Mã Tư Thuần ở đây tận 1 tuần để chăm sóc cho cô luôn, thật sự mà nói thì được ấy chăm sóc khiến cho cô rất là vui, bà ấy bây giờ cứ y như là mẹ ruột của cô vậy ,đã lâu rồi cô được mang hơi ấm của 1 người mẹ .
Cả tuần này cô ở nhà cũng thấy rất là vui vẻ, không có cảm thấy buồn chán gì cả.
_@@##
Qua 2 tuần sau thì Tôn Gia Ly cũng được đưa ra xét xử, Tôn gia có thuê luật sư nhưng mà cũng chẳng làm được cái gì cả,. Lâm Phong Minh đã giao hết chứng cứ cho tòà án cho nên cô ta cũng chỉ biết câm nín mà nhận tội mà thôi.
Kết quả là bị phạt tù 6 năm ,sao anh cảm thấy đây cũng không phải là khoảng thời gian quá dài, nhưng mà nó cũng là lúc để cho cô ta trả giá với những gì mình đã gây ra , để cho cô ta ở trong tù mà nhận ra lỗi lầm của mình đi .
Sau đó thì ba mẹ của cô ta khóc nấc lên ,Tôn phu nhân thì ngất xỉu ngay tại chỗ luôn .Tôn Lý thấy vậy liền đưa vợ mình đến bệnh viện .
Tôn Gia Ly thấy vậy liền cảm thấy đau lòng ,tại cô mà mẹ mới thành ra như thế này.
Cảnh sát lúc này cũng đưa cô ta đi ,.
"Lâm Phong Minh anh chưa từng yêu em sao, dù sao thì em cũng đối xử rất tốt với anh mà."
" Tôi chưa từng yêu cô, từ trước đến giờ chỉ yêu Nhiệt An mà thôi."
"Em biết rồi, em thua cuộc thật rồi ."
" Cô không thua nhưng mà cô đã quá sai ,cái sai của cô là yêu người không yêu mình, mong cô sau này biết nhận lỗi của mình ."...
"Em cầu xin anh 1 chuyện thôi là đừng lôi Tôn gia vào chuyện này,ba mẹ em già rồi cho nên cần có con đường để sống, nếu anh triệt đường của 2 người họ thì ba mẹ em sẽ trả cực khổ .".
" Chuyện này .."..
"Anh giúp cô ấy đi ,dù sao thì ai làm thì người đó chịu " Nhiệt An liền lên tiếng.
"Ừm, tôi đồng ý".
Ngay lúc này khi nhìn thấy Lữ Nhiệt An vừa mới lên tiếng,vậy mà anh ấy đã đồng ý ngay .Gia Ly bây giờ cũng đã hiểu ra rồi, vì yêu Lữ Nhiệt An cho nên anh ấy đã chấp nhận tất cả mà không cần suy nghĩ gì cả, còn cô là người dưng nước lã bởi vậy cho nên phải do dự .
Đúng là yêu và không yêu nó khác nhau nhiều như thế đấy .
Không yêu cho dù có làm gì đi chăng nữa thì anh ấy cũng không yêu cô, mấy năm ở bên cạnh chăm sóc anh ấy cũng không bằng sự xuất hiện của Lữ Nhiệt An nữa, chỉ cần cô ta vừa mới xuất hiện là anh ấy đã thay đổi hoàn toàn mất rồi .
Anh ấy yêu cô ta cho nên cô ta làm gì cũng đúng hết và cô làm cái gì cũng sai .
Sau đó thì cảnh sát cũng đưa Tôn Gia Ly, yêu thì cũng đã yêu rồi ,và sai thứ cũng đã sai rồi. Hiện tại mọi thứ đã quá muộn và không thể quay đầu như lúc trước, yêu 1 người không yêu mình đã rất đau rồi ấy vậy mà bây giờ lại lâm vào tình cảnh như thế này nữa chứ.
Hiện tại cô cảm thấy có lỗi với ba mẹ của mình quá đi ,cô chưa làm được gì cho 2 người họ cả , vậy mà bây giờ lại phải vào trong tù ngồi rồi.
Phong Minh sau đó cũng đưa cô trở về nhà, chắc là cô ấy cũng đã mệt rồi.
Nhiệt An nhìn thấy Gia Ly như thế thì cũng có chút tội nghiệp, nhưng mà biết sao bây giờ những chuyện mà Gia Ly gây ra thật sự rất quá đáng, không thể nào mà tha thứ được đâu .
"Em sao vậy ,suy nghĩ đến Tôn Gia Ly sao ."
"Ừm."
"Đừng nghĩ nữa, ai làm thì người đó chịu thôi.".
"Ừm. "
"Em đang có thai cho nên đừng suy nghĩ nhiều. "
"Em biết rồi". Nhiệt An gật đầu rồi cũng không suy nghĩ chuyện đó nữa.
Dù sao thì Tôn Gia Ly cũng đã nhận hình phạt của mình rồi, mong là cô ta sớm nhận ra lỗi lầm của mình, sau này có thể trở về bên gia đình của mình nữa.
Về đến nhà Nhiệt An liền vào trong bếp kiếm đồ ăn ,bây giờ cô đã đói bụng lắm rồi .
Thấy có bánh pizza cho nên cô liền bỏ vào lò nướng rồi nướng lại .
Trong thời gian chờ đợi thì cô lấy trái cây ra làm nước ép.
" Anh uống không,em làm cho anh luôn. "
" Để anh làm cho, em ngờ xuống đi ."
"Ừm.".
Lâm Phong Minh lấy bánh pizza đưa cho Nhiệt An rồi sau đó thì quay ra ép nước cam .
"Ngon không"
"Ngon lắm ,cho anh 1 miếng.' Nhiệt An đứng dậy đút bánh vào miệng của anh .
" Ừm đúng là rất ngon.".
"Em uống ít đường thôi, uống nhiều đường không tốt đâu "
"Ừm,."...
Từ sau khi cô có bầu đến giờ, cô cảm thấy anh ấy rất là chu đáo nha ,làm cái gì cũng nghĩ đến 2 mẹ con cả và cô cũng cảm thấy ấm áp ở trong lòng lắm .
" Lát nữa em ở nhà ngủ 1 giấc đi ,anh ra ngoài 1 chút".
" Anh định đi đâu ."
" Thì anh đi siêu thị mua đồ ăn cho em, trong nhà sắp hết đồ ăn rồi ".
"Em muốn đi nữa, em không có buồn ngủ "
"Ừm, cũng được ".
Biết vậy anh sẽ không nói là mình sẽ đi siêu thị đâu ,sợ cô đi sẽ mỏi chân, chứ ở trong siêu thị rất là rộng lớn và đi lại cũng rất là nhiều .
Cả tuần này cô ở nhà cũng thấy rất là vui vẻ, không có cảm thấy buồn chán gì cả.
_@@##
Qua 2 tuần sau thì Tôn Gia Ly cũng được đưa ra xét xử, Tôn gia có thuê luật sư nhưng mà cũng chẳng làm được cái gì cả,. Lâm Phong Minh đã giao hết chứng cứ cho tòà án cho nên cô ta cũng chỉ biết câm nín mà nhận tội mà thôi.
Kết quả là bị phạt tù 6 năm ,sao anh cảm thấy đây cũng không phải là khoảng thời gian quá dài, nhưng mà nó cũng là lúc để cho cô ta trả giá với những gì mình đã gây ra , để cho cô ta ở trong tù mà nhận ra lỗi lầm của mình đi .
Sau đó thì ba mẹ của cô ta khóc nấc lên ,Tôn phu nhân thì ngất xỉu ngay tại chỗ luôn .Tôn Lý thấy vậy liền đưa vợ mình đến bệnh viện .
Tôn Gia Ly thấy vậy liền cảm thấy đau lòng ,tại cô mà mẹ mới thành ra như thế này.
Cảnh sát lúc này cũng đưa cô ta đi ,.
"Lâm Phong Minh anh chưa từng yêu em sao, dù sao thì em cũng đối xử rất tốt với anh mà."
" Tôi chưa từng yêu cô, từ trước đến giờ chỉ yêu Nhiệt An mà thôi."
"Em biết rồi, em thua cuộc thật rồi ."
" Cô không thua nhưng mà cô đã quá sai ,cái sai của cô là yêu người không yêu mình, mong cô sau này biết nhận lỗi của mình ."...
"Em cầu xin anh 1 chuyện thôi là đừng lôi Tôn gia vào chuyện này,ba mẹ em già rồi cho nên cần có con đường để sống, nếu anh triệt đường của 2 người họ thì ba mẹ em sẽ trả cực khổ .".
" Chuyện này .."..
"Anh giúp cô ấy đi ,dù sao thì ai làm thì người đó chịu " Nhiệt An liền lên tiếng.
"Ừm, tôi đồng ý".
Ngay lúc này khi nhìn thấy Lữ Nhiệt An vừa mới lên tiếng,vậy mà anh ấy đã đồng ý ngay .Gia Ly bây giờ cũng đã hiểu ra rồi, vì yêu Lữ Nhiệt An cho nên anh ấy đã chấp nhận tất cả mà không cần suy nghĩ gì cả, còn cô là người dưng nước lã bởi vậy cho nên phải do dự .
Đúng là yêu và không yêu nó khác nhau nhiều như thế đấy .
Không yêu cho dù có làm gì đi chăng nữa thì anh ấy cũng không yêu cô, mấy năm ở bên cạnh chăm sóc anh ấy cũng không bằng sự xuất hiện của Lữ Nhiệt An nữa, chỉ cần cô ta vừa mới xuất hiện là anh ấy đã thay đổi hoàn toàn mất rồi .
Anh ấy yêu cô ta cho nên cô ta làm gì cũng đúng hết và cô làm cái gì cũng sai .
Sau đó thì cảnh sát cũng đưa Tôn Gia Ly, yêu thì cũng đã yêu rồi ,và sai thứ cũng đã sai rồi. Hiện tại mọi thứ đã quá muộn và không thể quay đầu như lúc trước, yêu 1 người không yêu mình đã rất đau rồi ấy vậy mà bây giờ lại lâm vào tình cảnh như thế này nữa chứ.
Hiện tại cô cảm thấy có lỗi với ba mẹ của mình quá đi ,cô chưa làm được gì cho 2 người họ cả , vậy mà bây giờ lại phải vào trong tù ngồi rồi.
Phong Minh sau đó cũng đưa cô trở về nhà, chắc là cô ấy cũng đã mệt rồi.
Nhiệt An nhìn thấy Gia Ly như thế thì cũng có chút tội nghiệp, nhưng mà biết sao bây giờ những chuyện mà Gia Ly gây ra thật sự rất quá đáng, không thể nào mà tha thứ được đâu .
"Em sao vậy ,suy nghĩ đến Tôn Gia Ly sao ."
"Ừm."
"Đừng nghĩ nữa, ai làm thì người đó chịu thôi.".
"Ừm. "
"Em đang có thai cho nên đừng suy nghĩ nhiều. "
"Em biết rồi". Nhiệt An gật đầu rồi cũng không suy nghĩ chuyện đó nữa.
Dù sao thì Tôn Gia Ly cũng đã nhận hình phạt của mình rồi, mong là cô ta sớm nhận ra lỗi lầm của mình, sau này có thể trở về bên gia đình của mình nữa.
Về đến nhà Nhiệt An liền vào trong bếp kiếm đồ ăn ,bây giờ cô đã đói bụng lắm rồi .
Thấy có bánh pizza cho nên cô liền bỏ vào lò nướng rồi nướng lại .
Trong thời gian chờ đợi thì cô lấy trái cây ra làm nước ép.
" Anh uống không,em làm cho anh luôn. "
" Để anh làm cho, em ngờ xuống đi ."
"Ừm.".
Lâm Phong Minh lấy bánh pizza đưa cho Nhiệt An rồi sau đó thì quay ra ép nước cam .
"Ngon không"
"Ngon lắm ,cho anh 1 miếng.' Nhiệt An đứng dậy đút bánh vào miệng của anh .
" Ừm đúng là rất ngon.".
"Em uống ít đường thôi, uống nhiều đường không tốt đâu "
"Ừm,."...
Từ sau khi cô có bầu đến giờ, cô cảm thấy anh ấy rất là chu đáo nha ,làm cái gì cũng nghĩ đến 2 mẹ con cả và cô cũng cảm thấy ấm áp ở trong lòng lắm .
" Lát nữa em ở nhà ngủ 1 giấc đi ,anh ra ngoài 1 chút".
" Anh định đi đâu ."
" Thì anh đi siêu thị mua đồ ăn cho em, trong nhà sắp hết đồ ăn rồi ".
"Em muốn đi nữa, em không có buồn ngủ "
"Ừm, cũng được ".
Biết vậy anh sẽ không nói là mình sẽ đi siêu thị đâu ,sợ cô đi sẽ mỏi chân, chứ ở trong siêu thị rất là rộng lớn và đi lại cũng rất là nhiều .
Danh sách chương