Bây giờ mà lại có thêm người thì đối phó làm sao? Ngọc Linh Thảo đau đầu nghĩ cách giải quyết, nhưng mà cô bé không thể nghĩ được gì.
Cho đến khi bọn họ đã tới, Ngọc Linh Thảo lòng bồn chồn lo lắng, còn những vị viện trợ giả kia thì lại cười như được mùa.
"Các ngươi sắp chết rồi! Thả bọn ta ra thì bọn ta sẽ xem xét việc tha thứ!" Một tên trong đó nói.
"Im miệng! Các ngươi không có quyền phát ngôn lúc này, hãy nhớ rằng các ngươi đang ở thế bị động!" Ngọc Phong Tú nói.
Cô ấy dí sát thanh kiếm vào cổ của tên kia khiến cho hắn sợ hãi mà phải khóa chặt miệng lại.
Đến khi mà bọn họ đã tới gần hơn nhiều thì lúc này Ngọc Linh Thảo đã vui mừng trở lại, những vị đệ tử của hoàn tinh tông đã trở về, theo sau bọn họ là những người kì lạ mặc những bộ đồ màu đen, phía trước thân có một tấm phủ màu xám và che kín mặt bằng một chiếc mũ vải, trừ một vài người đặc thù có cảnh giới hội tụ thì những người khác cũng chỉ là chuyển hóa cảnh.
Khi bọn họ tới nơi chỗ mà Ngọc Linh Thảo đang chiến đấu, tiếng bắt đầu vang lên: "Bọn ta là chấp pháp hội, hãy ngừng những cuộc chiến đấu vô ích này!"
Ngọc Linh Thảo lại cảm thấy băn khoăn, không hiểu chấp pháp hội là gì.
Huyền Cơ bay ra và giải đáp rằng: "chấp pháp hội là một tổ chức mang tính quy mô lớn, bọn họ có tài lực, nhân lực và cả sắc đẹp, bọn họ là người có quyền lực cao nhất trong vực cao nguyên này!"
"Lợi hại vậy sao!" Ngọc Linh Thảo nói, vẻ mặt tràn đầy sự bất ngờ.
"Vâng!" Huyền Cơ đáp lại.
Thật sự thì bây giờ chấp pháp hội tới đây, luận về quyền lực cũng có thể ép chết được hoàn tinh tông rồi.
"Bái kiến các vị, bọn tôi là người của hoàn tinh tông, bọn họ là một trong những người gây chiến với tông môn bọn tôi!" Ngọc Linh Thảo nói.
"Cái rắm, ông đây là đang muốn giúp hoàn tinh tông các người, thế mà các người lại không biết tốt xấu đi tấn công bọn ta, đã thế còn giết chết một người trong số chúng ta!" Tên mập trong đó nói.
Thế nhưng Ngọc Phong Tú lại dựng vảy lên: "Im miệng, các ngươi không có quyền ở đây!"
Kiếm của Ngọc Phong Tú lại kề sát cổ của tên mập đó khiến cho hắn sợ hãi, nhưng rồi chấp pháp hội lại lên tiếng: "Dừng lại! rút kiếm xuống!"
Tiếng nói đầy uy lực khiến cho những đệ tử chân truyền phải cất kiếm vào bao, đây là có thể xác định được rằng quyền lực của chấp pháp hội lớn mạnh cỡ nào.
"Ta không biết các ngươi có xích mích gì, nhưng mà có ta ở đây, không ai có thể làm càn được!" Người chấp pháp hội nói.
"Đưa ta đi tới chỗ gây chiến!"
"Vâng!" Ngọc Linh Thảo nói.
Cô bé dẫn người chấp pháp hội đi, những đệ tử chân truyền của hoàn tinh tông người người đều lần lượt cung kính tiễn bọn họ đi.
Riêng chỉ có người bên chỗ giả mạo cứu viện lại không cam lòng, tên mập đó đã xông lên, hắn vận chuyển linh vào lòng bàn tay và hét to: "Chết đi!" Khiến cho ai bẫy cũng bất ngờ.
Nhưng mà chưa kịp chạm tới một trong những đệ tử chân truyền thì đầu của hắn bắt đầu xoắn vặn lại, sau đó thì nổ tung, xác thịt văng tứ tung, từng miếng xương và não vươn vãi khắp nơi.
Cảnh tượng đó khiến cho ai nấy cũng đều kinh hãi, bấy giờ thì họ mới phát hiện ra người vừa giết hắn chính là người chấp pháp hội, hắn ta vừa chỉ tay một cái thì cảnh tượng tan xương nát thịt đã xảy ra, đúng là thật sự kinh hoàng.
Ngọc Linh Thảo không biết được rằng đây là tinh kĩ gì, nhưng mà so với những thứ khác thì tinh kĩ này chắc chắn có phẩm chất rất cao, ít nhất là trên cao phẩm, thậm chí có thể là thượng phẩm.
"Các ngươi, coi lời nói của ta là gió thoảng mây bay sao?!" Người của chấp pháp hội nói, trong lời nói kèm theo áp lực vô hình khiến cho ai nấy cũng kinh hãi vô thức quỳ lạy, miệng liên tục nói: "Chúng tôi không dám! Chúng tôi không dám!"
Những đệ tử chân truyền, cả Ngọc Linh Thảo cũng phải thán phục khi nhìn thấy cảnh tượng đó, bọn họ phải cảm tạ trời đất vì người gây rối không phải là bọn họ.
Người của chấp pháp hội lại rút sức ép đó về, hắn ta hừ lạnh một cái, biểu hiện sự khinh thường.
Ngay khi nghe thấy tiếng đó thì Ngọc Linh Thảo mới phát giác ra, cô bé nhanh chóng dẫn đường cho bọn họ: "Lối này ạ!"
Bọn họ không hề biến sắc, chỉ đáp lại một từ: "Tốt!"
Ngọc Linh Thảo đã an tâm đi phần nào khi có người của chấp pháp hội ở đây, cô bé không trông mong bọn họ có thể giải quyết hoàn toàn vụ việc này, vì nó không có đơn giản, nhưng ít nhất thì vụ việc sẽ bị áp chế đi nhiều, không phải là sự việc một chiều nữa, và nhiều người sống sót hơn, tông môn cũng nhẹ nhõm đi phần nào.
Những người sơ tán cũng sẽ được cứu và người sư phụ cũng sẽ sống sót qua lần này.
Hãy chờ đi, người của chấp pháp hội đã tới rồi, các ngươi tới số rồi!
Cho đến khi bọn họ đã tới, Ngọc Linh Thảo lòng bồn chồn lo lắng, còn những vị viện trợ giả kia thì lại cười như được mùa.
"Các ngươi sắp chết rồi! Thả bọn ta ra thì bọn ta sẽ xem xét việc tha thứ!" Một tên trong đó nói.
"Im miệng! Các ngươi không có quyền phát ngôn lúc này, hãy nhớ rằng các ngươi đang ở thế bị động!" Ngọc Phong Tú nói.
Cô ấy dí sát thanh kiếm vào cổ của tên kia khiến cho hắn sợ hãi mà phải khóa chặt miệng lại.
Đến khi mà bọn họ đã tới gần hơn nhiều thì lúc này Ngọc Linh Thảo đã vui mừng trở lại, những vị đệ tử của hoàn tinh tông đã trở về, theo sau bọn họ là những người kì lạ mặc những bộ đồ màu đen, phía trước thân có một tấm phủ màu xám và che kín mặt bằng một chiếc mũ vải, trừ một vài người đặc thù có cảnh giới hội tụ thì những người khác cũng chỉ là chuyển hóa cảnh.
Khi bọn họ tới nơi chỗ mà Ngọc Linh Thảo đang chiến đấu, tiếng bắt đầu vang lên: "Bọn ta là chấp pháp hội, hãy ngừng những cuộc chiến đấu vô ích này!"
Ngọc Linh Thảo lại cảm thấy băn khoăn, không hiểu chấp pháp hội là gì.
Huyền Cơ bay ra và giải đáp rằng: "chấp pháp hội là một tổ chức mang tính quy mô lớn, bọn họ có tài lực, nhân lực và cả sắc đẹp, bọn họ là người có quyền lực cao nhất trong vực cao nguyên này!"
"Lợi hại vậy sao!" Ngọc Linh Thảo nói, vẻ mặt tràn đầy sự bất ngờ.
"Vâng!" Huyền Cơ đáp lại.
Thật sự thì bây giờ chấp pháp hội tới đây, luận về quyền lực cũng có thể ép chết được hoàn tinh tông rồi.
"Bái kiến các vị, bọn tôi là người của hoàn tinh tông, bọn họ là một trong những người gây chiến với tông môn bọn tôi!" Ngọc Linh Thảo nói.
"Cái rắm, ông đây là đang muốn giúp hoàn tinh tông các người, thế mà các người lại không biết tốt xấu đi tấn công bọn ta, đã thế còn giết chết một người trong số chúng ta!" Tên mập trong đó nói.
Thế nhưng Ngọc Phong Tú lại dựng vảy lên: "Im miệng, các ngươi không có quyền ở đây!"
Kiếm của Ngọc Phong Tú lại kề sát cổ của tên mập đó khiến cho hắn sợ hãi, nhưng rồi chấp pháp hội lại lên tiếng: "Dừng lại! rút kiếm xuống!"
Tiếng nói đầy uy lực khiến cho những đệ tử chân truyền phải cất kiếm vào bao, đây là có thể xác định được rằng quyền lực của chấp pháp hội lớn mạnh cỡ nào.
"Ta không biết các ngươi có xích mích gì, nhưng mà có ta ở đây, không ai có thể làm càn được!" Người chấp pháp hội nói.
"Đưa ta đi tới chỗ gây chiến!"
"Vâng!" Ngọc Linh Thảo nói.
Cô bé dẫn người chấp pháp hội đi, những đệ tử chân truyền của hoàn tinh tông người người đều lần lượt cung kính tiễn bọn họ đi.
Riêng chỉ có người bên chỗ giả mạo cứu viện lại không cam lòng, tên mập đó đã xông lên, hắn vận chuyển linh vào lòng bàn tay và hét to: "Chết đi!" Khiến cho ai bẫy cũng bất ngờ.
Nhưng mà chưa kịp chạm tới một trong những đệ tử chân truyền thì đầu của hắn bắt đầu xoắn vặn lại, sau đó thì nổ tung, xác thịt văng tứ tung, từng miếng xương và não vươn vãi khắp nơi.
Cảnh tượng đó khiến cho ai nấy cũng đều kinh hãi, bấy giờ thì họ mới phát hiện ra người vừa giết hắn chính là người chấp pháp hội, hắn ta vừa chỉ tay một cái thì cảnh tượng tan xương nát thịt đã xảy ra, đúng là thật sự kinh hoàng.
Ngọc Linh Thảo không biết được rằng đây là tinh kĩ gì, nhưng mà so với những thứ khác thì tinh kĩ này chắc chắn có phẩm chất rất cao, ít nhất là trên cao phẩm, thậm chí có thể là thượng phẩm.
"Các ngươi, coi lời nói của ta là gió thoảng mây bay sao?!" Người của chấp pháp hội nói, trong lời nói kèm theo áp lực vô hình khiến cho ai nấy cũng kinh hãi vô thức quỳ lạy, miệng liên tục nói: "Chúng tôi không dám! Chúng tôi không dám!"
Những đệ tử chân truyền, cả Ngọc Linh Thảo cũng phải thán phục khi nhìn thấy cảnh tượng đó, bọn họ phải cảm tạ trời đất vì người gây rối không phải là bọn họ.
Người của chấp pháp hội lại rút sức ép đó về, hắn ta hừ lạnh một cái, biểu hiện sự khinh thường.
Ngay khi nghe thấy tiếng đó thì Ngọc Linh Thảo mới phát giác ra, cô bé nhanh chóng dẫn đường cho bọn họ: "Lối này ạ!"
Bọn họ không hề biến sắc, chỉ đáp lại một từ: "Tốt!"
Ngọc Linh Thảo đã an tâm đi phần nào khi có người của chấp pháp hội ở đây, cô bé không trông mong bọn họ có thể giải quyết hoàn toàn vụ việc này, vì nó không có đơn giản, nhưng ít nhất thì vụ việc sẽ bị áp chế đi nhiều, không phải là sự việc một chiều nữa, và nhiều người sống sót hơn, tông môn cũng nhẹ nhõm đi phần nào.
Những người sơ tán cũng sẽ được cứu và người sư phụ cũng sẽ sống sót qua lần này.
Hãy chờ đi, người của chấp pháp hội đã tới rồi, các ngươi tới số rồi!
Danh sách chương