Elis nhìn về Lâm Khả Tụng ở phía đối diện, cô đang bày biện rất chăm chú.
Lúc này, Elis không thể không đánh giá kĩ lại cô gái này. Không ai chỉ có thể đơn thuần dựa vào may mắn, hay vì Giang Thiên Phàm bao che mà đi được đến bước này. Vị giác là cảm giác rất dễ thấy. Tuy những bậc thầy nấu nướng bọn họ khi bàn luận đến vấn đề nấu ăn luôn có rất nhiều lý luận và kinh nghiệm, nhưng thật sự có thể phê bình trình độ nấu nướng, chỉ có đầu lưỡi khách hàng.
Mỹ vị chính là Mỹ vị, không ngon chính là không ngon.
Winston nhìn đồng hồ cổ kính trong sảnh lớn, cùng đếm ngược với các nhà phê bình và bạn bè truyền thông.
Khi kim đồng hồ chỉ đến mười hai giờ hai mươi, hai bên dự thi đều phải hoàn tất món chính.
Lúc này, nhân viên Việt Giang Lâu đang mang thức ăn lên cho các nhà bình phẩm.
Mà Winston lại đi đến trước mặt phóng viên.
“Đã lâu không gặp rồi, nữ sĩ Lâm Anh!” Winston chào hỏi một vị nữ sĩ xấp xỉ bốn mươi tuổi.
Lâm Anh đến từ Việt Nam, khi mười hai tuổi theo ba mẹ đến New York, bà là tác giả tự do, mặt bà xuất hiện trên bảng quảng cáo của các đại lý trên các quốc gia lớn, ảnh hưởng rất lớn.
“Xin chào, Mr. Winston. Anh chào hỏi một mình tôi trước mặt nhiều bạn hữu như vậy, tôi có thể đoán rằng, tôi cũng như ba vị đầu bếp trên, may mắn trở thành người phê bình món chính không?”
“Phải. Tôi mời nữ sĩ Lâm Anh nhận xét món chính đầu tiên cá sạo chiên.” Tiếng vỗ tay của Winston vang lên, hai phần cá sạo chiên được đưa tới trước mặt Lâm Anh.
Lâm Anh mỉm cười, “Do chủ đề "cá sạo chiên" khá hạn chế, nên hai bên chọn cách nấu cá giống nhau. Mọi người đều biết, thịt cá khác thịt heo thịt bò, có đặc điểm dễ nát, phương diện ngon miệng lại càng khó. Trong quá trình chiên cá, một khi canh lửa dầu thất bại, sẽ chín quá. Nếu thời gian và lửa dầu vừa phải, không chỉ có thể giữ được vị dai, cũng có thể giữ nguyên nước cá bên trong.”
Lâm Anh mở hai phần cá sạo khác nhau ra quan sát, cho kết luận: “Không hổ là tác phẩm của bậc thầy. Màu cá rất đẹp, mặt ngoài đều được chiên thành một lớp vàng mỏng, thực sự rất khiến người ta mong chờ.”
“Nói cách khác, cá sạo chiên của hai bên, trên phương diện lửa dầu đều ngang nhau. Phải xem hương vị rồi?”
“Đúng vậy.” Lâm Anh nếm một miếng cá sạo nhỏ của Jessica và Elis, chậm rãi gật đầu, “Thật sự rất ngon! Cá sạo được ướp vô cùng vừa miệng! Sốt bơ rưới trên thịt cá thật sự quá tuyệt vời. Rau thơm và hành, tỏi, nước dừa, hạt thì là kết hợp lại, rất có tầng vị, giống như hấp dẫn đầu lưỡi, khiến người ta muốn mau nuốt xuống, không ngừng để đầu lưỡi đón nhận hương vị này!”
“Xem ra cô rất thích món này?”
“Đương nhiên!”
Nhưng tôi đề nghị cô nếm thử một phần khác.”
Lâm Anh gật gật đầu.
Khi đĩa của bà được đặt cá sạo của Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng, cũng không vội bỏ vào miệng, mà quơ quơ trước mũi, như có mùi nào đó hấp dẫn bà.
“Tôi ngửi thấy một mùi hương rất đặc biệt... Mùi hương này khiến người ta rất muốn ăn...” Lâm Anh nuốt nước miếng rất rõ ràng.
Winston nở nụ cười, các bạn hữu truyền thông khác đều nhìn qua.
Lâm Anh ngậm chặt miếng thịt cá kia, nhẹ nhàng nhấm nuốt, mãi đến khi bà ăn hết hơn phân nửa cá sạo, Winston cuối cùng không nhịn được mà nhắc nhở: “Nữ sĩ Lâm Anh... Sau khi cô đánh giá xong, có thể tiếp tục ăn hết món cô thích.”
Lâm Anh bất đắc dĩ lắc đầu: “Bây giờ tôi hoàn toàn không thể dừng lại! Gia vị món này rất tuyệt! Cho dù là độ mặn hay các hương vị khác đều được phối hợp thành một thể hoàn chỉnh. Nếu ít đi một thứ, hay môt thứ trong đó biến hóa, đều mất đi hương vị hoàn mỹ. Mùi nương nồng đậm và hơi khói này rốt cuộc đến từ đâu?”
Winston quay đầu phìn về phía Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng: “Nào! Hai vị! Có ai có thể giải thích chút không?”
“Là tỏi và hành tây.” Giang Thiên Phàm chỉ đơn giản nói ra hai cái tên.
Mọi người ở đầu vẫn không hiểu gì.
Winston ho khan hai tiếng, nhìn về phía Lâm Khả Tụng đang trang trí món ngọt, bất đắc dĩ nói: “Khả Tụng, tuy tôi đã quen với phong cách nói chuyện này của đầu bếp Giang Thiên Phàm, nhưng các vị bạn hữu có thể không theo kịp lối suy nghĩ của cậu ấy.”
Lâm Khả Tụng vừa gọn ghẽ tách mâm xôi ra, vừa cười nói: Đến tận bây giờ, có khi tôi cũng không hiểu rõ anh ấy nói gì đâu! Nhưng mà nói đến tỏi và hành tây trong cá sạo chiên... Sau khi cắt hành xong bỏ vào chảo xào, để vị hành tây lưu lại trong nồi, sau đó lấy rượu vang điều hương. Tthat65 ra tỏi được thêm khi cá sắp ra! Nhưng mà, trước đó tôi có hun tỏi trong cỏ! Có phải rất thơm không?”
“A!” Lâm Anh lộ ra vẻ mặt hiểu rõ.
Lâm Khả Tụng cười xoa mũi.
“Vậy nữ sĩ Lâm Anh, hai phần cá sạo chiên này, cô thích phần nào?” Winston không quên vấn đề quan trọng nhất.
“Ai... Thật sự rất khó chọn... Hai món ăn đều có nét độc đáo riêng! Lửa dầu và vị giác đều nổi tiếng, đây là cá sạo chiên ngon nhất tôi từng ăn. Nhưng nếu không cho ra đáp án, anh sẽ không bỏ qua cho tôi.”
“Đúng vậy.”
“Được rồi, tôi chọn món của Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng. Tôi thừa nhận dưới tình huống hương vị gần như giống nhau như vậy, vị hun khói làm tôi thèm ăn hơn.” Lâm Anh rất nghiêm túc đưa ra lựa chọn.
“ĐƯợc rồi, để chúng tôi thấy phiếu bầu của giám khảo đi! Aha! Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng lại dẫn đầu một lần nữa, đạt chín phiếu. Mà Elis và Jessica lại đạt bảy phiếu!”
Nghe đến đó, Lâm Khả Tụng nhô vai thở hắt ra.
“Làm tốt lắm.” Giang Thiên Phàm cúi đầu, ghé vào tai cô nói khẽ.
Cô cảm thấy rất rõ môi đối phương cọ vào vành tai mình. Mặc dù có thể do Giang Thiên Phàm không nhìn thấy không nắm giữ tốt cảm giác khoảng cách, nhưng Lâm Khả Tụng biết tám chín phần mười là người này cố ý.
“Không biết Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng sẽ nắm ưu thế dẫn đầu đến khi nào đây? Theo hiểu biết của tôi Jessica và Elis cũng không phải dạng vừa đâu, các cô ấy có thể mang đến bất ngờ bất cứ lúc nào. Hơn nữa với Lâm Khả Tụng và Giang Thiên Phàm, thật ra ưu thế 4 phiếu cũng không khác không có ưu thế, có thể bị lật ngược bất cứ lúc nào! Tiếp theo...” Winston đi tới trước mặt Luke, “Xin mời bạn già của tôi, nhà phê bình ẩm thực Luke bình phẩm món chính thứ hai, thịt dê nướng than!”
Luke lộ ra vẻ mặt vui thích: “Winston, tôi vẫn luôn chờ đấy! Nếu từ đầu đến cuối anh không mời tôi làm bình luận viên riêng, tôi thật sự sẽ tuyệt giao với anh!”
Hai phần thịt dê được đưa đến trước mặt Luke.
Thịt dê của Jessica và Elis được đặt trên đĩa gỗ, thịt dê được cắt ra, mặt trên bày đủ loại đồ ăn kết hợp, trên thị giác có vẻ vô cung2phong phú.
Mà thịt dê nướng than của Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng lại bày trên đĩa trắng dài hẹp. Tht5 dê nằm giữa nước sốt vàng nhạt, bên ngoài phết một lớp salat cua bơ và rau thơm.
Luke quan sát rất kĩ chất thịt bên ngoài của hai món ăn trên bàn.
“Ừm, hai bên đều nắm lửa dầu thành thục. Jessica và Elis có thể làm đến mức này tôi cũng không cảm thấy có gì lạ, ngược lại đầu bếp Giang Thiên Phàm... Mỗi mồi lửa trong tay đều chính xác như vậy, tôi cảm thấy khó mà tin được. Tôi muốn biết cậu có kỹ xảo gì có thể biết được độ chín của thịt không thông qua thị giác không?”
Tất cả mọi người nhìn về phía Giang Thiên Phàm sau tường thủy tinh.
Anh đang nấu caramel, không hề có ý ngẩng đầu.
“Khả Tụng, cô biết không?” Luke cười hỏi.
“Hả? Tôi sao?” Lâm Khả Tụng nghiêng đầu, nhìn về phía GIang Thiên Phàm, “Kinh nghiệm và cảm giác sau hơn một nghìn lần luyện tập... Còn có cảm ứng với hương vị và nhiệt độ nữa?”
“Ha ha!” Luke bật cười, “Vậy để tôi nếm thử thịt dê nướng của hai bên đi.
Luke đưa một miếng thịt dê nướng của Jessica và Elis vào trong miệng trước, ông nuốt rất cẩn thận, nghiêng đầu nhắm mắt lại, phát ra mội tiếng dài cảm thán từ trong mũi: “Ưm -- dùng hương lê, cà rốt, tiêu ngọt, bách lý hương, sả, gừng, tỏi, sốt cá, thì là, muối, hồ tiêu chế thành sốt ướp thịt dê. Bởi vì nướng ngoài, nên thịt dê nóng đều, mặt nào cũng có phần giòn, vị rất tuyệt! Đặc biệt là hương lê và cà rốt thanh ngọt khiến món này ngoài hương vị còn có chút dư vị. Khi trang trí, tôi nghĩ Jessica và Elis rắc lên ít bạc hà chanh. Khiến món ăn phong phú hơn, hơn nữa ớt Mexico gia tăng cảm giác ăn, ạnh yếu của món a, sữa dê và dưa chua xào rất hợp với món này. Nói tóm lại... Cho dù ba tháng sau, tôi cũng không thể quên hương vị của nó!”
Dù Luke ca ngợi nhiều như vậy, nhưng Elis vẫn không bình tĩnh lại. Đồ ăn của họ đương nhiên làm người ta lưu luyến không rời, nhưng không đủ, nhất định phải mạnh hơn Giang Thiên Phàm. SỐt sữa dê dưa chua là do cô ta quyết định dùng vào phút cuối.
Bây giờ cô ta hiểu rất rõ, nếu muốn thắng Giang Thiên Phàm, làm từng bước như cũ là không thể. Cô ta nhất định phải mạo hiểm, thử cách cô ta chưa từng thử.
“Con làm rất tốt.” Jessica lộ ra nụ cười yếu ớt, rất vừa lòng với con gái trong món ăn này.
“Tiếp theo, tôi nếm thử tác phẩm của đầu bếp Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng.”
Khi Luke cắt thịt dê, Lâm Khả Tụng ở bàn trang trí căng thẳng đổ mồ hôi trong lòng.
“Ừm -- bách lý hương, gừng, tỏi, tự nhiên, tiêu, muối, những thứ này và miếng thịt giống Jessica và Elis. Nhưng mà, tôi còn nếm được bị bột tiêu, mè trắng, thực sự rất thơm. Cảm giác như mè nứt ra trên đầu lưỡi vậy!”
Lúc này, Elis không thể không đánh giá kĩ lại cô gái này. Không ai chỉ có thể đơn thuần dựa vào may mắn, hay vì Giang Thiên Phàm bao che mà đi được đến bước này. Vị giác là cảm giác rất dễ thấy. Tuy những bậc thầy nấu nướng bọn họ khi bàn luận đến vấn đề nấu ăn luôn có rất nhiều lý luận và kinh nghiệm, nhưng thật sự có thể phê bình trình độ nấu nướng, chỉ có đầu lưỡi khách hàng.
Mỹ vị chính là Mỹ vị, không ngon chính là không ngon.
Winston nhìn đồng hồ cổ kính trong sảnh lớn, cùng đếm ngược với các nhà phê bình và bạn bè truyền thông.
Khi kim đồng hồ chỉ đến mười hai giờ hai mươi, hai bên dự thi đều phải hoàn tất món chính.
Lúc này, nhân viên Việt Giang Lâu đang mang thức ăn lên cho các nhà bình phẩm.
Mà Winston lại đi đến trước mặt phóng viên.
“Đã lâu không gặp rồi, nữ sĩ Lâm Anh!” Winston chào hỏi một vị nữ sĩ xấp xỉ bốn mươi tuổi.
Lâm Anh đến từ Việt Nam, khi mười hai tuổi theo ba mẹ đến New York, bà là tác giả tự do, mặt bà xuất hiện trên bảng quảng cáo của các đại lý trên các quốc gia lớn, ảnh hưởng rất lớn.
“Xin chào, Mr. Winston. Anh chào hỏi một mình tôi trước mặt nhiều bạn hữu như vậy, tôi có thể đoán rằng, tôi cũng như ba vị đầu bếp trên, may mắn trở thành người phê bình món chính không?”
“Phải. Tôi mời nữ sĩ Lâm Anh nhận xét món chính đầu tiên cá sạo chiên.” Tiếng vỗ tay của Winston vang lên, hai phần cá sạo chiên được đưa tới trước mặt Lâm Anh.
Lâm Anh mỉm cười, “Do chủ đề "cá sạo chiên" khá hạn chế, nên hai bên chọn cách nấu cá giống nhau. Mọi người đều biết, thịt cá khác thịt heo thịt bò, có đặc điểm dễ nát, phương diện ngon miệng lại càng khó. Trong quá trình chiên cá, một khi canh lửa dầu thất bại, sẽ chín quá. Nếu thời gian và lửa dầu vừa phải, không chỉ có thể giữ được vị dai, cũng có thể giữ nguyên nước cá bên trong.”
Lâm Anh mở hai phần cá sạo khác nhau ra quan sát, cho kết luận: “Không hổ là tác phẩm của bậc thầy. Màu cá rất đẹp, mặt ngoài đều được chiên thành một lớp vàng mỏng, thực sự rất khiến người ta mong chờ.”
“Nói cách khác, cá sạo chiên của hai bên, trên phương diện lửa dầu đều ngang nhau. Phải xem hương vị rồi?”
“Đúng vậy.” Lâm Anh nếm một miếng cá sạo nhỏ của Jessica và Elis, chậm rãi gật đầu, “Thật sự rất ngon! Cá sạo được ướp vô cùng vừa miệng! Sốt bơ rưới trên thịt cá thật sự quá tuyệt vời. Rau thơm và hành, tỏi, nước dừa, hạt thì là kết hợp lại, rất có tầng vị, giống như hấp dẫn đầu lưỡi, khiến người ta muốn mau nuốt xuống, không ngừng để đầu lưỡi đón nhận hương vị này!”
“Xem ra cô rất thích món này?”
“Đương nhiên!”
Nhưng tôi đề nghị cô nếm thử một phần khác.”
Lâm Anh gật gật đầu.
Khi đĩa của bà được đặt cá sạo của Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng, cũng không vội bỏ vào miệng, mà quơ quơ trước mũi, như có mùi nào đó hấp dẫn bà.
“Tôi ngửi thấy một mùi hương rất đặc biệt... Mùi hương này khiến người ta rất muốn ăn...” Lâm Anh nuốt nước miếng rất rõ ràng.
Winston nở nụ cười, các bạn hữu truyền thông khác đều nhìn qua.
Lâm Anh ngậm chặt miếng thịt cá kia, nhẹ nhàng nhấm nuốt, mãi đến khi bà ăn hết hơn phân nửa cá sạo, Winston cuối cùng không nhịn được mà nhắc nhở: “Nữ sĩ Lâm Anh... Sau khi cô đánh giá xong, có thể tiếp tục ăn hết món cô thích.”
Lâm Anh bất đắc dĩ lắc đầu: “Bây giờ tôi hoàn toàn không thể dừng lại! Gia vị món này rất tuyệt! Cho dù là độ mặn hay các hương vị khác đều được phối hợp thành một thể hoàn chỉnh. Nếu ít đi một thứ, hay môt thứ trong đó biến hóa, đều mất đi hương vị hoàn mỹ. Mùi nương nồng đậm và hơi khói này rốt cuộc đến từ đâu?”
Winston quay đầu phìn về phía Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng: “Nào! Hai vị! Có ai có thể giải thích chút không?”
“Là tỏi và hành tây.” Giang Thiên Phàm chỉ đơn giản nói ra hai cái tên.
Mọi người ở đầu vẫn không hiểu gì.
Winston ho khan hai tiếng, nhìn về phía Lâm Khả Tụng đang trang trí món ngọt, bất đắc dĩ nói: “Khả Tụng, tuy tôi đã quen với phong cách nói chuyện này của đầu bếp Giang Thiên Phàm, nhưng các vị bạn hữu có thể không theo kịp lối suy nghĩ của cậu ấy.”
Lâm Khả Tụng vừa gọn ghẽ tách mâm xôi ra, vừa cười nói: Đến tận bây giờ, có khi tôi cũng không hiểu rõ anh ấy nói gì đâu! Nhưng mà nói đến tỏi và hành tây trong cá sạo chiên... Sau khi cắt hành xong bỏ vào chảo xào, để vị hành tây lưu lại trong nồi, sau đó lấy rượu vang điều hương. Tthat65 ra tỏi được thêm khi cá sắp ra! Nhưng mà, trước đó tôi có hun tỏi trong cỏ! Có phải rất thơm không?”
“A!” Lâm Anh lộ ra vẻ mặt hiểu rõ.
Lâm Khả Tụng cười xoa mũi.
“Vậy nữ sĩ Lâm Anh, hai phần cá sạo chiên này, cô thích phần nào?” Winston không quên vấn đề quan trọng nhất.
“Ai... Thật sự rất khó chọn... Hai món ăn đều có nét độc đáo riêng! Lửa dầu và vị giác đều nổi tiếng, đây là cá sạo chiên ngon nhất tôi từng ăn. Nhưng nếu không cho ra đáp án, anh sẽ không bỏ qua cho tôi.”
“Đúng vậy.”
“Được rồi, tôi chọn món của Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng. Tôi thừa nhận dưới tình huống hương vị gần như giống nhau như vậy, vị hun khói làm tôi thèm ăn hơn.” Lâm Anh rất nghiêm túc đưa ra lựa chọn.
“ĐƯợc rồi, để chúng tôi thấy phiếu bầu của giám khảo đi! Aha! Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng lại dẫn đầu một lần nữa, đạt chín phiếu. Mà Elis và Jessica lại đạt bảy phiếu!”
Nghe đến đó, Lâm Khả Tụng nhô vai thở hắt ra.
“Làm tốt lắm.” Giang Thiên Phàm cúi đầu, ghé vào tai cô nói khẽ.
Cô cảm thấy rất rõ môi đối phương cọ vào vành tai mình. Mặc dù có thể do Giang Thiên Phàm không nhìn thấy không nắm giữ tốt cảm giác khoảng cách, nhưng Lâm Khả Tụng biết tám chín phần mười là người này cố ý.
“Không biết Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng sẽ nắm ưu thế dẫn đầu đến khi nào đây? Theo hiểu biết của tôi Jessica và Elis cũng không phải dạng vừa đâu, các cô ấy có thể mang đến bất ngờ bất cứ lúc nào. Hơn nữa với Lâm Khả Tụng và Giang Thiên Phàm, thật ra ưu thế 4 phiếu cũng không khác không có ưu thế, có thể bị lật ngược bất cứ lúc nào! Tiếp theo...” Winston đi tới trước mặt Luke, “Xin mời bạn già của tôi, nhà phê bình ẩm thực Luke bình phẩm món chính thứ hai, thịt dê nướng than!”
Luke lộ ra vẻ mặt vui thích: “Winston, tôi vẫn luôn chờ đấy! Nếu từ đầu đến cuối anh không mời tôi làm bình luận viên riêng, tôi thật sự sẽ tuyệt giao với anh!”
Hai phần thịt dê được đưa đến trước mặt Luke.
Thịt dê của Jessica và Elis được đặt trên đĩa gỗ, thịt dê được cắt ra, mặt trên bày đủ loại đồ ăn kết hợp, trên thị giác có vẻ vô cung2phong phú.
Mà thịt dê nướng than của Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng lại bày trên đĩa trắng dài hẹp. Tht5 dê nằm giữa nước sốt vàng nhạt, bên ngoài phết một lớp salat cua bơ và rau thơm.
Luke quan sát rất kĩ chất thịt bên ngoài của hai món ăn trên bàn.
“Ừm, hai bên đều nắm lửa dầu thành thục. Jessica và Elis có thể làm đến mức này tôi cũng không cảm thấy có gì lạ, ngược lại đầu bếp Giang Thiên Phàm... Mỗi mồi lửa trong tay đều chính xác như vậy, tôi cảm thấy khó mà tin được. Tôi muốn biết cậu có kỹ xảo gì có thể biết được độ chín của thịt không thông qua thị giác không?”
Tất cả mọi người nhìn về phía Giang Thiên Phàm sau tường thủy tinh.
Anh đang nấu caramel, không hề có ý ngẩng đầu.
“Khả Tụng, cô biết không?” Luke cười hỏi.
“Hả? Tôi sao?” Lâm Khả Tụng nghiêng đầu, nhìn về phía GIang Thiên Phàm, “Kinh nghiệm và cảm giác sau hơn một nghìn lần luyện tập... Còn có cảm ứng với hương vị và nhiệt độ nữa?”
“Ha ha!” Luke bật cười, “Vậy để tôi nếm thử thịt dê nướng của hai bên đi.
Luke đưa một miếng thịt dê nướng của Jessica và Elis vào trong miệng trước, ông nuốt rất cẩn thận, nghiêng đầu nhắm mắt lại, phát ra mội tiếng dài cảm thán từ trong mũi: “Ưm -- dùng hương lê, cà rốt, tiêu ngọt, bách lý hương, sả, gừng, tỏi, sốt cá, thì là, muối, hồ tiêu chế thành sốt ướp thịt dê. Bởi vì nướng ngoài, nên thịt dê nóng đều, mặt nào cũng có phần giòn, vị rất tuyệt! Đặc biệt là hương lê và cà rốt thanh ngọt khiến món này ngoài hương vị còn có chút dư vị. Khi trang trí, tôi nghĩ Jessica và Elis rắc lên ít bạc hà chanh. Khiến món ăn phong phú hơn, hơn nữa ớt Mexico gia tăng cảm giác ăn, ạnh yếu của món a, sữa dê và dưa chua xào rất hợp với món này. Nói tóm lại... Cho dù ba tháng sau, tôi cũng không thể quên hương vị của nó!”
Dù Luke ca ngợi nhiều như vậy, nhưng Elis vẫn không bình tĩnh lại. Đồ ăn của họ đương nhiên làm người ta lưu luyến không rời, nhưng không đủ, nhất định phải mạnh hơn Giang Thiên Phàm. SỐt sữa dê dưa chua là do cô ta quyết định dùng vào phút cuối.
Bây giờ cô ta hiểu rất rõ, nếu muốn thắng Giang Thiên Phàm, làm từng bước như cũ là không thể. Cô ta nhất định phải mạo hiểm, thử cách cô ta chưa từng thử.
“Con làm rất tốt.” Jessica lộ ra nụ cười yếu ớt, rất vừa lòng với con gái trong món ăn này.
“Tiếp theo, tôi nếm thử tác phẩm của đầu bếp Giang Thiên Phàm và Lâm Khả Tụng.”
Khi Luke cắt thịt dê, Lâm Khả Tụng ở bàn trang trí căng thẳng đổ mồ hôi trong lòng.
“Ừm -- bách lý hương, gừng, tỏi, tự nhiên, tiêu, muối, những thứ này và miếng thịt giống Jessica và Elis. Nhưng mà, tôi còn nếm được bị bột tiêu, mè trắng, thực sự rất thơm. Cảm giác như mè nứt ra trên đầu lưỡi vậy!”
Danh sách chương