"Chuyện gì đã xảy ra ?"

Thánh nữ Vân nhìn năm cái xác của Hắc Long sát thủ trước mặt, nhíu mày hỏi Kiba. Đằng sau cô là Mokuba và Tia cùng với năm chiến sĩ Thánh tộc. Hans và Grey tất nhiên là cũng có mặt, đang tò mò quan sát năm cái xác. Hai người còn tưởng Kiba đã giết hết năm tên rồi, không ngờ vẫn còn sống mà bây giờ lại chết theo cách kỳ lạ như vậy.

"Tôi bắt sống bọn chúng trói lại, sau đó dự định chờ mọi người đến tra hỏi thì đột nhiên chúng gào thét giãy giụa như lên cơn điên rồi chết hết." – Kiba nhún vai, mặt cực kỳ vô tội trả lời.

Vân không nói gì, đến gần quan sát kỹ hơn hiện trạng. Mokuba thì nhíu mày lên tiếng.

"Theo ngươi nói, vậy là chúng tự sát ?"

"Có thể, nhưng cũng có khả năng là chúng đã bị người khác hạ độc gì đó lên người từ trước cũng không chừng. Nói chung tôi cũng không rành lắm mấy chuyện này." – Kiba gãi đầu.

"Vô lý ! Đây chính là Hắc Long sát thủ, phương thức hành động của chúng thì bọn ta đều cơ bản nắm được. Chúng chắc chắn sẽ tự sát để giữ bí mật nhưng không phải tự sát như thế này. Ngươi có gì dấu giếm mọi người ?" – Mokuba gằn giọng.

"Chúng tự sát bằng cách nhai thuốc độc đúng không ? Ý của anh là mấy viên này ?"

Kiba hỏi ngược lại Mokuba, tay đưa ra năm viên tròn nhỏ màu đen.

Nhìn thấy năm viên thuốc, Mokuba nhìn Kiba bằng ánh mắt phức tạp. Phần lớn vẫn là nghi ngờ nhưng lại có chút ngạc nhiên.

"Móc từ trong miệng chúng ra đấy. Tôi cũng đâu có ngu, đã bắt sống thì phải đề phòng chuyện này chứ..." – Kiba thở dài.

Ngoại trừ Mokuba, tất cả những người khác nãy giờ cũng có theo dõi cuộc đấu khẩu giữa Kiba và Mokuba lúc này đều hiện lên vẻ khâm phục. Quả thật bọn họ cũng không cho rằng mình có thể xử lý tình huống tốt hơn anh được. Bắt sống rồi vô hiệu hóa thủ đoạn tự sát bằng thuốc độc. Trong mắt Vân lóe lên một tia tán thưởng, cô từ lâu đã biết Kiba không phải người bình thường. Những hành động của anh chưa bao giờ làm cô thất vọng, mà nói đúng ra còn cho cô nhiều bất ngờ đáng mừng nữa là khác.

"Thế còn tên này thì sao. Đừng nói cũng là tự sát chứ ?" – Mokuba chỉ tay vào xác của Hắc Xà.

"Tên này thì mới đầu cũng điên cuồng quằn quại giống bọn kia, nhưng một lúc sau đột nhiên lại có vẻ như không chết mà còn khỏe lên, thậm chí bứt đứt được mấy sợi dây trói. Tôi sợ quá nên thí cho hắn một dao cho nó chắc." – Kiba lại đưa tay gãi đầu, mặt có vẻ hơi xấu hổ.

Mokuba tạm thời không còn gì để bắt bẻ Kiba nữa. Hắn hừ nhẹ một tiếng rồi quay lại xem xét, lòng cũng đầy nghi hoặc. Rốt cuộc là bọn sát thủ này lại có trò gì mới lạ nữa đây ? Tia lúc này đang nhắm mắt lại, tay để lên xác chết của mấy tên sát thủ như cảm nhận gì đó.

Sau khi cẩn thận kiểm tra hết từng người, đặc biệt là dừng lại khá lâu ở Hắc Xà, Tia mới từ từ đứng lên.

"Thế nào ?" – Vân hỏi Tia.

Kiba cũng đang vô cùng trông đợi xem cô nàng này sẽ nhận ra được gì. Không hổ danh là liệu kình nghe, vừa chữa bệnh được lại vừa có thể dùng để khám nghiệm pháp y. Quả thật là bác sĩ đa năng chân chính rồi chứ gì nữa. Chức nghiệp tu sĩ trên hành tinh này không tầm thường chút nào.

"Bốn tên kia chắc chắn đã sử dụng một loại bí pháp nào đó mà chúng ta trước giờ chưa từng gặp để đưa kình lực vào trong thân thể. Tuy nhiên phương pháp này vì quá mạnh mẽ nên sức tàn phá của chúng cũng rất kinh người, toàn bộ mạch máu trong cơ thể hầu như đều bị phá nát ra. Đây là một cách tự sát cực kỳ đau đớn và tàn khốc..." – Tia nhíu mày nói, trong giọng nói có một chút khâm phục đối với những tên sát thủ này. Cô có thể cảm nhận được sự đau đớn đến tột cùng mà bọn chúng đã phải trải qua.

Nếu cô biết sự thật là bọn chúng vừa gào thét thảm thiết vừa van nài Kiba tha cho chúng thì chắc sự khâm phục đó sẽ tự động triệu tiêu.

Kiba thì lại đang kinh ngạc, liệu kình này đúng là hàng thật giá đúng, điều tra rõ ràng tình huống không sai lệch chút nào cả. Càng ngày anh càng có hứng với nó rồi, Kiba đỏ mắt nhìn Tia. Không được, phải gãy tay gãy chân gì đó ngay thôi, tốt nhất là lát nữa đi đường té một cái ngay và luôn cho nó nóng.

"Ngoại trừ tên này, tình huống có chút đặc biệt. Có vẻ như hắn không biết bằng cách nào đã khống chế được kình lực khiến cho cơ thể không bị tổn hại mà thay vào đó lại càng mạnh mẽ hơn nhiều. Anh Kiba đã hành động hoàn toàn chính xác, nếu như để cho hắn thoát ra được thì sức mạnh hắn sẽ tăng lên nhiều lần."

Tia vừa nói vừa chỉ vào Hắc Xà. Lời nói của cô không khác nào lời bảo chứng tốt nhất cho Kiba cả. Anh đắc ý nhìn Mokuba, tên này nghe xong vẻ mặt không thay đổi cũng không liếc nhìn Kiba một cái. Ít ra cũng phải có một lời xin lỗi gì đó chứ, thật tình. Nhưng mà nói đúng ra thì hắn ta nghi ngờ hoàn toàn chính xác, chẳng qua không ai nghĩ là Kiba có khả năng gây ra chuyện như thế này mà thôi. Tên Mokuba này làm người thì hơi khó ưa nhưng trực giác thì lại không kém chút nào. Có một người như vậy trong đoàn cũng không phải là một chuyện xấu.

"Xem ra bọn sát thủ tổ chức này lại đã nghiên cứu ra bí thuật gì mới rồi. Càng ngày càng phiền phức rồi đây." – Vân chau mày, về cơ bản cô không sợ đám ruồi bu này. Nhưng mà tiến bộ về kỹ thuật chiến đấu thì lại là chuyện khác, cái này có thể ảnh hưởng lâu dài đến tình hình lục địa.

"Nói mới nhớ, trò này hình như gần đây tôi đã từng thấy." – Hans nhớ lại rồi thốt lên. "Cách đây khoảng ba tháng khi chiến đấu với một tên Hắc Long sát thủ hắn đã từng làm một hành động khó hiểu là điểm lên người vài cái. Sau đó đột nhiên ngoại kình của hắn bị hút vào trong người và trở nên nhanh nhẹn hẳn lên, trốn thoát khỏi hai chúng tôi."

"Tôi cũng cảm thấy có điểm tương đồng." – Grey gật đầu ủng hộ giả thuyết của Hans.

"Nói như vậy, có khi nào đây chính là nghiên cứu bí mật trong của Thần tộc trong lời đồn. Chính là nội k..." – Tia buột miệng nói.

"Đây không phải là nơi thích hợp để nói những chuyện này !" – Mokuba cắt ngang, trừng mắt nhìn Tia.

Tia đưa tay che miệng, chừng như cũng nhận ra mình hơi thất thố để lộ ra chuyện nội bộ của Thánh tộc. Cô nhìn Vân vẻ sợ hãi.

"Không có gì, dù sao ở đây cũng không có người ngoài." – Vân khoát tay không quan tâm. Dù sao đối với cô thì Kiba đích thực không phải người ngoài. Còn về phần Hans và Grey, với thân phận người mạo hiểm cấp cao thông tin như vậy họ cũng sẽ có được không sớm thì muộn thôi.

Mokuba không phản đối Vân, nhưng hắn ta vẫn có vẻ rất là khó chịu nhìn Kiba và hai người Hans cùng Grey. Kiba nhún vai, anh hoàn toàn không hứng thú gì với những thứ này. Nói về nội kình thì ở đây e rằng anh mới là người biết nhiều nhất.

"Quân không đến à ?" – Kiba đổi chủ đề để giảm bớt không khí khó chịu hiện tại.

"Cậu ta không có hứng thú với con người." – Vân buột miệng cười. "Lúc này cậu ta còn đang bận nghiên cứu con Zephyr mà anh săn được kia."

"Cậu ta cực kỳ thỏa mãn khi kiếm được một mẫu vật hoàn mỹ như vậy, gần như không có thương tích ngoại trừ mắt và một lỗ phía sau đầu. Cậu ta chỉ hơi phàn nàn cái lỗ nhỏ sau đầu, nếu không có thì mới đích thật là hoàn hảo." – Tia bổ sung.

Còn không phải là do cái nỏ biến thái của Thánh tộc mấy người tạo ra sao ? Kiba lẩm bẩm, đúng là được voi đòi tiên.

-----

Sau khi xử lý mấy cái xác bằng phương pháp đơn giản nhất chính là hỏa thiêu, đoàn người cùng nhau quay về.

Vân và Mokuba đi tách riêng ra cùng thảo luận chuyện gì đấy, có vẻ là quan trọng. Năm chiến sĩ Thánh tộc chia nhau ra đi trước và sau mọi người. Còn lại Kiba và Hans, Grey cùng Tia thì vừa đi vừa nói chuyện.

"Anh có thể dạy tôi kỹ thuật bắn nỏ được không ?" – Grey hỏi Kiba, hơi có vẻ ngượng ngùng.

"Rất sẵn lòng, thật ra không chỉ anh mà tôi dự định hướng dẫn cho toàn đội trinh sát kỹ năng này. Nó sẽ là một ưu thế cho chúng ta trong chuyến đi sắp tới." – Kiba gật đầu.

Mặc dù rất khâm phục kỹ thuật xạ tiễn thần sầu của Kiba nhưng Hans hoàn toàn không có hứng thú với cái nỏ chút nào. Dù sao phong cách của Hans chính là trâu lợn xông vào, nỏ đối với hắn hoàn toàn vô dụng, không cần tốn thời gian luyện tập làm gì cho mệt.

Tia trái lại vô cùng hăng hái.

"Có thể cho tôi tham gia với được không ? Tôi cũng có một cái nỏ nhưng chỉ đeo phòng thân chứ cũng chưa sử dụng bao giờ."

Cô đưa cái nỏ đeo bên hông ra, kể từ sau lần kia lúc nào cô cũng đem nó theo bên mình.

"Nhân tiện, đừng coi thường cái nỏ này nhé, đã từng có sáu mươi con mãnh thú thiệt mạng bởi nó, trong đó thậm chí có cả Rhinos và Tigris đấy." – Tia đắc ý khoe.

Không nghĩ cô nàng nhìn rất là đoan trang hiền thục này cũng có sở thích khoe khoang cơ đấy, Kiba bật cười. Grey và Hans thì nhìn Tia với vẻ cười cợt.

"Nói quá cũng vừa thôi quý cô, bảo một hai con có khi bọn tôi còn tin. Đằng này lại những sáu mươi con, mà có cả Rhinos và Tigris nữa chứ ? Bộ đây là nỏ thần chắc..."

Hans xì mũi, hoàn toàn không tin. Grey lịch sự hơn không thể hiện thái độ như Hans nhưng rõ ràng hắn cũng cho là Tia đang bịa chuyện.

"Cô ấy nói thật đấy !" – Kiba cười khổ.

"Hả ?!" – Hans và Grey đồng loạt lên tiếng.

"Tất nhiên là thật rồi. Đây là cái nỏ tôi cho anh Kiba mượn đi săn hồi trước mà !" – Tia liếc nhìn khuôn mặt giật mình của Hans và Grey, càng cảm thấy đắc ý hơn.

Grey nhìn Kiba đầy kính sợ. Một lần đi săn được đến sáu mươi con mồi, trong đó lại có cả Rhinos và Tigris. Vậy mà trước đây hắn và Hans lại còn tự khoe khoang hai người là cái gì mà cặp đôi thợ săn giỏi nhất nơi này nữa chứ. Cái này rõ là múa rìu qua mắt thợ mà.

Hans á khẩu không biết nói gì, chiến tích của Kiba làm cho hắn nghe muốn rợn cả người. Đột nhiên hắn suy nghĩ có khi nào mình cũng nên luyện xài nỏ không nhỉ ?

"Mà này, tôi có thể nhờ cô một chút được không ?"

Kiba quay sang nói chuyện với Tia. Tia lúc này còn đang tận hưởng dư vị sảng khoái sau khi hù dọa hai người kia, nghe thế vui vẻ đáp ngay.

"Chuyện gì ? Nếu giúp được tất nhiên tôi sẽ hỗ trợ."

"À, cũng không có gì to tát cho lắm. Chẳng qua hồi nãy trong lúc tên kia giằng co có đá trúng tay tôi một cái, giờ cảm thấy hơi đau. Không biết có ảnh hưởng đến xương cốt không nữa..." – Kiba nhăn mặt, kéo áo lên lộ ra bả vai có một vết tím bầm.

Đây là do anh vừa tranh thủ không ai để ý tự tạo ra một vết thương nhẹ. Chứ với bộ giáp nanomesh của anh thêm giáp nội kình có cho tên Hắc Xà kia đánh anh nửa ngày chỉ e cũng không để lại dấu vết gì.

Tia nghe vậy ngay lập tức chạy đến cạnh Kiba, đưa tay lên đặt vào vết thương.

Đến rồi đến rồi, Kiba nói thầm với chính mình. Cuối cùng cũng sắp được trải nghiệm liệu kình rồi. Anh nhắm mắt lại tập trung tinh thần, không muốn bỏ qua dù chỉ là một cảm giác nhỏ nào.

Phía bên kia, Vân đang nói chuyện cùng Mokuba. Nghe thấy Kiba bị thương cô cũng hơi lo lắng nhìn qua, nhưng thấy chỉ là một vết bầm nhỏ cô thở nhẹ ra. May quá không phải chuyện gì to tát.

Nhìn thấy Tia đang quan tâm đưa tay lên vết thương, cùng với vẻ mặt khoái chí lim dim mắt hưởng thụ của Kiba, Vân bỗng nhiên cảm thấy hơi bực bội lẩm bẩm.

"Đồ háo sắc."

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện