Nguyễn Nhã Vy vẫn đứng bất động vì lời nói của Hách Dương Triết, thời gian và không gian như ngừng lại ..
“Xin lỗi. Tôi không có hứng thú..!”
Nguyễn Nhã Vy nhanh chóng rời đi vào cửa hàng, vì không muốn ảnh hưởng đến thời gian làm việc của cô nên Hách Dương Triết đợi bên ngoài khiến cô phân tâm và liên hệ cho Phó Minh Khải ..
“[Alo, xin hỏi ai vậy?]”
“[Là tôi, Nhã Vy.]”
Phó Minh Khải chợt dừng công việc đang làm mà tập trung vào cuộc gọi với Nguyễn Nhã Vy..
“[Xin lỗi đã làm phiền, tôi có việc nhờ anh.]”
Một hồi sau, Phó Minh Khải tìm đến cửa hàng nơi Nguyễn Nhã Vy làm việc và đã nhìn thấy Hách Dương Triết ..
“Cậu Hách?”
“Anh là người nhà họ Kiều?”
“Có tiện cùng đi uống một chút không? Tôi có việc muốn bàn với anh.”
Hách Dương Triết nhìn vào cửa hàng một lúc rồi đồng ý đi cùng Phó Minh Khải, nhìn thấy cả hai rời đi nên Nguyễn Nhã Vy đã đỡ lo lắng phần nào ..
“Tại sao đột nhiên anh lại muốn hẹn tôi thế?”
“Anh đừng nhận Nhã Vy là thế thân của Mịch Na, nếu như anh đã nói với ba mẹ tôi hủy hôn ước thì mong anh hãy giữ lời.”
Hách Dương Triết trao ánh mắt thẳng vào Phó Minh Khải mà đáp ..
“Tại sao anh nghĩ rằng tôi xem cô ấy là thế thân của Mịch Na?”
“Vậy tại sao anh lại muốn tiếp cận Nhã Vy?”
“Tại sao tôi lại không thể?”
Phó Minh Khải dường như chưa đoán được tâm tư của Hách Dương Triết đối với Nguyễn Nhã Vy.
“Tôi chỉ muốn nhắc anh đừng có ý đồ với Nhã Vy, con bé và gia tộc của anh không phù hợp đâu.”
Phó Minh Khải rời đi và nhắn tin cho Nguyễn Nhã Vy. Hách Dương Triết cười nhẹ, có lẽ anh đã đoán được là ai đã gọi Phó Minh Khải đến.
“[Có lẽ anh ta đã về rồi..!]”
Nguyễn Nhã Vy tan ca trễ nên tấp vào một quán ăn lề đường nhỏ vừa ăn vừa suy nghĩ..//
“[Trở thành vị hôn thê của tôi.]”
Nguyễn Nhã Vy vừa húp một ngụm rượu vừa nhớ lại câu nói của Hách Dương Triết, nào đâu biết người đàn ông trong suy nghĩ của cô lại đang ở bên đường dõi theo ...
“Tại sao .. rốt cuộc mình tồn tại là vì điều gì chứ?!”
Nguyễn Nhã Vy uống một mình cũng gần một tiếng, Hách Dương Triết cứ thế cũng chờ đợi theo. Tửu lượng của cô cũng gần năm chai mới gục ngã, anh mới tiến đến đỡ cô dậy.
“Nhã Vy, không sao chứ?”
Nguyễn Nhã Vy ngờ ngợ say nhìn người trước mặt, không nhận rõ là ai liền nhéo vào hai má của anh mà hỏi cung ..
“Anh là ai? Anh tiếp cận tôi có ý đồ gì hả?”
“Là tôi. Hách Dương Triết ..”
Nghe được cái tên có chút ấn tượng nên Nguyễn Nhã Vy cùng mời anh uống chung ..
“Lại là anh? Anh lại nhận nhầm tôi với Kiều tiểu thư đúng không?”
“Không phải.”
“Vậy thì là gì chứ? Tôi nói cho anh biết, tôi chung quy vẫn không phải là cô ấy đâu. Anh đừng tốn thời gian với tôi ..”
Hách Dương Triết nhận thấy Nguyễn Nhã Vy đã say nên đã thanh toán giúp và đưa cô về nhà, ngoặt nỗi lại không có địa chỉ nhà của cô.
“Nhã Vy, địa chỉ nhà cô là bao nhiêu thế?”
“Tôi .. không nói cho anh biết đâu ..”
Nguyễn Nhã Vy với những biểu cảm say rượu đáng yêu khiến cho Hách Dương Triết lắc đầu mà bất lực, đành phải đưa cô vào khách sạn gần đây thuộc sở hữu của tập đoàn Hách Dương.
“Nhã Vy, cô nghe tôi nói không?”
Nguyễn Nhã Vy vì quá mệt nên đã ngủ đi, Hách Dương Triết để cô một mình cũng không yên tâm nên đã nằm ở sofa bên ngoài mà trông chừng. Giữa khuya, Nguyễn Nhã Vy mơ thấy hình dáng của Kiều Mịch Na trong giấc mơ ..
“Nhã Vy, thay tôi sống thật tốt. Hãy chăm sóc cho gia đình giúp tôi.”
“Sao?”
Nguyễn Nhã Vy giật mình thở dốc vì giấc mơ vừa rồi, Hách Dương Triết nghe tiếng động nên liền vào phòng xem ..
“Sao vậy? Gặp ác mộng à?”
Hách Dương Triết lấy khăn giấy lau đi những vệt mồ hôi trên trán của Nguyễn Nhã Vy, cảm nhận được hơi ấm qua từng hành động của anh khiến tim cô đập từng nhịp ..
“Anh đã biết việc của Kiều tiểu thư rồi đúng không?”
Hách Dương Triết nhẹ nhàng ừ để trả lời cho câu hỏi của cô ..//
“Vậy sao anh còn tới tìm tôi?”
“Cô đừng hiểu lầm. Tôi tìm cô giúp không phải vì cô giống Mịch Na, mà vì tôi thật sự muốn cô trở thành vị hôn thê của tôi thôi.”
Nguyễn Nhã Vy uống một ngụm nước mà ngại ngùng, ngay cả Hách Dương Triết cũng xấu hổ theo. Sáng ngày tiếp theo, cả hai cùng nhau ăn sáng thì Nguyễn Nhã Vy mới lên tiếng.
“Anh và Mịch Na tiểu thư có quan hệ như thế nào vậy?”
“Chúng tôi được đính hôn từ khi còn trong bụng mẹ. Nghe họ nói, mệnh của tôi chỉ phù hợp kết duyên vợ chồng với mệnh của Mịch Na nên mới có cuộc hôn nhân như này.”
“Anh cũng đồng ý cưới một người mà mình chưa từng gặp sao?”
Hách Dương Triết thở dài mà cười gượng ..//
“Từ nhỏ đến lớn ba mẹ cũng chỉ là vì muốn tốt cho tôi, nên tôi không trách. Nếu như cô không muốn thì không sao đâu, đều do tôi lỗ mãng.”
“Tôi đồng ý làm hôn thê của anh ..”
“Thật sao?”
Nguyễn Nhã Vy nhẹ nhàng gật đầu khiến Hách Dương Triết vui vẻ. Tại biệt thự của gia tộc Hách Dương, có một vị phu nhân đang xem những hình ảnh đã được người khác chụp lại ..
“Cậu nói đây là ai?”
“Theo tôi điều tra thì người trong hình là Nguyễn Nhã Vy, không phải Kiều Mịch Na. Kiều Mịch Na đã qua đời từ một năm trước rồi ..”
Vị phu nhân vừa không tin vào mắt và tai của mình khi nghe Kiều Mịch Na đã mất. Vậy tại sao lại có một người con gái khác lại giống với Kiều Mịch Na như một khuôn như thế này cũng chính là điều bà đang trăn trở.
“Xin lỗi. Tôi không có hứng thú..!”
Nguyễn Nhã Vy nhanh chóng rời đi vào cửa hàng, vì không muốn ảnh hưởng đến thời gian làm việc của cô nên Hách Dương Triết đợi bên ngoài khiến cô phân tâm và liên hệ cho Phó Minh Khải ..
“[Alo, xin hỏi ai vậy?]”
“[Là tôi, Nhã Vy.]”
Phó Minh Khải chợt dừng công việc đang làm mà tập trung vào cuộc gọi với Nguyễn Nhã Vy..
“[Xin lỗi đã làm phiền, tôi có việc nhờ anh.]”
Một hồi sau, Phó Minh Khải tìm đến cửa hàng nơi Nguyễn Nhã Vy làm việc và đã nhìn thấy Hách Dương Triết ..
“Cậu Hách?”
“Anh là người nhà họ Kiều?”
“Có tiện cùng đi uống một chút không? Tôi có việc muốn bàn với anh.”
Hách Dương Triết nhìn vào cửa hàng một lúc rồi đồng ý đi cùng Phó Minh Khải, nhìn thấy cả hai rời đi nên Nguyễn Nhã Vy đã đỡ lo lắng phần nào ..
“Tại sao đột nhiên anh lại muốn hẹn tôi thế?”
“Anh đừng nhận Nhã Vy là thế thân của Mịch Na, nếu như anh đã nói với ba mẹ tôi hủy hôn ước thì mong anh hãy giữ lời.”
Hách Dương Triết trao ánh mắt thẳng vào Phó Minh Khải mà đáp ..
“Tại sao anh nghĩ rằng tôi xem cô ấy là thế thân của Mịch Na?”
“Vậy tại sao anh lại muốn tiếp cận Nhã Vy?”
“Tại sao tôi lại không thể?”
Phó Minh Khải dường như chưa đoán được tâm tư của Hách Dương Triết đối với Nguyễn Nhã Vy.
“Tôi chỉ muốn nhắc anh đừng có ý đồ với Nhã Vy, con bé và gia tộc của anh không phù hợp đâu.”
Phó Minh Khải rời đi và nhắn tin cho Nguyễn Nhã Vy. Hách Dương Triết cười nhẹ, có lẽ anh đã đoán được là ai đã gọi Phó Minh Khải đến.
“[Có lẽ anh ta đã về rồi..!]”
Nguyễn Nhã Vy tan ca trễ nên tấp vào một quán ăn lề đường nhỏ vừa ăn vừa suy nghĩ..//
“[Trở thành vị hôn thê của tôi.]”
Nguyễn Nhã Vy vừa húp một ngụm rượu vừa nhớ lại câu nói của Hách Dương Triết, nào đâu biết người đàn ông trong suy nghĩ của cô lại đang ở bên đường dõi theo ...
“Tại sao .. rốt cuộc mình tồn tại là vì điều gì chứ?!”
Nguyễn Nhã Vy uống một mình cũng gần một tiếng, Hách Dương Triết cứ thế cũng chờ đợi theo. Tửu lượng của cô cũng gần năm chai mới gục ngã, anh mới tiến đến đỡ cô dậy.
“Nhã Vy, không sao chứ?”
Nguyễn Nhã Vy ngờ ngợ say nhìn người trước mặt, không nhận rõ là ai liền nhéo vào hai má của anh mà hỏi cung ..
“Anh là ai? Anh tiếp cận tôi có ý đồ gì hả?”
“Là tôi. Hách Dương Triết ..”
Nghe được cái tên có chút ấn tượng nên Nguyễn Nhã Vy cùng mời anh uống chung ..
“Lại là anh? Anh lại nhận nhầm tôi với Kiều tiểu thư đúng không?”
“Không phải.”
“Vậy thì là gì chứ? Tôi nói cho anh biết, tôi chung quy vẫn không phải là cô ấy đâu. Anh đừng tốn thời gian với tôi ..”
Hách Dương Triết nhận thấy Nguyễn Nhã Vy đã say nên đã thanh toán giúp và đưa cô về nhà, ngoặt nỗi lại không có địa chỉ nhà của cô.
“Nhã Vy, địa chỉ nhà cô là bao nhiêu thế?”
“Tôi .. không nói cho anh biết đâu ..”
Nguyễn Nhã Vy với những biểu cảm say rượu đáng yêu khiến cho Hách Dương Triết lắc đầu mà bất lực, đành phải đưa cô vào khách sạn gần đây thuộc sở hữu của tập đoàn Hách Dương.
“Nhã Vy, cô nghe tôi nói không?”
Nguyễn Nhã Vy vì quá mệt nên đã ngủ đi, Hách Dương Triết để cô một mình cũng không yên tâm nên đã nằm ở sofa bên ngoài mà trông chừng. Giữa khuya, Nguyễn Nhã Vy mơ thấy hình dáng của Kiều Mịch Na trong giấc mơ ..
“Nhã Vy, thay tôi sống thật tốt. Hãy chăm sóc cho gia đình giúp tôi.”
“Sao?”
Nguyễn Nhã Vy giật mình thở dốc vì giấc mơ vừa rồi, Hách Dương Triết nghe tiếng động nên liền vào phòng xem ..
“Sao vậy? Gặp ác mộng à?”
Hách Dương Triết lấy khăn giấy lau đi những vệt mồ hôi trên trán của Nguyễn Nhã Vy, cảm nhận được hơi ấm qua từng hành động của anh khiến tim cô đập từng nhịp ..
“Anh đã biết việc của Kiều tiểu thư rồi đúng không?”
Hách Dương Triết nhẹ nhàng ừ để trả lời cho câu hỏi của cô ..//
“Vậy sao anh còn tới tìm tôi?”
“Cô đừng hiểu lầm. Tôi tìm cô giúp không phải vì cô giống Mịch Na, mà vì tôi thật sự muốn cô trở thành vị hôn thê của tôi thôi.”
Nguyễn Nhã Vy uống một ngụm nước mà ngại ngùng, ngay cả Hách Dương Triết cũng xấu hổ theo. Sáng ngày tiếp theo, cả hai cùng nhau ăn sáng thì Nguyễn Nhã Vy mới lên tiếng.
“Anh và Mịch Na tiểu thư có quan hệ như thế nào vậy?”
“Chúng tôi được đính hôn từ khi còn trong bụng mẹ. Nghe họ nói, mệnh của tôi chỉ phù hợp kết duyên vợ chồng với mệnh của Mịch Na nên mới có cuộc hôn nhân như này.”
“Anh cũng đồng ý cưới một người mà mình chưa từng gặp sao?”
Hách Dương Triết thở dài mà cười gượng ..//
“Từ nhỏ đến lớn ba mẹ cũng chỉ là vì muốn tốt cho tôi, nên tôi không trách. Nếu như cô không muốn thì không sao đâu, đều do tôi lỗ mãng.”
“Tôi đồng ý làm hôn thê của anh ..”
“Thật sao?”
Nguyễn Nhã Vy nhẹ nhàng gật đầu khiến Hách Dương Triết vui vẻ. Tại biệt thự của gia tộc Hách Dương, có một vị phu nhân đang xem những hình ảnh đã được người khác chụp lại ..
“Cậu nói đây là ai?”
“Theo tôi điều tra thì người trong hình là Nguyễn Nhã Vy, không phải Kiều Mịch Na. Kiều Mịch Na đã qua đời từ một năm trước rồi ..”
Vị phu nhân vừa không tin vào mắt và tai của mình khi nghe Kiều Mịch Na đã mất. Vậy tại sao lại có một người con gái khác lại giống với Kiều Mịch Na như một khuôn như thế này cũng chính là điều bà đang trăn trở.
Danh sách chương