Khắp nơi trong nhà
giờ này không còn người giúp việc nữa nên rất vắng, Tinh Nghiên nhìn
xung quanh không thấy ai, lại men theo hành lang đến thư phòng, nếu cô
nhớ không lầm thì khi nãy thái độ của mẹ và Quốc Hưng hơi khác thường,
họ có chuyện gì giấu cô chăng? Ánh đèn trong thư phòng dịu nhẹ,
căn phòng nằm ở góc cuối hành lang, chồng Tinh phu nhân mất lúc "Tinh
Nghiên" vừa sinh ra, cả công ty điều do bà phụ trách, trong khoảng thời
gian sống chung, Tinh Nghiên nhìn ra được bà là mẫu phụ nữ trầm lặng,
mưu trí sắc sảo nhưng lại bao bọc dưới lớp vỏ dịu dàng, mẫu phụ nữ này
luôn là người cô khâm phục, nên sự tôn trọng của Tinh Nghiên đối với bà
cũng tăng thêm phần nào.
Bây giờ hai người họ ở thư phòng nói chuyện, vậy thì cô có thể dẫn người trong phòng ra ngoài thuận lợi. Nghĩ vậy Tinh Nghiên quay đi.
"Cái gì? Văn kiện thông tin cổ phiếu của Tạ thị bị cướp mất?"- Âm thanh kinh ngạc của Tinh phu nhân làm chân cô ngừng lại, văn kiện gì cơ? Đối với chuyện thương trường cô cũng không mấy rõ lắm. Nhưng nghe giọng điệu sửng sốt của phu nhân thì chắc đây là tài liệu quan trọng.
Quốc Hưng điềm tĩnh lên tiếng: "Dạ, con nghi ngờ là "Quách Diệp" cài gián điệp trà trộn vào Tạ Thị lấy mất."
Tinh Phu nhân chậm rãi ngồi xuống ghế, đầu mày căng thẳng nhíu chặt lại:
"Không được, nếu văn kiện này bị mất thì xem như tuyến phòng thủ cuối cùng của Tạ thị cũng không còn, phải tìm mọi cách lấy lại nó."
"Bác gái, con đang định phái vài trợ thủ đắc lực đi làm việc này."- Quốc Hưng nói.
Tinh phu nhân lắc đầu: "Quách Diệp Thiên Kỳ không phải người tầm thường, cách này không ổn."
Tinh Nghiên bên ngoài tựa vào tường, đương nhiên, nếu ai cũng có thể tiếp cận Thiên Kỳ thì chắc hẳn hắn đã chết ngàn lần rồi.
"Con nghe thử cái này."- Nói rồi Tinh phu nhân ấn điện thoại di động, trong đó phát ra một đoạn ghi âm cuộc gọi.
"Quách Diệp chủ tịch hôm nay gọi tới lão bà tôi không biết có gì chỉ giáo."- Giọng Tinh phu nhân xa cách vang lên.
Thiên Kỳ không nhanh không chậm nói: "Tinh phu nhân quá lời, tôi tìm đến đương nhiên có chuyện muốn thương lượng."
"Chúng ta điều là người làm ăn, đặc lợi ích làm đầu, tôi nghĩ không cần dòng do, có gì cậu cứ nói."- Tinh Phu nhân rất tỉnh táo và dứt khoát.
Đầu mày Quốc Hưng nhíu chặt, anh nhìn bà rồi lại nghe thấy tiếng cười lạnh của người bên kia, Thiên Kỳ nói: "Quả nhiên là một tinh anh có khác, đúng vậy, Quách Diệp tôi đúng là cần sự hợp tác của Tinh phu nhân và Tinh thị."
Tinh phu nhân khó hiểu hỏi: "Tôi không hiểu ý của Quách Diệp chủ tịch lắm."
Thiên Kỳ bên kia cũng rất chậm rãi, kiên nhẫn nói: "Rất đơn giản, trong một cuộc chiến tôi tin chắc Tinh phu nhân nhìn ra được ai mới là kẻ mạnh thật sự, rất đúng lúc là "Quách Diệp" cũng cần đến sự hợp tác của Tinh thị vào lúc này, chúng tôi có thành ý muốn hợp tác."
