Phần 3:
Hai năm sau, trong vườn hoa nhà lớn. Thiên Trang ôm laptop viết:
Khi con đến với Thế Gian
Bầu trời màu gì vậy mẹ.
Có phải màu xanh dâu bể
Màu mây, màu nước, cỏ, cây
Khi con đến với Thế Gian
Ông trời thức chưa hả mẹ
Vòng tay mẹ sao ấm thế
Nụ cười mẹ tựa dòng sông
Trong giấc ngủ say con thấy cánh đồng
Con cò, và lời ru của mẹ
Thấy bố rất vui vẻ nắm tay con
Dắt con qua những hình trình bão giông
Chỉ cho con hạt gạo một nắng hai sương
Chỉ cho con cô gà mái đẻ trứng cục ta cục tác
Cho con thấy đất nước như một bài hát
Công sức bố cố gắng từ ngày con chào đời
Mai sau con lớn nên người
Là bầu trời màu hy vọng của mẹ
Những bông hồng be bé
Bốn mùa tươi thắm trong trái tim mẹ.
- Ba ba.... mẹ lại ngồi đó viết văn kìa.
Thiên Trang nhìn lại nơi phát ra tiếng nói trẻ thơ ngọng nghịu đó. Trên môi nở nụ cười thật tươi. Cô như trôi lại hồi ức hai năm trước, tối hôm đó sau khi về đến nhà, Đức Minh luôn luôn nở nụ cười tươi tắn. Lúc cô gọi về nhà báo bình an tìm được anh rồi cho ba mẹ và anh Dũng thì vài giây sau anh Dũng đã gọi qua cho anh, cô nghe thấy tiếng anh ấy cằn nhằn, cau có gì cả, khiến cho cô cảm thấy có lỗi với anh, vì dù sao chuyện này cũng có phần sai của cô; nhưng Đức Minh nói là anh đáng bị như thế.
Sau đó anh nói nhà bếp chuẩn bị một loạt thức ăn ngon để cô tẩm bổ. Trong bữa cơm, hầu như anh không hề đụng đũa liên tục gắp cho cô món này món kia. Cô không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ tâm trạng anh nhất thời bị kích động vì lên chức làm ba, nên mới thế.
Nào ngờ mấy hôm sau anh vẫn thế, luôn cười tươi, cơm bưng nước rót cho cô tới tận giường. Còn nhờ các chuyên gia dinh dưỡng lên thực đơn riêng thích hợp với cơ thể cô. Thai nhi sau sáu tuần là đã có thể tiến hành lấy nước ối kiểm tra thai, sàn lọc dị tật bẩm sinh; thật ra cả anh và cô đều không phải gấp rút muốn biết giới tính của con hay gì cả, cái mà cả hai người quan tâm là muốn xem con được khỏe mạnh hay không? Có thiếu chất gì, thậm chí con bị dị ứng với thức ăn nào, để cô hạn chế những món con dị ứng...
Tối hôm đó sau một ngày làm xét nghiệm tại bệnh viện, anh ôm cô nằm trong vòng tay mình, hạnh phúc ngập tràn, anh thì thầm nói:
- Anh thật không ngờ mình có thể làm cha rồi, tới giờ anh vẫn như mơ.
- Em cũng không ngờ mình đã trở thành mẹ rồi, tuy con còn nhỏ nhưng em vẫn cảm nhận được con đang phát triển từng ngày trong bụng mình. Con cũng có phản ứng đó nhé, khi em không vui, khi em giận dỗi anh, con sẽ giận theo, sẽ khiến em rất khó chịu. - Thiên Trang nhỏ giọng trả lời.
Bất chợt Đức Minh nghĩ tới gì đó, anh xoay người lại, trố mắt nhìn cô. Trong mắt là một tia giảo hoạt, như thể anh vừa phát hiện ra điều thú vị. Làm cô cũng hồi hộp đợi nghe anh nói:
- Anh vừa tính thử ngày rồi, nếu vậy đứa con này là lúc về Việt Nam. Hình như dính trong đêm đầu tiên chúng ta về Việt Nam.
Mặt Thiên Trang đỏ ửng, gật đầu thừa nhận. Anh cười to:
- Ha ha.... tuyệt thật. Sau này khi con sinh ra anh sẽ đặt tên con là Việt Nam để kỷ niệm.
- Ai lại đặt tên con như thế chứ? - Thiên Trang cau mày - Con trai đặt tên con là Việt hay Nam thì không có gì nhưng con gái thì hai cái tên này không thích hợp.
- Không sao, nếu con gái sẽ đặt tên khác. Con gái sẽ đặt tên Thiên Ý có nghĩa là ý của trời, lần sau đẻ con trai thì đặt tên con là Việt Nam sau. - Anh cúi xuống hôn lên môi Thiên Trang một cái, nói tiếp: - Còn nếu em sinh đôi thì sẽ một đứa Thiên Ý một đứa Việt Nam vậy thì thật tuyệt....
- Thôi thôi... - Thiên Trang cản chồng mình lại - Em nghe anh nói mà hoa mắt nhức đầu cả rồi, không thể nghe nổi nữa. Dù trai gái gì em sinh đứa này thôi, sẽ không để anh toại nguyện đâu.
- Được được, không nói nữa. Em ngủ sớm đi. Có muốn anh hát cho em ngủ không? Ngủ sớm sẽ tốt cho con đó.
- Anh hát ru con ngủ đi.. - Thiên Trang đồng ý.
Anh đỡ cô nằm xuống giường, hôn chiếc bụng phẳng lì của cô, anh nói:
- Chúc con yêu của ba ngủ ngon.
Rồi anh hôn lên môi cô một cái.
- Chúc mẹ của con, vợ của anh ngủ ngon.
Anh đắp mền cho cô, điều chỉnh gối, nhiệt độ ánh sáng phòng xong anh nằm xuống cạnh cô và hát:
"Ba là cây nến vàng
Mẹ là cây nến xanh
Con là cây nến hồng
Ba ngọn nến lung linh A.............
Thắm sáng một gia đình
Gia đình gia đình
Ôm ấp những ngày thơ
Cho ta bao kỷ niệm thương mến
Gia đình gia đình
Vương vấn bước chân ta đi
Ấm áp trái tim quay về
Lung linh lung linh tình mẹ tình cha
Lung linh lung linh cùng một mái nhà
Lung linh lung linh cùng buồn cùng vui
Lung linh hai tiếng gia đình
Lung linh hai tiếng gia đình"
Hai năm sau, trong vườn hoa nhà lớn. Thiên Trang ôm laptop viết:
Khi con đến với Thế Gian
Bầu trời màu gì vậy mẹ.
Có phải màu xanh dâu bể
Màu mây, màu nước, cỏ, cây
Khi con đến với Thế Gian
Ông trời thức chưa hả mẹ
Vòng tay mẹ sao ấm thế
Nụ cười mẹ tựa dòng sông
Trong giấc ngủ say con thấy cánh đồng
Con cò, và lời ru của mẹ
Thấy bố rất vui vẻ nắm tay con
Dắt con qua những hình trình bão giông
Chỉ cho con hạt gạo một nắng hai sương
Chỉ cho con cô gà mái đẻ trứng cục ta cục tác
Cho con thấy đất nước như một bài hát
Công sức bố cố gắng từ ngày con chào đời
Mai sau con lớn nên người
Là bầu trời màu hy vọng của mẹ
Những bông hồng be bé
Bốn mùa tươi thắm trong trái tim mẹ.
- Ba ba.... mẹ lại ngồi đó viết văn kìa.
Thiên Trang nhìn lại nơi phát ra tiếng nói trẻ thơ ngọng nghịu đó. Trên môi nở nụ cười thật tươi. Cô như trôi lại hồi ức hai năm trước, tối hôm đó sau khi về đến nhà, Đức Minh luôn luôn nở nụ cười tươi tắn. Lúc cô gọi về nhà báo bình an tìm được anh rồi cho ba mẹ và anh Dũng thì vài giây sau anh Dũng đã gọi qua cho anh, cô nghe thấy tiếng anh ấy cằn nhằn, cau có gì cả, khiến cho cô cảm thấy có lỗi với anh, vì dù sao chuyện này cũng có phần sai của cô; nhưng Đức Minh nói là anh đáng bị như thế.
Sau đó anh nói nhà bếp chuẩn bị một loạt thức ăn ngon để cô tẩm bổ. Trong bữa cơm, hầu như anh không hề đụng đũa liên tục gắp cho cô món này món kia. Cô không nghĩ nhiều, chỉ nghĩ tâm trạng anh nhất thời bị kích động vì lên chức làm ba, nên mới thế.
Nào ngờ mấy hôm sau anh vẫn thế, luôn cười tươi, cơm bưng nước rót cho cô tới tận giường. Còn nhờ các chuyên gia dinh dưỡng lên thực đơn riêng thích hợp với cơ thể cô. Thai nhi sau sáu tuần là đã có thể tiến hành lấy nước ối kiểm tra thai, sàn lọc dị tật bẩm sinh; thật ra cả anh và cô đều không phải gấp rút muốn biết giới tính của con hay gì cả, cái mà cả hai người quan tâm là muốn xem con được khỏe mạnh hay không? Có thiếu chất gì, thậm chí con bị dị ứng với thức ăn nào, để cô hạn chế những món con dị ứng...
Tối hôm đó sau một ngày làm xét nghiệm tại bệnh viện, anh ôm cô nằm trong vòng tay mình, hạnh phúc ngập tràn, anh thì thầm nói:
- Anh thật không ngờ mình có thể làm cha rồi, tới giờ anh vẫn như mơ.
- Em cũng không ngờ mình đã trở thành mẹ rồi, tuy con còn nhỏ nhưng em vẫn cảm nhận được con đang phát triển từng ngày trong bụng mình. Con cũng có phản ứng đó nhé, khi em không vui, khi em giận dỗi anh, con sẽ giận theo, sẽ khiến em rất khó chịu. - Thiên Trang nhỏ giọng trả lời.
Bất chợt Đức Minh nghĩ tới gì đó, anh xoay người lại, trố mắt nhìn cô. Trong mắt là một tia giảo hoạt, như thể anh vừa phát hiện ra điều thú vị. Làm cô cũng hồi hộp đợi nghe anh nói:
- Anh vừa tính thử ngày rồi, nếu vậy đứa con này là lúc về Việt Nam. Hình như dính trong đêm đầu tiên chúng ta về Việt Nam.
Mặt Thiên Trang đỏ ửng, gật đầu thừa nhận. Anh cười to:
- Ha ha.... tuyệt thật. Sau này khi con sinh ra anh sẽ đặt tên con là Việt Nam để kỷ niệm.
- Ai lại đặt tên con như thế chứ? - Thiên Trang cau mày - Con trai đặt tên con là Việt hay Nam thì không có gì nhưng con gái thì hai cái tên này không thích hợp.
- Không sao, nếu con gái sẽ đặt tên khác. Con gái sẽ đặt tên Thiên Ý có nghĩa là ý của trời, lần sau đẻ con trai thì đặt tên con là Việt Nam sau. - Anh cúi xuống hôn lên môi Thiên Trang một cái, nói tiếp: - Còn nếu em sinh đôi thì sẽ một đứa Thiên Ý một đứa Việt Nam vậy thì thật tuyệt....
- Thôi thôi... - Thiên Trang cản chồng mình lại - Em nghe anh nói mà hoa mắt nhức đầu cả rồi, không thể nghe nổi nữa. Dù trai gái gì em sinh đứa này thôi, sẽ không để anh toại nguyện đâu.
- Được được, không nói nữa. Em ngủ sớm đi. Có muốn anh hát cho em ngủ không? Ngủ sớm sẽ tốt cho con đó.
- Anh hát ru con ngủ đi.. - Thiên Trang đồng ý.
Anh đỡ cô nằm xuống giường, hôn chiếc bụng phẳng lì của cô, anh nói:
- Chúc con yêu của ba ngủ ngon.
Rồi anh hôn lên môi cô một cái.
- Chúc mẹ của con, vợ của anh ngủ ngon.
Anh đắp mền cho cô, điều chỉnh gối, nhiệt độ ánh sáng phòng xong anh nằm xuống cạnh cô và hát:
"Ba là cây nến vàng
Mẹ là cây nến xanh
Con là cây nến hồng
Ba ngọn nến lung linh A.............
Thắm sáng một gia đình
Gia đình gia đình
Ôm ấp những ngày thơ
Cho ta bao kỷ niệm thương mến
Gia đình gia đình
Vương vấn bước chân ta đi
Ấm áp trái tim quay về
Lung linh lung linh tình mẹ tình cha
Lung linh lung linh cùng một mái nhà
Lung linh lung linh cùng buồn cùng vui
Lung linh hai tiếng gia đình
Lung linh hai tiếng gia đình"
Danh sách chương