106.

Quách Thánh cứng rắn kéo bọn tôi đến quán ăn khuya để uống rượu và ăn BBQ, nói đẹp thì là chúc mừng đôi tôi lần đầu đánh dấu.

Thôi dẹp mẹ đi.

Rõ ràng là cuối tháng hết tiền nên đến ăn chờ ăn chực thì có.

Vậy nên ăn được nửa chặn tôi kéo luôn Trác Minh Đốc quyết tâm chạy trốn.

107.

“Cứ thế bỏ chạy sao?” hai mắt Trác Minh Đốc cong cong, nhẹ nhàng kéo vành tai tôi.

Tôi ghé sát vai cậu: “Để họ uống đi, đôi ta trải nghiệm thế giới hai người nhé.”

Trên người Trác Minh Đốc lẫn mùi rượu và cả bún ốc nhàn nhạt, tôi cọ cọ ngực cậu, chọt ngực: “Cứ phóng pheromone thoải mái vậy, tổn hại bộ mặt thành phố, không văn minh tí nào.’

“Không phải em cũng thế à, chi tiết thể hiện tố chất, hành động đúc thành văn minh, thành phố văn minh dựa vào con người.” Trác Minh Đốc nói xong thì cho tôi miếng thuốc ức chế.

“Ối, em từ từ đến đây, anh mua chút đồ.”

Tôi nhìn theo tầm mắt cậu, đằng trước có chiếc xe ô tô dừng lại, không biết bán cái gì.

“Đi đi, anh đi thì đi nhưng đừng tùy tiện, ba ở đây chờ anh.” Tôi vẫy tay tỏ vẻ chuẩn tấu cho đi.

Trác Minh Đốc cúi người cào nách tôi: “Cứ nói nhiều.”

Tôi cười né tránh: “Được rồi mau đi đi, em thấy người ta đến thu đồ, anh không đi mau thì họ đi đấy.”

Lúc này Trác Minh Đốc mới không chọc tôi nữa, đôi chân dài sải bước chạy chậm qua.

Tôi dựa trên tường nhìn bóng dáng cậu, khăn quàng trên cổ cậu quấn hai vòng, khi chạy về trước thì nó không ngừng đung đưa, ánh đèn đường không còn lóa mắt như mấy năm trước vừa đổi mới nữa, mạ lên người cậu một lớp mờ nhạt.

Đù.

Nhịn không được phải chửi thề tiếng.

Bạn trai tôi đệt cụ ngon giai thật.

108.

“Ồ, cậu bé tối trời không về nhà mà còn đứng một mình trên đường thế này à.”

Tôi buông điện thoại xuống, trước mặt là mấy thằng già đầu say mèm.

Mùi rượu và mùi pheromone gay mũi, là một đàn Alpha.

Tôi dời khỏi đầu ngỏ, dịch ra ngoài hai bước.

“Khà, thằng oắt ngon đấy, lại là Omega.” Da thịt ấm áp bại lộ trong đêm đông, không khí lạnh phà lên cổ tôi, tôi không hề biết phía sau có người, nó túm lấy khăn quàng cổ của tôi.”

“Bị điên à.” Tôi xoay người dán vào tường, tay siết thành quyền.

“Xời, không phải là món quys gì, không cho người khác nhìn à, Omega là cái thứ thích được dduj mà cứ ra vẻ, sao, tao không chỉ muốn xem, tao còn muốn sờ, mà không phải là một thằng Omega tàn tật đó chứ, sao không ngửi thấy mùi gì trên người vậy.” Thằng não tàn nào đó nói xong còn vươn cái tay thối rửa của nó chạm vào cơ thể cao quys của ông đây.

Ông liền cho thằng con trai dưới của nó quay về cát bụi như Thanos búng tay.

“Đậu phộng!!!”

“Đệt mẹ!”

“Đù, thằng oắt mày làm cái mẹ gì đó!”

Vài người đi lên động tay với tôi.

Thích thì nhích, làm thì chịu.

Tôi quay đầu muốn chạy.

109.

Cười chết cha, chạy móe thoát được, lại đến một cái ngõ cụt.

Cái tên bị tôi dí cho đòn trí mạng kia đang mặt như ác quỷ siết tay phải tính đi lên cho tôi mấy xiên.

“Tao là Omega, mày đánh tao là mày ngồi tù đó.” Tôi bình tĩnh khuyên nhủ nó.

“Tiểu Vũ!” Trác Minh Đốc hổn hển chạy đến, cầm một túi hạt dẻ và cái muỗng múc.

“U là trời, còn có anh hùng cứu mỹ nhân à.”

Một thằng Alpha nhìn cứ như thằng nghiện hết thuốc cứu chữa lại tự cho mình là tà mị lắm nhướng mày nhìn Trác Minh Đốc, nhích lên mấy bước tính cho Trác Minh Đốc thấy sự lợi hại của nó.

Trác Minh Đốc giơ cái muỗng lên chọt vô cái vai của tên kia.

Một tiếng kêu thảm thiết xé bầu trời xanh.

Trác Minh Đốc, tuyển thủ thái cực quyền đạt 99 điểm.

Phong ba ấy à, phong ba này mang tên là học đi đôi với hành đấy.

110.

“Minh Đốc cẩn thận!” ánh mắt tôi lướt qua động tác của cậu, gấp đến mức muốn đi lên, lại bị một thằng trước mặt ngăn lại, “Đệt mẹ mày, thằng rác rưởi này mang dao!”

“Mày la cái gì.” Thằng rác A muốn giơ cái giò của nó thọt bụng tôi, mà tôi quá nhớ thương Trác Minh Đốc, liền vặn luôn lưng nó đi.

“Tiểu Vũ!”

“Dao! Dao!”

Tôi thấy cái dao kia sắp chọc thẳng vào bả vai cậu, Trác Minh Đốc ngao ngáo còn nhìn về hướng tôi nữa, mém tí là tôi tức thổ huyết ra, pheromone cũng không chịu bị khống chế phun ra ngoài.

Mà Trác Minh Đốc cũng quá kích động, uống rượu xong còn vận động mạnh, lại vừa đánh dấu qua tôi, pheromone của tôi vừa thả, pheromone của cậu cũng phừng phừng khí thế.

Pheromone của đôi tôi nhanh chóng thả ra lan tràn khắp ngỏ.

Mọi người đều biết, khứu giác của Alpha rất nhạy.

“Ụ ẹ, cái mùi gì vậy?!”

“**, thúi quắc vậy!”

“Ọe….”

Hai thằng Alpha gần tôi với Trác Minh Đốc nhất là người ngã xuống đất giãy đanh đạch đầu tiên, dao cũng rớt xuống chân Trác Minh Đốc nốt.

Mấy thằng khác cunxg không tốt hơn là bao, chưa đến bao lâu cũng ngã lăn xỉu ngang.

Lúc này còi xe cảnh sát nhanh chóng đi đến.

Cái đoạn này số 110, cũng rất thích hợp để gọi 110.

Chỉ là hiện trường có hơi xí hổ một tí.

111.

Tôi, một Omega da giòn thân không cứng nhu nhược, trong một hẻm nhỏ không người qua lại thích hợp cho bọn phạm tội, bên chân là mấy thằng Alpha cao lớn đang giãy đành đạch.

Trác Minh Đốc cầm muỗng đứng đầu ngỏ, thân thể tráng kiện trẻ tuổi, bên chân còn có cây dao.

Xe cảnh sát ngừng sau Trác Minh Đốc.

Mười phút sau, tôi và Trác Minh Đốc ngồi trên xe cảnh sát chạy bon bon về cục cảnh sát.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện