Yến Việt nhìn cung điện huy hoàng tráng lệ trước mặt.
Chỗ này đồ vật đều được thay thế, bài trí tinh xảo, rõ ràng đã bỏ không ít tâm tư.
Hắn trong lòng không khỏi cười lạnh, xem ra vị phụ hoàng kia của mình cũng ý thức được mấy năm nay không xứng chức phụ thân.
Bất quá cái này tính là gì? Tâm tình tốt, nhớ tới mình hoá ra còn có một đứa con trai, rốt cuộc mới mở một con mắt xem một chút?
Khang Ninh Cung được phân phối cung nhân, thái giám ở lại đây hầu hạ Nhị hoàng tử, đều bĩnh tĩnh đợi vị hoàng tử này phân phó.
Vị này trước kia như thế nào, bọn họ đều biết rõ, thời điểm mình bị lựa chọn phân phối đến Khang Ninh Cung, một bộ phận người ai oán mình gặp vận không tốt, theo một chủ tử không có tương lai, bộ phận còn lại đánh chủ ý khác.
Vị này ở tiểu viện kia sinh sống mấy năm, có lẽ đã sớm dưỡng ra tính cách yếu đuối, nếu có thể thân cận với chủ tử này, đến lúc đó có khi lại có chút lợi tức ...
Vị này thoạt nhìn không giống lời đồn, ai nấy đều đắn đo.
"Triều Hoàng Cung có thưởng." Thanh âm bén nhọn từ cửa cung truyền tới.
Yến Việt nhìn lấy lệ.
Nhanh như vậy đã tới rồi!
Hắn ngẩng đầu lên, phát hiện trong chính điện hầu hết cung nhân đều ra ngoài tiếp đón, hoàn toàn không ý thức được chủ tử mình còn ở trong điện.
Ha, đây là vội vàng lấy lòng Quý phi sao?
Yến Việt không tiếng động nhìn thoáng qua, thấy trong điện còn dư lại mấy người giống như đang chờ mình phân phó.
Hắn nhẹ giọng nói: "Quý phi có thưởng, các ngươi theo bổn điện hạ đi ra ngoài nhìn xem."
Thái giám tổng quản Cao Thuận của Triều Hoàng Cung thần sắc kiêu căng đem một danh sách tới, Yến Việt lẳng lặng đứng ở cửa cung nghe.
Yến Việt nghe vậy, làm bộ cảm kích nói: "Bổn điện hạ đa tạ Quý phi nương nương quan tâm."
Cao Thuận liếc mắt đánh giá Yến Việt một cái, trong thời gian ngắn cũng không phân rõ hắn đến cùng là thật lòng hay giả ý.
Bất quá mục đích hôm nay của hắn là đưa mấy món đồ này mà thôi, nếu đồ vật đã đưa đến __
"Lão nô còn có việc phải vội vàng trở về phụng mệnh Quý phi nương nương, nhị điện hạ, nô tài cáo lui."
Yến Việt nhìn phía sau: "Hồng Tụ, đưa tiễn Cao công công."
Cung nữ theo hắn phía sau ngẩn mặt ra, lòng tràn đầy vui mừng, tự mình đem người Triều Hoàng Cung ra ngoài.
Nhị hoàng tử nói những lời này, chính là cho thấy thái độ của hắn.
Hành vi này của Quý phi, chính là xoay theo chiều gió.
Lúc đầu đám chúng phi tần còn ngồi chờ xem kịch hay, nhìn thấy Quý phi đưa đồ vật, tự nhiên không dám chậm trễ, sai người đưa hạ lễ tới.
Yến Việt chưa từng xem qua, chỉ là sai người cảm ơn, còn đồ vật để trong nhà kho của Khang Ninh Cung.
Đêm đến.
Chính điện tẩm cung Khang Ninh.
Yến Việt không cho người hầu hạ, hắn như cũ bày biện hoa Mẫu Đơn bên cạnh cửa sổ,nhẹ giọng hô một tiếng: "Mẫu Đơn tỷ tỷ."
Ánh xanh chợt loé lên, thân ảnh Chung Tình chậm rãi xuất hiện trước mặt hắn.
Nàng cười dịu dàng nhìn Yến Việt: "Đây là làm sao vậy?"
Yến Việt đột nhiên tiến tới hai bước, vươn tay ôm eo nàng: "Mẫu Đơn tỷ tỷ, ta có chút sợ hãi."
Chung Tình cứng người.
Đây là lần đầu tiên Yến Việt bày ra bộ dạng thân cận ỷ lại như vậy với nàng.