Tinh phu nhân đưa tay ngắt điện thoại, vẻ mặt đăm chiêu có chút khó xử nhìn Quốc Hưng: "Tạ lão gia và ông nhà bác dù gì cũng là anh em tốt với nhau, hai gia đình lại có giao hảo rất tốt, nên lần này bác nhất định sẽ giúp con lấy lại văn kiện đó."
Quốc Hưng nheo mày khó hiểu: "Bác gái, bác định dùng cách gì?"
"Cách ở trong đoạn ghi âm khi nãy."- Tinh phu nhân thở dài, thản nhiên nói. Quốc Hưng không hiểu ý của bà, Tinh phu nhân thấy vậy nhẹ giọng giải thích: "Hủy bỏ hôn ước của con và Tinh Nghiên, để nó đường đường chính chính trở thành người của Quách Diệp Thiên Kỳ, ở bên cạnh hắn, chỉ có như vậy mới có hy vọng cứu lấy Tạ thị."
Quốc Hưng kinh ngạc nhìn bà, rất lâu không nói được gì, bảo anh đánh đổi vị hôn thê của mình để đạt lấy thành tựu sao? Tạ thị là tâm quyết của bố anh, nhưng Tinh Nghiên vốn là người vô can. Đứng giữa hai hướng, Quốc Hưng thật sự không biết chọn cái nào.
Bên ngoài, Tinh Nghiên vốn dĩ chẳng còn sức lực, cô tựa lưng vào tường, những lời vừa rồi là mẹ mình nói sao? Tuy cô bây giờ không phải con gái của bà, nhưng thân phận vẫn là sinh linh do bà sinh ra, bà lại tàn nhẫn đẩy cô đi? Chẳng lẽ người trên thương trường bọn họ điều như vậy sao? Cô chợt nhớ đến câu nói của Thiên Kỳ.
"Việc này, không đến lượt cô quyết định!"
Đúng vậy, căn bản hắn đã lay động được mẹ cô, vậy thì cô làm sao quyết định đây?
Tất cả chỉ trở nên tuyệt vọng khi giọng Quốc Hưng dứt khoát vang lên, cắt đứt mọi ánh sáng còn le lói.
"Chuyện này nghe theo bác."
Tinh Nghiên đứng không vững nữa, cô loạng choạng lùi ra sau, tiếng giày cao gót va vào nên gạch vang lên làm Quốc Hưng và Tinh phu nhân nhìn nhau hốt hoảng rồi cả hai chạy ra ngoài cửa. Dưới đất là đôi giày màu đen, nhưng người đã không thấy đâu.
Bây giờ hai người họ ở thư phòng nói chuyện, vậy thì cô có thể dẫn người trong phòng ra ngoài thuận lợi. Nghĩ vậy Tinh Nghiên quay đi.
"Cái gì? Văn kiện thông tin cổ phiếu của Tạ thị bị cướp mất?"- Âm thanh kinh ngạc của Tinh phu nhân làm chân cô ngừng lại, văn kiện gì cơ? Đối với chuyện thương trường cô cũng không mấy rõ lắm. Nhưng nghe giọng điệu sửng sốt của phu nhân thì chắc đây là tài liệu quan trọng.
Quốc Hưng điềm tĩnh lên tiếng: "Dạ, con nghi ngờ là "Quách Diệp" cài gián điệp trà trộn vào Tạ Thị lấy mất."
Tinh Phu nhân chậm rãi ngồi xuống ghế, đầu mày căng thẳng nhíu chặt lại:
"Không được, nếu văn kiện này bị mất thì xem như tuyến phòng thủ cuối cùng của Tạ thị cũng không còn, phải tìm mọi cách lấy lại nó."
"Bác gái, con đang định phái vài trợ thủ đắc lực đi làm việc này."- Quốc Hưng nói.
Tinh phu nhân lắc đầu: "Quách Diệp Thiên Kỳ không phải người tầm thường, cách này không ổn."
Tinh Nghiên bên ngoài tựa vào tường, đương nhiên, nếu ai cũng có thể tiếp cận Thiên Kỳ thì chắc hẳn hắn đã chết ngàn lần rồi.
"Con nghe thử cái này."- Nói rồi Tinh phu nhân ấn điện thoại di động, trong đó phát ra một đoạn ghi âm cuộc gọi.
"Quách Diệp chủ tịch hôm nay gọi tới lão bà tôi không biết có gì chỉ giáo."- Giọng Tinh phu nhân xa cách vang lên.
Thiên Kỳ không nhanh không chậm nói: "Tinh phu nhân quá lời, tôi tìm đến đương nhiên có chuyện muốn thương lượng."
"Chúng ta điều là người làm ăn, đặc lợi ích làm đầu, tôi nghĩ không cần dòng do, có gì cậu cứ nói."- Tinh Phu nhân rất tỉnh táo và dứt khoát.
Đầu mày Quốc Hưng nhíu chặt, anh nhìn bà rồi lại nghe thấy tiếng cười lạnh của người bên kia, Thiên Kỳ nói: "Quả nhiên là một tinh anh có khác, đúng vậy, Quách Diệp tôi đúng là cần sự hợp tác của Tinh phu nhân và Tinh thị."
Tinh phu nhân khó hiểu hỏi: "Tôi không hiểu ý của Quách Diệp chủ tịch lắm."
Thiên Kỳ bên kia cũng rất chậm rãi, kiên nhẫn nói: "Rất đơn giản, trong một cuộc chiến tôi tin chắc Tinh phu nhân nhìn ra được ai mới là kẻ mạnh thật sự, rất đúng lúc là "Quách Diệp" cũng cần đến sự hợp tác của Tinh thị vào lúc này, chúng tôi có thành ý muốn hợp tác."
Tinh phu nhân đưa tay ngắt điện thoại, vẻ mặt đăm chiêu có chút khó xử nhìn Quốc Hưng: "Tạ lão gia và ông nhà bác dù gì cũng là anh em tốt với nhau, hai gia đình lại có giao hảo rất tốt, nên lần này bác nhất định sẽ giúp con lấy lại văn kiện đó."
Quốc Hưng nheo mày khó hiểu: "Bác gái, bác định dùng cách gì?"
"Cách ở trong đoạn ghi âm khi nãy."- Tinh phu nhân thở dài, thản nhiên nói. Quốc Hưng không hiểu ý của bà, Tinh phu nhân thấy vậy nhẹ giọng giải thích: "Hủy bỏ hôn ước của con và Tinh Nghiên, để nó đường đường chính chính trở thành người của Quách Diệp Thiên Kỳ, ở bên cạnh hắn, chỉ có như vậy mới có hy vọng cứu lấy Tạ thị."
Quốc Hưng kinh ngạc nhìn bà, rất lâu không nói được gì, bảo anh đánh đổi vị hôn thê của mình để đạt lấy thành tựu sao? Tạ thị là tâm quyết của bố anh, nhưng Tinh Nghiên vốn là người vô can. Đứng giữa hai hướng, Quốc Hưng thật sự không biết chọn cái nào.
Bên ngoài, Tinh Nghiên vốn dĩ chẳng còn sức lực, cô tựa lưng vào tường, những lời vừa rồi là mẹ mình nói sao? Tuy cô bây giờ không phải con gái của bà, nhưng thân phận vẫn là sinh linh do bà sinh ra, bà lại tàn nhẫn đẩy cô đi? Chẳng lẽ người trên thương trường bọn họ điều như vậy sao? Cô chợt nhớ đến câu nói của Thiên Kỳ.
"Việc này, không đến lượt cô quyết định!"
Đúng vậy, căn bản hắn đã lay động được mẹ cô, vậy thì cô làm sao quyết định đây?
Tất cả chỉ trở nên tuyệt vọng khi giọng Quốc Hưng dứt khoát vang lên, cắt đứt mọi ánh sáng còn le lói.
"Chuyện này nghe theo bác."
Tinh Nghiên đứng không vững nữa, cô loạng choạng lùi ra sau, tiếng giày cao gót va vào nên gạch vang lên làm Quốc Hưng và Tinh phu nhân nhìn nhau hốt hoảng rồi cả hai chạy ra ngoài cửa. Dưới đất là đôi giày màu đen, nhưng người đã không thấy đâu.
Danh sách chương