩ: “Diễn biến câu chuyện sao nhanh quá vậy trời!”
Hạ Khanh đang trong bữa tiệc nên đã tắt điện thoại, càng không biết bên ngoài đang ầm ĩ đến lật trời. Cô chỉ cảm thấy có nhiều người nhìn mình đầy hàm ý, cho đến khi Thẩm Trầm nắm tay cô ra khỏi đại sảnh, cô còn thoáng nghe thấy có người thì thầm: “Họ bắt đầu từ khi nào nhỉ?”
Vẻ mặt Hạ Khanh mờ mịt, cho đến khi Thẩm Trầm đưa cô vào phòng nghỉ bên cạnh.
Hạ Khanh: “Sao vậy anh?”
Trên mặt Thẩm Trầm có chút áy náy, bàn tay anh nhẹ nhàng, âu yếm vuốt nhẹ vào má cô. Hạ Khanh có thể ngửi thấy mùi thơm thoang thoảng trên người anh, còn mang theo chút hương rượu.
Sau đó cô nghe thấy anh nói: “Hạ Khanh, chúng ta đã công khai. Anh xin lỗi.”
Sau khi nói xong, Thẩm Trầm cúi đầu, nhẹ nhàng hôn lên môi cô, Hạ Khanh cảm nhận được anh vừa thở phào nhẹ nhõm.
Tin tức lớn nhất trong hai ngày nay chính là Thẩm Trầm và Hạ Khanh đã công khai hẹn hò.
Ngoại trừ một số người phản đối, những người khác đa số đều chúc mừng.
“Anh ấy đã 27 rồi, tuổi cũng không còn nhỏ, chớp mắt sẽ 30.”
Hơn nữa, bọn họ còn đi tìm hiểu về Hạ Khanh, người ta vốn tài mạo song toàn. Như vậy mà còn không xứng à? Thế thì các người đi đếm thành tích và giải thưởng của người ta đi rồi nói sau.
Cũng có những fan hâm mộ của Hạ Khanh ngay từ đầu đã chướng mắt Thẩm Trầm, đến khi thấy anh luôn bảo vệ Khanh Khanh của bọn họ thì mới chịu bày tỏ “Tài tử phải xứng với giai nhân.”
Một tuần sau.
Đoàn đội của Thẩm Trầm chính thức phát hành ca khúc « Tiểu Xuân Nguyệt » trên các nền tảng âm nhạc, đây là ca khúc mới đầu tiên trong năm nay của anh.
“Có nghe « Tiểu Xuân Nguyệt » của anh Thẩm chưa? Thật tuyệt vời! Nghe xong cứ có cảm giác như đang nằm trên mặt đất đầy hoa, thật sự ấm áp.”
“Nghe hay đấy, hơn nữa sau khi nghe xong, tôi có cảm giác đúng là anh nhà tôi đang yêu.”
“Các bạn không ai phát hiện tên bài hát này rất vi diệu sao? Có thể đi tra tên thật của Hạ Khanh nhé.”
“Không cần phải tra, bài này là viết cho Hạ Khanh mà. Tôi cảm thấy rất ngọt ngào, các bạn không thấy trong lúc chế tác, anh ấy không còn chút lạnh lùng nào sao (thật ra chỉ là quá mệt mỏi). Trong các bức ảnh bị leak ra ngoài, anh ấy đều trong trạng thái rất tốt. Đến người đại diện cũng cười nhạo trên weibo là: “Người ta kêu cậu ăn thì cậu ngoan ngoãn đi ăn. Nhớ ngày trước tôi đút đến bên miệng mà còn không thèm nhìn.” Tôi rất vui vì anh nhà may mắn gặp được Hạ Khanh, cũng hy vọng họ sẽ thật hạnh phúc. Nhanh chóng có tin mừng nhé, sau đó anh Thẩm sẽ dắt theo bạn nhỏ tham gia chương trình thực tế dành cho bố con. Ha ha ha, chỉ nghĩ thôi đã cảm thấy vô cùng mong chờ.”
“Tôi cũng vậy!”
Tết trung thu hôm ấy.
Hạ Khanh bị công ty quản lý thúc giục phát livestream.
Từ khi ra mắt đến nay, tính luôn lần này Hạ Khanh chỉ livestream có hai lần.
Ông chủ không quan tâm đến chuyện yêu đương của cô nhưng công việc thì phải làm cho thật tốt, Hạ Khanh sắp tham gia mùa hai của một show về du lịch rất nổi tiếng nên muốn cô livestream để tạo nhiệt.
Khi Hạ Khanh bắt đầu mở live đã thấy dày đặc bình luận hiện ra ở trước mặt.
“Chào mọi người, buổi tối tốt lành nhé, à, các bạn chậm một chút … Đúng rồi, Trung thu vui vẻ…Chị mới ăn cơm chiều xong, còn các bạn thì sao…Ăn với ai à? Mọi người đoán xem…”
Trên màn hình tất cả đều là “Thẩm Trầm”, “Anh Thẩm”.
Hạ Khanh cười nói: “Cuối tuần phải quay show rồi, hồi hộp quá, vì chị không có nhiều kinh nghiệm…Đúng rồi, năm mới sẽ phát sóng « Lòng Son » … Đừng hỏi về anh Thẩm nữa mà, chị cũng không biết anh ấy đang ở đâu…Đúng vậy, phần hai chị sẽ hợp tác với thầy Tân Lý… Ừm vai nữ chính, không phải hôm qua đã công bố rồi sao… Đúng rồi, lần đầu tiên chị đóng vai nữ chính đó ha ha…Hả? Sau lưng chị à? “
Sau đó, Hạ Khanh cảm nhận được một bàn tay đang xoa nhẹ đầu mình, cô nghe thấy giọng nói trầm ấm của Thẩm Trầm vang lên: “Em đang làm gì vậy? Anh có mua bánh ngọt, bên trong còn có xoài nữa.”
Hạ Khanh chưa kịp trả lời, Thẩm Trầm đã cúi đầu hôn lên trán cô, khẽ nói: “Anh vừa mới thu âm một bài xong, nhớ em quá.”
“Không ngờ anh Thẩm lại ngọt ngào như vậy! Ahhhhh.”
“Ah ah ah ah ah! Cái này cũng ngọt quá rồi đó!”
.....
Còn Hạ Khanh thì nghĩ: Xong rồi!!!
Danh sách chương